Mất Đi Ánh Sáng

Chương 27: lo lắng




An Nhi trêи phòng khóa cửa chặt nhốt mình trong phòng, khuôn mặt nhỏ nhắn cùng đôi mắt to sáng nhìn ra khung cửa sổ ,trong phòng không có lấy một ánh điện, ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào khuôn mặt cô thêm vẻ buồn bã

An Nhi lặng lẽ nhìn cảnh bên ngoài vô thức giọt nước mắt cứ theo nhau rơi xuống, chắc hẳn đôi mắt của cô khi được trị liệu thì giờ nó quá nhạy cảm rồi, đến mức mỗi khi xúc động là không ngừng rơi nước mắt kể cả vui hay buồn

An Nhi trong lòng tự trách đáng nhẽ hôm nay sẽ là ngày vui mà tại sao cô đã phá hỏng nó ,An Nhi thút thít ngồi trong chăn mà mệt mỏi thϊế͙p͙ đi đến tận sáng sớm hôm sau, cảnh vật tươi sáng mát mẻ đã làm cô tỉnh giấc

An Nhi mệt mỏi đứng lên chuẩn bị đi vào phòng tắm, khuôn mặt cô có phần tiều tụy hơn hẳn, đôi mắt thì sưng đỏ lên giờ đây khuôn mặt cô khiến người nhìn vào cảm thấy thương tiếc

trong gương An Nhi nhìn khuôn mặt không mấy vui vẻ cho lắm đang được cô rửa với nước lạnh giúp giảm đi độ sưng , An nhi nhìn mình trong gương hít thật sâu rồi đưa hai tay lên mặt vỗ nhẹ

"thôi nào, tỉnh táo lên An Nhi "

An Nhi tự nói với bản thân phải phấn chấn lên, đây không phải chuyện cô phải quá để tâm, cô tươi tắn khoác lên người một chiếc váy màu trắng tinh khôi hài hoà với làn da trắng sáng của cô, An Nhi bước xuống cầu thang một cách từ từ, cô không hiểu sao khi bước lên hoặc xuống cầu thang thì cô luôn có cảm giác bất an chắc do tâm lí của bản thân cô nên cô rất cẩn thận với việc này

An Nhi bước xuống không thấy Cảnh Hiên ở đâu, cô đi vào phòng ăn tối qua thì mọi thứ được dọn sạch sẽ ,An Nhi thắc mắc trong lòng không biết Cảnh Hiên đi đâu, cô vang giọng gọi tên anh

"Hiên... "

"Anh có nhà không.... Hiên "

An Nhi cũng tự biết trong lòng chắc hẳn vì chuyện hôm qua nên Cảnh Hiên tránh mặt cô nhưng thật sự cô không để ý ,An Nhi vội gọi điện cho Cảnh Hiên

Bên khác Cảnh Hiên vì có chuyện nên phải đi sớm nên chưa kịp nói cô với chưa kịp gọi cho cô để nói chuyện ,đang trêи bàn họp tiếng điện thoại reo lên "ring ring "

mày Cảnh Hiên khẽ chau lại vì bị làm phiền nhưng khi thấy trêи máy hiện lên tên của An Nhi thì anh được giãn bớt căng thẳng ,anh sợ chuyện hôm qua cô sẽ để trong lòng

"An Nhi em có chuyện gì hả "



An Nhi bên kia máy đang lo lắng cho anh nhưng khi nghe giọng nói của anh thì đã bình tĩnh lại hỏi

" Anh đang đâu vậy, sáng nay em không thấy anh nên em gọi.... "

Cảnh Hiên cảm thấy ấm lòng khi được cô quan tâm anh, khuôn mặt anh rạng rỡ ngay trong phòng họp căng thẳng làm mọi người xung quanh tò mò

"anh đang công ty, do sáng anh đi vội nên chưa kịp nói cho em "

An Nhi cười nhẹ rồi thở một hơi lo lắng ra khỏi người

"vậy anh làm việc đi ,em cúp máy đây "

Cảnh Hiên gật nhẹ đầu dịu dàng ừm một tiếng rồi cất điện thoại .nghe xong điện thoại của An Nhi, anh quay lại với vẻ mặt lạnh lùng của mình khi nãy ,giọng nói nghiêm túc của Cảnh Hiên trông vẻ việc này rất quan trọng

" chuyện này tôi sẽ giải quyết , giờ thì tan họp"

Anh vừa dứt lời thì các cổ đông đều đưa ra ý kiến riêng cho Cảnh Hiên

"nhưng chủ tịch việc này cần đến nước F "

Cảnh Hiên cười nhẹ rồi bình tĩnh nói

" Nếu nói chuyện về người điều hành thay thế thì yên tâm trợ lý của tôi sẽ điều hành công ty trong thời gian tôi vắng "

các cổ đông bắt đầu xôn xao phản đối nhưng mặc kệ họ anh vẫn thản nhiên rời khỏi phòng họp mặc kệ các cổ đông phản đối