Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ

Chương 87: Ngũ Nhất Thân Tàn bất lộ




Editor: Yuki

Trên thực tế, Sơn Thành, nơi Nhiếp Tiêu, Sass và những người khác đang ở hiện tại, đã trở thành một thành phố trống trải, chỉ còn lại zombie. Thông tin phản hồi về người sống mà Sass thu được từ zombie cấp thấp chỉ là do đám người Nhiếp Tiêu tạo ra bằng cách cố tình lang thang khắp thành phố để trì hoãn thời gian.

Sơn Thành nằm cạnh Phong Thành, có những ngọn núi nhấp nhô làm rào cản giữa hai thành phố. Kể từ khi căn cứ Ngũ Nhất được thành lập ở Phong Thành, nơi này đã trở thành mục tiêu tìm kiếm cứu nạn đầu tiên của căn cứ Ngũ Nhất. Sau khi liên lạc qua SMS được thiết lập, những người sống sót trên khắp đất nước biết đến sự tồn tại của căn cứ Ngũ Nhất. Những người sống sót ở Sơn Thành thậm chí còn lập nhóm đến căn cứ Ngũ Nhất với số lượng lớn. Cuối cùng, ngoài những vật tư, công trình và zombie còn sót lại trong Sơn Thành, không còn người sống sót nào.

Nếu không, đám người Nhiếp Tiêu cũng sẽ không dùng mọi biện pháp để dụ Sass tới đây. Bất kỳ kế hoạch nào có thể ảnh hưởng đến những người sống sót bình thường đã bị họ loại khỏi kế hoạch ngay từ đầu.

Lúc này, trong thành phố đổ nát hoang tàn, gió mùa hè thổi bay góc áo của mọi người. Đủ loại dị năng nhảy múa trong không khí.

Nhìn người đàn ông mặc áo đen cực kỳ đáng giận trước mặt. Ánh mắt Nhiếp Tiêu bọn họ lạnh như băng. Chính vì người này mà toàn bộ trái đất đều bị hủy hoại, sinh linh đồ thán trong ngực bọn họ tràn ngập hận ý cuồn cuộn như những cơn sóng lớn. Hận không thể phanh thay Sass ngay lập tức.

Sass cũng tức giận sau khi bị lừa dối, hắn ta âm thầm nhìn những người trái đất không biết tự lượng sức này, không khỏi nhếch môi chế nhạo.

"Nếu đã đến đây hiến lõi dị năng, vậy thì ta đây đành nhận."

""Sass, ông hãy nhận lấy cái chết đi.!!!""

ai bên không nói gì, chiến đấu hết sức căng thẳng. Âm thanh của các loại dị năng va chạm nhau vang lớn, dường như xé nát bầu trời xanh thẳm này. Những người sống sót ở căn cứ Ngũ Nhất không khỏi nhìn về phía Sơn Thành. Tiến sĩ Vệ Bạch Việt và Võ Văn Vũ ở lại căn cứ, trong lòng thắc mắc, nhưng họ cũng chỉ có thể chắp tay trước ngực thành tâm cầu nguyện.

Trong trận chiến ở Sơn Thành, gió, sấm, nước, lửa, kim loại, cát, đá đủ loại màu sắc lộng lẫy đang xen vào nhau, hoành tráng như phim bom tấn, khiến người ta phải hoa mắt. Không thể không nói, Bạch Mân ban đầu đã nói đúng. Dưới sự chồng chất của nhiều loại lõi dị năng, sức mạnh của Sass quả thực là để tất cả bọn họ cùng nhau đối phó, cùng nhau cố gắng hết sức.

Sass dễ dàng chống đỡ công kích của nhóm người này. Trong lòng càng thêm khinh thường, thầm nghĩ nhanh chóng xử lý nhóm người địa cầu này, sau đó tiếp tục đi tìm tung tích của tiểu vương tử.

""Một lũ ngu không biết tự lượng sức mà.""

Đối mặt với tình địch bất khả chiến bại như vậy. Bahill, Sislow còn có Phong Thương và Phong Đao bọn họ không còn giả vờ che giấu danh tính và thiên phú của mình nữa, mà đồng loạt sử dụng toàn bộ thực lực của mình.

Năng lực thiên phú độc đáo của tộc Nhân Ngư, huyết tộc và tộc Kỳ Tượng nổi tiếng trong liên minh đều được thể hiện.

Sass không khỏi choáng váng, sửng sốt khi nghe thấy tiếng ca chúc phúc của Nhân Ngư đột nhiên vang lên bên tai, cùng với sóng công kích của huyết tộc và chiến kỹ đặc trưng của gia tộc Phong, tộc Kỳ Tượng đang tấn công hắn ta.

Nhiếp Tiêu bọn họ ngay lập tức nắm bắt cơ hội này, sử dụng tất cả các loại dị năng công kích của mình, đánh Sass bay ra xa, đập mạnh xuống đất. Mặt đường bằng phẳng trong nháy mắt giống như mạng nhện vỡ vụn, nổ tung, lún thành một cái hố sâu thật lớn.

Sass phun ra máu, hồi phục tinh thần, hai mắt đỏ hoe nhìn chằm chằm ba Hiểu Si và Lô Phong Thương trong chốc lát, ánh mắt cực kỳ oán độc, giận dữ, hận không thể ăn thịt uống máu của bọn họ.

Lúc này, có gì mà hắn vẫn không hiểu? Chính là hắn đã hoàn toàn bị lừa. Không chỉ Bạch Mân âm mưu cùng đồng loại vấy hắn, mà người trên trái đất và liên minh cũng cấu kết.

""A a a a!____""Sass không khỏi phẫn nộ gầm lên, hai mắt đỏ ngầu điên cuồng. Đủ loại dị năng công kích phát ra, buộc đám người Nhiếp Tiêu lùi lại.

"Ba Thước, ta muốn các ngươi chết!"

Chỉ cần nghĩ đến kế hoạch của mình có thể đã bị bại lộ trước tiểu vương tử, tiểu vương tử có thể đã khôi phục hết thảy và trốn thoát trở lại hành tinh Demo, Sass liền tức giận đến mức sụp đổ, khó chấp nhận được điều này. Có nghĩa là sự nghiệp thế giới mới vĩ đại của hắn ta đều kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Trong lúc nhất thời, Sass giống như một kẻ mất đi lý trí, cảm xúc thô bạo, nóng nảy thổi quét mặt đất. Hắn vô cùng phẫn nộ, điên cuồng muốn phá hủy mọi thứ ở đây. Hắn cầm lấy Loan Đao huyết sắc trong tay, lao về phía Nhiếp Tiêu.

"Giao tiểu vương tử ra đây!" Sass giận dữ gầm lên.

Nhiếp Tiêu nhanh chóng dùng tấm chắn gió đón đòn chí mạng này. Lực cực lớn đẩy anh lùi lại, đập mạnh vào tòa nhà phía sau. Bức tường cao lớn sụp đổ, gạch đá rơi xuống, những thanh thép rỉ sét lộ ra, một đám bụi dày đặt bốc lên. Một vệt máu đột nhiên tràn ra từ khóe miệng Nhiếp Tiêu.

Nhiếp Tiêu là chiến lực mạnh nhất ở đây, nên Sass gần như trút hết phẫn nộ lên một mình anh. Ngay cả sự phản bội của Bạch Mân cũng không thể so sánh được. Nhiếp Tiêu là người duy nhất có mặt tại đây tiến hóa dị năng hoàn toàn. Sass có mọi lý do để nghi ngờ anh có mối quan hệ thân thiết với tiểu hoàng tử.

""Lão đại!!!!____""

""Nhiếp Tiêu!!___""

Trong lúc mọi người đang lo lắng và kêu lên sợ hãi, đứng dậy từ trong bụi đất. Không thèm lau máu trên khóe miệng, Nhiếp Tiêu trực tiếp từ trong tòa nhà xuyên qua lỗ lớn bay vọt ra. Anh giơ tay khẽ vuốt túi áo trước ngực một chút, đè xuống lo lắng xao động của con thú nhỏ trong đó. Sau đó, ánh mắt kiên nghị và lạnh lùng của anh tiếp tục nghênh đón công kích của Sass.

""Giao tiểu vương tử ra đây!___""Sass hướng Nhiếp Tiêu gầm lên giống như một kẻ điên, ném các loại dị năng vào tấm khiên của Nhiếp Tiêu. "Nói cho ta biết cậu ta đang ở đâu!"

""Nằm mơ giữa ban ngày!"" Nhiếp Tiêu cười lạnh, ánh mắt lạnh như băng. Một tay anh chống đỡ đòn tấn công, tay kia tụ tập sấm sét màu xanh hướng thẳng về phía Sass.

Đoạn Ôn Du và bọn họ cũng tham gia trận chiến. Phương đánh túi bụi, nhà cửa xung quanh đổ nát hoang tàn, bụi bay mù mịt.

Hamster nhỏ rúc vào trong túi Nhiếp Tiêu, lúc này không dám tự ý ra tay gây phiền toái cho mọi người. Đôi chân nhỏ cách lớp áo áp chặt vào ngực Nhiếp Tiêu, nghe tiếng tim đập mạnh mẽ có lực làm cho người ta an tâm. Sau đó, cuồn cuộn không ngừng vận chuyển lực lượng sinh cơ của mình qua.

[Ba ba, cố lên!]

Sau khi bị Sass đánh mạnh về sau, Nhiếp Tiêu cảm thấy có chút không đứng vững. Đột nhiên cảm giác được một cổ ấm áp tràn vào cơ thể, chữa lành vết thương vừa rồi. Đồng thời, dị năng trong cơ thể tựa hồ càng ngày càng lớn mạnh.

Dường như nghe được tiếng lòng tiểu gia hỏa, ánh mắt Nhiếp Tiêu lặng lẽ ấm lên. Sau đó, ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng tiếp tục tấn công.

Sass tiếp nhận công kích của Nhiếp Tiêu, đột nhiên kinh hãi phát hiện thực lực của Nhiếp Tiêu vẫn càng ngày càng mạnh, tựa như anh vừa phải chịu tổn thương nặng nề hoàn toàn không tồn tại.

Nhìn sang Võ Văn Kỳ, Đoạn Ôn Du và Khương Thù ở bên cạnh, họ cũng có xu hướng mờ nhạt. Dị năng của họ đã trở nên lỏng lẻo và đang trên bờ vực vỡ vụn, hòa tan hoàn toàn.

Mặc dù Tiêu Nghiên, Ninh Phong và những người khác gần như chưa tiến hóa hoàn toàn như ba người này, nhưng sức mạnh của họ dường như đã được cải thiện hơn trong trận chiến này.

Sau trận chiến, mọi người không những không hề cảm thấy thất bại mà còn lặng lẽ trở nên mạnh mẽ hơn.

Sự tức giận, ghen tị, và tốc độ đột nhiên tràn ngập trong lồng ngực Sass. Hắn nghiến răng lợi, nhìn đám người trái đất trước mặt không khỏi phát ra một tiếng gầm gừ sắc bén. Áp lực kinh khủng của Zombie Vương quét qua đám người này.

""Đáng ghét!!!!___""

Tinh hạch trong não hắn dưới áp lực cực lớn rung lên.

Bạch Mân đang bay trên không bỗng nhiên rơi xuống đất, trong miệng phun ra một ngụm máu. La Vân Hải hoảng sợ lao xuống gọi tên: ""Bạch Mân.""

Trong phút chốc, Zombie trên toàn bộ mặt đất đều nhìn về hướng này, bắt đầu trở nên bồn chồn, náo loạn.

Nhìn thấy tình huống này, đám người Nhiếp Tiêu trong lòng đều lộp bột một tiếng âm thầm kêu lên không ổn.

Sass nhìn Bạch Mân đang quỳ trên mặt đất giãy dụa, rồi nhìn đám người Nhiếp Tiêu đã phá hỏng kế hoạch của hắn. Hắn ta không khỏi nhếch lên khóe miệng đầy máu, ánh mắt tràn ngập oán độc.

Trong cổ họng phát ra tiếng cười điên cuồng kiêu ngạo. Nếu được đặt ở những môi trường khác trong vũ trụ, khi Nhiếp Tiêu và Khương Thù tiếp tục trở nên mạnh mẽ hơn, chỉ bằng vào một mình Sass đúng là không thể đảm bảo rằng hắn ta có thể đánh bại họ.

Nhưng trong hoàn cảnh trái đất hiện giờ, hắn ta có những lợi thế riêng.

Ở nơi bị nhiễm virus này, tất cả Zombie sẽ giúp đỡ hắn ta. Hắn ta có một đội quân Zombie thuần túy tự nhiên, những người sẽ tuân theo mệnh lệnh của hắn và thề trung thành với hắn.

Tại đây, hắn sẽ không bao giờ thua An Y và công Seton.

Vì sức mạnh của bản thân như trước, hắn hiện tại có rất nhiều binh lính. Tình huống chạy trốn sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Chưa kể, ngoại trừ Nhiếp Tiêu, sức mạnh của những người khác vẫn chưa phát triển toàn diện và chưa đạt tới trình độ sức mạnh của An Y và công Seton. Chưa kể trái đất vẫn chưa có vũ khí tối tân mạnh mẽ và có sức hủy diệt trong liên minh.

Hắn ta chắc chắn sẽ thắng trận chiến này.

Trong mắt Sass tựa như bị tẩm độc, cười nham hiểm điên cuồng. "Nếu các người dám phá hỏng kế hoạch của ta, ta sẽ chôn các người cùng cả trái đất này! Ha ha ha "

""Mẹ nó, mày tìm chết!!!" Nhiếp Tiêu ánh mắt đen tối, tức giận, thanh âm cực kỳ lạnh lùng dẫn đầu lao thẳng về phía Sass. Tay trái lôi điện, tay phải cuồng phong khiến mây trời và mặt đất bắt đầu sao động, màu sắc của toàn bộ thế giới tối sầm lại.

Mây đen biến thành mưa lớn trút xuống, mọi người hạt mưa trở thành vũ khí tốt nhất của Đoạn Ôn Du, Tiêu Nghiên và bahill.

Sass lập tức mở ra một vòng phòng ngự xung quanh mình, tương tự như Võ Văn Vũ, trực tiếp chặn đòn tấn công của Nhiếp Tiêu. Hắn nhếch môi cười tà ác, gian rộng cánh tay dưới mưa và ra lệnh cho tất cả Zombie trên trái đất: "Đội quân Zombie đáng yêu của ta, hành động đi! Từ giờ trở đi, tấn công những con người xung quanh các ngươi, tấn công tất cả các căn cứ của con người đi!haha"

""A a a, tên khốn kiếp! Mọi người đều phẫn nộ và tràn đầy hận thù.

Trên mặt đất, Bạch Mân một lần nữa hộc máu bởi mệnh lệnh này. Ý thức của cậu ta luôn phiên dằng co. Sự tan biến của chất phục hồi khiến cậu ta lại mọc ra những chiếc răng nanh nhợt nhạt, móng tay bám vào đất. Trên mặt đất, nhìn La Vân Hải đứng bên cạnh, trong mắt bị buộc phải trào ra những giọt nước mắt đỏ rực buồn bã. "Mau.... nhanh, giết tôi!Anh Hải, xin anh đó.....giết tôi đi!"

La Vân Hải đột nhiên suy sụp bật khóc, anh ta run rẩy.

Không thể làm gì khác, chỉ có thể dùng cát dưới chân tạm thời bao bọc lấy thân thể Bạch Mân, giam cầm cậu ta. Anh ta kêu lên đau đớn như thể trái tim mình đang bị xé toạc ra. "Anh không làm được!""

""A! A! A! Giết tôi____" Bạch Mân bị giam trong cát, gào thét và giãy dụa như điên. Lý trí còn sót lại biến mất trong mắt, chỉ còn lại màu đỏ như máu.

Ninh Phong và Ngô Khánh Phong nhìn thấy cảnh này với hai mắt đỏ hoe, không suy nghĩ nhiều, quay người giúp La Vân Hải kìm chế hành động của Bạch Mân. Những zombie cấp thấp khác ở khu vực xung quanh cũng náo loạn không ngừng, vây quanh. Tình thế lúc này bị áp đảo.

Sass nhìn cảnh tượng con người dằng co với vẻ mặt vui vẻ, cười lớn với vẻ mặt đầy hận ý cực kỳ vặn vẹo. "Ha, thật là một cảnh tượng đẹp đẽ! Đây là hậu quả của việc phản bội ta!"

Mọi người lúc này hận Sass chỉ muốn ăn thịt hắn ta. Họ dùng hết sức mạnh để tấn công lớp phòng thủ của Sass bằng tất cả sức lực của mình.

Nhiếp Tiêu, hai mắt đỏ bừng, hận ý trên trời mưa lớn làm ướt quần áo. Anh hét lớn: "Tạ Quân!" Chiếc búa tạ màu đen trong nháy mắt được đặt vào tay. Một đạo sấm sét cực lớn từ trên không trung bắn ra, nặng ngàn cân, trực tiếp làm thủng lớp chắn phòng thủ của Sass. "Đm, ngươi đi chết đi!!!___"

Sass bị trúng đòn, đột nhiên lùi lại và trong miệng phun ra một ngụm máu. Tuy nhiên, hắn không chống cự mà chỉ cười tà ác, lặng lẽ giơ tay ném một lượng lớn dị năng vào vùng zombie cấp thấp xung quanh, ngay lập tức khiến chúng rơi vào trạng thái điên loạn.

Lõi dị năng được tăng cường bởi zombie vương xâm nhập vào cơ thể chúng, cho phép chúng có được dị năng kiểm soát làn sóng zombie và sức mạnh của zombie thấp hơn để tiến lên. Đây là khả năng độc quyền của zombie vương.

Đoạn Ôn Du và Ninh Phong mở to mắt nhìn cảnh này, cố gắng hết sức ngăn cản những lõi dị năng rải rác, nhưng vẫn để một ít lọt lưới vào đám zombie cấp thấp: ""Sass thằng khốn khiếp!""

Lúc này, zombie trên khắp thế giới đang tụ tập, náo loạn. Tất cả các căn cứ của con người đều bị bao vây bởi một làn sóng zombie khổng lồ chưa từng có.

Ngoại trừ Bạch Mân, các zombie vương khác cũng lần lượt xuất hiện dưới sự kiểm soát của Sass. Sự xuất hiện này đã thay đổi cục diện chiến đấu của họ. Đàn cá zombie trong đại dương cũng bắt đầu bạo động, cá zombie vương trong đại dương cuốn theo những đợt sóng thần tấn công các bờ biển xung quanh, các lục địa và các hòn đảo khác nhau.

Trong đại dương, bạch tuộc zombie khổng lồ dưới biển sâu bò lên bờ, nơi nó đi ngang đều thành một mớ hỗn độn.

Cả thế giới chìm trong tối tăm và hỗn loạn.

"Thật là một tiếng khóc dễ nghe!" Sass đưa tay đặt lên, tựa hồ có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết, bi thảm, tuyệt vọng từ thế giới này. Vẻ mặt hắn điên cuồng từ kế hoạch bị vạch trần và tuyên bố phá sản. Tiểu vương tử biến mất không rõ tung tích, hắn ta đã hoàn toàn phát điên rồi.

"Các người đã phá hủy thế giới mới của ta, hủy đi hy vọng hồi sinh tộc tàn của ta. Vậy thì ta sẽ hủy diệt thế giới của các người. Chúng ta cùng nhau xuống địa ngục đi! Ha ha ha!"

Nhiếp Tiêu nhìn tên điên này với ánh mắt tối tăm, vừa tấn công hắn vừa bình tĩnh nói với đám người Võ Văn Kỳ bên cạnh: "Văn Kỳ, Ninh Phong, Ngô Khánh Phong, La Vân Hải và cả Sislow, bây giờ các người quay lại hỗ trợ căn cứ. Tiểu Vũ và Lưu Đại Sơn nhất định đang cần trợ giúp."

""Không!""La Vân Hải lập tức lắc đầu, trên mặt ướt đẫm nước mắt lẫn nước mưa. "Tôi không về, tôi ở đây bảo hộ Tiểu Bạch.""

""Hiện tại anh cần phải bình tĩnh lại. Anh căn bản không thích hợp ở lại đây." Tiêu Nghiên tiến lên vỗ vào mặt La Vân Hải, sau đó đỏ bừng mắt an ủi anh ta. "Đừng lo, chúng tôi sẽ trả lại anh một Bạch Mân nguyên vẹn. Anh quay lại căn cứ bảo vệ tốt em trai Bạch Việt của cậu ấy đi. Có nghe thấy tôi nói không?"

La Vân Hải bị tát tỉnh lại, hai mắt đỏ hoe, giơ tay lau nước mưa trên mặt, tiến lại gần Bạch Mân và nhẹ nhàng hôn lên má cậu ta. Bạch Mân bị giam trong cát nhưng lúc này đã tỉnh táo lại, liên tục nói với La Vân Hải, "Yêu anh." Mọi người có mặt đều đỏ hoe sau khi nghe lời này.

La Vân Hải cuối cùng cũng nhìn thật sâu vào mắt Bạch Mân, trưng trưng nước mắt, sau đó quay đầu nhìn về phía đám người Tiêu Nghiên, Khương Thù. Đôi mắt đỏ hoe, khàn giọng nói, "Vậy Tiểu Bạch, tôi giao cho mọi người."

Võ Văn Kỳ, Ninh Phong và những người khác cũng tạm biệt Tiêu Nghiên và Đoạn Ôn Du, sau đó hóa thành nguyên tố dị năng của chính mình, nhanh chóng rời khỏi. "Vậy chúng tôi rời đi trước. Mọi người bảo trọng. Giết hắn!"

"Đương nhiên rồi!" Nhiếp Tiêu, Khương Thù, bọn họ đồng thanh nói.

Khi Võ Văn Kỳ và La Vân Hải rời đi, lớp giam cầm Bạch Mân nới lỏng ra. Tiêu Nghiên cầm dao găm do Tiểu Mạc Diệp hóa thân, ngay lập tức bước tới dùng băng phong ấn cơ thể Bạch Mân. Khương Thù cũng giơ tay lên tạo ra cái hộp kim loại kín không kẻ hở. Nhìn thấy đám người Võ Văn Kỳ rời đi.

Sass tức giận giơ tay tấn công về hướng đó. "Ta cho phép các người rời đi rồi sao?"

Nhiếp Tiêu và Đoạn Ôn Du, Khương Thù và Tiêu Nghiên, ba người và anh em Phong Gia ngay lập tức lao về phía trước, bao vây, ngăn chặn mọi đòn tấn công của hắn ta. Lạnh lùng nói, "Kẻ thù của ngươi ở đây.""

Bị ngăn cản đôi mắt hắn hiện lên một màu đỏ điên cuồng. Hắn thực sự hận chết đám người này vì đã phá hỏng kế hoạch của hắn.

"Đi chết đi! A! A! A!___"

Hai bên giao chiến kịch liệt, hamster nhỏ ngoan ngoãn đợi ở trong túi, nghĩ rằng đám người Võ Văn Kỳ quay về căn cứ hỗ trợ lúc này cũng muốn cống hiến cho mọi người, không muốn lại đợi trong túi không làm gì nữa.

Nhớ tới lời hứa trên biển, không thể rời đi mà không từ biệt, Hamster nhỏ duỗi bàn chân nhỏ nhắn của mình ra viết vẽ lên ngực của Nhiếp Tiêu.

Trong lúc chiến đấu, Nhiếp Tiêu đột nhiên cảm giác được dị động trong túi, không khỏi nhíu mày. Sau đó tiếp nhận công kích của Sass, rên rỉ một tiếng, tựa như đồng ý với quyết định của tiểu gia hỏa Hamster nhỏ.

Hamster nhỏ và Nhiếp Tiêu tâm ý tương thông, hoàn toàn hiểu được hàm nghĩa của tiếng trên này. Sau đó, vui vẻ vẽ một cái lỗ không gian màu đen trong túi, lập tức chui vào căn cứ Ngũ Nhất cách đó trăm dặm.

Nhiếp Tiêu cảm thấy trong túi mình trống rỗng: "".......""

Nhóc con hư hỏng này.

Cũng may Tiểu Vương Tử rời đi mà không bị Sass phát hiện. Ngay cả Khương Thù bọn họ dường như cũng cho rằng con Hamster nhỏ vẫn còn ở trong túi của anh.

Nhiếp Tiêu không khỏi âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tự tin tiếp tục chiến đấu với Sass.

Sơn Thành trống trải phát ra tiếng di nặng va chạm, trên toàn thế giới mọi người đang chiến đấu với zombie triều.

Căn cứ Ngũ Nhất.

Võ Văn Vũ đang cố sức chống đỡ lồng phòng ngự trên đỉnh. Mồ hôi lạnh to như hạt đậu nặng nề chảy dọc theo đường cong mềm mại, kiên cường trên cằm cô. Vô số zombie cùng côn trùng và chim chóc đang va chạm vào lá chắn phòng ngự của cô, lực va chạm cực lớn khiến thể lực của cô tiêu hao với tốc độ nhanh chóng. Tinh hạch cũng tiêu hao cực nhanh, các dị năng đủ loại màu sắc nở rộ xung quanh lồng phòng ngự.

Tất cả dị năng trong căn cứ đều đang chiến đấu hăng hái, cố gắng hết sức để tiêu diệt lũ zombie và sóng côn trùng bên ngoài. Những người bình thường còn lại cũng ra sức gia cố các bức tường căn cứ, mỗi người một nhiệm vụ, đóng góp sức lực ít ỏi của mình một cách có trật tự.

Vào giờ khắc này, toàn thể nhân loại đều bị vắt thành một sợi dây thừng vô cùng đoàn kết, cố gắng hết sức để bảo vệ quê hương cuối cùng của mình.

Phần đoàn kết và trật tự đáng quý này cũng nhờ có sự chuẩn bị và phòng ngừa ban đầu. Ngay từ lúc Nhiếp Tiêu và Bạch Mân rời khỏi căn cứ, hiệu trưởng viên lập tức triển khai hành động phòng hộ bí mật khẩn cấp, thông báo cho các căn cứ ở khắp nơi trên thế giới như thủ đô Lan Thành, Cáp Nhĩ Tân, Hải Thành, phát ra tin tức khiến tất cả tiểu đội dị năng giả ở bên ngoài đều quay về căn cứ. Đồng thời, không cho phép người ra ngoài.

Những người tạm thời không trở về được căn cứ cũng được nhắc nhở tận lực trốn vào khu vực tương đối an toàn, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Ban đầu, mọi người đều cảm thấy kỳ lạ và bối rối khi phải đối mặt với tình trạng sẵn sàng chiến đấu hỗn loạn như vậy. Phải đến khi tận mắt chứng kiến lũ zombie náo loạn, họ mới nhận ra sâu sắc tầm nhìn xa của những lãnh đạo căn cứ.

Vì đã chuẩn bị sẵn tinh thần nên họ bất hoảng sợ hơn rất nhiều. Sóng zombie xuất hiện cũng đồng nghĩa với việc kế hoạch của Nhiếp Tiêu đã hoàn toàn bị bại lộ trước Sass.

Không cần thiết phải che giấu bí mật nữa, hiệu trưởng viên và người đứng đầu các căn cứ lớn ngay lập tức công bố tất cả thông tin nội bộ ra công chúng, khiến tất cả những người sống sót trên toàn thế giới biết được âm mưu và bí mật đằng sau ngày tận thế này.

Đồng thời, mọi người cũng biết rằng Nhiếp Tiêu và những người khác đang mạo hiểm mạng sống của mình để chống lại zombie vương tối cao, kẻ đã gây ra toàn bộ thảm họa này.

""Mọi người nghe đây! Nhiếp Tiêu và những người khác đang vì chúng ta chống lại tên boss kia. Chúng ta cũng sẽ vì họ mà bảo vệ căn cứ, sống sót kiên trì, đừng phụ lòng nỗ lực và kỳ vọng của bọn họ.""

""Đúng, đhúng ta chắc chắn có thể thắng! Giết hết chúng nó!!!""

Lưu Đại Sơn mang theo dị năng giả bên cạnh lồng phòng ngự, vết đỏ trong mắt bên ngoài, zombie dày đặt như thủy triều từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn không ngừng vọt tới, giết chết lại bổ sung, căn bản không có điểm cuối, nhìn không tới giới hạn.

Đúng lúc này, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một cái hố sâu thật lớn, trong nháy mắt lấp vết vô số zombie, đất hoang, bụi lửa đỏ bay túi bụi. Một vài loại dị năng cực kỳ mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện, giết chết một số lượng lớn zombie ở bất cứ nơi nào chúng đi qua. Còn có sóng âm huyết tộc đột ngột vang lên, xua tan trùng triều, chim chóc thành đàn trên lồng phòng ngự.

"Á, là Văn Kỳ lão đại và Ninh Phong bọn họ, họ trở lại hỗ trợ chúng ta!""

"" Còn bọn Nhiếp Tiêu lão đại sao rồi?"

Sự xuất hiện đột ngột của Võ Văn Kỳ đã truyền động lực cho quần chúng trong căn cứ. Họ reo hò cổ vũ. Võ Văn Vũ không thể không nở một nụ cười nhạt trên khuôn mặt khi nhìn anh trai mình.

"Bọn họ còn đang đánh nhau, chúng ta nhất định phải cầm cự!" Võ Văn Kỳ lau mặt, hô to với mọi người, sau đó để cho Lưu Đại Sơn biến thành trạng thái chiếc rìu, giơ tay chém ra xung quanh căn cứ. Một thung lũng khe nứt cực lớn lấp đầy vô số zombie, khung cảnh vô cùng hoành tráng.

Ninh Phong chỉ dùng dị năng hỏa, tựa hồ còn chưa đủ. Hắn còn sai người đến kho vũ khí chuyển trứng lớn, bảo bối của mình ra phóng ra ngoài, tạo ra một vụ nổ cực lớn khiến lòng người rung động. Dị năng hoa bay của Ngô Khánh Phong phối hợp với Bá Vương Hoa và thực nhân Đằng đóng quân trong căn cứ, hóa sa của La Vân Hải đã tạo ra một đầm lầy trước khe nứt của căn cứ, lực sát thương kinh người.

Sislow thì bị tiến sĩ vệ và Bạch Việt đưa đến tháp thông hứa. Mặc dù còn chưa thể nghiên cứu ra dụng cụ mô phỏng loại sóng âm đặc thù này của Sislow, nhưng thiết bị truyền và khuếch tán sóng âm đã được khẩn trương chế tạo. Trong lúc nhất thời, sóng âm của Sislow vang lên khắp các căn cứ trên toàn thế giới, xua đuổi vô số bầy zombie và côn trùng.

Với sự tham gia của Võ Văn Kỳ, bọn họ cảm thấy áp lực tác động lên lá chắn phòng thủ giảm đi, cũng không nhịn được hét lên phấn khích.

"Chúng ta chắc chắn có thể thắng!"

Vào lúc này, Võ Văn Kỳ cũng đã hoàn thành đột phá lõi dị năng của anh ta, đột nhiên tan vỡ như thể đáp lại tiếng hét chiến thắng.

Cùng lúc đó, tất cả mọi người trong căn cứ cũng cảm giác được trong cơ thể đột nhiên dâng lên một cổ lực lượng ấm áp, hòa nhập sức mạnh sinh cơ và thời gian lên mọi người trong căn cứ, thúc đẩy dị năng của mọi người.

Cuối cùng, thâm tàng bất lộ mà rời đi. Ngoài trừ Nhiếp Tiêu, không ai biết cậu từng tới đây.

Căn cứ thủ đô.

hủ trưởng hạ, người có sức mạnh sóng âm không khỏi bàn hoàng khi nghe thấy sóng âm đặc thù phát ra từ tháp liên lạc. Cũng nhịn không được chấn kinh. Tất cả những người sống sót trong căn cứ đều vô cùng ngạc nhiên, vui mừng trước sự rời đi đột ngột của một số zombie côn trùng.

""Đây là căn cứ Ngũ Nhất mang đến sự giúp đỡ cho chúng ta, hãy tiếp tục chiến đấu, chúng ta phải sống sót.""

Giọng nói của thủ trưởng hạ vang lên trong đầu mọi người, truyền cảm hứng cho mọi người. Trên mặt mọi người đều lộ vẻ quyết tâm.

Căn cứ Hải Thành.

Giáo sư Mạnh đang dẫn theo các dị năng giả của Hải Thành chiến đấu dưới cơn mưa lớn các zombie từ trên trời rơi xuống. Đây là nhiệm vụ đầu tiên của họ.

Ngoài ra, căn cứ Cáp Nhĩ Tân, căn cứ Lan Thành và tất cả các căn cứ còn sống sót ở các quốc gia khác đang chiến đấu ngoan cường.

Trận chiến này sẽ mãi mãi được khắc ghi trong dòng lịch sử nhân loại, nhưng chiến thắng cũng phải được ghi lại vào sử sắc.

Hamster nhỏ lặng lẽ hoàn thành một vòng quanh trái đất, cuối cùng cũng lặng lẽ quay về bên Nhiếp Tiêu.