Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1671: Quân Sư Giá Lâm (1)




Hiện tại mắt thấy đã tới trước mặt rồi, ông bảo tôi đi, tôi sao có thể làm được? Nếu khảo sát mộ này, có thể vạch trần một ít bí ẩn của văn minh Lâu Lan, cho dù chết ở bên trong, tôi chết cũng không tiếc!”

Sau đó quay đầu nhìn Diệp Thiếu Dương, nói: “Các cậu học phong thủy, đối với văn hóa cổ đại hắn là cũng rất hiểu, Tử viết, sớm nghe đạo, chiều chết cũng không tiếc. Đạo lý này, các cậu hắn là hiểu.”

Diệp Thiếu Dương đối với văn hóa cổ căn bản không hiểu, nhưng ý tứ câu này vẫn hiểu được, lập tức gật gật đầu, tuy trước đó hai bên từng có khắc khẩu, nhưng luồng tinh thần chui vào sừng trâu này của Tôn giáo sư, vẫn khiến hắn rất kính nể.

Tôn giáo sư nói một đoạn lời dõng dạc này, khiến người ở đây đều có chút cảm động, mỹ nữ Phương Mông Na lập tức cũng tỏ thái độ muốn lưu lại, còn có một nam sinh lúc trước nói muốn đi lập tức đổi ý, tỏ vẻ muốn đi theo.

Thầy thuốc Qua Văn Tự nói: “Tôi là thầy thuốc, mấy người không tách rời tôi được, tôi cũng không

đi.”

Tào Vũ cực kỳ cảm động.

Diệp Thiếu Dương hỏi: “Còn có bao nhiêu lộ trình?”

Tào Vũ nói: “Từ nơi này đến trạm theo dõi, còn có mấy chục km, lấy tốc độ của chúng ta, sáng mai xuất phát mà nói, đến đêm mai có thể chạy tới nơi.”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, một ngày thời gian, dù thế nào cũng sẽ không xuất hiện ngã rẽ nào cả.

Buổi tối, chờ sau khi đoàn người đều vào lều trại nghỉ ngơi, Diệp Thiếu Dương lại ở doanh địa bố trí địa trận và kinh hồn trận, xem như hai tầng bảo hiểm, nếu thế này cũng có tà vật có thể vô thanh vô tức xâm nhập, vậy trừ phi là cấp bậc Nữ Bạt.

Diệp Thiếu Dương và Tứ Bảo đều mặc áo khoác quân dụng, ngồi vây quanh ở bên lửa trại, Qua Qua ngồi ở đối diện, cùng nhau thảo luận, đề tài là Thái Âm sơn.

Tứ Bảo hiểu biết với Thái Âm sơn là ít nhất, nghe Qua Qua nói một hồi, nghi hoặc nói: “Từ trước tới giờ đều nghe nói Thái Âm sơn chi chủ Vô Cực Quỷ Vương tu vi thông thiên, rốt cuộc lợi hại bao nhiêu?”

Qua Qua nói: “Ta tuy là Quỷ Vương1điểm hóa thành yêu, tính là con của hắn, nhưng ta chưa từng gặp Quỷ Vương, cũng hầu như chưa có ai từng gặp.”

Tứ Bảo nói: “Chính ngươi chưa từng gặp, làm sao biết người khác cũng chưa từng gặp?”

Qua Qua nói: “Quản sự Thái Âm sơn, là Hữu Thủ của Quỷ Vương.”

“Gọi là gì?”

“Hữu Thủ.”

“Ta biết, ta là hỏi ngươi gọi gì, là lai lịch thế nào.”

“Thì tên Hữu Thủ, có thể cũng có tên, nhưng không có ai biết, cũng không biết lai lịch, hắn là chúa tể thực tế của Thái Âm sơn, ta chỉ vội vàng từng thấy một lần, bề ngoài giống người thường, khoác trường bào, bề ngoài rất tuấn tú, tóc trắng hết, nhưng loại khí chất đó… Chỉ là nhìn qua đã không dám ngước nhìn, giống như Đạo Phong đại đại.

Mọi người đều gọi Hữu Quân, từ trước tới giờ chưa từng nghe nói hắn ra tay, nhưng đều biết hắn tu vi thông thiên,5rất lợi hại, thủ hạ của hắn nghe nói còn là ngũ đại la sát cái gì, đều là siêu cấp mạnh. Âm Khôi tướng quân gì đó lúc trước đối phó chúng ta, ở trước mặt ngũ đại la sát, cũng chỉ là tiểu nhân vật, càng không cần nói Hữu Quân, nhắm chừng bọn họ ở trước mặt Hữu Quân một câu cũng không được nói.”

“Ta kháo, trâu như vậy…” Tứ Bảo bắt đầu trầm ngâm, “Đã có tay phải (Hữu Thủ), vậy khẳng định cũng có tay trái rồi?”

Qua Qua nói: “Nghe nói là có, nhưng cũng là trước nay chưa từng thấy.”

Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một phen, hỏi Qua Qua, “Những thứ này ngươi trước kia chưa từng nói với ta.”

“Ừm, ta không muốn lão đại biết quá nhiều chuyện về Thái Âm sơn, nhưng bây giờ bọn họ đã tìm ngươi gây sự, ta cũng chỉ đành nói một ít với ngươi. Lão đại, ngươi là nhân gian3pháp sư, ngươi tuyệt đối không thể ngờ được, Thái Âm sơn cường đại bao nhiêu, bên trong tầng tầng cơ cấu, quy mô không sai biệt lắm với âm ty.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Ta có thể tưởng tượng được. Thái Âm sơn tồn tại lâu như vậy, luôn là họa lớn trong lòng âm ty, nhưng không có năng lực tiêu diệt, nghĩ chút thôi cũng biết.”

Qua Qua nói: “Nhưng có chuyện ngươi tuyệt đối không biết, Thái Âm sơn rất có trật tự, ít nhất nhìn từ mặt ngoài là như vậy, bọn họ vẫn luôn thâu tóm thế lực Quỷ Vực, thu nạp tàn hồn tới Quỷ Vực, thể chế rất giống quốc gia cổ đại, nhưng không phải giống bên ngoài nói tàn bạo như vậy, mà là thưởng phạt phân minh, cũng có một bộ luật pháp của mình.”

Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, như có điều hiểu ra.

Qua Qua nhìn hắn, có chút nhất thời xúc động,3muốn nói ra chân tướng, nhưng vẫn nhịn xuống, hắn tình nguyện Diệp Thiếu Dương vĩnh viễn không biết chân tướng, chỉ có như vậy mới có thể bảo đảm bình an lâu dài, về phần sứ mệnh của mình vân vân, đành phải không quản nữa.

Diệp Thiếu Dương nói: “Những cái này thật ra ta cũng không muốn biết, ta chỉ là nhân gian pháp sư, vĩnh viễn không có khả năng đi Thái Âm sơn, nhưng hiện tại bọn họ tìm tới cửa, ta cuối phải tìm hiểu đôi chút, cũng may các nhân vật lợi hại kia cũng không thể tùy tiện vượt qua hư không, có thể đến nhân gian, ta ngược lại cũng không sợ.”

Qua Qua nói: “Lão đại, loại chuyện này nào có tuyệt đối, chỉ nói đỉa quái kia, ta đã rất lo… Lão đại của loại quái vật này, là một nhân vật phi thường lợi hại, là Huyết Hà La Sát một trong ngũ đại5la sát dưới trướng Hữu Quân, nghe nói rất lợi hại.”

“Huyết Hà La Sát? Cái tên thật kỳ quái.” Tứ Bảo lẩm bẩm.

“Thật ra cũng là đỉa thành tinh, xem như một phương yêu vương dưới Thái Âm sơn.”

“Yêu vương à.” Tứ Bảo liếc Diệp Thiếu Dương đang nhìn lửa trại ngây người, nói: “Không biết có lợi hại bằng Cửu Vĩ Thiên Hồ hay không.”

Qua Qua nghĩ nghĩ nói: “Vậy tám phần là không có, tốt xấu Tiểu Cửu nhà chúng ta cũng là Thanh Khâu hồ vương, một trong mấy boss của Thanh Minh giới, giỡn thôi. Nhưng Huyết Hà La Sát này trái lại cũng là giống cái, tu thành thân người, cũng là nữ tử.”

Tứ Bảo vừa nghe nói là nữ, lập tức tò mò hỏi: “Bộ dạng xinh đẹp không?”

“Cái đó không biết, ngươi nếu có hứng thú, có thể tự mình đi Thái Âm sơn tìm ả.” Qua Qua lườm hắn nói.

… 

Sau đó lại nói với Diệp Thiếu Dương: “Lão đại, toàn bộ đỉa quái đều là môn hạ của Huyết Hà La Sát này, ta rất lo lắng Huyết Hà La Sát này cũng đã đến nhân gian, nếu đối đầu với cô ta, ngươi cũng thật phải cẩn thận.”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu.

Tứ Bảo đẩy hắn một cái, nói: “Cậu làm gì thế, ngây người mãi cũng không nói chuyện.”

“Không có gì, nghĩ tâm sự thôi.” Ánh mắt Diệp Thiếu Dương từ trên lửa trại dời đi, thuận miệng nói lấy lệ.

Đêm hôm đó, Diệp Thiếu Dương và Tứ Bảo thay phiên gác đêm, tuy doanh địa bố trí hai tầng trận pháp, nhưng hai người vẫn không yên tâm. Bình minh, Diệp Thiếu Dương bảo Qua Qua đi âm ty tìm người, Qua Qua đi rồi, qua khoảng hai mươi phút, mang theo ba người trở lại nhân gian. Một người là Lâm Tam Sinh Diệp Thiếu Dương muốn tìm, một người là Tiểu Thanh, bên canh còn một tiểu quỷ khuôn mặt ngăm đen đi theo.

Diệp Thiếu Dương nhớ rõ nó gọi là Cục Than, là một đứa trong đám tiểu huynh đệ kia của Thất Bảo, cũng là có thiên phú tu luyện nhất, lần trước trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, nó chọn một cây tinh hồn kiếm.

Sau khi gặp mặt, Cục Than lập tức khom mình hành lễ, thái độ nghiêm cẩn.

Qua Qua ở một bên nói: “Tiểu tử này hiện tại theo Tiểu Thanh tu luyện, ta tìm Tiểu Thanh, nó cứ đòi đi theo, đành phải mang theo nó.”

Đến thì đến thôi. Diệp Thiếu Dương vỗ vỗ bả vai Cục Than, hỏi Tiểu Thanh chuyện Âm Dương ti thế nào rồi.