Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ

Chương 129






“Thả tôi ra ngoài, tôi phải suy xét kỹ chuyện này.

” Cao Dương nói.

“Anh biết là không khả năng, lão đại nếu để tôi coi trừng anh, tôi không khả năng thả anh đi ra ngoài, tôi khuyên anh vẫn là chết tâm đi!” Người nói chuyện thực kiên quyết mà nói, nếu hắn thả Cao Dương này chạy, như vậy hắn liền phải bồi mạng mình đi ra ngoài.

“Anh cảm thấy ngay cả tự do cũng không có, tôi sẽ đồng ý sao?” Cao Dương bĩu môi nói, hắn tiếp tục ở đi lại tầng hai.


“Nếu anh không đồng ý, tôi hy vọng hiện tại anh trở về nghỉ ngơi đi, đừng đi lại nơi nơi, anh cũng biết buổi tối ở chỗ này có một ít chuyện không tốt phát sinh.


“Anh uy hϊếp tôi sao? Anh cảm thấy được sao? Rốt cuộc có chuyện gì không tốt phát sinh? Mỗi ngày buổi tối tôi đều ở nơi này nghe được một ít tiếng thét chói tai, trong đó còn có một ít tiếng thét chói tai của trẻ con, các người rốt cuộc đang làm cái gì, đối những đứa trẻ đó đang làm những gì?” Cao Dương nhịn không được mở miệng hỏi, nơi này làm hắn có một loại cảm giác áp ngưỡng, hắn thà rằng ở bên ngoài đuổi không kịp Lâm Lệ, cũng không muốn ở tại một chỗ như vậy.

“Như vậy cũng tốt, Cao Dương, chỉ cần anh đáp ứng gia nhập vào chúng tôi, tôi bảo đảm, buổi tối ngày mai liền đưa Lâm Lệ đến trên giường anh, thế nào?”
“Hừ, các người tốt nhất đừng động vào Lâm Lệ, bằng không tôi sẽ không dễ nói chuyện giống như bây giờ, tôi thích Lâm Lệ, nhưng tôi vĩnh viễn sẽ không dùng thủ đoạn đê tiện có được cô ấy.

” Thái độ Cao Dương thật rõ ràng.

“Chẳng lẽ anh không sợ lão đại chúng tôi sẽ gϊếŧ chết Lâm Lệ sao?”
“Các người dám sao? Chỉ bằng thân phận Lâm Lệ, nếu các người dám lộn xộn, tôi dám cam đoan không tới mười ngày thời gian, toà nhà này các người không cần muốn.

” Cao Dương cười lạnh một tiếng.

Người nói chuyện ngừng lại, hình như là không biết nên nói cái gì.


Tần Hiểu Nguyệt vẫn luôn nghĩ, Lâm Lệ rốt cuộc là có thân phận gì? Cao Dương hiện tại cũng bị bắt ở nơi này, mình rốt cuộc có nên tiện đường cứu hắn hay không?
Chờ tiếng bước chân bọn họ biến mất, Tần Hiểu Nguyệt cùng Tần Tiếu mới ra ngoài, Tần Tiếu dẫn cô đi vào một phòng, dọc theo cái ống dẫn phòng kia, các cô đã tới tầng 3.

“Cô, chị gái chắc là ở một tầng trên đây, nhưng một tầng này người quá nhiều, con cũng không biết ai là chị.

” Trong tay Tần Tiếu chỉ có một tấm ảnh chụp Tần Mộng lúc trẻ con, hiện tại chắc là không giống.

“Đi, chúng ta chậm rãi tìm, cô tinh thần lực, vẫn có thể nhìn được tình huống trong phòng.

” Tần Hiểu Nguyệt mang theo Tần Tiếu ẩn núp vào trong một phòng trống, phòng này có một cái lồng sắt lớn, có lẽ đã từng có trẻ con ở đây, nhưng là không biết vì sao lại không còn.

Tần Hiểu Nguyệt kéo dài tinh thần lực đi ra ngoài, sau đó quan sát phòng bên cạnh, ở trong phòng bên cạnh, lồng sắt lớn đóng lại hai đứa bé trai, khoảng năm sáu tuổi.

Biểu tình hai đứa thực đờ đẫn, hơn nữa ngồi tương đối an tĩnh, ai cũng không động.

Lúc này Tần Tiếu nói, “Hai bé trai trong phòng bên cạnh hẳn là đối thủ, chỉ cần bọn họ tiêu diệt đối phương, là có thể từ cái lồng sắt này đi ra ngoài.



“Con làm thế nào nhìn thấy?” Tần Hiểu Nguyệt thu hồi thần thức, chỉ thấy Tần Tiếu đùa nghịch một cái máy tính bảng nhỏ, hình ảnh đúng là từ phòng bên cạnh.

Rất nhanh Tần Tiếu lại chuyển tới một cái phòng khác, trong một cái phòng khác có một đứa bé gái, tuổi thoạt nhìn khoảng trên dưới mười tuổi, cô bé mặc thực đơn bạc, biểu tình thực lạnh.

Tần Tiếu mở miệng nói, “Chị gái này vẫn luôn bị nhốt ở nơi này, nghe nói chị ấy đã từng là con gái của một sát thủ đã phản bội, thủ lĩnh nơi này vẫn luôn muốn dùng chị ấy đưa tới chỗ ba chị ấy, kỳ thật ba chị ấy không tới còn tốt, chỉ cần tới gần chị gái nhỏ này liền thật sự xong đời.


Hình ảnh lại chuyển tới một cái phòng khác, phòng này có hai cô bé khoảng ba bốn tuổi, hai cô bé đầu bù tóc rối, căn bản không thấy rõ mặt mũi các cô, “Hai người bên trong khả năng có một người là chị còn, cũng có khả năng cả hai đều không phải.