Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ

Chương 195






Tần Hiểu Nguyệt biết Hoàng Hân không ý tốt, dị năng cùng hệ, cô ta đừng nghĩ muốn chết cũng phải kéo mình làm đệm lưng.

“Dị năng cùng hệ?” Quả nhiên Ngôn đội trưởng nhìn qua Tần Hiểu Nguyệt, hắn cảm thấy Hoàng Hân đi, thật sự không tốt bằng Tần Hiểu Nguyệt đi, ít nhất Tần Hiểu Nguyệt cũng không bụng to không phải sao? Hơn nữa cô cũng cùng hệ với những người lùn đó, vì thế hắn gọi một tiếng, “Tần tiểu thư”
Lời hắn còn chưa nói xong, Tiêu Thần đã nổi giận, “Cút!” Dám để cho vợ anh đi nộp mạng, đùa cái gì vậy! “Ai muốn đi, để người đó đi, Nguyệt Nhi nhà chúng tôi sẽ không đi.


Bây giờ không chỉ có Tiêu Thần nổi giận, Tần Nhiên và Tần Hiểu Đông cũng nổi giận, Tần Hiểu Đông nhìn Hoàng Hân nói, “Em gái tôi không thông mình như Hoàng tiểu thư, Ngôn đội trưởng cũng đừng xem thường Hoàng tiểu thư, cô ấy có thể giao tiếp với người ta đó, em gái tôi lại không thể, con bé căn bản không hiểu ngôn ngữ của người ta.



Lúc này người Tần gia không khỏi nghĩ tới Hoàng Hân này thật đúng là nhiều tâm kế.

Nhưng lời Tiêu Thần và Tần Hiểu Đông nói, làm Ngôn đội trưởng không dám tiếp tục đánh chủ ý lên người Tần gia.

Lúc này, Tiêu Thần đã kéo Tần Hiểu Nguyệt xoay người lên xe, “Chúng ta đi, nơi này nước quá sâu, một không cẩn thận chúng ta sẽ có khả năng bị người ta bán.


Lời anh nói cũng đủ tuyệt tình, Ngôn đội trưởng tái mặt.

Nhưng hắn đột nhiên cảm thấy vừa rồi mình hành động cũng có chút ngu ngốc, hành động làm người mất mạng rõ ràng như thế, sao hắn lại năm lần bảy lượt đặt lên người của người ta nhỉ? Nói thật hắn cũng không biết sao chỉ cần Hoàng Hân vừa lên tiếng, hắn sẽ nhịn không được nghĩ đến Tần Hiểu Nguyệt, đây là vì sao chứ?
Lúc này, một quân nhân đứng bên cạnh Ngôn đội trưởng nói, “Ngôn đội trưởng, chuyện này anh xử lý có chút không đạo nghĩa, lúc trước người ra đã nói, căn bản không nghe hiểu những người đó nói chuyện, vì sao anh luôn ép người ta đi chịu chết chứ?”
Ngôn đội trưởng đột nhiên ra một thân mồ hôi lạnh, nếu Tần Hiểu Nguyệt xảy ra chuyện gì, Nguyệt Tiêu dong binh đoàn khẳng định sẽ không bỏ qua cho bọn họ.

Lúc bọn họ đang nói chuyện, xe của nhóm người Tần Hiểu Nguyệt đã nhanh chóng rời khỏi chỗ này, đi cùng bọn họ đi còn có Thượng Quan Vân.


Thượng Quan Vân kỳ thật vẫn luôn suy nghĩ một vấn đề, đó chính là vì sao Hoàng Hân có thể khiến Ngôn đội trưởng kia đối với cô ta nói gì nghe nấy? Cô ta nói cái gì Ngôn đội trưởng đều tin cái đó?
Mà lúc này, Tần Nhiên cũng đang suy nghĩ vấn đề này, ông cảm thấy chuyện này cũng rất quái dị, vì sao Hoàng Hân vừa nói, Ngôn đội trưởng liền nhắm đến Nguyệt Nhi? Chẳng lẽ bọn họ thương lượng trước là muốn mạng Nguyệt Nhi?
Theo sự rời đi của nhóm người Tần Hiểu Nguyệt, nhóm người Ngôn đội trưởng phát hiện rừng cây trước mắt bọn họ bắt đầu di chuyển về phía trước.

“Mau, lùi lại!” Ngôn đội trưởng lập tức thông báo các đội viên của mình lùi lại, nhưng động tác bọn họ quá muộn, ngay lúc hắn vừa mới hô lên những lời này, đột nhiên cây cối vươn ra mấy dây trường đằng, sau đó thổi quét qua chỗ bọn họ, có mười mấy người bị cuốn đi.

Sau khi những người khác lên xe, nhanh chóng rời khỏi hiện trường, theo bọn họ rời đi, Ngôn đội trưởng có chút buồn bực, hắn cảm thấy vừa rồi nên nghe theo Tiêu Thần bọn họ nói dùng hỏa công.

“Vì sao bọn người kia đột nhiên lại tiến công vậy?” Ngôn đội trưởng không rõ tại sao.

Người bên cạnh hắn lên tiếng nói, “Chứng tỏ nhóm người Tiêu Thần có cấp bậc dị năng tương đối cao, có thể uy hϊếp những người đó, bọn họ vừa đi, đã không còn người có năng lực có thể chống lại bọn chúng, đương nhiên bọn chúng muốn động.


“Những người bị cuốn đi thì thế nào?” Ngôn đội trưởng hỏi.


“Lúc mới vừa bị quấn lấy, đã bắt đầu đổ máu, kết cục khẳng định sẽ không tốt.


“Hai người phụ nữ kia có chạy ra được không?” Ngôn đội đột nhiên nhớ tới hai người phụ nữ làm ảnh hưởng đến mình.

“Trốn so với người khác đều nhanh hơn, ngồi ở chiếc xe thứ nhất.


Trên xe không có tiếng nói chuyện nữa, nếu lúc ấy Tần Hiểu Nguyệt tới gần rừng cây đó, khẳng định cũng sẽ là kết cục tương tự, nghĩ lại làm người ta đi không chịu chết một cách không rõ ràng, ai sẽ vui cho được, người bên cạnh Ngôn đội nghĩ, nếu có người đối với hắn như vậy, hắn đã sớm động thủ, rời đi cũng nhẹ nhàng, nhưng về sau muốn gọi bọn họ đi làm nhiệm vụ có lẽ là rất khó đây.