Edit: Minh Minh
Âm thanh bàn phím lên lên xuống xuống vang vọng.
Mỗi người đều đang duy trì APM(*) cực cao, tốc độ di chuyển trên màn hình siêu nhanh, lệnh đầu ra bàn phím luôn thực hiện với tốc độ 300-400 mỗi phút.
(*) APM, Actions Per Minute hoặc Active Per Minute, là một thuật ngữ được sử dụng trong các trò chơi chiến lược thời gian thực. Trong đó đề cấp đến tổng số các hành động (điều khiển) mà một người chơi có thể thực hiện trong một phút (Theo Wiki). (*Game thủ loại khá thường tầm 200, đối với game thủ chuyên nghiệp có thể 400 thậm chí 500*).
Đây là trận hỗn chiến chuyên nghiệp của các tuyển thủ.
Không có cái gì gọi là đồng minh, khắp nơi toàn là địch thủ, sinh tử như sợi dây đàn, mọi người kịch liệt đối kháng, uy hiếp muôn nơi.
1 người bị loại.
2 người bị loại…Người đầu tiên khiêu chiến với Dt là người bị loại thứ hai, tay cậu ta rời bàn phím và chuột, đứng lên đi đến sau lưng Ngải Tình rất nhanh. Vốn là chỉ hơi hiếu kỳ, muốn nhìn người bạn gái mà Dt dẫn đến có thao tác hoạt động như thế nào, vừa nhìn vào phân phối binh lính của cô thì kinh ngạc không thôi.
Rất nhanh sau đó, cậu ta nói một câu với Inin.
Inin khẽ giật mình, phiên dịch ngắn gọn cho Ngải Tình hiểu: “Cậu ta nói, để tôi chủ động GG.”
GG, Good Game, trong trận đấu nếu đánh ra hai chữ này, nghĩa là muốn chủ động rời khỏi cuộc chiến.
Người kia, muốn Inin chủ động nhận thua.
Ngải Tình le lưỡi, cảm giác như thắng mà không vẻ vang gì. Không biết vì sao, giai đoạn đầu cô đánh rất thuận lợi, thậm chí có đầy đủ thời gian phát binh lính trinh sát trà trộn vào doanh trại của Inin.
Mà quân lính tổng tiến công của cô bây giờ, hoàn toàn khắc chế Inin.
Không hề nghi ngờ.
Như chẻ tre, tiến quân thần tốc, một đường diệt binh, diệt doanh trại, phá hủy hang ổ.
Một phút sau.
Inin đành tiếc nuối thả lỏng hai tay, bị loại.
Cùng lúc đó, hai người Hàn Quốc cuối cùng cũng ném chuột đi: “Kết thúc, mấy người thắng.”
Làn này, vì tôn trọng đối thủ, anh ta nói bằng tiếng Anh.
Chúng tôi thắng?
Ngải Tình sững sờ.
Chính xác mà nói là cô đã chiến đấu cục bộ với mấy người Hàn Quốc kia, nhưng lại chưa từng giáp chiến với Dt. Cho đến khi… cô thấy căn cứ lân cận của mình giờ đã thành phế tích, trên đó có gắn cờ của Dt, lập tức rõ ràng được, đây là quan hệ nhân quả.
Khó trách, từ lúc bắt đầu trò chơi cô chưa từng bị quấy rối.
Khó trách trong lúc đang chơi, cô dẫn đầu mang theo binh lính đi hơn nửa bản đồ vẫn không thấy bóng dáng Dt đâu.
Khó trách lúc đối chiến với Inin, không ai thừa cơ đánh lén hang ổ của cô.
Tất cả đã có câu trả lời, giải đáp hết thảy:
Hậu phương cường đại lớn nhất của mình, chính là Dt.
Hết chương 1.20