Nhiệm vụ trong đại sảnh nhiệm vụ càng ngày càng nhiều, Tiêu Thần tiếp một cái nhiệm vụ cứu viện, sau đó lại tiếp một cái nhiệm vụ thu thập, mang theo đội ngũ xuất phát.
Bọn họ tiếp nhận nhiệm vụ cứu viện là đi cứu viện ở tỉnh cách vách kinh thành, nhiệm vụ này tuy rằng đường đi có chút xa, nhưng khen thưởng là rất khả quan, hơn nữa nghe nói lần này cứu viện là vì cứu viện mẹ của một vị tướng quân trong căn cứ, vốn dĩ hắn đã phái binh đi, nhưng không biết vì cái gì, vẫn luôn không có tin tức trở về, cho nên đây là lần thứ hai hắn phái người đến.
Bởi vì không biết đối phương sống hay chết, cho nên nhiệm vụ này có hai loại kết quả, nếu người đã chết, mang thi thể về, như vậy khen thưởng hai vạn tích phân.
Đương nhiên nếu cứu người sống trở về, như vậy khen thưởng chính là năm vạn tích phân.
Lần này Tiêu Thần cũng không mang nhiều người, hắn cùng Tần Hiểu Nguyệt, sau đó còn mang theo năm đội viên.
Chuyện này tuy rằng Tần Hiểu Đông cũng muốn đi, nhưng Tần Hiểu Nguyệt không đồng ý, bởi vì lúc này bọn họ khẳng định là đi ra ngoài vài ngày, trong nhà cần có người chăm lo, hơn nữa hắn còn có thể mang theo người của Nguyệt Tiêu tiểu đội làm một ít nhiệm vụ ở gần đây.
Trên đường Tần Hiểu Nguyệt vẫn luôn quan sát đến có Roland đằng hay không, nhưng cô cũng không phát hiện, quân đội chỉ lấy ra một tờ phác thảo, kỳ thật tưởng tượng ra được, là thật sự rất khó.
Lúc ban đầu bọn họ đi đường cao tốc, nhưng rất nhanh bọn họ phát hiện cao tốc kỳ thật cũng không phải đường bình thường lộ dễ đi, trên đường đi nơi nơi đều có xe bị hỏng, muốn trực tiếp đi qua rất khó.
Đoàn người chỉ có thể xuống xe, Tần Hiểu Nguyệt thu ô tô thu vào, bọn họ đi bộ vòng qua những chiếc xe đó, thỉnh thoảng còn đánh nhau với những tang thi nhào lên.
“Như thế này có phải quá chậm hay không?” Tần Hiểu Nguyệt cau mày nói.
“Đội trưởng, em cũng cảm thấy chậm.
” Lục Tử thực tán thành Tần Hiểu Nguyệt nói.
Tiêu Thần nhíu mày, lúc này anh chú ý tới một chiếc xe tải ngã ở một bên, mặt trêm xe tải tất cả đều là xe đạp tốc độ, lập tức vui vẻ, “Đi, lắp ráp mấy chiếc xe đạp tốc độ đi, cao tốc này tuy rằng ô tô đi rất khó, nhưng xe đạp đi vẫn là rất dễ dàng.
”
Cứ như vậy, bảy người lắp ráp bảy chiếc xe đạp tốc độ, Tần Hiểu Nguyệt thu những chiếc xe khác vào trong không gian, mấy thứ này tốt nhất không nên lãng phí.
Cứ như vậy, tốc độ bảy người lập tức tăng lên, tuy rằng đi đường vẫn có tang thi tới quấy rối, nhưng có Tiêu Thần lôi hệ dị năng, những tang thi này còn chưa tới gần bọn họ, cũng đã bị đánh thành tro bụi.
Cao tốc cấm đi xe đạp, đây là chuyện trước mạt thế nghĩ cũng không dám nghĩ, nhưng sau mạt thế lại thành hiện thực.
Bọn họ một đường này vẫn là rất nhanh, đi một buổi sáng thời gian, bọn họ vừa lúc tới một trạm xăng dầu, ở gần trạm xăng dầu này, có không ít tang thi vây quanh cửa.
Nhưng cửa lớn trạm xăng dầu lại đóng cửa gắt gao, Tần Hiểu Nguyệt nhìn lướt qua nói, “Bên trong còn có người sống.
”
“Giúp hay không giúp bọn họ?” Lục Tử hỏi.
“Dù sao chúng ta còn muốn nghỉ ngơi ở chỗ này, có thể giúp đỡ một phen đi.
” Tiêu Thần xuống xe đạp, bảy người bắt đầu đánh những tang thi này, trừ Tiêu Thần dùng dị năng, Tần Hiểu Nguyệt cùng năm người khác tất cả đều dùng sức lực, đánh tới toàn huyết tinh.
Sau khi bọn họ rửa sạch tang thi bên ngoài trạm xăng dầu, mới có người từ trong phòng ló đầu ra, “Các người có bảy người sao?”
“Ân?” Tiêu Thần nghi vấn nhìn người ló đầu ra.
“Chúng tôi nơi này có 30 người.
” Người nọ nói một câu, sau đó quan sát một chút xung quanh, “Các người đã rửa sạch tang thi xung quanh nơi này?”
“Chúng tôi đã rửa sạch tang thi rồi.
” Lục Tử nhìn về phía người này, “Nơi này còn có xăng sao?”
“Các người không phải đi xe đạp tới sao?” Người nọ kỳ quái mà nhìn bọn họ liếc mắt một cái.
Lục Tử nói, “Nếu có xăng, chúng tôi sẽ đi xe đạp sao?”
Người nọ do dự nửa ngày, sau đó đưa ra nửa thùng xăng, Lục Tử nhận lấy, oán giận nói, “Ít như vậy.
”
“Đây đã là không ít.
” Người nọ lắc lắc đầu, “Trước kia có người muốn xăng của chúng tôi, đều là lấy lương thực đổi.
”