Mật Sủng Sau Cưới: Lão Công Thật Cao Lạnh

Chương 221




Chương 221


Người đàn ông kia ngượng ngùng thu lại cái khăn ướt, anh giơ tay vuốt vuốt lại mái tóc loạn cào cào của cô, giọng nói đàn ông quyến rũ xuyên vào tai cô: “Bây giờ em hết buồn chưa?”


Đúng! Em không buồn nữa! Nhưng đang ôm một bụng tức!… Ý? Chờ một chút!


Lương Tiểu Ý bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn thẳng vào đáy mắt người đàn ông trước mặt… Anh đang cố tình chọc cô, để cho cô vui, để cô không buồn nữa sao?


Bỗng chốc trái tim cô co rút mãnh liệt, vị ngọt ngào thấm vào trái tim. Cô cắn cắn môi, vẫy vẫy tay về phía anh: “Anh đến đây một chút đi”


Tô Lương Mặc khó hiểu cúi người xuống.


“Đến gần một chút nữa”


Anh lại cúi người xuống chút nữa.


“Chụt!” Một tiếng chụt vang lên trong căn phòng khách không lớn.


Lương Tiểu Ý kiếng chân, nhanh chóng hôn lên gương mặt anh tuấn đẹp trai của anh, sau đó, anh còn chưa kịp nói gì, thì gương mặt bánh bao của cô đã đỏ ửng.


“Em đi tắm trước đây” Mặt cô đỏ bừng, cô hôn anh xong liền chạy trốn trước.


Một cánh tay nhanh như chớp giữ cô lại, anh kéo cô vòng lòng mình. Cô vừa ngẩng đầu lên liền gặp phải đôi mắt đầy dục vọng.


Khóe miệng anh nở nụ cười tà mị, đôi môi mỏng mấp máy: “Vợ, em ác lắm. Em châm ngòi trước rồi lại chạy mất, đây không phải điều một người vợ có trách nhiệm nên làm”


Lương Tiểu Ý trợn tròn mắt.


“Em là phụ nữ, không cần thiết phải có trách nhiệm, mấy thứ như gánh vác trách nhiệm này, em thấy phù hợp với anh hơn”


Tô Lương Mặc nhìn cô gái đang giở trò trong lòng mình, ánh mắt anh ánh lên nụ cười… Chắc chắn cô gái này không biết, lúc cô giở trò, vô cùng đáng yêu.


“Đi thôi” Anh giang rộng cánh tay ôm ngang người cô lên, Lương Tiểu Ý sợ kêu thất thanh một tiếng, tay cô vô thức ôm chặt cổ anh: “Đi? Đi đâu?”


“Đi tắm thì đương nhiên phải vào nhà tắm rồi”


“Hả?”


Vẻ mặt anh vô cùng thản nhiên: “Là ai hét lớn tỏ tình với anh, nói yêu anh? Đến tắm cùng nhau em cũng không đồng ý à. Hứ!” Anh nhẹ giọng hứ một tiếng: “Sao em có thể không cho chồng thân yêu tắm mưa xong đi tắm cùng em chứ! Đồ độc ác!”


Câu nói này của anh khiến cô cảm thấy áy náy, cô liếc nhìn cái áo sơmi ướt nhẹp của anh, trong lòng vô cùng có lỗi.


Cô vùi đầu vào lòng anh, nhỏ giọng nói: “Tắm cùng nhau là được rồi… Cần gì phải nói em thành một người độc ác, tội ác tày trời như thế chứ”


Anh cúi xuống nhìn người phụ nữ trong lòng, nghe thấy giọng nói buồn bực của cô, ý cười trong mắt anh càng trở nên nồng đậm.


Nhà bố mẹ Lương Tiểu Ý không lớn, chỉ hơn 90m2, hai phòng ngủ một phòng khách một phòng bếp một nhà vệ sinh, còn có một căn phòng nhỏ làm phòng đọc sách nữa.


Không cần đi tìm, Tô Lương Mặc đã có thể ôm Lương Tiểu Ý chính xác đi vào phòng tắm, anh mở cửa đi vào.


Cửa nhà tắm đóng lại, vị tông giám đốc cao ngạo đen tối nào đó liền biến thành sói, thuần thục cởi quần áo Lương Tiểu Ýra.


Hai người vệ sĩ đứng ngoài cửa lớn, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng thở hổn hển của người phụ nữ trong phòng tắm truyền tới.


“Đừng xé… Anh làm gì thế… Chờ đã, bộ này không được, bộ này em thích nhất…”


Sau đó lại vang lên giọng nói dí dỏm của người đàn ông: “Vợ, anh mua cho em, muốn mua bao nhiêu bộ cũng được…”


Hai người vệ sĩ vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, không hổ danh là người được huấn luyện chuyên nghiệp. Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu!