Cấp 1 và cấp 2, nên nói bọn họ ‘nghé con mới đẻ không sợ cọp’ hay là ‘điếc không sợ súng’ cho nên dám vượt cấp khiêu chiến?
Dịch Nhiên rất có hứng thú nhìn hai người trước mặt, nở nụ cười, cười không có độ ấm nào, khiến cho Hạ Nhu và Tiếu Vũ trong nội tâm một hồi sợ hãi.
Tuy như thế, Dịch Nhiên cũng không có ra tay, mà là thoải mái đi thong thả đến trước mặt bọn họ, Hạ Nhu và Tiếu Vũ đề phòng, chỉ sợ Dịch Nhiên đột nhiên làm khó dễ, dù không thừa nhận, đối phương cũng là treo danh hiệu cấp trên, tùy thời có thể quan báo tư thù.
Dịch Nhiên thế nhưng chỉ khiêu mi, đối với đám kia đang yên lặng theo dõi kỳ biến nói, “Còn có ai không phục? Nói trước, hiện tại không có, về sau tôi liền không đếm xỉa tới các người.”
Hai tay vòng trước ngực, nếu như thân thể cao thêm chút nữa, chính là tiêu chuẩn bễ nghễ (nhìn bằng nửa con mắt).
Dịch Nhiên câu này triệt để phá hủy lý trí của bọn hắn, ngoại trừ bọn người Vu Đồng, còn có hán tử lúc trước đã bị thương, những người còn lại đều đi phía trước một bước, nhìn về phía Dịch Nhiên, trong mắt là cơn tức rõ rệt, không, còn có người không có đi ra, người nọ chính là mặt thẹo lúc trước ở dị năng đại lâu chắn qua đao của cậu, Dịch Nhiên co lại khóe miệng, tuy lúc trước người này lưu cho cậu ấn tượng rất là ác liệt, nhưng hôm nay thật ra vô cùng biết điều, biết mình đánh không lại sẽ không thừa dịp nhiều người đi lên, nếu không phải vậy, Dịch Nhiên không ngại mượn người này khai đao.
“Chỉ nhiêu đây?” Dịch Nhiên trong lời nói mang theo khinh thị, sau khi cùng Ngao Mộ Thiên một chỗ, được hắn thương yêu nên lại trở về tính tình đại thiếu gia.
Bị khinh thị kích thích, lửa giận của mọi người càng cao, được rồi, có lẽ bọn họ đánh không lại, nhưng bị người như thế khinh thị còn không phản kích, mình còn là nam (nữ) nhân sao?
Lúc này Thẩm thượng tướng đột nhiên vui tươi hớn hở nói, “Nếu có người đem Dịch Nhiên đả bại, như vậy người đó chính là đội trưởng Đội 7.”
Lời này vừa ra, hơn bảy mươi ánh mắt lập tức đen sáng, phải biết rằng, chỉ cần lên làm đội trưởng thì tự động là quân hàm Thiếu tá, phúc lợi đãi ngộ cũng sẽ tốt hơn nhiều, đối với đại bộ phận người bởi vì đãi ngộ mà vào đội ngũ Dị năng giả Quốc gia mà nói, lời Thẩm thượng tướng nói so với Dịch Nhiên hấp dẫn hơn nhiều.
“Ngươi.” Dịch Nhiên đột nhiên chỉ vào mặt thẹo kia, “Không cùng lên sao?”
Không hiểu sao bị điểm danh mặt thẹo lui ra phía sau một bước, lắc đầu, “Dịch đội, tôi phục cậu.”
“Thắng chính là đội trưởng a ~~”
Mặt thẹo lúc này lui vài bước, “Tôi thật sự phục.” Dù cho đánh hội đồng thắng, nhưng chỉ cần đánh đơn là mình liền thua.
Không có ý nghĩa, ý nghĩ rất muốn đánh đối phương dừng lại, Dịch Nhiên rốt cục bỏ tâm tính ngây thơ qua một bên, bẻ khớp tay, “Đến đây đi!”
Phảng phất như phát lệnh, tiếng nói vừa dứt, các loại dị năng đầu tiên đánh về phía Dịch Nhiên, nhưng cơ hồ mọi người đều sắc mặt trắng nhợt, bọn họ bị tức giận cùng danh lợi xông váng đầu, hoàn toàn không có nương tay, mà mười mấy phong nhận, hỏa cầu, thủy cầu đánh qua, đối phương còn có cơ hội sống sao?
Mà ngay cả các thể năng dị năng giả tính toán xông đi lên cận chiến cũng ngừng chân, người kia còn sống không?
Sương mù chậm rãi tán đi, chỗ nam nhân đứng không có một bóng người.
Là biến thành tro tàn sao? Công kích mãnh liệt như vậy, phấn thân toái cốt là cũng có khả năng.
Liễu Hy nhíu mày, hắn có thể khẳng định Dịch Nhiên tuyệt đối còn sống, nhưng người đâu?
“Các người tốc độ quá chậm.” Trong trẻo nhưng lạnh lùng, thanh âm đột nhiên ở sau lưng tất cả mọi người vang lên, không đợi bọn họ kịp phản ứng, một đạo thân ảnh nhanh chóng tới gần, ra quyền quét chân, phàm là kẻ bị đánh trúng liền ngã trên mặt đất, có người vội vàng lấy tay đi ngăn cản, sau một khắc một cái quét chân trúng đùi, thành công trượt chân sau đó lại bị một cước đá văng ra.
“Tường đất!” Không kịp nghĩ nhiều, có dị năng giả lập tức phát ra phòng ngự, nhưng, chẳng ai ngờ rằng, phòng ngự này có thể ngăn tang thi biến dị cấp 2 sau một khắc bị một quyền đánh nát bấy, thậm chí còn không kịp kinh ngạc, quyền tiếp theo liên tục đánh trúng bụng, lại bị một cước đá văng ra.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, điện quang hỏa thạch, đã có một nửa người té trên mặt đất, thống khổ ôm vết thương rên rỉ.
Từ Vinh bắt đầu lo lắng nhìn về phía Thẩm thượng tướng, mặc dù những người này hay xem thường người khác, nhưng không đến nổi ra tay ác như vậy a? “Thượng tướng, Dịch thiếu tá?”
Thẩm thượng tướng đau thương gật đầu, “Thằng nhóc này ra tay quá độc ác, xem ra phòng y tế lại mắng ta lãng phí thuốc.”
Từ Vinh bộ mặt vặn vẹo, Thẩm thượng tướng lo lắng là vấn đề thuốc thang.
Hết thảy còn đang tiến hành, có tốc độ dị năng giả muốn chạy trốn, lại bị Dịch Nhiên dùng tốc độ nhanh hơn một phen giữ chặt, như đá cầu đá qua một bên.
“Dịch đội, tôi sai rồi, tôi phục rồi!” Có người không chịu nổi áp lực, vượt lên trước nhận thua.
Nhưng…
“Đã muộn.” Tiếng nói vừa dứt, trên mặt đất lại gia tăng một thương binh, “Tự chịu trách nhiệm quyết định của mình.”
Bị tốc độ quỷ mị làm cho tâm lý bắt đầu hỏng mất, dị năng giả bắt đầu thả ra dị năng, nhưng phần lớn lại đánh tại trên thân người khác, Dịch Nhiên một cái tát đi qua, “Không chính xác.” Lại bổ sung thêm một cước.
Hạ Nhu và Tiếu Vũ mỗi lần đều trong lòng run sợ khi thấy thân ảnh hiện bên người, vừa nghĩ có lẽ lần này đến phiên bọn họ, kết quả thân ảnh lóe lên, người phía trước hoặc người phía sau ngã trên mặt đất.
Người có thể đứng càng ngày càng ít, cho đến chỉ còn hai người bọn họ.
Lúc này Dịch Nhiên đột nhiên dừng lại, trên khóe miệng giương lên, “Các người không tệ, có can đảm, cho nên tôi muốn đưa cho các người một phần đại lễ, miễn cho không biết cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân.”
Tay đọng lại băng, hai chân hai người đột nhiên bị đóng băng, thật lạnh, rất nhanh không còn tri giác.
“Yên tâm, nghỉ ngơi 3 ngày thì tốt rồi.” Duỗi tay ra, băng đông cứng chân biến mất, lạnh chết lặng, hai người bởi vì hai chân vô lực đặt mông ngồi trên mặt đất.
Cái này làm sao có thể? Chẳng lẽ người này không phải thể năng dị năng giả?
Nằm trên mặt đất, tất cả mọi người bị băng đột nhiên xuất hiện làm kinh ngạc đến ngây người, kinh ngạc nhìn Dịch Nhiên, nam nhân vô hại trước kia giờ phút này tản ra sát khí mãnh liệt, cái này làm cho bọn họ không thể không tin tưởng, có lẽ vừa rồi người nam nhân kia là muốn giết bọn họ.
“Giám định xong, không có một người hợp cách.” Dịch Nhiên đi đến trước mặt Thẩm thượng tướng, một câu đem Liễu Hy bọn họ cũng biến mất.
Nhìn thương binh đầy đất, Thẩm thượng tướng rốt cục sắc mặt thay đổi, “Cậu không thể hạ thủ nhẹ một chút sao?” Dị năng giả cũng không dễ chiêu a.
Dịch Nhiên mặt không biểu tình, “Đã nhường.” Nếu như theo lực đạo giết tang thi, ừ, phỏng chừng quốc gia mất thêm hơn 70 người.
Thẩm thượng tướng vô lực lắc đầu, thôi, Dịch Nhiên càng sai càng lẽ thẳng khí hùng, ông cũng không phải không biết, bất quá, “Trước huấn luyện đi, đợi một tuần sau đem kết quả báo cáo cho ta, phải có văn bản lý do.” Chỉ bằng đánh một trận muốn làm cho cả Đội 7 biến mất, cho dù là ông cũng không thể tiếp nhận.
“Ừ.” Dịch Nhiên miệng đáp ứng, dù sao những người này bị cậu ngược thành như vậy, cậu mới không tin bọn họ nguyện ý lưu lại.
Nhưng rất đáng tiếc, điểm này Dịch Nhiên hoàn toàn đã đoán sai, nếu như ngay từ đầu cậu bị đánh bại, những người khác cho dù tìm quan hệ cũng không muốn đợi ở Đội 7, nhưng hiện tại, hừ hừ, phỏng chừng bọn họ cũng sẽ tìm quan hệ ở lại đây, dù sao một đội trưởng thực lực cường đại ở hiện tại mà nói chính là một phần bảo đảm.
“Được rồi, ai còn có thể động tự mình đi phòng y tế.” Thẩm thượng tướng hiện tại chỉ có thể khẩn cầu phòng y tế còn có thể cho mình chút tình mọn.
Té trên mặt đất, người gian nan đứng lên, ngươi vịn ta, ta dìu ngươi, chậm rãi xoay mặt về phòng y tế đi đến.
“Dịch ca!” Vu Đồng cùng Liễu Hy đã đi tới.
Dịch Nhiên liếc Thẩm thượng tướng, Vu Đồng bọn họ ở chỗ này, cậu không tin không có Thẩm thượng tướng can thiệp, phải biết rằng, bọn họ đều đáp ứng đi chỗ Mộ Thiên.
Thẩm thượng tướng xấu hổ cười cười, sau đó bày làm ra dáng điệu kiểu cách, “Tiểu Dịch a, cấp trên rất xem trọng cậu, làm rất tốt.” Nói xong nhanh như chớp chạy trốn.
Lưu lại mọi chuyện cho Từ Vinh, “Dịch thiếu tá, xin theo tôi đi nhận đồng phục.”
“Tôi biết ở đâu, một hồi tôi mang Dịch ca đi.” Vu Đồng giành nói.
Từ Vinh nhìn Vu Đồng, gật gật đầu, “Vậy được, ngày mai 8 giờ ở đại lâu dị năng giả lầu ba họp, hy vọng không đi muộn, có chuyện gì tôi sẽ trực tiếp gọi điện thoại cho Thiếu tá.” Ngày đầu tiên thì muộn 4 tiếng đồng hồ, không phải người thường có thể so sánh a.
Hiểu rõ ý Từ Vinh nói, Dịch Nhiên tai đỏ, chỉ là do tóc che khuất, cho nên không có người biết rõ, đương nhiên không phải áy náy, mà là cậu đột nhiên nhớ tới nguyên nhân bị trễ, khụ, Mộ Thiên đại sắc lang!
“Dịch đội, cùng nhau ăn cơm không?” Liễu Hy hỏi, đã qua 12 giờ.
Thình lình phát hiện đã qua 12 giờ, Dịch Nhiên bảo trì bình tĩnh, “Không được, Mộ Thiên chờ tôi về nhà ăn cơm.”
“… Buổi chiều tôi lại mang anh đi nhận đồng phục a.” Vu Đồng vừa nghe Ngao đoàn trưởng đang đợi Dịch Nhiên ăn cơm, vội nói.
Dịch Nhiên gật gật đầu.
Tiểu đội Dị năng giả Quốc gia đều do nhà nước quản lý, chỉ cần có thể mỗi tuần vượt qua kiểm tra hoặc hoàn thành nhiệm vụ an bài, còn lại hết thảy dễ nói, có thể do hoàn toàn mặc kệ, cũng có thể do thực hiện quản lí quân sự hóa, cho nên có chút đội quản lí nghiêm ngặt, có chút đội cũng rất nới lỏng, đương nhiên, trước mắt đội nới lỏng cũng phải mỗi ngày huấn luyện 8 tiếng đồng hồ, dù sao làm sai phải trả một cái giá lớn, không có người có thể thừa nhận.
Mà Dịch Nhiên, cậu đúng là chưa nghĩ ra phải nên làm như thế nào, bất quá khẳng định hai ngày nay người cũng sẽ không đủ, cậu đã hạ thủ nên tất nhiên rõ, cho nên ngoại trừ khi quan trọng thì lắc lắc đến, còn lại về sau cậu hoàn toàn có thể không đến.
Dịch Nhiên ngây thơ lại không biết ngày mai sẽ có kinh hỉ chờ cậu.
Đường xá tuy vẫn như trước tận thế, nhưng xe cũng rất ít, xe hơi nhỏ tất cả đều là của quan lớn ZF (Chính phủ), mà xe đạp, thì càng hiếm thấy, ít nhất Dịch Nhiên đến đã lâu như vậy cũng chưa từng thấy qua một chiếc.
Cho nên khi Dịch Nhiên đi trở về nhà, thức ăn ở trên bàn đã sớm lạnh.
Chờ lâu muốn lao ra tìm người, Ngao Mộ Thiên vừa thấy Dịch Nhiên trở về, vội hỏi, “Anh đi hâm nóng lại đồ ăn.”
Khoai tây xào, cải trắng hầm lại thêm súp trứng, ba món ăn rất đơn giản, lại làm cho Ngao Mộ Thiên từ khi Dịch Nhiên xuất môn luôn bận rộn đến hiện tại.
“Không cần, dù sao gần đây trời nóng.” Món ăn đều là từ không gian lấy ra, điều này làm cho Ngao Mộ Thiên vẫn muốn đem đồ nhét vào không gian Dịch Nhiên rất có cảm giác áy náy.
“Không được.” Ngao Mộ Thiên kiên quyết phản đối, “Ngày hôm qua chúng ta mới… Vạn nhất em bị đau bụng?”
“… Mộ Thiên, em thật không có sao.” Dịch Nhiên không rõ vì sao Ngao Mộ Thiên luôn đem cậu không khỏe đọng ở bên miệng, cậu thật sự không có việc gì a ~~
“Tiểu Nhiên, em dù sao cũng là lần đầu tiên…” Trước tận thế đọc rất nhiều sách về phương diện này, Ngao Mộ Thiên luôn lo lắng bởi vì hắn sơ sẩy làm cho Dịch Nhiên sốt cao cảm lạnh đau bụng, đương nhiên lo lắng hơn chính là vạn nhất Tiểu Nhiên bởi vậy mà sinh ghét làm sao bây giờ?
“Mộ Thiên.” Dịch Nhiên đột nhiên nghiêm mặt nói, “Tin em không?”
“Tin tưởng.” Thói quen thành tự nhiên, Ngao Mộ Thiên thuận miệng nói ra.
“Rất tốt, ăn cơm.” Thành công lừa được Ngao Mộ Thiên làm cho Dịch Nhiên trong nội tâm rất đắc ý, ai bảo anh làm ác như vậy, hừm, lo lắng chết anh!
Hết chương 81.