Mạt Thế Chi Trọng Sinh

Chương 96: Thao túng




Ngày hôm sau ra không gian, quay đầu xe, hướng Vân huyện.

Bởi vì đoạn đường này có đám người R quốc kia nhiều lần đi qua, cho nên tang thi cũng không có nhiều như tưởng tượng, bất quá tại hiện tại tang thi đều đã biến dị, tốc độ và lực lượng so với nhân loại không chút thua kém, cho nên nếu chỉ dựa vào tốc độ xe vứt bỏ vẫn là rất khó.

Băng nhận rơi xuống, một tang thi cản đường ngã xuống, Ngao Mộ Thiên lái xe vọt tới.

Đột nhiên một tang thi đuổi theo xe, từ cửa sổ vói tay vào.

Dịch Nhiên mặt không đổi sắc, tay không bắt lấy móng vuốt hư thối, vừa dùng lực, móng vuốt bị kéo xuống, trực tiếp nhắm vào đầu tang thi, móng tay sắc bén đâm xuyên qua đầu tang thi của mình.

Ngao Mộ Thiên nhìn tay dính thịt thối, không đợi hắn nói gì Dịch Nhiên đã mở miệng, “Em sẽ nhớ rửa tay.”

“…” Kỳ thật hắn muốn nhắc nhở em ấy cẩn thận, tuy chỉ cần không phải tang thi trên cấp 4, rất ít tang thi có thể làm Dịch Nhiên bị thương, nhưng mỗi lần thấy Dịch Nhiên giết chết tang thi như vậy làm hắn lo lắng.

Từ kính chiếu hậu thấy Ngao Mộ Thiên trầm mặc lái xe, Dịch Nhiên lau sạch sẽ thịt thối trên tay, “Thực xin lỗi.” Sau tận thế giết tang thi đã quen, ngược lại đã quên còn có người lo lắng mình, “Về sau em sẽ chú ý.” Ừ, lần sau vẫn là dùng đao chém a.

Từ kính chiếu hậu nhìn tang thi chết ở phía xa, “Tiểu Nhiên…”

“Cẩn thận!” Dịch Nhiên đột nhiên cắt đứt, hai tay chống lên xe, thân thể dị thường linh hoạt chui ra cửa sổ, lại vừa dùng lực, lật lên trần xe.

Đồng thời, băng nhận hình bán nguyệt siêu lớn cắt về phía trước, không trung truyền đến một tiếng ‘phù’, sau đó hiện tượng quỷ dị xuất hiện, máu tươi đột nhiên xuất hiện, máu từ giữa không trung chảy xuống mặt đất.

“Mộ Thiên, chạy qua!” Không kịp giải thích, Dịch Nhiên hướng phía Ngao Mộ Thiên đang chuẩn bị đỗ xe la to.

Tuy không rõ xảy ra chuyện gì, nhưng biết rõ tuyệt đối có chuyện, Ngao Mộ Thiên giẫm chân ga, vọt tới chỗ máu tươi, một khắc đụng đến, xe bị cấn, tựa như đâm phải người, có cảm giác mềm mại.

Đúng vậy, chính là người, trong kính chiếu hậu dần dần xuất hiện một bóng người màu đen, đầu bị nghiền nát, óc văng khắp nơi, quỳ rạp trên mặt đất, tất cả đều là máu tươi.

Cái này… Không biết vì sao thấy đao và trang phục kia, Ngao Mộ Thiên nhớ tới nghề Ninja, chỉ là trùng hợp a…

Dịch Nhiên lại không thả lỏng, người kia, nếu không phải do năng lượng trên người làm bại lộ vị trí của bản thân, phỏng chừng bọn họ đã bị đối phương đánh lén thành công, nhìn quần áo hẳn là R quốc a, tất nhiên Dịch Nhiên sẽ không cho rằng là Ninja gì đó, năng lượng chứng minh đây chẳng qua là dị năng giả, dị năng giả cấp 2, quỷ dị chính là kỹ xảo dị năng, hẳn là ẩn thân, nhưng tại sao phải đánh lén bọn họ?

Cũng không xuống xe, Dịch Nhiên đặt mông ngồi ở trên mui xe, xe lúc này lái vào Vân huyện, do Vân huyện là thành trấn giao giữa B thị và T thị, cho nên cũng coi như giao thông quan trọng, nhờ phúc này, dù cho không có đặc sản nổi tiếng, cũng coi như là trấn nhỏ giàu có.

Tận thế đến, ngoại trừ thành thị đặc biệt và căn cứ bên ngoài, những thành thị khác so với quỷ thành trong phim trước tận thế giống nhau, chỗ ở không còn là nhân loại, mà là tang thi. Bất quá, Vân huyện ngoại lệ, không có ‘đặc sản’ tận thế! Không có tang thi!!

Bị gió thổi bay, giấy mảnh rác tùy ý quay cuồng, lăn đến góc tường dừng lại, mở ra, nửa dưới cửa là sàn nhà bị máu nhuộm đầy, bởi vì thời gian không ngắn đã thành màu đen, nếu không có những tay chân hư thối và đầu người, chỉ sợ ở đây càng giống một tòa thành trống không, yên tĩnh, phảng phất như không tồn tại.

Không hẹn mà cùng lúc, hai người sắc mặt ngưng trọng, không cần hoài nghi, đây hết thảy khẳng định cùng đám người R quốc kia có quan hệ, nhưng bọn hắn thật sự sẽ hảo tâm như vậy thanh trừ tang thi một tòa thành thị? Hay là có âm mưu khác?

Đi ngang qua siêu thị, tiệm tạp hóa, tiệm quần áo, cơ bản đã bị chuyển đi hết, chỉ có cửa hiệu cắt tóc, tiệm sách, tiệm hạt giống không cách nào cung cấp no bụng cho nên vẫn tồn tại hoàn hảo, mà ngay cả tiệm trang sức cũng bị cướp sạch không còn, khoan đã, tiệm hạt giống?!

Lần này không đợi Dịch Nhiên nói chuyện, Ngao Mộ Thiên đã đem xe lái qua, dù sao đều quỷ dị như vậy, nếu quả thật có chuyện gì đó, chắc chắn sẽ không bởi vì mấy phút đồng hồ này buông tha bọn họ.

Dịch Nhiên nhảy xuống xe, đao trên tay trực tiếp bổ về phía cửa tiệm, cửa bị đao bổ trúng phát ra thanh âm ‘rầm rầm’, lại không thấy bất luận tang thi nào bị thanh âm hấp dẫn tới.

Ngao Mộ Thiên xuống xe, thấy Dịch Nhiên đem khóa cửa bổ nát, cúi đầu kéo, mở cửa, hai người nhanh chóng lui về phía sau hai bước, phòng ngừa bên trong thoát ra vật biến dị.

Sự thật chứng minh phán đoán của bọn họ rất chính xác, cho dù ở tòa thành không có một người nào, không có một tang thi nào, cũng rất quỷ dị.

Cửa kéo ra một khắc kia, một cái mặt lồi mắt, tang thi trên mặt chảy máu đánh tới.

Lại có tang thi! Sau tận thế, Dịch Nhiên lần đầu tiên đối với sự xuất hiện của tang thi cảm thấy kinh ngạc.

Chân dài đá một cước, đá trúng bụng tang thi, lực chân Ngao Mộ Thiên rất lớn, cho dù là tang thi cũng phải lui lại mấy bước, tính tốt vị trí, tử lôi bổ trúng tang thi đang rút lui.

Đào ra tinh thạch, Ngao Mộ Thiên một cước đem tang thi nướng cháy đá qua một bên, “Xem ra tòa thành thị này hẳn là có tang thi.”

Một bên càn quét hạt giống, Dịch Nhiên một bên trầm tư, “Những tang thi kia đâu?”

Động tác trên tay đột nhiên dừng lại, nghĩ đến cái gì đó, Dịch Nhiên ngạc nhiên ngẩng đầu, đúng lúc chống lại Ngao Mộ Thiên đồng dạng kinh ngạc, thấy rõ toan tính trong mắt lẫn nhau, ngược lại bật cười.

“Điều em nghĩ cũng là điều anh nghĩ.” Dịch Nhiên tiếp tục thu thập hạt giống, lẻ tẻ cũng không buông tha, sợ ô nhiễm thì ném vào trong con suối là được, về phần ngâm nước còn có thể nẩy mầm bình thường không, Dịch Nhiên không nghĩ nhiều như vậy.

“Nếu đúng như anh nghĩ, tang thi là trợ lực tốt như vậy, bỏ rất tiếc.” Ngao Mộ Thiên nhìn như tùy ý đứng sau lưng Dịch Nhiên, kì thực là một mực phòng bị nguy hiểm đột phát.

“Tựa như cương thi sao? R quốc là đạo sĩ?” Trong đầu Dịch Nhiên lập tức xuất hiện một người béo ục ịch mặc hoàng đạo, lập tức chán ghét.

“Cho nên đây là điểm mê.”

“Có thể là dị năng thao túng tang thi?” Dịch Nhiên khiêu mi, thuận miệng nói.

——–

“Phốc.” Dạ Lê bị tinh thần lực phản phệ, chỗ yết hầu có vị rỉ sắt.

“Ngài Dạ, hôm nay ngài đã luyện tập 3 phút.” Nghiên cứu viên mặc áo khoác trắng đẩy đẩy kính mắt trên sống mũi, “Nếu như ngài không nghe chuyên gia tôi nói, tôi có quyền không cho ngài xuất hiện trong sở nghiên cứu.”

Dạ Lê duỗi tay lau vết máu khóe miệng, khóe miệng theo thói quen giơ lên, “Đừng lo lắng, tôi sẽ không làm hư ‘bảo bối’ của các người, không phải tôi đã ngừng sao?”

“Ngài Dạ! Những tang thi này không phải bảo bối của tôi!!” Nhìn tang thi bị nhốt trong ***g sắt, hắn có loại cảm giác đường cùng.

“Chỉ đùa một chút mà thôi, càng tận thế càng có chút hài hước ~~”

“Ngài Dạ!” Nghiên cứu viên nổi giận, “Ngài hẳn là hiểu rõ, Thượng Đế sẽ không cho người ta bản lĩnh nghịch thiên, cho nên, có thể khống chế tang thi 3 phút, tôi cho rằng đã là cực hạn.”

“Cực hạn không phải là để người ta khiêu chiến sao?” Dạ Lê tiếp nhận áo khoác mặc vào, “Cậu nói có người sẽ có dị năng giống tôi sao?”

“Sẽ có.”

“A ~~ khẳng định như vậy?”

“Bởi vì Thượng Đế tuyệt đối sẽ không cho loại người như ngài độc nhất vô nhị.”

“Ha ha, không sai, cuối cùng có chút hài hước ~~ BYE BYE các bảo bối, lần sau hy vọng còn có thể gặp lại các ngươi.”

【Dạ Lê, dị năng giả cấp 4, dị năng: thao túng, tuy ngẫu nhiên cũng có thể thao túng ngũ hành, nhưng tuyệt đối không chỉ có phong thuỷ thổ hỏa, càng giống như là một loại xiếc ảo thuật. Dị năng thứ hai: dự cảm, dị năng này đã từng bị nhân vật chính nghiêm trọng khinh bỉ.】

——————————————

“Nếu quả thật như vậy thì tốt rồi, trực tiếp thao túng được tang thi, khi đánh nhau không phải càng đơn giản? Chúng ta cũng có cuộc sống gia đình tạm ổn.” Dù cho hiện tại mỗi ngày đều cùng một chỗ, Ngao Mộ Thiên cũng cảm thấy chưa đủ, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, “Tiểu Nhiên, Ninja vừa rồi là dị năng giả ẩn thân sao?”

Thu hết hạt giống, Dịch Nhiên đứng dậy, “Ừ, bất quá không cần lo lắng, chỉ là quỷ dị chút thôi, đổi lại là anh, tuy ngay từ đầu nhìn không thấy, nhưng có người khẽ tới gần dĩ nhiên là có cảm giác.” Hơn nữa trong mắt cậu, đám gia hỏa co đầu rụt cổ kia so với tang thi giết tốt hơn, ít nhất đâm thủng bụng của bọn hắn so với đâm thủng tang thi thoải mái hơn nhiều, “Đi.”

“!!” Vừa đi ra khỏi cửa, hai người bị một đoàn tang thi giương nanh múa vuốt nước miếng vàng thịt thối treo thân vây quanh, thanh âm gào rú, lộ ra xương và nội tạng, vừa thấy có người sống thì đánh tới.

Tang thi nhiều, đại khái là một nửa dân cư tòa trấn nhỏ, chi chít, nhìn không thấy đầu.

“Chỉ sợ đi không được nữa.” Ngao Mộ Thiên ngầm bực bản thân chỉ chú ý bên trong mà xem nhẹ bên ngoài, không có phát hiện tang thi khi nào thì vây tới, tay phải vượt qua ngăn cản, cách dưới nách một tang thi, tay trái một quyền đánh ra, đánh vào đầu tang thi, lại thuận thế đá một cước, đem tang thi đá đến đằng sau, lại trúng một tang thi khác.

Mà bên kia, Dịch Nhiên trực tiếp một cước đem tủ quầy hàng bên cạnh đá qua, tủ quầy hàng liên tiếp nện trên người tang thi, tạm thời ngăn trở tang thi tiến công, nhanh chóng kéo tủ quầy hàng khác, ngăn cản ở trước cửa.

Ngao Mộ Thiên vô cùng có ăn ý đạp lên tủ quầy, lật vào trong cửa, hai người xuất toàn lực, đem tủ quầy hàng đạp mạnh một cái, tủ quầy hàng rơi xuống.

“くそっ, ngoài ý muốn にも kia らは trốn げてしまって(Đáng chết, cư nhiên để bọn họ chạy thoát rồi)!!” Ở trên nhà cao tầng quan sát, một đám người hung hăng mắng, tang thi đẩy ra tủ quầy hàng cũng không thấy hai con sâu kia, hai con sâu này thân thủ không tệ, nếu có thể cải tạo thành tang thi, khẳng định ngay từ đầu chính là biến dị tang thi, cho nên hai người này vừa vào thành thị thì bọn họ liền để ý tới.

“Báo cáo が Yoshida さんですか(Cần báo cáo cho Cát Điền đại nhân không)?”

“Không, trước chờ một chút, chờ chúng ta đem hai con sâu nhỏ biến thành tang thi, sau đó mới báo cáo cho Cát Điền đại nhân, chúng ta cũng không phải là Hùng Bản chỉ có thể so sánh với heo, mới có vài người thì tính cái gì, chúng ta là muốn tạo ra đại quân tang thi, đem mảnh đất này biến thành R quốc chúng ta!”

“は, đại nhân (Dạ, đại nhân).”

Một cái tát vang dội vang lên, truyền đến thanh âm nam nhân u ám, “Không phải đã nói trước khi tiêu diệt đám người B thị kia, ra ngoài đều phải dùng tiếng Trung sao? Ngươi muốn bọn họ biết thân phận chúng ta sao? Khẩu âm cũng phải chú ý.”

“Dạ, đại nhân.”

“Dạ, đại nhân.”

Gần đây luôn bị con heo Hùng Bản đem người bắt đi làm loạn, tài liệu nghiên cứu không đủ, mà hai người kia có thể giết chết Tùng Bản dưới trạng thái ẩn thân, đem nghiên cứu khẳng định rất không tồi, mảnh đất này, một ngày nào đó, cờ R quốc ta sẽ cắm khắp nơi, “Kêu Dã Trạch đem tang thi trở về.”

“Nhưng, Dã Trạch vừa dùng dị năng…”

Nam nhân đạp một cước, “Nếu như hắn không thể làm được, ta không ngại đưa hắn đi cải tạo, phế vật vô dụng, R quốc không cần.”

“Dạ, thuộc hạ lập tức đi gọi hắn.” Cái gọi là cải tạo, cũng chỉ là cho tang thi cắn một ngụm, thừa dịp vẫn chưa hoàn toàn biến mất ý thức liền nhốt vào ***g sắt, đợi sau khi biến thành tang thi lại cùng tang thi khác một chỗ, đợi cho B thị phái người đến thì cùng một chỗ thả ra, mà lần này chủ yếu nhất là kiểm tra năng lực Dã Trạch, xem có thể kiên trì bao lâu và có thể khống chế bao nhiêu, bất quá tựa hồ kết quả không quá khả quan, bởi vì cái này nhìn như một đoàn nhưng thật ra là hắn vụng trộm thả ra, bất quá may mắn chính là đạt mục tiêu, mới không có làm cấp trên nhìn ra sơ hở.

——

“Xin lỗi Tiểu Nhiên, nếu như anh cẩn thận thì tốt rồi.” Thân là nam nhân, bi ai nhất chính là không thể bảo vệ người yêu của mình.

“Mộ Thiên, chuyện không liên quan tới anh, em cũng không có phát giác được, hơn nữa chuyện này rõ ràng là có người an bài.” Cho nên, hoặc là không hiện ra, hoặc là vừa xuất hiện liền ra một lượng lớn, phỏng chừng khi bọn họ vừa vào trấn đã bị giám thị, cho nên dị năng giả ẩn thân mới xuất hiện, “Chúng ta trước tiên ở chỗ này, tang thi bên ngoài tản ra, chúng ta lại ra.” Lợi dụng tinh thần lực, Dịch Nhiên điều tra tình huống bên ngoài.

Nếu những tang thi này thật sự là bị đám người kia thao túng, như vậy hành tung của bọn họ có thể vì vậy mà bại lộ?

“Đã như vậy, chúng ta đi diệt trừ bọn họ a.” Nghe xong Ngao Mộ Thiên nói, Dịch Nhiên trên khóe miệng giương lên, “Người chết chắc là không biết mật báo.”

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

【Kết cục C bị gạt bỏ: Thiên hạ có ai.】→ Tiểu phiên ngoại mà thôi

Băng nhận hình bán nguyệt phảng phất như có ý thức, sát qua cổ tang thi, thu lấy tánh mạng lần nữa.

Dịch Nhiên nhẹ thân, quỳ một chân trên đất, chậm rãi nâng lên một đôi con ngươi đen nhánh lạnh như băng mà huyết tinh.

Trương Đại Minh lưu loát xuất hiện trước đầu từng tang thi, thuần thục đào tinh thạch.

———-

“Tiểu Nhiên, tại sao lại chạy đi?” Ngao Mộ Thiên bất đắc dĩ nhìn Dịch Nhiên đi tới.

Khuôn mặt Dịch Nhiên nghiêng một bên, nửa thẹn thùng, “Em muốn chuẩn bị chút tinh thạch.”

Ngao Mộ Thiên thở dài, “Anh chỉ mong em vui vẻ mỗi ngày.”

“Biết rồi.” Cúi người ngồi trên người yêu, “Chuyện này suy nghĩ ra sao?”

“Ừ, anh tính toán cùng Dạ Lê liên minh, giữa hai thành thông một con đường, như vậy thuận tiện hai phe giao dịch, nước suối trong không gian em, anh dùng danh nghĩa nghiên cứu viên làm thành thuốc miễn dịch tuyên bố ra ngoài, những người khác chắc là không hoài nghi em.”

“Vậy cũng được, bất quá a.” Dịch Nhiên duỗi tay xoa giữa lông mày Ngao Mộ Thiên, “Mày nhíu lại giống như lão già.”

“Nếu như anh già, Tiểu Nhiên cũng không thể vứt bỏ anh ~~” Ngao Mộ Thiên ủy khuất đáng thương xoay mặt về phía Dịch Nhiên nháy mắt mấy cái.

“Yên tâm, Dịch Nhiên em dù không thích anh cũng phải đem anh giữ lại làm người hầu sai sử.”

“Tiểu Nhiên, chồng em tức giận! Hậu quả rất nghiêm trọng!!”

Nghe thanh âm trong cửa, Vu Đồng thở dài nhìn tư liệu chồng chất rất nặng trên tay, aiz, tư liệu huấn luyện vẫn là lần sau lại giao a.

Đồng dạng ôm một xấp tài liệu, Liễu Hy thấyVu Đồng như vậy, hiểu rõ, quên đi, tư liệu tiêu thụ thuốc miễn dịch lần sau lại giao a.

Mạc Phi Liên đi tới thấy người yêu đi trở về, nhìn cửa đóng chặt, minh bạch, tư liệu xây dựng căn cứ lần sau lại giao a.

Lăng Cảnh nhìn bốn người, lập tức đi trở về, không cần đoán hắn cũng biết, cho nên, tư liệu huấn luyện thiếu niên lần sau lại giao a.