Editor: Minh Minh
“Này Ngải Tình, trước đây cô chơi trong đội DotA chuyên nghiệp đúng không?” Từ tai nghe truyền đến một âm thanh, là giọng nói của Bảo Na.
“Vâng, nhưng mà em chơi trong đội đó cũng không lâu lắm, ngay cả giải vô địch châu Á cũng không đi.” màn hình hiển thị, Ngải Tình nhanh chóng mua trang bị, “Đừng quá sùng bái đội chuyên nghiệp, lúc đó đội của em đã bị đánh bại bởi một đội không phải nhà nghề đấy.”
“Cô đang nói đến Dt đúng không?”
“Ừ.”
Mấy năm trước, người này đoạt mất cup vô địch DotA Trung Quốc từ tay cô.
“Tôi đã xem qua tài liệu trận chung kết của các cô, nói thật, đồng đội của anh ta không phải đều là những người mạnh, bị mấy người các cô đánh cho tơi bời, toàn phải dựa vào một mình anh ta để chống đỡ cho toàn đội thoát nguy, trở mình. Nói như thế nào nhỉ…”
“Không cần phải để ý đến em đâu, anh đã xem trận đấu thì chắc cũng biết, bại dưới tay anh ta thì không có gì phải mất mặt cả,” Ngải Tình cười cười, trong mắt ánh lên tia sáng, “Đó là trận 1V9, một đội thống nhất của em cuối cùng bại dưới tay một mình anh ta.”
Cô liếc nhìn bản đồ, quét một vòng, nhìn thấy từ SP rời đi hai người.
Đối phương có năm người nhưng chỉ có hai người là cô có biết.
Mà Grunt với 97, một người là chủ công của Starcraft 2,một người là tuyển thủ Warcraft, cụ thể thực lực trong DotA như thế nào thực ra cô không rõ lắm.
Đến người cuối cùng…
Cô thấy vị trí của “Trầm Mặc”.
Người này, cô từng giao chiến một lần, nhưng vẫn hoàn toàn không biết phải đối phó với anh ta như thế nào.
“Đúng vậy, tuyệt đối không phải là chuyện mất mặt gì, xét về gank phòng thủ hay gank năng lực thì anh ta đều là người mà tôi thấy mạnh nhất,” Bảo Na tiếp tục cảm thán, “Lúc cô chơi DotA, tài khoản trên diễn đàn của cô là gì nhỉ, à, “Dương cầm lộng lẫy,” chính là cô, chơi trò chơi cũng phải theo đuổi cái đẹp, không thể không nói, làm vệc tuyệt đối là lộng lẫy tráng lệ. Không nghĩ tới “Dương cầm lộng lẫy” đụng phải “Thần Chi Tay Trái”(*), cũng coi như là có duyên ấy nhỉ.”
(*)Thần chi tay trái – 神之左手 – bàn tay trái của Đức Chúa Trời.
Ngải Tình nhếch miệng, không lên tiếng.
Bông nhiễn trong tầm mắt cô, bóng người “Trầm Mặc” chợt lóe lên, nhưng lại không dừng lại chỗ cô.
Đây là một hành động không thể tưởng tượng nổi.
Đồng đội của cô vừa mới rời đi, bây giờ cô chỉ có một thân một mình, nếu Trầm Mặc muốn đánh lén, đây chắc chắn là một cơ hội tốt… Cô không kịp suy nghĩ nhiều, trên bản đồ đã bắt đầu kịch chiến.
Người đồng đội vừa mới rời đi đụng phải Trầm Mặc.
Trận chiến bắt đầu quá dữ dội, cô không kịp cứu viện.
“First blood.”
Hệ thống bỗng nhiên vang lên thông báo nhắc nhở.
First blood, giọt máu đầu tiên.
Người chơi bị giết đầu tiên xuất hiện, mà người khai máu đầu tiên, chính là Trầm Mặc.
Hết chương 1.5