Mắt Mèo Hoang Dại

Chương 17: 17: Quỷ Dạ Xoa 4 Thượng





Chúng tôi chợp mắt được vài tiếng thì đã 6 giờ sáng, mặt trời còn chưa kịp ló dạng thì chúng tôi đã nghe tiếng gọi vang lên từ sân trước, mọi người tranh thủ thức dậy tập hợp ngoài sân, thầy Năm đứng đó tự bao giờ, dõng dạt căn dặn chúng tôi từng việc một:– giờ ông sẽ liệt kê ra những thứ quan trọng cần chuẩn bị các cháu hãy chia nhau ra tìm, sau đó phải tập hợp lại đầy đủ ở đây trước 3h chiều, các cháu nhớ chưa?– chúng cháu hiểu rồi ạ.– các cháu hãy tìm cho ông 2 con gà đen, bốn nhánh dây tầm gai, một nhánh liễu, một đoạn tre dài làm rỗng ruột, một thùng máu chó mực nên nhớ phải là máu chó mực chính thống, không được là giống lai.cộng thêm một miếng lưới sắt tầm một mét, riêng cháu dương phải tìm cho mình một bộ vét và một bộ váy cưới thật đẹp còn để làm gì thì ta sẽ giải thích sau, giờ thì hãy mau đi tìm những thứ đó đi.***Vậy là chúng tôi tất bật lên đường tìm những thứ theo lời chỉ dẫn của thầy Năm.Về đến nhà, tôi chỉ đạo cho thằng Long ra phía sau vườn nhà tôi đốn tre và tầm gai, còn liễu thì trước sân đã có, còn Phượng thì tôi chỉ đường lên xóm trên tìm mua gà và lưới sắt, thằng dương thì chỉ việc vào tiệm âu phục gần đó tự tìm cho mình thứ thầy Năm dặn, việc khó nhất hiện giờ là tìm mua chó mực, xóm tôi thì chó mực thuần không có nên tôi và Hân nhanh chóng tìm sang nhà ông bảy râu chuyên bán chó ở xã bên hỏi thăm, ông ta có một con chó mực thuần rất to nuôi gần 2 năm rồi, thoạt đầu ông ta không muốn bán nhưng vì chúng tôi nài nỉ hết lời và đưa ra một cái giá hậu hỉnh cuối cùng ông ta cũng đồng ý, vậy là mọi thứ đã đầy đủ, chúng tôi cũng kịp giờ quay lại nhà thầy Năm.Lúc sang đến thì đã thấy thầy Năm lập đàng sẵn sàng, đạo bào Tươm tất.Ông bảo tôi cầm con gà còn thằng Long thì dùng dao cắt cổ cho máu chảy vào chén, tay nó run run khứa tới khứa lui đứt hẳn lun cả cái đầu gà làm máu me văng tứ hướng, sau khi có máu gà thầy Năm cầm bút lông thỏ lên niệm chú vài câu rồi chấm bút vào máu, viết nhanh lên những tờ giấy vàng và giấy bạc đại câu chữ ngoằn ngèo khó coi, tôi nghĩ chắc có lẽ là chữ nôm, viết xong ông gọi thằng dương lại gần, dùng miếng lưới sắt ướm lên người nó sau đó cắt thành hình chiếc áo, ông ta dùng một ít máu chó mực Tưới lên áo lưới rồi cầm 3 que nhang viết vào không trung, mắt ông nhắm ngiền lại miệng cũng vẫn lẩm nhẩm thần chú, sau khi xong thầy Năm gọi chúng tôi lại gần rồi nói:– tối nay là đêm vô cùng quan trọng, có bắt được quỷ dữ hay không tất cả phải nhờ vào các cháu rồi– ý ông là sao bọn cháu chưa rõ lắm – Hân thắc mắc– được rồi ta sẽ giải thích rõ ngọn ngành cho các cháu hiểu rồi y theo kế hoạch mà làm, vì để tránh con quỷ này biết ta làm phép bắt nó nó sẽ không xuất hiện nên đêm nay ta sẽ lập đàng ở đây, nhiệm vụ quan trọng nhất ta giao cho cháu dương đó là dẫn dụ nữ quỷ đó đến đây thì ta sẽ có cách bắt được nó mà đảm bảo nó không tài nào thoát được.Thằng dương nghe vậy mặt trở nên tái nhợt vì sợ, nó run run nói:– là cháu hả, cháu dụ nó đến bằng cách nào đây thầy, không có thầy ở đó lỡ nó phát hiện ra thì chắc cháu mất mạng quá.– cháu đừng lo, việc này ta đã liệu trước nên chuẩn bị cho cháu cái áo lưới đã được ta yểm bùa này, trước khi đi cháu hãy mặc áo lưới vào bên trong sau đó khoác áo vét ở ngoài phải thật kín đáo đó,việc này sẽ giúp cháu không bị quỷ nhập vào người, sau đó cháu cầm trên tay váy cưới và 3 nén nhang cột vải đỏ tiến thẳng vào ngôi mộ của nó trong nghĩa địa, quỳ trước mộ nó đọc to tên ngày tháng năm sinh của nữ quỷ đó, cho đến khi con quỷ này xuất hiện trước mặt cháu, nên nhớ dù có xảy ra bất cứ chuyện gì, hay nhìn thấy bất cứ điều gì thì cháu cũng tuyệt đối không được bỏ chạy vì như vậy sẽ rất nguy hiểm, khi nhìn thấy nó cháu phải nói muốn nó làm vợ cháu và kêu nó hãy đi theo cháu, lúc nó đồng ý thì cháu hãy dẫn nó qua đầm bông súng và đi đến chỗ ta.– nếu lỡ...nó không đồng ý sao thầy?– nó đã chọn cháu, khi cháu nói vậy ắt hẳn nó sẽ đồng ý...!còn nếu lỡ có chuyện bất trắc xảy ra không theo mong muốn thì cháu hãy dùng lá bùa ta cất sẵn trong túi áo vét của cháu tán thẳng vào thái dương của nó, rồi bỏ chạy thật nhanh.– Thầy ơi, thật sự cháu vẫn cảm thấy rất sợ.– Cháu đừng nên run sợ, khi run sợ thì chánh khí sẽ yếu đi ma quỷ sẽ dễ lợi dụng điểm này để hại cháu, vả lại lần này đi hai cháu Long và Hân sẽ hỗ trợ cho cháu, còn đệ tử ta và cháu Phượng sẽ ở lại giúp ta một tay– Không được – tôi vội lên tiếng phản đối – Hân là con gái tay chân yếu đuối khi xảy ra chuyện chắc chắn sẽ xoay sở không kịp, hãy để tôi đi với Long.– Không được, phải có một nam một nữ ở lại làm hộ pháp cho ta mới đặng.– Nếu vậy tôi sẽ đi cùng Hân, Long ở lại hỗ trợ cho thầyNghe vậy thằng Long mừng như vớ được vàng, hí hửng ra mặt:– Nguyên ngày nay mày nói câu này là tao thấy ưng nhất đó.thầy Năm suy nghĩ một hồi rồi nói:– Thôi được rồi, nhưng lần này đi hai đứa cũng phải cẩn thận, nhiệm vụ của hai đứa lần này cũng rất quan trọng, sau khi đưa cháu dương đến nghĩa địa hai đứa hãy nấp một nơi nào đó tránh mặt, đợi lúc cháu dương dụ con quỷ đó đi con và Hân hãy đi đến mộ của nó chờ khoảng nửa tiếng chính là lúc cháu dương đưa con quỷ đó qua đến đây thì ngay lập tức hai đứa dùng búa đục một lổ ngay giữa mộ nó rồi dùng thanh tre rỗng đóng ngập xuống, sau đó đổ hết máu chó mực vào, rồi nhanh chóng quay về giúp ta.– Làm vậy chi vậy thầy – Hân hỏi– Khi đổ máu chó mực vào xương cốt nó sẽ làm nó yếu đi, chuyện thu phục sẽ trở nên dễ dàng hơn– Cháu hiểu rồi– Hai đứa cũng cầm theo hai lá bùa đi.Sau khi dặn dò chúng tôi xong thì trời cũng chập tối, chúng tôi định đi ngay nhưng thầy Năm bảo phải đợi đến 12 giờ khuya mới được, vậy là chúng tôi phải ngồi đợi, trong lúc đó thầy Năm bắt đầu bày binh bố trận, ông bảo chúng đôi nâng 7 chiếc đỉnh hoa đăng lớn đặt ở 7 vị trí khác nhau quanh ngôi nhà rồi dùng chỉ đỏ nối chúng lại với nhau, ông ta còn nói đã bày xong tinh linh càn khôn trận gì đó.Sau khi bố trận xong thầy Năm giục thằng Long và Phượng vào nhà mặc pháp phục vào.


Tôi, Hân và dương ngồi ngoài đợi xem sao, khi hai đứa nó bước ra thì 3 chúng tôi té lăn ra ghế ôm bụng cười chảy cả nước mắt nước mũi.Thì ra pháp phục là như vậy, thằng Long và Phượng mặc hai bộ đồ y như những đào kép hát cải lương vào dịp cúng đình thần, không những vậy trên mặt tụi nó còn vẽ vằn vện nhiều màu sắc kì lạ, cũng may là tôi đổi chỗ với nó nếu không chắc giờ này nhìn tôi cũng quái dị rồi.Thằng Long thấy tụi tôi cười, nó tức đến đỏ mặt tía tai, Phượng thì nhăn mặt dặm chân hùi hụi:– thầy Năm,không còn bộ nào coi được hơn hả?Thầy Năm cũng cười nhạt rồi nói:– Đây là pháp phục lâu năm, mặc vậy ma quỷ mới sợ chứ.


không còn bộ nào khác đâu.Nói xong ông quay sang tôi:– Con đừng có nhe răng cười người ta, sau này làm đệ tử thầy con sẽ có dịp mặc thôi.Nghe vậy tôi lắc đầu nguầy nguậy.Cuối cùng cũng đến 12 giờ đêm, tôi cùng Hân và dương lên đường, chúng tôi lặng lẽ vội bước trong đêm, vào giờ này mọi người đều đã yên giấc, con đường đến nghĩa địa không một bóng người không gian yên ắng lạ thường, có chăng chỉ là một vài con chó hay mèo gì đó vờn đuổi bóng chạy ngang đường, thằng dương có vẻ căng thẳng lắm, tiết trời se lạnh vậy mà trán nó đổ mồ hôi chảy xuống ướt cả cổ áo:– Liệu có chuyện gì xảy ra với tao không mậy, tao thấy sợ quá – giọng nó thỏ thẻTôi nhìn nó rồi vỗ vai:– Tao sẽ không để bạn tao xảy ra chuyện gì đâu, tao sẽ luôn ở phía sau mày nên hãy yên tâm.Nó gật gật đầu rồi chúng tôi đi tiếp, cuối cùng cũng đến nghĩa địa, tôi kéo mọi người núp vào vào gốc cây gần đó rồi quay sang dặn dương:– Bây giờ theo kế hoạch mà làm, tao và Hân sẽ ở đây, mày hãy đi đến mộ nó dụ nó raThằng dương nhìn tôi nuốt nước bọt cái ực, rồi đôi chân run run tiến về phía ngôi mộ, nó nhích từng bước nhỏ trong trời đêm thanh vắng, ánh trăng nửa vời gọi bóng nó nghiêng trên mặt đất, ít lâu lại có cơn gió nhỏ lướt qua làm bụi bay tứ tung vào không trung khiến ánh trăng cũng mờ đi đôi chút.


đến mộ nó quỳ xuống như lời dặn, cắm nhang vào mả mà đôi tay run lẩy bẩy, nó nhìn lên dòng chữ khắc trên mộ rồi đọc thì thào, lắp bắp:– Vong...nữ...!hoàng thị yếnSinh năm 1950Nếu có mở lòngCùng tôi kết tócÂm dương hảo hợpThế sự đổi traoTrần gian hưởng lạcSơn cảnh gió ngànTâm Tư mở ngỏNếu đã tỏ TườngMời người hiện mặtDù ở cách xa, nhưng vì đứng dưới gió nên tôi vẫn nghe rõ bài khấn của thằng dương, điều này làm tôi cảm thấy lạ rồi ngẫm nghĩ trong đầu ‘rõ ràng sư phụ bảo nó đọc tên tuổi ngày tháng năm sinh thôi vậy mà cái thằng này làm hẳn cả một bài thơ để chiêu hồn quỷ, làm gì mà nghiêm túc ghê vậy’.Tôi không nghĩ nửa tiếp tục quan sát xem tình hình thế nào, sau khi nó đọc xong vài ba lần thì gió bắt đầu nổi lớn, cỏ lá quặn khắp nơi, 3 nén nhang bỗng dưng phựt cháy sáng rực, thằng dương rất sợ nhưng nhớ lời dặn của thầy Năm, nó cố gắng ngồi vững một chỗ, hồi sau trong ngôi mộ từ từ trồi lên một nữ quỷ mặt mày trắng toát, những chiếc răng lởm chởm trên miệng nó đen sì trông rất đáng sợ, trên cổ nó có hằn một vết cắt rất lớn..