Mao Sơn Quỷ Vương

Chương 60




Nếu không tận mắt chứng kiến thì chủ tịch Triệu và quản gia Mã sẽ hoàn toàn không tin, thanh niên chưa đầy hai mươi tuổi ở trước mặt lại là một nhân vật thuộc cấp bậc đại sư.

Cho dù trước đó Lôi Phong Vân đã nói cho bọn họ biết, chỉ có bảo vệ Cát Vũ của trường Đại học Giang Thành mới có thể giải quyết chuyện này, nhưng bọn họ cũng không hoàn toàn tin tưởng cho lắm.

Cho đến khi hai người tận mắt chứng kiến Cát Vũ gọi du hồn của Lili quay về với bản thể, lần này bọn họ mới hoàn toàn tin tưởng.

Hai người trợn mắt há mồm ngơ ngác nhìn Cát Vũ, một lúc sau chủ tịch Triệu mới lên tiếng: “Chuyện... chuyện này đã xong rồi sao?”

“Ừm, có lẽ lát nữa nàng ta sẽ tự tỉnh lại, nhưng khoảng thời gian này đừng để nàng ta bị kinh sợ, cũng đừng để nàng ta đi tới những nơi có âm khí nặng, mặc dù hồn phách đã quay về, nhưng vẫn chưa ổn định, tầm một tuần sau mới có thể sinh hoạt như người bình thường.”

“Cát đại sư, ngài đúng là một vị thần! Trước đây Triệu mỗ ta có gì đắc tội, mong ngài đại nhân đừng chấp kẻ tiểu nhân, tuyệt đối đừng để trong lòng là được.” Chủ tịch Triệu đi tới trước mặt Cát Vũ cung kính nói.

Trên thế gian này, cường giả luôn được người khác kính trọng, Cát Vũ lặng lẽ thi triển chút bản lĩnh đã là năng lực khiến thế tục kinh hãi trong mắt người bình thường.

Pháp thuật Mao Sơn vốn là điều huyền diệu khó giải thích trong mắt người bình thường.

Cát Vũ cũng không để tâm đến lời nịnh bợ của chủ tịch Triệu, trước đây khi đi theo lão già kia, hắn đã nghe quá nhiều lời giống như thế này.

Một lúc sau, khoảng mười mấy phút, Lili mới từ từ tỉnh lại, nàng ta vừa mở mắt ra đã phát hiện đám người Cát Vũ đang đứng trong phòng. Sau đó hình như nàng ta nghĩ tới điều gì đó, nên đôi mắt hạnh nhân nhanh chóng hiện lên vẻ sợ hãi, vội vàng quan sát xung quanh, rồi run rẩy nói: “Quỷ... Đừng tới tìm ta... Đừng mà...”

“Lili... nàng đừng sợ, ta đã mời Cát đại sư tới đây để giải quyết chuyện này giúp chúng ta rồi, nên sẽ nhanh chóng ổn thỏa cả thôi.” Chủ tịch Triệu bước tới an ủi.

Lili liếc nhìn chủ tịch Triệu, ánh mắt của nàng ta đã sớm không còn vẻ điên cuồng giống như lúc trước nữa. Chắc chắn tình trạng này là đã hồi phục lại rồi, nhưng nàng ta lại nhanh chóng quay đầu nhìn Cát Vũ, vẻ mặt không tin tưởng nói: “Hắn ư? Chẳng phải hắn là bảo vệ mà chúng ta đã gặp ở Dược Tiên Trang lúc trước hay sao? Tại sao mới chớp mắt đã trở thành đại sư rồi thế?”

Chủ tịch Triệu sa sầm mặt, giận dữ quát: “Tại sao ngươi lại ăn nói với Cát đại sư như thế? Nếu hôm nay không có Cát đại sư ra tay chiêu hồn giúp ngươi thì bây giờ ngươi vẫn còn là mụ điên, ngươi đã quên mất tối qua đã xảy ra chuyện gì à?”

Vừa nhắc đến chuyện xảy ra tối qua, ánh mắt Lili lại hiện lên vẻ sợ sệt, sắc mặt vô cùng khó coi.

“Tối qua ngươi bị hai tiểu quỷ kia dọa cho phát điên, hồn phách bay đi mất, là Cát đại sư đã tìm về cho n ngươi, ngươi còn không mau cảm ơn Cát đại sư đi...” Chủ tịch Triệu nói tiếp. 

Lili nhìn về phía Cát Vũ, vẻ mặt vẫn không tin tưởng cho lắm, một bảo vệ trường Đại học có thể có năng lực đấy ư?

Cát Vũ chẳng hề để bụng, mà chỉ lạnh nhạt nói: “Không cần đâu, chúng ta vẫn nên làm chuyện chính trước đi, chắc chắn tối nay hai tiểu quỷ kia vẫn sẽ xuất hiện để quấn lấy hai người, oán khí của bọn chúng cực kỳ lớn, phải quấn các ngươi đến chết mới chịu từ bỏ.”

“Cát đại sư... Tại sao bọn chúng lại quấn lấy bọn ta không chịu buông thế? Bọn ta đâu có trêu chọc bọn chúng...” Lili ấp úng nói.

“Các ngươi không có đắc tội với bọn chúng ư?” Cát Vũ cười khẩy nói: “Các ngươi đã đắc tội với bọn chúng còn chưa đủ hay sao? Hai tiểu quỷ này chính là con của chủ tịch Triệu, trong đó có một đứa được phá từ trong bụng của ngươi.”

“Tiểu quỷ là khó giải quyết nhất, vì luân hồi chuyển thế mà bọn chúng đã chờ đợi không biết bao lâu mới có được cơ hội này, nhưng kết quả thì sao? Bọn chúng còn chưa kịp chào đời, cũng chưa kịp mở mắt ra ngắm nhìn thế giới này đã bị các ngươi tàn nhẫn sát hại, làm sao hai tiểu quỷ đầu thai đó không thể nảy sinh oán khí cơ chứ? Làm sao bọn chúng có thể không hận các ngươi cơ chứ?”

“Đúng lúc gặp cơ thể chủ tịch Triệu đang cực kỳ suy yếu, âm thịnh dương suy, nên hai tiểu quỷ đó đã tìm tới cửa, nhất quyết bám lấy các ngươi đến chết mới thôi.”

“Mặc dù phá thai không phải chuyện phạm pháp, nhưng lại cực kỳ tổn hại đến âm đức, các ngươi hãy tự giải quyết ổn thỏa đi, ta chỉ cứu các ngươi một lần thôi, chứ không thể cứu các ngươi cả đời được. Sau này các ngươi hãy làm nhiều việc thiện, để tích lũy công đức, nói không chừng vẫn có thể cứu vãn được đấy.”

Đúng lúc này, Cát Vũ bỗng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, rồi giơ tay lên bấm đốt ngón tay để tính toán, sau đó trầm giọng nói: “Được rồi, cũng tới giờ rồi, có lẽ hai tiểu quỷ đó sẽ nhanh chóng xuất hiện thôi, chúng ta mau đi chuẩn bị thôi.”

Vừa nghe thấy hai tiểu quỷ đó lại sắp tới, Lili và chủ tịch Triệu liếc nhìn nhau, rồi vẻ mặt sợ sệt không thể nào giấu giếm.

Bọn họ đã trải qua nỗi đáng sợ đó rồi, cho dù có bị đánh chết bọn họ cũng không muốn trải qua lần thứ hai nữa.

“Cát đại sư, vậy... vậy bọn ta nên làm gì đây?” Chủ tịch Triệu run rẩy hỏi.

“Các ngươi không cần phải làm gì cả, mà chỉ cần ở im trong căn phòng này không được nhúc nhích là được.” Cát Vũ lên tiếng.

“Nhưng mà... Nếu tiểu quỷ đó tới thì bọn ta phải làm thế nào?” Lili rất bất an hỏi.

“Có ta ở đây rồi, các ngươi còn sợ cái gì?” Cát Vũ đáp, rồi lấy hai người giấy trên người ra, lần lượt đưa cho chủ tịch Triệu và Lili, sau đó nói tiếp: “Hai người các ngươi mỗi người cầm một người giấy, rồi đặt ở trước nguc, lát nữa ta bảo các ngươi làm gì thì các ngươi phải làm theo nấy, nếu các ngươi không nghe lời thì ta cũng không cứu được các ngươi đâu.”

Hai người giấy này cực kỳ cẩu thả, giống y như trẻ nhỏ cầm kéo cắt ra vậy, hai người cầm trong tay mà không có chút tự tin nào.

Nhưng bây giờ nếu không nghe lời Cát đại sư thì bọn họ cũng chẳng còn cách nào khác, nên bọn họ chỉ có thể làm như vậy.

Sau đó, Cát Vũ đi tới trước cửa sổ căn nhà này, lần lượt dán mấy lá bùa trừ tà lên trên cửa sổ, để đề phòng hai tiểu quỷ kia bỏ chạy.

Sau khi làm xong mấy chuyện này, Cát Vũ liền gọi quản gia Mã đi xuống lầu, lúc hai người đang định rời đi thì chủ tịch Triệu hơi bất an gọi lại: “Cát đại sư... ngài không thể mặc kệ bọn ta được...”

“Ngươi cứ yên tâm, ta đã nhận tiền của ngươi rồi, sao có thể mặc kệ các ngươi cơ chứ?” Cát Vũ khẽ cười đáp, rồi dứt khoát xoay người rời đi, lúc đi ra ngoài, hắn còn đóng cửa phòng lại.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Cát Vũ như người chẳng liên quan, thỉnh thoảng còn bị tiết mục hài trên tv chọc đến mức cười thành tiếng.

Còn chủ tịch Triệu và Lili ở trên tầng thì không được thoải mái như thế, hai người đang nơm nớp lo sợ, hai cặp mắt đang liên tục quan sát xung quanh, một chút biến động nhỏ nhặt cũng có thể khiến bọn họ giật mình.

Sau đó, bọn họ đều mệt đến rã rời, trong lúc đang mơ màng thì trong phòng bỗng trở nên cực kỳ âm u lạnh lẽo, rõ ràng đã đóng chặt cửa sổ, nhưng rèm cửa sổ ở bên cạnh lại không ngừng bay phấp phới.

Đúng lúc này, một tiếng vang kỳ lạ bỗng truyền tới, giống như móng tay ma sát với cửa kính phát ra tiếng vang rất chói tai…