Mật Sủng Sau Cưới: Lão Công Thật Cao Lạnh

Chương 244




Chương 244


“Cậu nói đi” Là chuyện gì mà khiến Đại Bàn thần hồn nát thần tính như vậy?


Thẩm Quân Hoa hít một hơi thật sâu, cô ấy nghĩ, chuyện này sớm muộn gì Lương Tiểu Ý cũng sẽ biết. Thà nói sự thật cho Lương Tiểu Ý còn hơn để cô đưa ra quyết định sai lầm.


“Ôn Tình Noãn, tỉnh lại rồi” Thẩm Quân Hoa còn chưa nói hết đã cảm thấy bản thân quá tàn khốc, những lời sau đó, đối với Lương Tiểu Ý mà nói, có lẽ còn đau khổ hơn cả cái chết.


Nhưng cô ấy thà làm chuyện tàn khốc này, muốn tự mình nói ra cho Lương Tiểu Ý, chứ không phải từ miệng người đàn ông máu lạnh Tô Lương Mặc kia nói ra. Nếu như vậy, Tiểu Ý chắc chắn sẽ không chịu đựng nổi.


“Ôn Tình Noãn tỉnh lại rồi. Nhà họ Ôn đã đăng thông tin chính thức, Ôn Tình Noãn tỉnh lại, hôn lễ giữa nhà họ Ôn và nhà họ Tô sẽ tổ chức như dự kiến: “Hù~hù~hù~hù..” Lương Tiểu Ý toàn thân cứng nhắc, tất cả căm phãn lẫn đau khổ, đau như kim châm muối xát, chỉ có thể bất lực chuyển hóa thành tiếng thở dồn dập. Cô không tài nào chống cự được… cô… “Đại Bàn, cậu lừa tớ”


Lương Tiểu Ý ngẩng đầu lên, ánh mắt cực kì sắc bén nhìn chăm chăm Thẩm Quân Hoa đang ngồi bên cạnh, 27 năm nay, Lương Tiểu Ý là một người biết phân biệt đúng sai nhưng không thù hận ai cả, một cô gái ngốc nghếch suốt ngày cười nói vui vẻ, cả cuộc đời cô, cái ánh mắt cay nghiệt nhất, chính là giờ phút này, ánh mắt nhìn cô bạn thân Thẩm Quân Hoa vừa mới nói sự thật cho cô.


Thẩm Quân Hoa chưa bao giờ thấy bộ dạng này của Lương Tiểu Ý, trong ấn tượng của cô ấy, Tiểu Ý chưa bao giờ lộ ra ánh mắt sắc nhọn khiến người khác cảm nhận được sự cay nghiệt. Vậy mà, giờ phút này, cô ấy nhìn thấy ánh mắt đó của Lương Tiểu Ý. Bộ dạng này của Lương Tiểu Ý khiến cô ấy có cảm nhận đầu tiên chính là… một người phụ nữ bị ép đến góc tường, không có đường chạy thoát.


Ánh mắt sắc nhọn của Lương Tiểu Ý dần dịu xuống, hai con ngươi dần dần mất đi hào quang vốn có, trở nên tối tăm…


Thẩm Quân Hoa không phản bác lại cô, cũng không nói bất kì một chữ nào nữa, sự bị thương lẫn đau lòng trên khuôn mặt Thẩm Quân Hoa đều lọt vào mắt Lương Tiểu Ý, điều này còn đáng tin cậy hơn bất kì lời nói nào, mỗi câu từ mà Thẩm Quân Hoa nói đều là thật.


“Đại Bàn…” Lương Tiểu Ý từ từ mở miệng, hét lên một tiếng, sau đó, sau đó rất lâu, lâu đến mức đôi chân Thẩm Quân Hoa tê rần, Lương Tiểu Ý mới từ tốn lên tiếng: “Cậu hỏi tớ, có muốn sinh đứa bé ra không, câu trả lời của tớ là… nó sẽ tiếp tục sinh mạng của tớ”


Nó sẽ tiếp tục sinh mạng của tớ… điều này có nghĩa là, Lương Tiểu Ý kiên quyết sinh đứa bé đang ở trong bụng.


Trên mặt Đại Bàn Thẩm Quân Hoa hiện lên bốn chữ “Quả nhiên như vậy”, cô ấy sớm đã biết, người phụ nữ ngốc nghếch Lương Tiểu Ý này, ngay cả khi biết một tin tức không hay ho gì vẫn tiếp tục ngốc nghếch.


Đại Bàn nghe được ý nghĩa lời nói của Lương Tiểu Ý: Lương Tiểu Ý sẽ sinh đứa con của Tô Lương Mặc.


Chỉ là Thẩm Quân Hoa nghe không hiểu ý nghĩa xâu xa của câu nói, “Nó sẽ tiếp tục sinh mạng của tớ”… Vì thế, ánh mắt tràn ngập đau thương, bàn tay dưới chăn vo chặt thành năm đấm, cô sẽ làm đủ mọi cách, sống tốt đến lúc đứa bé ra đời!


“Đại Bàn! Tớ phải kiên cường!”


Có điều Thẩm Quân Hoa đã hiểu nhầm ý của Lương Tiểu Ý, chỉ cho rằng sau khi nghe tin cuộc liên hôn giữa nhà họ Ôn và nhà họ Tô, là một người phụ nữ, theo bản năng động viên chính mình phải kiên cường.


Thẩm Quân Hoa giữ lấy bờ vai Lương Tiểu Ý, động viên cô: “Tiểu Ý, nếu cậu thật sự muốn sinh đứa bé ra, tớ sẽ không khuyên cậu bỏ đứa bé nữa, tớ sẽ ở bên cậu, ở bên cậu đến khi đứa bé ra đời! … Còn nếu tên khốn nạn Tô Lương Mặc kia muốn ly hôn với cậu, đừng sợ, tớ sẽ nuôi cậu!”


Vừa nói xong lời này, Lục Trầm từ bên ngoài bước vào.


Thẩm Quân Hoa yêu ai yêu cả đường đi, ghét ai ghét cả tông chỉ họ hàng, vì Lục Trầm là bạn thân của Tô Lương Mặc, vừa nhìn thấy Lục Trầm bước vào, theo bản năng nổi giận với Lục Trầm.


“Ái chà, đây không phải Sếp Lục của chúng ta sao? Sao thế? Có thời gian rảnh đến thăm bệnh à?”


Lục Trầm từ bên ngoài bước vào, vừa mới đến cửa đã nghe thấy những lời chế giễu của Thẩm Quân Hoa, bất giác nhíu mày, “Quân Hoa, em nói gì thế? Tôi với Lương mập cũng là bạn tốt của nhau, tôi không được đến thăm bệnh sao?”