Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1467: Bí mật năm đó (2)




“Oa, em có phải đã biết cái gì không nên biết hay không!” Trương Tiểu Nhị nhảy lên, hưng phấn bắt lấy Diệp Thiếu Dương: “Em thích nhất tin đồn, sư phụ thành thật khai ra, giữa anh cùng Tạ cảnh quan từng xảy ra cái gì!”

“Cái gì cũng không có, bệnh thần kinh!” Diệp Thiếu Dương đỏ mặt đào tẩu.

Trương Tiểu Nhị lại đi Tạ Vũ Tình, Tạ Vũ Tình cũng là người cẩu thả, nói chuyện không cân nhắc, vừa rồi thốt ra câu nói kia, mới nghĩ đến Trương Tiểu Nhị ở đây, đã không thu về được, lúc này bị Trương Tiểu Nhị dây dưa, cũng chỉ đành nói cho cô là nói giỡn, ý đồ lấy lệ cho xong. 

Ba người một đường cười đùa đi vào trong đình, đều tự thu liễm vẻ mặt, nói về chính sự.

Diệp Thiếu Dương trước đem tình huống mình cùng Trương Tiểu Nhị bị kéo vào vườn trường mấy chục năm trước nói với Tạ Vũ Tình một lần, Tạ Vũ Tình nghe xong, chấn động đến mức nói không ra lời.

“Cậu xác định... hai người không phải xuyên việt?” Tạ Vũ Tình nghĩ đến khả năng đầu tiên giống với Trương Tiểu Nhị. 

“Tuyệt không có khả năng, chúng tôi là bị một tà vật kéo vào, tôi không cho rằng có tà vật nào có thể tự do hành tẩu ở trong thời không, nhắm chừng ngay cả Vô Cực Quỷ Vương cũng không làm được, lui một bước mà nói, cho dù chúng tôi gặp được tà vật thật sự thần thông quảng đại đến mức đó, một ngón tay đã giết chết chúng tôi, cần gì làm điều thừa, thi triển mưu mẹo nham hiểm gì.”

Khả năng xuyên qua thời không lập tức bị Diệp Thiếu Dương phủ quyết.

Trương Tiểu Nhị bắt giữ được một tin tức quan trọng, liền hỏi: “Sư phụ, anh chỉ nói cái đó không có khả năng là xuyên qua thời không, nhưng chưa phủ định loại sự tình này, nói như vậy, thời không thật sự có thể xuyên qua?” 

“Anh có thể đem em đưa về cổ đại, em có đi hay không?”

“Đi nha đi nha, triều đại nào?”

“Triều đại nào cũng được, nhưng em sau khi đi, chỉ có thể làm nữ tử lầu xanh.” Diệp Thiếu Dương cười lên xấu xa. 

Trương Tiểu Nhị lập tức hiểu mình là bị troll, oán hận trừng mắt nhìn hắn một cái.

Tạ Vũ Tình cả giận nói: “Hai người có thể đứng đắn một chút không, lúc này nói chính sự đó.” Sau đó hỏi Diệp Thiếu Dương: “Đã không phải xuyên việt, đó là một tồn tại như thế nào, hai người ở bên trong gặp được con người, cũng đều là hư ảo sao?”

Diệp Thiếu Dương nghiêm mặt, bắt đầu suy tư, qua một lúc lâu thì lắc đầu nói: “Cái này, tôi thật sự không có cách nào trả lời chị, tôi cũng là lần đầu tiên trải qua loại chuyện này, hiện tại trong đầu không hiểu ra sao, tôi chỉ biết là, không gian đó là lấy chuyện xảy ra ở trường học này năm 82 làm bản gốc, giống như là lấy ra một cái không gian tiết diện...” 

Tạ Vũ Tình vừa nghe, lập tức hỏi: “Cậu là nói, học viện ngoại ngữ năm 82, thật sự từng xảy ra sự kiện cương thi quy mô lớn?”

Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai nói: “Năm 82 tôi còn chưa sinh ra đâu, chị hỏi tôi.”

Tạ Vũ Tình nói: “Cái này dễ xử lý, chuyện quy mô lớn như vậy, nhất định không có khả năng không có chút manh mối, chị đi điều tra.” 

Trương Tiểu Nhị nói: “Tốt nhất lại tra một chút hồ sơ trường học, nếu có mà nói, nhất định sẽ ghi lại càng thêm chi tiết.”

Tạ Vũ Tình nhìn chằm chằm ngực của cô nói: “Em có thể nghĩ đến một điểm này, chứng minh em còn không tính là ngực to không não.”

Trương Tiểu Nhị hừ hừ hai tiếng, liếc nhìn ngực Tạ Vũ Tình một cái nói: “Chị cũng không nhỏ.” 

Diệp Thiếu Dương nói: “Đừng cãi cọ nữa, hai người đều là ngực to.”

Lập tức bị hai nữ sinh khinh bỉ một trận.

Tạ Vũ Tình véo tai nói: “Hai cô nương chúng ta nói chuyện, ngươi một đại nam nhân xen mồm cái gì!” 

“Dựa vào cái gì cho phép hai người nói không cho tôi nói!”

Trương Tiểu Nhị cũng tiếp nhận đề tài, đúng lý hợp tình nói: “Đương nhiên, hai muội tử chúng ta nói giỡn với nhau, là chọc cười, anh một khi xen mồm, vậy là hạ lưu!”

“Được được, vậy lần sau các người đừng để tôi nghe thấy!” Diệp Thiếu Dương cạn lời, day day cái tai được Tạ Vũ Tình buông ra. 

“Được rồi đều đừng lảm nhảm nữa, nói chính sự, cái kia... Dựa theo hai người ở trong không gian đó nhìn thấy, đối diện tòa nhà số bốn từng tồn tại một tòa nhà nhỏ, nhưng hiện tại đã không còn, chuyện này chị thấy cũng phải điều tra.”

Tạ Vũ Tình mở ra di động ghi âm, đem vấn đề cần điều tra đều ghi lại.

Diệp Thiếu Dương sờ cằm bắt đầu tự hỏi, từ năm 82 đến bây giờ, hơn ba mươi năm rồi, lẽ ra tòa nhà trước kia hủy đi cũng có thể lý giải, nhưng vì sao tòa nhà số năm xây sau bị hủy đi, lại không tháo dỡ tòa nhà số bốn niên đại càng thêm xa xưa? 

Chuyện này, tất có kỳ quái.

“Đúng rồi, tôi nhớ lúc trước đối phó Phùng Tâm Vũ, từng có qua lại với viện trưởng học viện ngoại ngữ, có thể có thể tìm hắn hỏi một chút, tất cả đều rõ.”

Diệp Thiếu Dương móc di động ra, mới nhớ tới mình đã thay di động, những số trước kia đã sớm đánh mất, đành phải thôi. 

Trương Tiểu Nhị nói: “Muốn tìm hắn rất dễ dàng, chúng ta có thể đi tra hồ sơ trước, sau đó nói sau, không cần sốt ruột tìm hắn.”

Diệp Thiếu Dương nghĩ qua cũng thấy đúng.

“Đúng rồi Thiếu Dương, lúc trước Lý Vũ kia nói, đem hắn đưa vào không gian kia, là một nam quỷ, cậu về sau ở trong tòa nhà số năm gặp được lại là nữ quỷ thi, đây là vì sao, chẳng lẽ là đồng lõa của ả?” 

Diệp Thiếu Dương nói: “Có khả năng, hoàn toàn không có manh mối, cũng không dễ đi đoán.”

“Vậy hắn vì sao phải bắt cậu chứ.” Tạ Vũ Tình nói: “Ý tứ của chị là, bọn họ cố ý để lại một luồng hồn phách Lý Vũ ở trong không gian đó, là cố ý dẫn cậu đi vào, hay là tùy tiện dẫn ai đi vào cũng được?”

“Hẳn là vì dẫn tôi đi, nếu là người khác, lấy thủ đoạn của bọn họ, căn bản là không cần tốn nhiều công sức.” 

Ngừng một chút, Diệp Thiếu Dương nói tiếp: “Vấn đề khiến tôi cảm thấy hoang mang, là nam quỷ này - tạm thời xưng hô như vậy đi, ở sau khi đem tôi kéo vào không gian kia, vì sao không lập tức đối phó tôi, ngược lại mặc kệ tôi giết cương thi các kiểu, cuối cùng chủ động tìm được nữ quỷ thi kia... Ở thời điểm chúng tôi đấu pháp, hắn cũng không xuất hiện, tôi thật sự không nghĩ ra đây là vì sao.”

Trương Tiểu Nhị đột nhiên giơ tay, học khẩu khí người cổ đại nói: “Bổn cô nương có một lời, không biết có nên nói hay không.”

“Nói mau, đừng dài dòng nữa!” Diệp Thiếu Dương trừng mắt nhìn qua. 

“À, khụ khụ, sư phụ đừng đánh em nha, em cảm thấy, rất có khả năng là nữ quỷ kia nhìn trúng anh, muốn kiếm anh lên làm rể...”

Diệp Thiếu Dương vốn tưởng có thể nghe được quan điểm gì tốt, kết quả chờ được câu này, giận không thể át, đứng dậy muốn đánh cô, Trương Tiểu Nhị vừa lui về phía sau, vừa xua hai tay nói: “Anh hãy nghe em nói lý do nha, nữ quỷ đó tự mình nói, ả thích thân thể của anh...”

Một dòng điện, từ trong lòng Diệp Thiếu Dương xẹt qua. 

Diệp Thiếu Dương đột nhiên đứng lại, trên mặt lộ ra vẻ chấn động.

“Thì ra là thế!”

Hắn vừa phản ứng thất thường vậy, làm Trương Tiểu Nhị cùng Tạ Vũ Tình đều ngẩn người. Tạ Vũ Tình cả kinh nói: “Sẽ không là thật chứ, Thiếu Dương cậu diễm danh chẳng lẽ cũng đã truyền tới ngoài nhân loại, ngay cả phi nhân loại cũng có thể thích cậu! Hay là hình tượng của cậu tương đối phù hợp khẩu vị của phi nhân loại?” 

“Cút!”

Diệp Thiếu Dương lười nhảm nhí với cô, cẩn thận nghĩ nghĩ, phun ra một hơi, hừ lạnh một tiếng nói: “Quỷ thi này khẩu vị cũng thật sự con mẹ nó không nhỏ!!”