Mất Khống Chế - Lâm Song Thính Phong Quá

Chương 55




Theo mong muốn của Draco, lúc đi tới trang viên Malfoy, Harry hẳn chỉ cần chào hỏi cha với mẹ của hắn, thời gian còn lại sẽ là của riêng hai người.

Nhưng sự thật vĩnh viễn khác xa so với tưởng tượng, Harry đến trang viên nhà Draco còn chưa tới một tiếng thì, phu nhân Greengrass mang theo cô con gái nhỏ của bà – Astoria – đến chơi.

Tuy Narcissa đã giải thích là do bà hẹn hai người đó, nhưng Draco vẫn tàn nhẫn ghi thù cha hắn ở trong lòng.

Sau đó, từ hai người một chỗ - đây là mong muốn của Draco, giờ đã biến thành một nhóm ba người – Narcissa đã yêu cầu con trai dẫn Astoria đi dạo quanh trang viên.

Khác với Daphne xinh đẹp lạnh lùng, Astoria lại thiên về vui tươi, mái tóc quăn thật dài màu vàng óng, đôi mắt màu lam nhạt, gương mặt khéo léo, đôi môi đỏ như hoa hồng, vóc người nho nhỏ yểu điệu.

Lần cuối cùng Harry thấy cô đã là một năm trước, ở Gringotts. Cô gái nhỏ này đã cao hơn một chút so với ấn tượng trong đầu cậu, đồng thời cũng trở nên xinh đẹp hơn.

(Editor: Hừ, xinh đẹp hơn thì đã thế nào? Tiểu tam vẫn là tiểu tam. Bánh bèo, mau biến qua một bên để hai anh nói chuyện yêu đương.)

Harry không tự chủ được nhìn sang Draco, ở trong ký ức của cậu, Draco đã đính hôn với Astoria. Tuy hiện giờ trí nhớ của cậu có đầy chỗ đáng ngờ, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là không có chuyện này.

Hiện tại Draco chỉ cảm thấy thật thiếu kiên nhẫn, Astoria ở bên cạnh hắn cứ thỉnh thoảng hết hỏi đông thì tới hỏi tây, tuy vẻ mặt của hắn rất lạnh lùng, nhưng lại bị vướng với phong độ quý tộc, nên hắn vẫn hỏi gì đáp nấy, chỉ có điều mỗi câu trả lời đều rất cộc lốc, tinh giản đến tối đa.

Bầu không khí kỳ quái này vẫn kéo dài cho tới khi họ vào một rừng cây trong trang viên Malfoy. Mặc dù hiện là mùa hè, nhưng bởi nơi này có rất nhiều cây cối cao to, còn có cả suối nước, cho nên nơi đây đặc biệt râm mát.

Astoria đưa ra kiến nghị nghỉ ngơi ở trong đó một lát.

"Trang viên Malfoy quá lớn, nhưng thật sự rất đẹp, em nghĩ ở lại nơi này cả đời cũng sẽ không thấy chán." Astoria cười nói, rồi ngồi xuống trên một tảng đá sạch sẽ bên cạnh bờ suối.

Draco không quan tâm lời cô nói, chỉ lôi kéo Harry ngồi dưới bóng cây, trong lòng cười gằn, đương nhiên trang viên Malfoy là nơi ở cả đời cũng sẽ không thấy chán ghét, nhưng người tiến vào đây ở hiển nhiên không phải là cô.

"Để một cô gái một mình một người ở đó không phải là hành vi của một quý ông." Harry nhắc nhở.

(Editor: Harry, cậu ngây thơ quá đi! Ai đời nào lại đẩy chồng về tay tiểu tam như cậu cơ chứ?)

Draco ngồi tựa trên thân cây, lười biếng nhắm mắt lại, một vài sợi tóc màu bạc kim khoát lên trên trán, hơi bay bay dưới gió.

"Tôi cho rằng mình đã cho cô ta đủ mặt mũi rồi, bằng không, ngay từ lúc bắt đầu, tôi đã từ chối mang theo cái đồ rắc rối đó," Draco lầm bầm, như cảm thấy thân cây không được thoải mái, hắn liền gối đầu lên vai Harry, "Tôi vốn định dẫn cậu đi dạo trang viên Malfoy, đằng sau nơi này còn có một bãi cỏ bằng phẳng, rất thích hợp để chơi Quidditch."

Harry không nhịn được nở nụ cười, xoa xoa mái tóc bạc vàng óng mềm mại của Draco, người kia chỉ nhíu nhíu mày, nhưng không có mở mắt ra, ngầm cho phép hành vi mạo phạm bé nhỏ không đáng kể này.

Astoria ngồi một mình một người trên hòn đá, gương mặt mang theo nụ cười vui tươi khi quay về phía mặt nước thì đã hoàn toàn lạnh xuống. Cô nhớ tới chuyện trước khi rời nhà, trong lúc đang lựa chọn bộ đồ thích hợp trong phòng thay đồ, cô đã có một cuộc trò chuyện ngắn với Daphne.

Daphne cũng sắp đi hẹn hò, với con trai đầu nhà Felton. Tuy gia tộc Felton cũng rất tốt, nhưng còn kém xa gia tộc Malfoy, vì thế, cô đã dùng ánh mắt khinh bỉ liếc nhìn cô chị của mình, sau đó, quay về gương tiếp tục chải tóc.

"Em gái của tôi ơi, tôi dám cá rằng bây giờ trong lòng em đang dào dạt đắc ý vì được gia tộc chọn để đi thông gia với nhà Malfoy." Daphne đã thay thành một cái váy dài màu trắng, mái tóc dài màu nâu đậm nhu thuận để xõa ở phía sau, trang điểm tinh xảo, vừa làm nổi bật nét quyến rũ lạnh lùng của cô, ngay cả Astoria cũng không thể không thừa nhận rằng người chị luôn tranh giành với mình từ nhỏ đẹp khiến người ta phải liếc mắt. Mà hiện tại chị ta đang dùng ánh mắt sung sướng rõ ràng để nhìn mình, đôi môi đỏ đầy đặn nhếch thành một độ cong, người không biết còn tưởng chị ta mới là người thắng trong cuộc chiến giữa hai người.

"Tại sao em không thể vừa ý được, Draco là một ứng cử viên rất tốt cho vị trí chồng của em. Ít ra anh ấy còn hơn nhiều so với Clyde Felton." Astoria châm biếm lại, Clyde chính là đối tượng do nhà cô lựa chọn cho Daphne. Cô ác ý thầm nghĩ, lớn lên xinh đẹp thì đã làm sao, bởi vì cá tính kiêu căng khó nghe lời này, mà Daphne vĩnh viễn sẽ không bao giờ có thể khiến gia tộc yên tâm, vì thế, chị ta mới không thể chiếm được tài nguyên tốt nhất.

"Draco? Mới được mời đến trang viên Malfoy mà em đã dám gọi thẳng tên của cậu ta như vậy," Daphne tràn ngập ý trào phúng nhướn mày lên, "Cô em vô tri của tôi ơi, nếu em không nhận được cái gật đầu của Draco, thì cho dù em có cố như thế nào thì cũng không thể trở thành phu nhân Malfoy được. Mặc kệ gia tộc giúp đỡ em bao nhiêu đi chăng nữa."

Nếu là lúc trước, Astoria còn có thể thuyết phục bản thân rằng Daphne nói vậy là vì đố kị, nhưng biểu hiện vừa nãy của Draco đã chứng minh Daphne chế giễu là có nguyên do, Draco đúng thật không có chút hứng thú nào với cô.

Thế nhưng không sao cả, vẫn còn có cơ hội. Astoria nhìn quanh bốn phía, sớm muộn gì cô cũng sẽ trở thành nữ chủ nhân của cái trang viên này, Draco tạm thời không có hảo cảm với cô cũng không quan trọng, người mời cô tới là phu nhân Malfoy, nếu hỏi ai là người có lực ảnh hưởng lớn nhất đối với hôn nhân của Draco, ngoại trừ ngài Malfoy thì cũng chỉ có vị phu nhân này.

(Editor: Nằm mơ! Narcissa cũng rất thích Harry. Cô nằm mơ cũng đừng mong có thể thế được chỗ tiểu Har.)

Cô đứng lên, sửa sang lại bộ đồ căn bản không bị nhăn nhúm gì, sau đó đi tới cái cây mà Draco và Harry đang nghỉ ngơi, tao nhã khéo léo chào tạm biệt với bọn họ, nói muốn về chỗ mẹ mình.

Draco không chút do dự gật đầu đồng ý, vỗ tay một cái độp, gọi gia tinh mặc cái khăn trải bàn nhà Malfoy, để nó dẫn Astoria trở về. Điều này đã phá tan triệt để ý nghĩ muốn mượn cớ không biết đường để nhờ Draco đưa mình về của Astoria.

Chờ Astoria đã đi xa, Harry vừa định cười nhạo Draco ngay cả một điểm phong độ quý tộc cũng không có, vừa quay đầu lại thì cả người đã bị ép nằm trên đất, mà trên người cậu là cậu chủ nhỏ nhà Malfoy trông như thế nào cũng có vẻ như không có ý tốt.

Harry vẫn chưa nghĩ ra rốt cuộc Draco muốn làm gì, thì cậu chủ nhỏ Malfoy đã dùng hành động thực tế để đưa ra đáp án.

Hắn từ từ cuối xuống, nhẹ nhàng hôn lên hai cánh môi đỏ của Harry – còn đang tròn mắt không hiểu gì, mút vào, ngấu nghiến, khẽ cắn, phát sinh ra những tiếng chậc chậc đầy mờ ám.

Harry cảm thấy đầu óc mình đang rất loạn, được rồi, cậu từng thấy cảnh tượng như vậy trong những mảnh vỡ ký ức kia, nhưng khi thật sự phát sinh trên người cậu.... Tim cậu rất không có tiền đồ sắp ngừng đập, trên mặt là nhiệt độ cao đến mức có thể chiên trứng gà.

Như là không vừa lòng vì chỉ mới chiếm được mặt ngoài, đầu lưỡi Draco liền mò vào, linh hoạt như một con rắn nhỏ, cạy hàm răng vốn không biết ngăn cản của Harry, ôn nhu liếm qua lợi của cậu, quấn lấy cái lưỡi mềm mại không biết làm gì kia, dùng kiên trì cùng nó triền miên, dẫn đường cho nó.

Harry nhanh chóng tước vũ khí đầu hàng, mặt đỏ đến mức có thể nhỏ máu, mơ mơ hồ hồ để mặc cái người nằm trên kia muốn làm gì thì làm, cổ áo không ngừng cọ xát bị tháo nút ra, để lộ lồng ngực trắng nõn, cái cúc thứ hai cũng đã nửa đóng nửa mở.

Draco bỏ qua đôi môi bị hôn đến sưng đỏ, hắn chuyển sang cái tai mẫn cảm, nhẹ nhàng cắn cắn, rồi tiếp tục đi xuống dưới, lưu lại trên cổ những dấu hôn không sâu nhưng đủ mờ ám.

Harry cắn chặt môi mới không phát ra những tiếng xấu hổ kia, ngón tay nắm lấy áo choàng của Draco, lúc bị bắt nạt tàn nhẫn thì mới phát ra một hai tiếng nức nở.

Cảm thấy nếu không dừng lại thì tự chủ của hắn sẽ bị hỏng mất, cuối cùng Draco chỉ hôn lướt lên môi Harry, rồi đứng dậy, đôi mắt đầy thỏa mãn nhìn người dưới thân còn chưa thanh tỉnh lại, đôi mắt ngọc lục bảo kia hiện giờ ướt nhẹp vì hơi nước, môi đã sưng lên, còn đỏ hơn cả hoa hồng.

Chuyện này quả thật là đang kiểm tra sự nhẫn nại của hắn mà, đôi mắt của Draco tối sầm lại, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được. Từ trên người Harry rời đi, thay đổi tư thế, ôm người vào trong lồng ngực, tràn ngập dục vọng độc chiếm tiếp tục hôn chuồn chuồn lướt lên mặt cậu.

Harry vất vả lắm mới tỉnh lại được, tay vẫn mềm nhũn không chút khí lực, uể oải phát ra một tiếng kháng nghị, nhưng khi bay vào trong tai của cậu chủ nhỏ Malfoy, thì chẳng khác gì là đang làm nũng cả.

"Khốn nạn." Harry thì thầm nho nhỏ một tiếng.

Draco hôn lên ngón tay của cậu, tâm tình vô cùng tốt, còn rộng lượng thừa nhận, "Được rồi. Thế em định xử lý tên khốn nạn này như thế nào đây, để em bắt nạt lại tôi nhé?"

Harry tức giận lườm hắn một cái, làm vậy người chịu thiệt chẳng phải vẫn là cậu sao.

Tác giả có lời muốn nói: Chương này có phải có phúc lợi mãn nhãn rồi không! Thấy tôi cố gắng như vậy, sao còn không mau cộng điểm cho tôi đi!!! [Tôi chưa viết đến phần từ cổ trở xuống nha, không cho phép báo cáo!]

(Editor: Mặc dù tác giả có cho phúc lợi nhưng vì chương này có bánh bèo, khiến tôi không thể nào vui được. Hừ!)