Editor: Yuki
Ngũ Nhất là cậu bé nghịch ngợm. Khi Tiểu Ngũ Nhất tỉnh lại trong đại điện, có tiếng xôn xao. Ma Yên cũng tạm thời ngừng trò chuyện với đám người An Y rồi vội vàng chạy tới.
Tiểu Ngũ Nhất. Nhìn khung cảnh quen thuộc thân thiết xung quanh, cậu vẫn có chút sững sờ. Cậu ngồi trên giường với mái tóc đen xoăn trông rất đáng yêu, trái tim của những người hầu xung quanh gần như tan chảy.
Tiểu Ngũ Nhất điện hạ đáng yêu nhất của họ cuối cùng đã trở lại.
Ma Yên sải bước đi tới, ngồi ở bên giường, sờ sờ trán Tiểu Ngũ Nhất: "Tỉnh rồi à? Có cảm thấy khó chịu chỗ nào không?"
"Không có, không có chỗ nào khó chịu hết." Tiểu Ngũ Nhất lắc đầu, nhìn Ma Yên rồi lại nhìn xung quanh. Ý thức của cậu trong nháy mắt khôi phục, lập tức hưng phấn lăn xuống giường.
"Cậu ơi, con không sao rồi. Con đã ngủ bao lâu rồi? Vậy chúng ta phải nhanh chóng thông báo cho mọi người biết. Đúng rồi, sao con không thấy mợ An Y? Chúng ta phải nói chuyện này cho mợ biết."
Tiểu Ngũ Nhất lo lắng nhìn xung quanh. Vẻ mặt đáng yêu và lo lắng của cậu hoàn toàn không phải là vẻ mặt nghiêm túc và kiên định của một người hoàng thất, nhưng mọi người đã tập mãi thành quen.
Ngay cả Công tước Seton và những người khác ở phía bên kia màn hình cũng đều bình tĩnh và điềm nhiên. Dù sao đây cũng là phong cách bình thường của hoàng thất chính thống Vương tộc NeMo.
Ma Yên lập tức cười an ủi: "Đừng lo lắng, con chỉ ngủ có một đêm thôi. Mợ của con cũng ở đây." Nói xong ông đưa máy truyền tin cho điện hạ nhà mình. An Y ở bên kia màn hình nhìn Tiểu Ngũ Nhất với đôi mắt đỏ hoe.
Đôi mắt của Tiểu Ngũ Nhất đột nhiên sáng lên, cậu vui mừng và nhớ nhung đến độ bổ nhào ra trước màn hình: "Mợ ơi!"
"Không được kêu Mợ, gọi cậu nhỏ!" An Y nhấn mạnh, lau đôi mắt đỏ hoe, giọng điệu hung dữ nhưng lại tràn ngập sự thân mật không gì sánh được.
Bên kia màn hình, An Y cẩn thận kiểm tra trạng thái của Tiểu Ngũ Nhất, nhìn thấy bộ dáng sôi nổi và tràn đầy sinh khí này, trong lòng nhất thời mềm nhũn.
Bé Hamster lúc này cũng rất nhớ An Y.
Sau khoảnh khắc đoàn tụ và thân mật, Tiểu Ngũ Nhất cũng biết được trong lúc cậu đang ngủ, Ma Yên đã giải thích hết mọi chuyện trên Trái Đất cho An Y, đồng thời cũng nói với Công tước Seton và những người có mặt ở đấy.
Biết được việc này, Tiểu Ngũ Nhất lập tức yên tâm, gấp không chờ nổi nói: "Hiện tại mọi người đều đã biết rồi. Vậy tiếp theo chúng ta có thể đi giải cứu mọi người rồi không?"
Tiểu Ngũ Nhất hai tay cầm máy truyền tin cùng Ma Yên đi tới bàn hội nghị ở trước điện. Hai bên thông qua màn hình nói chuyện kế hoạch tiếp theo.
An Y ở trên tàu do thám cũng gật đầu thu hồi cảm xúc nhớ nhung, nghiêm túc nói: "Việc giải cứu là đương nhiên. Ta và Công tước Seton hiện đang chuẩn bị tiếp tục đi đến Trái Đất. Bọn ta cũng đã thu thập và gửi một số thông tin liên quan cho tổng bộ Liên minh."
Công tước Seton và lãnh chúa Randg ở một bên cũng gật đầu: "Mấy tộc trung tâm ở hành tinh quê hương của bọn ta cũng biết chuyện này. Tất cả các tộc của bọn ta sẽ tham gia vào hội nghị liên minh và sẽ có những cuộc thảo luận cũng như sắp xếp kế hoạch cụ thể về vấn đề này. Chế độ bảo vệ khu vực của tinh tế Pháp là do toàn bộ Liên minh cùng nhau xây dựng và các hành tinh khác phải được thông báo về vấn đề này."
"Dạ, cái này con biết." Tiểu Ngũ Nhất đối với quá trình này vẫn rất rõ ràng. Cậu nhìn đám người An Y, lo lắng nói: "Vậy mọi người trước khi phái hạm đội tới bên cạnh bọn họ nhất định phải cẩn thận. Bạch Mân nói Hắc Y Nhân rất mạnh, rất nguy hiểm."
Công tước Seton không khỏi nhướng mày, cười nói: "Ngũ Nhất điện hạ đánh giá thấp bọn ta rồi. Tuy rằng bọn ta chỉ mang theo bốn chiếc tàu do thám nhỏ ra ngoài nhưng sức chiến đấu của bọn ta chắc chắn vẫn đủ để ứng phó."
Tiểu Ngũ Nhất không khỏi liếc nhìn khuôn mặt bình tĩnh của An Y, Công tước Seton, lãnh chúa Randg và Gia chủ Phong gia. Cậu nhăn mũi xấu hổ và đỏ mặt lẩm bẩm: "Ta đây không phải đang quan tâm đến mọi người sao."
Sau khi sống trên Trái Đất được bốn năm, cậu gần như quên mất chủng tộc nào được xếp hạng trong số các chủng tộc có lực chiến đấu hàng đầu trong Liên minh. Chắc là do đám người có sức chiến đấu như Bahill và Sislow đã làm cậu quên mất.
Bahill và Sislow, những người ở rất xa trên Trái Đất, lần lượt hắt xì và cảm nhận được sự ghét bỏ từ bên ngoài vũ trụ.
An Y là thủ phụ chính của Vương tộc NeMo. Tuy sức chiến đấu không bằng Tướng quân Ma Yên nhưng vẫn rất giỏi. Hơn nữa, tàu do thám của bọn họ còn có một đội hộ vệ tinh nhuệ.
"Vậy thì cảm tạ điện hạ quan tâm," An Y dịu dàng nhìn Tiểu Ngũ Nhất, sau đó mỉm cười nói: "Điện hạ, hiện tại ta đang ở bên ngoài, con phải chú ý nhiều hơn đến hội nghị và liên minh hoàng thất sau này."
""!!!""
Tiểu Ngũ Nhất nghe vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn chợt trở nên cay đắng: ""Quả nhiên làm Tiểu Ngũ Nhất hoàng tử rất phiền toái, thà làm cục cưng của ba ba ở Trái Đất còn hơn.
Khóe miệng và mắt của Ma Yên và An Y cùng co giật. Bên cạnh họ, Công tước Seton và những người khác cảm thấy buồn cười, che miệng phát ra tiếng cười nhỏ.
An Y phản ứng hơi chậm, nheo mắt lại, vẻ mặt nguy hiểm: "Điện hạ, ba ba trái đất?
Hamster điện hạ bỗng nhiên giật mình, không khỏi chột dạ, cầu xin cậu Ma Yên giúp đỡ. Sau đó chỉ nhận được một ánh mắt bất lực.
"Tự mình nói đi." Tướng quân Ma Yên cầm tách trà lên nhấp một ngụm, Hừ, Nhiếp Tiêu còn chưa vượt qua ông nên cũng không cần phải quan tâm.
Hamster nhỏ: huhu
Cậu sao có thể thấy chết mà không cứu vậy chứ!
Cậu ngước mắt lên nhìn vẻ mặt của An Y, sợ nếu nói ra sự thật, mợ An Y sẽ không thể chấp nhận được. Cậu của cậu sẽ trở thành một ông già quá vợ tội nghiệp mất.
"Cậu ơi, nếu cục cưng chọc tức mợ thì phải làm sao bây giờ?" Đôi mắt Tiểu Ngũ Nhất ngấn nước, vô cùng chân thành và đáng thương.
Ma Yên và An Y:.....""
Không khí đột nhiên rơi vào trầm mặc. Ánh mắt Tiểu Ngũ Nhất mơ hồ, do dự, vặn vẹo ngón tay, không biết nên giải thích thế nào cho An Y về mối quan hệ của mình với Nhiếp Tiêu.
"....Nói đi. Ta sẽ không tức giận," An Y cố gắng vực dậy tinh thần nhưng vẫn không có đủ tự tin khi nói ra câu đó.
Ma Yên ở một bên bị Tiểu Ngũ Nhất nhắc nhở, đột nhiên không dám xem phản ứng tiếp theo của vợ mình. Quay đầu nhìn cháu trai: "Nếu không chúng ta vẫn là đừng nói nữa."
"Dạ," bé Hamster vui vẻ gật đầu. Sau đó, hai cậu cháu vui vẻ tắt máy truyền tin.
An Y:......""
***
Sau khi kết thúc cuộc gọi với An Y và những người khác không lâu, Tiểu Ngũ Nhất và Ma Yên nhận được lời mời tham dự hội nghị liên minh liên quan đến sự cố virus trong khu vực bảo vệ. Thủ lĩnh các tộc đều được mời tham gia.
Tiểu Ngũ Nhất và Ma Yên mặc trang phục trang trọng, bí mật đi trực tiếp đến Vương tộc Nhân Ngư. Người phát ngôn của liên minh lần này do Vương tộc Nhân Ngư đảm nhiệm, nên địa điểm gặp mặt đương nhiên là trên hành tinh quê hương của Vương tộc Nhân Ngư. Chủ tịch liên minh thường thay đổi 5 năm một lần và không thể được bầu lại.
Liên quan đến virus trong khu vực bảo vệ, hiện tại đang ở giai đoạn cực kỳ bảo mật. Hội nghị cũng được tổ chức bí mật và khẩn cấp để tránh náo loạn. Người ngoài không được phép biết tin tức.
Về sự trở lại của Tiểu Ngũ Nhất và Ma Yên, hiện chỉ được những thủ lĩnh cao nhất của các tộc trong liên minh biết. Những hành tinh bị virus ảnh hưởng hiện đang trong tình trạng cô lập và phong tỏa, nhưng Tiểu Ngũ Nhất và Ma Yên đều là từ nơi đó trở về. Nếu tin tức này được truyền đi một cách tùy tiện chắc chắn sẽ rút dây động rừng. Ma Yên yêu cầu họ chặn tin tức này ngay khi ông trở về vì lý do an toàn.
Nhưng họ không bao giờ ngờ rằng Sass, kẻ chủ mưu đứng đằng sau, đã sớm phát hiện.
Khi An Y và những người khác lần đầu tiên phát hiện ra thiết bị gây nhiễu tín hiệu. Mặc dù bọn họ đã cố gắng hết sức để xóa và khôi phục thiết bị lại như cũ, nhưng vẫn là khó tránh khỏi để lại dấu vết. Đặc biệt là trước mặt Sass, một nhà khoa học cực kỳ tinh ý, những dấu vết nhỏ nhất này đều trở nên rất rõ ràng.
****
Tiểu Ngũ Nhất và Ma Yên đi đến hội nghị bên này. An Y lặng yên trước hành động một lời không hợp liền cắt đứt liên lạc của hai cậu cháu. Y cảm thấy vừa buồn cười vừa tức giận. Y không hề biết gì về cuộc sống của Tiểu Ngũ Nhất trên Trái Đất mấy năm qua. Điều đó càng khơi dậy sự tò mò trong y.
Nhìn thông tin hiện tại về Trái Đất do Ma Yên gửi đến, An Y không khỏi tập trung vào cái tên Nhiếp Tiêu. Nghe nói người này đã chăm sóc cho điện hạ mấy năm nay kể từ khi cậu mất tích.
An Y nhịn không được híp mắ.
Ba ba" nuôi, haha
Trên Trái Đất, Nhiếp Tiêu đang dọn dẹp zombie đột nhiên rùng mình, đột nhiên cảm nhận được một cổ oán hận mãnh liệt từ mẹ vợ ở bên ngoài không gian.
Lãnh chúa Rand rất ghen tỵ với mối quan hệ giản dị và đáng yêu giữa hoàng thất NeMo, không khỏi cười nói: "Mối quan hệ gia đình của An Y các hạ thật sự rất hòa thuận. Dường như Ngũ Nhất điện hạ rất thân thiết với ngài."
Ở bên cạnh, Công tước Seton và Gia chủ Phong gia nghĩ đến những đứa con rắc rối của mình, không khỏi gật đầu nặng nề. So với những đứa trẻ nghịch ngợm của họ, Ngũ Nhất điện hạ thực sự rất đáng yêu.
An Y lập tức cười nói: "Lãnh chúa không biết đâu. Điện hạ cùng cậu của người cũng có lúc làm ta tức giận. Khi còn nhỏ đáng yêu ngoan ngoãn bao nhiêu thì càng lớn càng nghịch ngợm. Ngài ấy giống với cậu ngài ấy, không thể làm người khác bớt lo đi được.
""Ma Yên và ta tay cầm tay chăm sóc Tiểu Ngũ Nhất điện hạ lớn lên. Tiên Hoàng qua đời khi còn trẻ vì sự cố năm đó. Ngũ Nhất điện hạ bị bỏ lại khi mới chỉ có một tháng tuổi. Biến thân cũng vẫn chưa ổn định, nguyên hình chỉ nhỏ như vậy thôi."
An Y như dán một cái thẻ lên, mọi người nghĩ đến chuyện đã qua, ánh mắt có chút xa xăm, buồn bã. Lúc đó, toàn bộ hoàng thất chỉ còn lại huyết mạch duy nhất là đứa trẻ này. Ta và Ma Yên, bao gồm cả Vương tộc NeMo, đều sợ ngài ấy sẽ xảy ra chuyện gì. Sự biến mất của ngài ấy mấy năm nay gần như khiến bọn ta phát điên, nhưng may mắn thay, giờ ngài ấy đã bình an trở về.
Nghe An Y nhắc đến cha mẹ và tuổi của Tiểu Ngũ Nhất, tất cả mọi người có mặt đều cảm thấy có chút buồn bã và tiếc nuối. Họ đều là người trong cuộc và là người trải qua sự cố năm đó. Cuộc đấu tranh 19 năm trước thực sự đã để lại bóng ma tâm lý và vết sẹo trong lòng các tộc.
Khi đó, không chỉ vua và hoàng hậu của Vương tộc NeMo qua đời mà nhiều nhân vật kiệt xuất của các tộc khác cũng hy sinh. Toàn bộ liên minh đều thương tiếc họ. Cha của Gia chủ Phong gia, gia chủ tỳ nghiệm của Phong gia, cũng chết trong sự cố đó.
Đã gần 20 năm trôi qua, nhưng cảnh tượng đẫm máu kinh hoàng đó vẫn khó mà quên được.