Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ

Chương 213




Điều Tịch Linh hoài nghi nhanh chóng được chứng thực, chị đại nhịn không được nhìn hai người các cô nói, “May mắn người ta không muốn ra ta với các em, bằng không hiện tại các em cũng sớm biến thành tro.”

Chị đại nói, làm Tịch Linh cùng Aram nghĩ mà sợ, chỗ bọn họ ở cách nơi này không xa, tình huống chợ nông sản này, các cô cũng có chút hiểu biết.

Mà ở cách đó không xa, Tần Hiểu Nguyệt và Tiêu Thần ngồi ở trong xe, Tần Hiểu Nguyệt suy tư, Tịch Linh tên này rất quen thuộc a? Sao lại quen thuộc như vậy nhỉ?

Đột nhiên cô nhớ tới vì sao cái tên này quen thuộc, Tịch Linh xem như là nữ phụ duy nhất trong sách đối với Hoàng Hân khăng khăng một mực, hình như Hoàng Hân đối với cô có ân cứu mạng, hình như chính là ở cái chợ nông sản này đã cứu cô, bây giờ cái chợ nông sản này bị cô và Tiêu Thần giải quyết, không biết có phải đã phá vỡ quan hệ giữa cô ấy và Hoàng Hân hay không?

“Nghĩ cái gì vậy?” Tiêu Thần nhìn Tần Hiểu Nguyệt một đường không nói gì, liền hỏi.

“Không nghĩ cái gì, chỉ là cảm thấy hiện tại những người này cũng thật khó hiểu.” Tần Hiểu Nguyệt thở dài, sau đó nhìn về phía Tiêu Thần, “Thân ái, có một khuôn mặt đẹp trai như vậy, cũng thật thu hút người a.”

Chỉ một tiếng, Tiêu Thần đột nhiên phanh lại, sau đó ôm chặt Tần Hiểu Nguyệt, “Nguyệt Nhi, em biết anh ghét nhất người khác nói anh đẹp trai, chỉ duy nhất em là anh không có cách nào, làm sao bây giờ?”

Tần Hiểu Nguyệt chu miệng, “Chẳng lẽ em nói sai rồi sao?”

Tiêu Thần bất đắc dĩ nói, “Bảo bối, em không sai, là anh sai rồi, anh không nên hút người như vậy."

Tiêu Thần bất đắc dĩ nói làm Tần Hiểu Nguyệt khanh khách nở nụ cười, “Được rồi, đừng bày ra vẻ mặt u oán như vậy, về sau em không nói anh, được rồi chứ?”

Lúc này Tiêu Thần mới lộ ra tươi cười, sau đó ôm Tần Hiểu Nguyệt hôn hôn, “Nguyệt Nhi, anh càng ngày càng yêu em, làm sao bây giờ?”

“Em lại không tính toán rời khỏi anh.” Tần Hiểu Nguyệt nhíu nhíu mày.

“Nguyệt Nhi thật ngoan.” Tiêu Thần hôn lên đôi môi cô, nói thật, từ khi mạt thế tới bây giờ hai người họ cũng không có nhiều cơ hội thân thiết.

“Thân ái, chẳng lẽ anh muốn chơi xe chấn? Mời anh nhìn xem bên cạnh, khách vây quanh không ít.” Tần Hiểu Nguyệt đẩy Tiêu Thần ra, ý bảo anh nhìn tang thi xung quanh.

Tiêu Thần buồn bực, khởi động xe, sau đó trực tiếp dụng bay tang thi phía trước, thật chưa hết giận a.

“Về nhà đi, không biết hôm nay Triệu gia còn có thể làm ra hành động yêu thiêu thân gì không.” Tần Hiểu Nguyệt hơi lo lắng, “Chồng, chúng ta trực tiếp về nhà luôn đi.”

Tiêu Thần cũng nghĩ vậy, vẫn nên dùng chức năng về nhà đi.

Hai người trực tiếp về tới tầng 3 trong nhà, sau đó liền nghe được ngoài hiên truyền đến tiếng ồn ào.

“Buông tôi ra, cứu mạng a, có người vô lễ.” Người kêu cứu đúng là Tần Tiếu.

Tần Hiểu Nguyệt lập tức xông ra ngoài, nhìn thấy có hai người đàn ông đang lôi kéo Tần Tiếu, “Dừng tay, buông Tiếu Tiếu ra, các anh muốn làm gì?”

Tần Tiếu vừa thấy Tần Hiểu Nguyệt tới, lập tức vọt lại đây, “Cô, có người khi dễ chúng con, ở dưới còn có vài người khi dễ mấy người cô Mạt Mạt nữa!”

Nhìn thấy Tần Hiểu Nguyệt xuất hiện, hai người trước mắt lập tức chạy xuống dưới lầu, Tần Hiểu Nguyệt dùng mộc hệ dị năng trói chân bọn họ lại, khiến cho bọn họ lăn thẳng xuống dưới lầu.

Người phía dưới nghe được Tần Tiếu nói, cũng chuẩn bị chạy trốn, nhưng cũng không phòng bị hai người phía trên trực tiếp lăn xuống, cứ như vậy bọn họ cũng bị đụng ngã.

Tần Hiểu Nguyệt cũng đi xuống lầu, nhìn thấy dáng vẻ Tần Hiểu Mạt cũng thạt là chật vật, Tần Mộng và Tần Tư Nhi, Tần Vũ Nhi cũng xem như hoàn toàn không quá tốt, tình huống của năm cô gái nhỏ đều không tốt lắm.

“Ngọc Phong và Ngọc Hoa đâu?” Tần Hiểu Nguyệt hỏi.

“Bọn họ chạy tới binh đoàn tìm người.” Tần Hiểu Mạt để cho bọn họ chạy đi tìm người trước, “Chị, những người này là tới bắt chúng em, nói là muốn cho chúng em làm thí nghiệm cái gì đó.”

“Bọn họ đi đã bao lâu?” Tần Hiểu Nguyệt cảm thấy tình huống có chút không đúng.

“Một đoạn thời gian, theo lý thuyết bọn họ đã sớm nên gọi người tới đây.” Tần Hiểu Mạt cũng kỳ quái mà nói.

“Có lẽ bọn họ đã bị người bắt đi.” Tần Hiểu Nguyệt biết những người này chắc chắn là hướng về phía hai tên tiểu tử thúi nhà mình mà tới, chẳng qua khiến Mạt Mạt bọn họ gặp hoạ theo mà thôi.