Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 396: Thi thủy hà 




Diệp Thiếu Dương nói “những quỷ hồn, còn có máu người ở đâu ra?”

“Nghe Hồ Uy nói, quỷ hồn là do Bạch y nhân giúp hắn từ âm phủ bắt đến, còn máu người là hắn đào mồ tìm được, máu được dùng để làm tường, dùng làm thi thủy hà”

, Tứ bảo nói xong, dẫn Diệp Thiếu Dương đi tới trước vài bước, đột nhiên nghe động tĩnh tất tất tác tác từ dưới chân truyền đến.

Diệp Thiếu Dương cúi đầu nhìn, thì thấy một dòng suối nhỏ không đến hai mét, chảy vờn quanh chân tường huyết hồn, nước suối đen giống như mực,trên mặt nước có một tầng đồ vật màu trắng, theo dòng suối chậm rãi di động.

Diệp Thiếu Dương chắm chú nhìn lại thì trong lòng không khỏi run lên: cái thứ trắng kia dĩ nhiên là chân tay cụt của người! một bàn tay, một chân, nửa cái đầu, một đống thịt nát….

Các chân tay cụt đều đã bị nước làm sưng to lên, da thịt hư thối, mặt trên còn bò lúc nhúc thi trùng màu trắng, nhưng rõ ràng các chân tay đã bị cụt, nhưng mấy ngón tay còn có di động, tựa như muốn nắm lấy cái gì, đôi tròng mắt cá chết cũng chuyển động, thật là quỷ dị đến cực điểm.

“Đây là thi thủy hà?”

Diệp Thiếu Dương lẩm bẩm nói.

Tứ bảo gật gật đầu, “Nó là thi thủy hà, do Hồ Uy tự mình đào, giống như một con sông đào để bảo vệ thành, chảy chung quanh bức tường máu, đây cũng là một bộ phận của trận pháp, còn tay chân cụt là do hắn đào một lấy ra thi thể, dùng dược thủy ngâm, thi khí ngâm vào trong nước, chậm rãi hình thành thi thủy hà.”

Diệp Thiếu Dương trong lòng thở dài, lúc này đã rõ hoàn toàn rõ ràng mục đích của Hồ Uy tạo huyết hồn tường, là dùng lực lượng trận pháp phong ấn quỷ hồn, làm chúng nó không thoát được, thì sẽ không ngừng sinh ra oán khí, mà thi thủy hà dựa vào các thi thể được ngâm pháp dược không ngừng sinh ra thi khí, làm quỷ thi kết hợp, lại thông qua trận pháp để tinh luyện, vì nội trận ----

- cũng chính là vì bát quái sinh nhị tượng cung cấp không ngừng năng lượng…..

“Trận pháp này thật là tà ác đến cực điểm!”

Diệp Thiếu Dương giận dữ nói, đột nhiên nghĩ đến Tứ bảo, quay đầu lại nhìn “Ngươi không có tham gia xây dựng trận pháp chứ?”

Tứ bảo liên tục xua tay “Chuyện này ta không có tham gia, ta đã nói với ngươi, khi ta quen biết với Hồ Uy, hắn đã làm một mình lâu rồi, mấy thứ này đều do hắn một mình tạo ra, khi thi công chắc cũng có một ít người, hoặc là giết họ luôn rồi, chuyện này ta không biết, đi nhanh thôi, ta mang ngươi đi vào trận.”

Đi dọc theo bức tường huyết hồn mấy chục mét, trên mặt tường bóng loáng xuất hiện một cổng vòm hình tò vò, phía trên cánh cổng có khảm một cái la bàn bằng kim loại lấp lánh kim quang, Diệp Thiếu Dương đi đến nhìn, tổng cộng có sáu vòng tinh bàn, phân biệt là: Thiên can, địa chi, cửu cung, bát quái, tứ trụ, tám môn.

Tứ bảo cũng đi lên, ngửa đầu nhìn la bàn, nói “Khối la bàn này là đầu mối then chốt để khống chế trận pháp, Hồ Uy mỗi lần đi vào, đều sẽ khởi động nó một lần, sau đó chúng ta mới có thể đi vào, ta cũng thử nhớ qua cách hắn mở la bàn, nhưng ta phát hiện Hồ Uy mỗi lần mở đều kích thích la bàn đều không giống nhau, với mấy đồ đạo gia này không có nghiên cứu, không hiểu sao lại thế này, ngươi có nghiên cứu về nó không?”

Diệp Thiếu Dương nghiêm túc quan sát sau vài phút, liền thở dài “Đây đâu phải là la bàn, la bàn thường chỉ có ba vòng tinh bàn, nhưng cái này lại có tới sáu vòng, là một trang bị dùng để làm mắt trận, Đạo gia kêu là định tinh bàn, lại nói mỗi một vòng tinh bàn đều là một loại dịch số, cùng với lực lượng trận pháp hình thành một cổ năng lượng mới…..”

“Dừng dừng”

Tứ bảo ra thủ thế đừng dừng lại “Ta nghe không hiểu gì cả, ngươi nói đơn giản hơn đi”

Đang nói hăng say lại bị người ta ngắt lời, trong lòng không được thỏa mái, trừng mắt nhìn hắn nói “đơn giản mà nói, cái này là định tinh bàn, chẳng khác nào là một cái khóa mật mã, tinh bàn cùng trận pháp đối với âm và dương, nếu có thể tạm thời ngăn được lực của trận pháp thì có thể đi vào.

Nhưng định tinh bàn thường chỉ có ba bốn vòng, rất ít khi vượt qua năm vòng, biến số quá nhiều, không thể khống chế.

Huống chi cái này có tới sáu vòng, chẳng khác nào mã hóa sáu số, mỗi một canh giờ đều biến đổi một lần, vị trí mắt trận cũng biến đổi theo, chẳng khác này thay đổi mật mã.

Cho nên, trừ bỏ người bố trí ra trận pháp, suy đoán được mắt trận nằm ở đâu, người khác căn bản là không thể mở được”

Tứ bảo gật gật đầu “May mà chúng ta đang ở trạng thái nguyên thần, nên không bị trận pháp khắc chế, đi vào trước đã, bên trong có rất nhiều đồ vật sẽ làm ngươi khiếp sợ”

Từ cổng đi xuyên vào, Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn thấy đối diện có một con đường thẳng tắp hướng sâu vào, ở giũa có một ánh sáng màu trắng, ở cách cổng khoảng mấy chục mét nên không nhìn rõ lắm.

Ở hai bên đường có rất nhiều nhánh rẽ, giống như mê cung ngang dọc đan xen, Diệp Thiếu Dương cẩn thận quan sát, phát hiện các hướng đi trên thực tế rất giống diễn số của “Dịch kinh”

, đại khái cũng là một bộ phận của trận pháp.

Tứ bảo dẫn Diệp Thiếu Dương, đi không đến 20 phút, Diệp Thiếu Dương phái hiện bên dưới chân có một cái trường minh đăng, có 8 sợi tơ hồng kéo thẳng ra, ở giữa buộc một cái gương đồng hình tròn, trên mặt kính tản mát ra một ánh sáng kim sác mờ mịt.

Tứ bảo thúc dục đi về phía trước, đi thêm mấy chục mét nữa, lại phát hiện ra trường minh đăng cùng gương đồng, nhưng lúc này gương đồng phát ra màu đỏ, Diệp Thiếu Dương trong lòng liền hiểu rõ, không đợi tứ bảo thúc dục, chính mình đi nhanh về phía trước, dọc theo huyết hồn tường đi một vòng, rồi trở lại vị trí ban đầu, trên đường thấy tất cả 5 mặt gương đồng, phát ra các màu sắc khác nhau, tượng trưng cho ngũ hành.

“Ta mang ngươi đi xem bố trí ở địa phương khác”

Tứ bảo nói Diệp Thiếu Dương xua xua tay, “Không cần nhìn nữa, xem phương vị bố trí gương đồng là có thể suy tính ra được, định lưỡng nghi, hóa tứ tượng, âm dương nhị sinh, thật là bố trí theo vát quái sinh nhị tượng ”

Nói đến đây thì thở dài “Tên Hồ Uy này cũng là một tên nhân tài biến thái, cư nhiên có thể nghĩ ra dùng thi thủy hà cùng huyết hồn tường để bố trí trong trận, bên ngoài thi có hai khí thi hồn, bên trong có ngũ hành bát quái, trong ngoài tương dung, quả thật là biến thái …..

có thể nói là phòng thủ kiên cố, ngoài trừ chủ nhân trận pháp, chỉ sợ thần tiên cũng không đánh vào nổi.”

Tứ bảo nói “Còn có một thứ, ngươi không thể không xem.”

Nói xong kéo hắn đi theo hướng của tơ hồng, theo đường đi vòng ra ngoài, đột nhiên trước mắt sáng ngời, nhìn thấy một cái cột màu trắng thật lớn, từ trên mặt đất kéo thẳng lên nóc động, cây cột lồi lõm có vẽ hình, Diệp Thiếu Dương còn tưởng đâu là phù điêu, nhìn kỹ lại, cả kinh cơ hồ mềm nhũn đôi chân: Ở trên cây cột có những bộ phận nhô lên, dĩ nhiên là một cái đầu, ở sát bên nhau, cùng nhau ngọa nguậy, nhìn kỹ thì thây là từng khuôn mặt của trẻ con, hai mắt đỏ bừng, trên đôi môi lộ ra hai cái răng nhanh, tướng mạo hung tàn, mặt ngoài cây cột giống như nước nổi lên gợn sóng, nhưng lộ ra vẻ sáng lên của kim loại.

Các thân thể của ác linh tiểu quỷ, chỉ có cái đầu lộ ra ngoài, đa số thì đang nhắm mắt ngủ say, cũng có một ít mở to hai mắt đỏ bừng, dùng ánh mắt mê mang nhìn chung quanh, thân thể không ngừng cựa quậy.