Mật Thất Khốn Cá Lội

Quyển 1 - Chương 11




Editor: Minh Minh

(Ngày viết chương này là vào tháng 12 năm 2014…)

Lần này có rất nhiều các câu lạc bộ lớn xuất hiện ở Hàn Quốc, là vì có hai trò chơi mới ra mắt.

“Heroes of the storm” và “The Chamber Storm”

Hai trò chơi này cũng giống như DotA và LOL, đều là game đấu trường trực tiếp nhiều người chơi.

Cái đầu là của nhà phát triển Blizzard, là bên phát hành “Warcraft”, “Starcraft” với “Diablo”, đều là những trò chơi kinh điển được công ty triệt để khai thác, hiển nhiên lúc “Heroes of the storm” thông báo ra bản beta(*) đã gây nên một lực chú ý lớn từ các nhà thi đấu.

(*) Beta là các phiên bản dùng thử, nhằm tung ra để người dùng sử dụng và test lỗi, phản hồi.

Cái thứ hai được khai thác bởi một công ty vô danh, nhưng sau khi được sử dụng bản beta, trò chơi này lại chiếm được một lượng lớn sự khen ngợi từ các tuyển thủ, chắc chắn sau khi Open Beta(*) sẽ trở thành một sản phẩm nổi tiếng.

(*) Open beta là phiên bản thử nghiệm được public (đưa ra công khai), người chơi có thể đăng kí và chơi thử test các tính năng games. Khi open beta ra nghĩa là bản chính thức cũng sắp ra rồi (chờ test lỗi từ open beta thôi).

Hai trò chơi, một cái từ công ty nổi tiếng thế giới, một cái là từ công ty không mấy tiếng tăm, cùng một ngày các tuyển thủ được sử dụng bản Open Beta, còn mở rộng cửa mời tuyển thủ vào biểu diễn trong triển lãm ra mắt, cục diện này có phần làm cho người ta cảm thấy hai người bắt tay tóm lấy thiên hạ.

Mà bây giờ, Hàn Quốc là nước thứ ba ở châu Á được vinh dự dùng thử trong lần này.

Toàn cầu có 37 câu lạc bộ được mời đến, Trung Quốc chiếm 5 trong tổng số danh sách các câu lạc bộ được mời, trong đó tất nhiên có SP với K&K.

“Chị có đọc tin tức,” chị gái tám chuyện với Ngải Tình qua điện thoại, “Solo nhà em lần này đươc mời làm trọng tài đúng không?”

Ngải Tình nằm ỳ ạch trên giường, vừa nhìn tin nhắn trên Weibo vừa gặm táo, thuận tiện thuật lại màn thi đấu tối hôm đó: “Không phải nhà em, là SP Solo. Trước đây anh ấy là tuyển thủ chuyên nghiệp chơi Warcraft với Starcraft, nên khi “Heroes of the storm” và “The Chamber Storm” ra mắt, người ta mời anh ấy làm trọng tài cũng không có gì là lạ cả.”

“Ừm… người đàn ông trước của chị cũng nói như vậy.”



“Chị với Grunt xảy ra chuyện gì vậy? Nói không bên nhau thì thôi đi, sao còn chán ngấy như vậy hả?”

“Vậy em với Solo thì sao hả? Nói không bên nhau thì thôi đi, còn ký hợp đông với câu lạc bộ của người ta làm gì?”

“Em là vì nền thể thao điện tử của nước nhà.”

“Chị là vì tác thành cho anh ta với Solo.”

Xém tý nữa là Ngải Tình cắn lưỡi: “Anh ấy với Solo?”

“Chị cảm thấy anh ta có “tình cảm chân thành” với Solo, từ lúc bắt đầu đã luôn đuổi theo sau Solo, về sau khi có thể sánh vai cùng anh ta thì thua nhiều thắng ít, cuối cùng cũng có cơ may đuổi kịp thứ hạng thế giới… Solo nhà em nói giải nghệ làm tinh thần anh ta chán nản không thôi, thất tình còn không bằng ấy.”

Mấy lời này không hẳn không đúng.

Trên mình hình máy vi tính là hình ảnh Dt đồ sát, Ngải Tình nhịn không được đành hỏi: “Anh ta quá cố chấp với hào quang thần thoại của Solo, kì thật thì Dt với 97 cũng đâu kém cạnh, hoàn toàn có thể chấp nhận người bên cạnh mà.”

“Ừm… 97 từng nói đến vấn đề này… nói sao nhỉ? à, đúng rồi, trong mắt Grunt chỉ chứa đựng được hình bóng Solo, như trong mắt Dt chỉ có Appledog.”

“Em?” Ngải Tình buồn cười tắt video, “Em là bại tướng dưới tay Dt, không có tư cách gì để cậu ta nhớ thương em.”

Hết chương 11