Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1788: Hồng Phấn Nữ (2)




Diệp Thiếu Dương nhìn chằm chằm lão Quách, hỏi: “Đệ vẫn luôn hoài nghi, có phải thật sự có Hồng Phấn Nữ loại tà vật này tồn tại hay không?”

“Có, sao lại không có.”

“Huynh từng gặp được?”

“Ừm…” Lão Quách nhìn chằm chằm di động, mất tập trung đáp, đột nhiên ý thức được không đúng, nói: “Có đệ á, ta sao có thể gặp phải, ta nếu gặp được ta còn có thể sống sao!”

Hồng Phấn Nữ ở giới pháp thuật vẫn luôn là truyền thuyết, trái lại không phải nói tu vi nhất định lợi hại bao nhiêu, mà là nữ quỷ dùng loại phương pháp này tu luyện không nhiều, đại bộ phận quỷ đều là trực tiếp hấp thu dương khí, thông qua quỷ thuật chuyển hóa thành chất dinh dưỡng tu luyện, dù sao dương khí đối với quỷ hồn mà nói, nếu trực tiếp hấp thụ, trong khoảng thời gian ngắn sẽ tạo thành âm dương mất cân bằng, nguy hại rất lớn.

Như Hồng Phấn Nữ ở trong khoảng thời gian ngắn hấp thụ lượng lớn dương nguyên, một khi không kịp chuyển hóa, hồn phách bản thân lại có nguy hiểm bị đánh tan. Quỷ hồn tà tu cũng tựa như nghề nghiệp nhân gian, đủ loại, hành vi của Hồng Phấn Nữ, có chút như là đánh bạc, hồi báo cao, nhưng phiêu lưu cũng lớn, cực ít có nữ quỷ làm như vậy.

Lui một bước mà nói, quỷ hồn không có thọ nguyên, đã lựa chọn tà tu, vậy sẽ tuyệt đối không bí quá hoá liều, dùng loại biện pháp tràn ngập nguy hiểm này để tu luyện, nếu Hồng Phấn Nữ tu vi đủ mạnh, quả thực có thể đem nguy hiểm hạ đến thấp nhất, nhưng đến lúc đó, cô ta càng có cả đống biện pháp đi tu luyện, căn bản không cần thiết cấp thấp như vậy đi hấp thu dương khí người sống.

Dựa vào giết người, hấp thụ dương khí để tu luyện, ở trong tà tu quỷ quái cũng không phải chủ lưu, chủ yếu là phi thường dễ dàng bị giới pháp thuật phát hiện sau đó tiêu diệt, bởi vậy Hồng Phấn Nữ ở trong lịch sử xuất hiện cũng không nhiều, Diệp Thiếu Dương một con cũng chưa từng gặp, chỉ là vì thủ đoạn quá mức hương diễm, cho nên tương đối nổi tiếng, coi như là một đề tài chém gió lớn của giới pháp thuật, thường xuyên có pháp sư nếu uể oải không phấn chấn, đồng nghiệp gặp mặt sẽ nói giỡn có phải bị Hồng Phấn Nữ hút dương nguyên hay không.

“Nói, Lý thiếu gia này có vấn đề nha.” Diệp Thiếu Dương chần chờ nói, “Huynh phát hiện chưa?”

“Ừm… Cái gì?” Ánh mắt lão Quách từ trên màn hình di động dời đi, mê mang nhìn Diệp Thiếu Dương.

“Kháo, huynh mê di động như vậy! Huynh bao tuổi rồi!” Diệp Thiếu Dương tức giận đến thật muốn đem di động của hắn đoạt lại ném đi.

“Cái gì, ta là chờ lão Lý gửi tiền cho ta, xem tin nhắn di động.”

“Ta kháo, vậy cũng không cần nhìn chằm chằm chứ, thật sự là phục huynh rồi!”

Lão Quách ho khan hai tiếng, nói: “Đệ vừa nói cái gì, Hồng Phấn Nữ phải không, giới pháp thuật có câu, gặp Hồng Phấn Nữ, tất có oan tình. Hồng Phấn Nữ bình thường đều là quỷ vừa mới chết không cứu, người ở nhân gian có thù oán muốn trả thù, nhưng kẻ thù hoặc là có pháp sư giúp đỡ, không thể tới gần, hoặc bản thân chính là pháp sư, tu vi không đủ, không thể báo thù, chỉ có dùng loại biện pháp cực đoan này đi tu luyện.

Thứ nhất bản tâm bị thù hận che phủ, không từ thủ đoạn, thứ hai chỉ vì cái trước mắt, muốn nhanh chóng tích lũy tu vi, để cầu báo thù, bằng không nếu kẻ thù quá lợi hại, mình dùng biện pháp bình thường tu luyện mấy chục năm, còn chưa thể báo thù, kẻ thù cũng đã chết già hoặc bệnh chết, vậy không có ý nghĩa.”

Diệp Thiếu Dương đương nhiên cũng biết những thứ này, nói: “Nhưng tình huống Lý thiếu gia không quá đúng, lẽ ra nam tử gặp được Hồng Phấn Nữ, bình thường đều là không sống được, ở một khắc dương nguyên chảy ra, bản thân cũng đã bị dọa chết.”

Tuy nói mình là xử nam, nhưng hoàn toàn có thể tưởng tượng được, ở thời điểm bốp bốp bốp đầu nhập nhất vong tình nhất, đối phương em gái xinh đẹp đột nhiên biến thành bộ xương, loại sợ hãi bất ngờ không kịp đề phòng, nháy mắt mà đến kia, hơn xa bình thường gấp mười, nói không khoa trương, có thể nháy mắt dọa chết bất luận kẻ nào…

Lý thiếu gia gì đó, nhìn cũng không giống như là to gan, lại có thể không bị dọa chết ngay tại chỗ, Diệp Thiếu Dương cảm thấy có chút quỷ dị.

Lão Quách trầm ngâm một lát, nói: “Ta nghĩ tới một loại khả năng, tiểu sư đệ, Lý thiếu gia này lúc ấy là đã chơi thuốc, lúc ấy rất có thể ý thức cũng rất mơ hồ, cảm quan kích thích cũng bị thu nhỏ lại, nói không chừng chính là nguyên nhân này mới chưa bị dọa chết.”

Diệp Thiếu Dương nghĩ qua, thật sự có khả năng này.

“Nhưng có một điểm rất kỳ quái, cho dù hắn là vì chơi thuốc, lúc ấy tránh thoát một kiếp, Hồng Phấn Nữ vì sao phải thu thiên hồn của hắn, nếu quả thật là muốn giết hắn mà nói, hoàn toàn có thể trực tiếp diệt hồn, không đáng làm như vậy. Huynh cảm thấy thế nào?”

Lão Quách trầm ngâm không nói, sau đó nói: “Cũng còn có một loại khả năng, tiểu tử này chưa nói thật.”

Mở ra di động nhìn thoáng qua, mắt nhất thời sáng ngời, vỗ đùi nói: “Đến rồi đến rồi, thanh toán rồi, năm mươi vạn!”

Diệp Thiếu Dương cũng ghé lên nhìn tin nhắn ngân hàng gửi đến, năm mươi vạn, chia ba bảy, mình một vụ này đã kiếm ba mươi lăm vạn…

“Sướng sướng sướng, ba mươi lăm vạn, đừng nói là bắt Hồng Phấn Nữ, dù là giết Bạch Khởi đệ cũng làm!”

Lão Quách trừng mắt nhìn hắn một cái nói: “Đệ chỉ tiền đồ lớn như vậy, đệ bây giờ là Mao Sơn chưởng giáo, địa vị bày ra đó, lần này chỉ là thi triển chút tay nghề, chờ chuyện này hoàn thành, đến lúc đó sư huynh ta giới thiệu cho đệ vụ làm ăn lớn hơn nữa.”

Diệp Thiếu Dương dùng ánh mắt hoài nghi nhìn hắn, “Sao đệ cảm thấy huynh là đang lợi dụng đệ kiếm tiền.”

Hai người ở khách sạn một đêm, buổi tối lão Quách cứ muốn mời Diệp Thiếu Dương đi karaoke mát xa toàn thân, Diệp Thiếu Dương quyết đoán từ chối, ở một phố ăn vặt phụ cận đi dạo một chút, trở về ngủ, sáng sớm hôm sau lại đến nhà Lý lão bản.

Trải qua một ngày một đêm tĩnh dưỡng, khí sắc Lý thiếu gia tốt hơn rất nhiều, một nhà ba người hướng hai người bọn Diệp Thiếu Dương cảm kích các kiểu, phái một tài xế, lái chiếc Maserati của Lý thiếu gia, mang theo hai người chạy tới nơi Lý thiếu gia lúc trước “Diễm ngộ”.

“Chính là cái này, chính là cái này!” Thời điểm xe chạy đến một ngã tư đường, Lý thiếu gia chỉ ngoài cửa sổ, Diệp Thiếu Dương bảo dừng xe, sau đó cùng nhau đi xuống xem xét.

Diệp Thiếu Dương nhìn trái nhìn phải, nơi này tuy ở nội thành, nhưng thuộc đoạn tương đối hẻo lánh, bốn phía đều là một ít nhà dân, nhìn qua tương đối cũ nát, bộ dáng không có quá nhiều người ở.

Nơi Lý thiếu gia gặp được Hồng Phấn Nữ, vừa lúc chính là ngã tư đường, Diệp Thiếu Dương vừa thấy đã hiểu. Đường chữ thập, đường chữ “T”, ở ban đêm đều là nơi quỷ hồn thường xuyên qua lại, cũng bởi vậy cho tới bây giờ, nhân gian còn giữ lại tập tục ở ngã tư đường hoá vàng mã cho người thân.

“Diệp sư phụ, chúng ta làm sao để bắt con quỷ này?” Lý thiếu gia đứng ở ven đường, nơm nớp lo sợ hỏi.

Diệp Thiếu Dương nói: “Chuyện không liên quan cậu, cậu đem xe để lại cho chúng tôi, cậu với tài xế tự mình trở về đi, sự tình xong xuôi tôi lại nói cho cậu.”

Lý thiếu gia đáp ứng, nói một phen lời hay, mang theo lái xe lái xe rời đi.

Lão Quách ngồi ghế lái, hết nhìn trái tới nhìn phải, chậc chậc khen, “Muốn nói cái xe ngon này đúng là khác biệt, cái khác không nói, chỉ là ngồi ở chỗ này cảm giác đã khác hẳn.”

“Huynh cũng không phải mua không nổi, mua một chiếc là được.”

“Ta lái cái xe này á!” Lão Quách phản ứng kịch liệt, “Thân thích hàng xóm nhất định sẽ cho rằng ta trúng năm trăm vạn, đến lúc đó đều tới tìm ta vay tiền, ta không cho thì tổn thương cảm tình…”

“Huynh nói lời này, đệ thật sự là không còn gì mà chống đỡ.” Mua cái xe còn có thể nghĩ nhiều như vậy, trừ lão Quách thần giữ của này thật sự là không còn ai nữa.