Mất Khống Chế - Lâm Song Thính Phong Quá

Chương 34




Sau lần đến Hẻm Xéo, không được mấy ngày liền phải đi học, đương nhiên Harry đi cùng với Draco, cũng không biết có phải là vì vậy không, mà cậu không có bị chặn ở sân ga giống như kiếp trước, có thể an toàn ngồi trên xe lửa tốc hành Hogwarts.

"Bọn Pansy ở bên trong phòng khách thứ hai đếm từ dưới lên." Draco cực kỳ tự nhiên cầm lấy tay Harry, kéo cậu đi xuyên qua đám người.

Harry bị đám học sinh lộn xộn dời lực chú ý, vì thế căn bản không nghe ra Draco đang nói cái gì, chứ nói gì để ý đến cái tay đang bị người ta nắm kia.

Tiến vào phòng khách, Harry phát hiện những người khác đều đã đến, Pansy và Daphne đang chúi đầu cùng xem "Tạp chí cuối tuần cho Nữ Phù thủy", Blaise thì đang tựa trên ghế salon, nhắm mắt nghỉ ngơi, còn Goyle và Crabbe, đương nhiên là đang ăn.

Harry nhìn hai người bọn họ chỉ toàn có đồ ăn, đặt mông ngồi xuống, đẩy đẩy Blaise ở bên: "Có cái gì để uống không?"

Blaise chậm rãi mở mắt ra, mỉm cười với Harry: "Cậu với Draco đến hơi trễ a, chàng trai." Sau đó, duỗi tay ra mở một cái rương nhỏ trên bàn, cái rương vừa bị mở thì hơi lạnh đã tản ra ngoài, lộ ra đồ uống ướp lạnh được đặt chỉnh tề bên trong.

"Cái này không tệ." Harry cầm một bình lên, cảm thấy rất hứng thú với cái rương nhỏ kia.

"Loại đồ uống mới tương đối đắt, đó là do tớ tự tay làm." Pansy ngẩng đầu lên từ cuốn tạp chí trong tay.

Harry uống thử một hớp, "Mùi vị không tồi."

"Harry, sao tớ cảm thấy chỉ mới qua một kỳ nghỉ hè thì cậu đã có biến hóa rất lớn rồi?" Blaise giống như phát hiện ra cái gì, nắm lấy cằm Harry, để mặt cậu hướng về phía anh, "Hình như...trở nên xinh đẹp hơn thì phải?"

Harry vốn hơi hiếu kỳ, nghe vậy, mặt nhất thời liền xụ xuống, cậu còn chưa nói cái gì, tay của Blaise đã bị một cánh tay thon dài màu trắng, khớp xương rõ ràng hất đi, còn eo của cậu thì cũng bị một lực mạnh khác kéo sang một bên.

"Blaise, không thể dùng từ xinh đẹp để mô tả con trai, cho dù đó có là sự thật đi chăng nữa, thì cậu cũng phải trái lương tâm khen họ là anh tuấn." Draco nghiêm trang nói.

Nhất thời mặt Harry càng đen hơn.

Blaise bị hất tay cũng không tính toán, trái lại còn hơi cân nhắc nhìn Harry bị Draco vòng ở trước người, người đó phi thường không thành thật, đồng thời gan to bằng trời nắm lấy người trước mặt, tức giận nói: "Nếu nói về xinh đẹp, Draco, cậu tuyệt đối dẫn đầu Slytherin, phần vinh quang này, tớ tuyệt đối không đi tranh với cậu."

"Đương nhiên, Malfoy không bao giờ chịu làm kẻ ở dưới." Draco vô cùng thản nhiên, mỉm cười nói.

(Editor: Sao tôi thấy câu này có hàm nghĩa khác thế nhỉ?)

Harry cảm thấy bản thân bị nghẹn họng vì cái tên vô liêm sỉ kia rồi, cậu bực bội nằm xuống, đầu đặt lên trên đùi Draco, câu được câu không tán gẫu chuyện nghỉ hè với những người khác.

Pansy và Daphne đã ném "Tạp chí cuối tuần cho Nữ Phù thủy" sang một bên, tràn đầy phấn khởi đàm luận tin bát quái lớn nhất trong kỳ nghỉ này, con trai trưởng nhà Olson đã kết hôn vào nghỉ hè này, cưới một người nước Pháp, là đàn ông.

Harry sợ đến mức suýt chút nữa đã té xuống, đúng là cậu có biết Giới Phù thủy có cho đồng tính kết hôn, nhưng ví dụ sống sờ sờ thế này thì vẫn là lần đầu tiên cậu được thấy.

"Bình tĩnh chút, chàng trai, chuyện này rất bình thường trong Giới Phù thủy," đầu ngón tay của Draco đang thưởng thức mái tóc đen lộn xộn của Harry, người thì tựa trên ghế salon, có vẻ lười biếng, "Có điều anh ta lại cưới một người nước Pháp, điều này khiến người ngoài hơi bất ngờ. Hơn nữa, hình như tôi có nghe nói, anh ta đã có hôn ước với con gái nhà Blan rồi mà."

"Hai nhà đó đúng là có ý này, nhưng còn chưa chính thức đính hôn, hiện tại, như cậu đã thấy, thất bại rồi," Pansy nhún nhún vai, cười trên nỗi đau của người khác, "Tớ đã không ưa con bé Grace của nhà Blan kia từ lâu rồi."

"Nhưng mà người đàn ông nước Pháp mà anh ta cưới kia đúng là một quý tộc không tệ lắm, trông rất đẹp trai, lúc tham gia hôn lễ tớ đã thấy được, mắt xanh tóc vàng chân dài to." Daphne kể lại.

"Cậu không tham gia hôn lễ kia sao?" Harry ngẩng đầu lên hỏi Draco.

"Không quen với bọn họ." Draco lấy một viên đá bào, thuận lợi nhét vào trong miệng Harry.

"Cái này ngọt quá." Harry kháng nghị, nhai hai ba lần rồi nuốt xuống, bò ra khỏi người Draco, ngồi sang một bên, tìm đồ uống ướp lạnh.

Pansy thu hết cảnh đó vào đáy mắt, sắc mặt trở nên hơi xoắn xuýt, nhưng khi thấy dáng vẻ cái gì cũng không rõ của Harry, cô lại thấy mình đã nghĩ quá rồi.

Daphne lại nghĩ tới ý đồ kia của nhà mình, lúc nghỉ hè, mẹ cô còn dẫn Astoria thường xuyên đi thăm hỏi phu nhân Malfoy, nhưng lại không nhận được bất kỳ đáp án rõ ràng nào.

Hiển nhiên Pansy cũng nghĩ đến, lúc xuống xe, cô mặt không đổi sắc hỏi: "Em gái cậu nghĩ như thế nào về chuyện kia?"

"Nghĩ như thế nào sao tớ biết được, cậu cũng thừa biết là tớ không ưa em tớ. Nhưng nếu nói cô ta không có tâm tư này, tớ là người đầu tiên không tin." Daphne bĩu môi, kéo kéo áo chùng trên người, ngồi lên xe ngựa.

"Nhưng nếu Draco không muốn, cô ta có muốn nhiều hơn cũng vô dụng. Chỉ cần Draco không thần kinh đi cưới ả máu bùn nào đó, thì phu nhân Malfoy sẽ không can thiệp vào ý kiến của cậu ấy." Pansy khẳng định nói, như là để trấn an bản thân, nhưng một lúc sau, cô lại hơi phập phồng thấp thỏm gõ gõ tay xuống đầu gối.

Mà ở chỗ khác, Harry và Draco đã vào trong lâu đài trước, đồng thời phi thường không khéo gặp phải Ron và em gái cậu. Harry phát hiện Ginny đang cầm cây đũa phép do chính cậu tặng ở trên tay.

"Nhìn xem ai đây, chuột đồng, năm nay nhà các người lại phải đóng thêm một phần học phí. Trong nhà chắc đã đói meo rồi đi." Draco ác độc công kích trước.

Có thể đừng trẻ con như vậy được không, Harry đứng ở bên phi thường lúng túng, đặc biệt muốn hỏi xem có phải Draco chỉ cần gặp phải Gryffindor thì IQ liền bị hạ xuống thấp hay không.

"Malfoy, cậu cùng cha cậu đều là tên khốn, nhà các người ngoại trừ có Galleon thì còn có cái gì nữa. Nhân duyên của Ginny tốt hơn cậu nhiều, còn có người tặng đũa phép cho em ấy! Cả đời này cậu sẽ không bao giờ có người bạn nào quan tâm cậu đến như vậy đâu!" Ron tức đến mức đỏ mặt tía tai, đũa phép cũng đã được nắm trên tay, nhìn qua có thể chiến đấu vào bất cứ lúc nào.

"Nhà Malfoy chắc chắn sẽ không nghèo đến mức mua không nổi đũa phép, hơn nữa bạn bè của tôi cũng sẽ không cảm thấy một cây đũa phép cũng có thể đưa ra làm quà tặng. Nhưng mà, đương nhiên, bạn bè nhà Weasley cũng chỉ có thể là quỷ nghèo mà thôi." Draco tiếp tục cay nghiệt nói, môi mím lại thành một đường, nhìn ra được tâm tình hiện giờ của hắn không tốt chút nào.

Harry trúng đạn vô tội: "...." Cậu cảm thấy cậu còn rất có tiền a.

"Được rồi, Draco, cậu ở đây làm ầm ĩ cái gì," Harry không thể nhịn nổi lôi áo choàng của Draco đi, "Weasley, cậu cũng thế, mau dẫn em gái của cậu vào đi, không phải em ấy còn phải trải qua nghi thức phân Nhà sao?"

Draco không vui nhìn Harry một chút, nhưng vẫn để mặc cho cậu ấn tay cầm đũa phép của hắn xuống.

Ron hình như còn muốn nói thêm điều gì nữa, nhưng cuối cùng chỉ hung hăng lườm bọn họ một cái, rồi dẫn Ginny đi.

Harry cảm thấy sâu sắc, nếu cứ tiếp tục như thế, sớm muộn gì cậu cũng giảm thọ mất thôi.

Tác giả có lời muốn nói: Hôm nay phải đi ra ngoài mất ba ngày, tôi có nghĩ mang theo notebook, nhưng không biết sao lại quên mất QAQ. Chỉ vào thời điểm như thế này tôi mới biết há cảo trân quý đến mức nào, bình thường xưa nay tôi không thích dùng nó để ăn no bụng, nhưng gần đây phải dùng nó để điền dạ dày, vì lẽ đó.... Mọi người đã hiểu, há cảo vốn không thể trông cậy vào nổi.

(Editor: Tôi đã dịch xong đoản "In your arms..." rồi đó. Mọi người vào phần tác phẩm của tôi để đọc nha)