Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2081: Thiên Khí Sơn (2)




Nhuế Lãnh Ngọc kinh ngạc nhìn hắn, nói: “Nơi này là Linh Giới?

“Không sai. Không ai có thể tới nơi này tìm được cô. Trừ Thi tộc tan tác, bị người ta đuổi giết đến nơi đây, nhưng điều đó không có khả năng.”

“Tan tác? Nhuế Lãnh Ngọc rất thông minh, cũng rất mẫn cảm, đã nhận ra vấn đề trong lời nói của hắn.

Hậu Khanh đem tình thế bên ngoài nói với cô một lần, Nhuế Lãnh Ngọc nghe xong, cả kinh nói không ra lời.

“Các người muốn chiếm lĩnh toàn bộ Thanh Minh Giới?”

“Không sai, chúng tôi ở nơi lạnh lẽo khổ sở này ngủ đông quá lâu, hôm nay thế gian không có Đông Hoàng Thái Nhất, cũng không có Đông Nhạc đại đế, chúng tôi vì sao còn phải chờ đợi?”

Nói tới đây, trên mặt Hậu Khanh cũng lộ ra nụ cười đắc ý, “Tôi muốn để chiến hóa này đốt hết toàn bộ Không Giới, để ức vạn sinh linh Không Giới thần phục ở dưới chân tôi! Tôi muốn dẫn dắt Thi tộc đi hướng vinh quang, nghênh đón thiên kiếp!”

Nhuế Lãnh Ngọc cười lạnh, khinh thường đối với sự hào hùng của hắn. “Thì ra các người là sợ hãi Đông Hoàng Thái Nhất và Đông Nhạc đại đế, mới có đầu rút cổ ở nơi này lâu như vậy sao? Chiến

tranh như vậy, có tính là thắng mà không võ hay không?” Hậu Khanh lắc đầu, “Chúng tôi cũng mất đi thủ lĩnh của chúng tôi. Nếu có hắn, cho dù là hai vị kia còn, chúng tôi cũng có thể chiến một trận.”

“Thủ lĩnh của các người?” Nhuế Lãnh Ngọc nhíu mày.

Hậu Khanh chậm rãi phun ra hai chữ: “Tương Thần.”

Nhuế Lãnh Ngọc hít ngược khí lạnh, lẩm bẩm: “Thật sự có Tương Thần tồn tại.”

“Đương nhiên là có, lúc trước ba vị này mở Thanh Minh Giới, Xiển giáo, Tiệt giáo muốn nô dịch Thị tộc chúng tôi, ba phương đại chiến, cuối cùng ba vị cùng nhau chết, Xiển giáo và Tiệt giáo chiếm cứ Không Giới, Thị tộc tôi lại bị phong ấn ở Linh Giới nơi lạnh lẽo khổ sở này…”

Hậu Khanh siết chặt nắm tay, “Thị tộc vĩnh viễn không làm nô lệ. Vinh quang thuộc về chúng tôi, chắc chắn lấy lại được ở trong tay của tôi!”

Nhuế Lãnh Ngọc không để ý tới lời nói hùng hồn của hắn, chỉ là bị chuyện hắn nói làm chấn động nói không ra lời, không khỏi hỏi: “Ba vị này đều đã chết?”

“Bởi vì là một trận chiến mở cùng phân cắt Thanh Minh Giới, chúng tôi gọi là chiến tranh Hồng Mông, khi đó Lê Sơn Lão Mẫu những người này còn chưa phi thăng Không Giới. Quá trình đại chiến, trừ Thị tộc chúng tôi còn có truyền thừa, đã không có ai biết.

Một trận chiến Hồng Mông, vốn Xiển giáo và Tiệt giáo liên thủ, chúng tôi là kết quả tất bại, nhưng về sau hai giáo nội chiến, cho chúng tôi cơ hội thở dốc. Cuối cùng Đông Hoàng Thái Nhất chết, hồn phách hư hóa, bám vào ở trên Đông Hoàng Chung, còn lại Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất mạch, Đông Nhạc đại để không biết tung tích, chân chủ tôi Tương Thần cũng chỉ còn lại thì thân…”

Nhuế Lãnh Ngọc chấn động nghe đoạn chuyện cũ bí mật này, cô thật sự không ngờ, chân tướng lịch sử Thanh Minh Giới, lại là như thế…

Trong giây lát nghĩ đến cái gì, Nhuế Lãnh Ngọc hỏi: “Anh vì sao nói những thứ này với tôi?

Hậu Khanh nhún vai nói: “Cô quá u buồn rồi, nơi này không có ai nói chuyện với cô, tôi bầu bạn có tán gẫu một chút giải buồn.”

Nhuế Lãnh Ngọc nhìn hắn, thở dài, nói: “Tất cả cái này không có quan hệ với tôi, tôi chỉ muốn biết, anh nói là vì cứu tôi, vì sao phải đem tôi nhốt ở nơi này?”

“Vì bảo hộ cô.”

“Chỉ vì bảo hộ tôi?” Nhuế Lãnh Ngọc không nhận nợ. “Tôi nhớ rõ Thị tộc không phải một mình anh định đoạt nhỉ? Nữ Bạt, còn có Doanh Câu đâu? Bọn họ đều đồng ý anh tôi cái phiền toái này ở lại Thị tộc các anh?”

Hậu Khanh do dự một phen, nói: “Cô là chuyển thể quỷ đồng, bọn họ hy vọng cô có thể hợp tác với Thị tộc, mượn sức Diệp Thiếu Dương cùng môn nhân của hắn, còn có Phong Chi Cốc.”

Quả nhiên là như thế.

Nhuế Lãnh Ngọc lắc lắc đầu, phi thường kiên định nói: “Bỏ cái ý tưởng đó đi.”

“Tôi vừa nói là điểm thứ nhất, thứ hai, Vô Cực Quỷ Vương tính hết cơ quan, tốn sức thật lớn đem cô đưa đến nhân gian, tuyệt không hy vọng cô cứ như vậy bị giết chết. Có cô ở nơi này, nếu chiến cuộc nghịch chuyển, bất lợi đối với3chúng tôi, chúng tôi có thể nói chuyện hợp tác với Quỷ Vương, dùng cô làm điều kiện.”

“Các người.” Nhuế Lãnh Ngọc tức giận, lại không biết nên nói cái gì, chỉnh đốn lại cảm xúc một phen, lạnh lùng nói: “Tôi sẽ không để cho Thiếu Dương đáp ứng các người!”

“Cô cái gì cũng không cần làm, có cô, Diệp Thiếu Dương tuyệt không dám thật sự đối nghịch với Thị tộc, mà cô… Tôi hy vọng cô có thể đem hắn quên đi. Cô là chuyển thể quý đồng, hắn là nhân gian thiên sư, các người, không có khả năng ở bên nhau.”

Không có khả năng bên nhau… Tôi là chuyển thể quỷ đồng…

Nước mắt Nhuế Lãnh Ngọc lại lần nữa rơi xuống, lắc lắc đầu, nghiến răng nói: “Tôi không phải chuyển thể quý đồng, tôi tin tưởng lời anh, nhưng tôi tin, nhất định là chỗ nào đó có sai lầm, tôi không phải quỷ đồng. Tôi không tin!”

“Tôi cho cô cái chứng cớ, cô còn nhớ Vương Mạn Tư lúc trước không?”

Vương Mạn Tư? Anh là nói, phân thân kia của Nữ Bạt?”

“Là cô ấy, lúc trước cô ấy ở trước khi diệt vong ở trên người cô đánh một chưởng, bổn ý cô ấy là khiến cô biến thành cương thi, cho Diệp Thiếu Dương trả thù lớn nhất, xem hắn một pháp sư, có thể đem cô làm sao bây giờ. Kết quả. Cô trúng một chương, nhưng chưa chết, thi khí ở trong cơ thể cô chưa lan tràn đã tự động hoá giải. Lẽ thường mà nói, đây là chuyện tuyệt không có khả năng. Cái này nói rõ, cô căn bản không phải nhân loại bình thường.”

Vẻ mặt Nhuế Lãnh Ngọc dại ra.

Cô nghĩ tới chuyện đó, ở sau đó, đám người Diệp Thiếu Dương còn chuyên môn kiểm tra thân thể của mình, cũng cảm thấy không thể tưởng tượng, trong giây lát, cô nghĩ tới càng nhiều hơn…

Đạo Phong từng lần một nói mình ý đồ giết chết Thiếu Dương, mình vẫn luôn cảm thấy rất ủy khuất, bây giờ nghĩ đến. Chẳng lẽ mình từng thật sự ý đồ giết chết hắn? Ở thời điểm đó. Mình là trạng thái thức tỉnh?

Tất cả cái này, đều xảy ra sau khi mình trúng một chưởng đó của Vương Mạnh Tư, chẳng lẽ thời điểm đó mình đã thức tỉnh rồi, chỉ là thức tỉnh không đủ triệt để, sau khi thất bại, sẽ lập tức khôi phục bình thường, hơn nữa không có bất cứ ký ức gì.

Nhưng mình trong tiềm thức… Hoặc là nói, mình kia thật sự thân là quỷ đồng, vì sao phải giết chết Thiếu Dương?

Vấn đề này, Nhuế Lãnh Ngọc không biết, nhưng sự thật Hậu Khanh nói là có thể xác định rồi, mình, chính là chuyển thể quỷ đồng.

Hai tay Nhuế Lãnh Ngọc ôm mặt mình, lại lần nữa thất thanh đau đớn khóc lên. Ở giờ khắc này, khiến cô cảm thấy bị thương nhất không phải thân phận mình, mà là… Như Hậu Khanh nói, mình là quỷ đồng, Thiếu Dương là thiên sư, loại thân phận chênh lệch thật lớn này, làm bọn họ căn bản không thể ở bên nhau.

Càng không cần nói, bây giờ cả thiên hạ đều đang đuổi giết mình, Thiếu Dương nếu ở bên mình… Lấy tính cách của hắn, nhất định sẽ bảo hộ mình, kết quả toàn bộ vinh quang của hắn đều sẽ bỏ hắn đi xa từ địa vị cao nhất ngã xuống, trở thành tội nhân của âm dương hai giới.

Nhuế Lãnh Ngọc trong giây lát nghĩ đến, có lẽ, ở trong minh minh, tất cả cái này là do Vô Cực Quỷ Vương hoặc người nào đang nắm giữ, mục đích mình tồn tại, chính là đi bẫy Thiếu Dương, để ngôi sao hy vọng chịu tải tương lại giới pháp thuật nhân gian này ngã xuống…

Tất cả đều đã kết thúc.

Nghĩ đến mình và Thiếu Dương thiếu chút nữa kết hôn, nghĩ đến ngôi nhà hầu như trở thành sự thật kia… Nhuế Lãnh Ngọc cười thảm lắc đầu, mình lúc trước đã có loại cảm giác hạnh phúc tới tay sẽ bị người ta phá hư, thì ra ứng ở đây.