Khi Cát Vũ sử dụng Mao Sơn phân hồn thuật, lão già đã sợ hãi, hoàn toàn không ngờ trên thế gian này còn có thuật pháp cao thâm như thế.
Sau vài chiêu, lão ta đã bị chém thêm mấy nhát, máu chảy không ngừng.
Thật ra lão già này vẫn chưa đến nỗi yếu như thế, chủ yếu là do lão ta hoảng hốt, tâm hoảng hốt thì thủ đoạn sẽ không còn bài bản, một khi tâm loạn sẽ có sơ hở.
Lão già hoảng sợ vô cùng, vừa đánh vừa lui, bị hai phân thân bao vây, phỏng chừng thêm ba chiêu nữa sẽ bị Cát Vũ chém đầu bằng một nhát kiếm mất.
“Lão già, đứng vững, ta sẽ giúp ngươi!” Bà già đã nhận thấy tình hình khó khăn hiện tại của lão già, định dứt ra ngăn cản Cát Vũ, nhưng đã bị Lê Trạch Kiếm chặn lại, thanh kiếm bay ra, đâm vào điểm trọng yếu của bà ta, rồi lại quay về nằm gọn trong tay của Lê Trạch Kiếm.
Tuy nhiên, trong tình thế cấp bách, bà ta đã ném một mảnh giấy về phía Cát Vũ.
Mảnh giấy chỉ to bằng lòng bàn tay, nó từ từ rơi xuống bên cạnh ông già.
Đúng lúc này, một điều kỳ lạ đã xảy ra, chỉ thấy một đám khói trắng đột nhiên xuất hiện từ trong mảnh giấy, nó bốc cháy lên kèm theo một tiếng bùm khiến Cát Vũ giật mình, không biết nó là thứ đồ gì mà đẩy lùi được hai phân thân tạm thời tránh qua một bên.
Hắn vừa đứng vững đã thấy mảnh giấy kia biến thành một chiến tướng mặc áo giáp, trên tay cầm thương, thân hình được bao phủ bởi một tầng ánh sáng đen mờ ảo, uy vũ hùng tráng, không nói hai lời đã đâm về phía Cát Vũ.
Khi Cát Vũ nhìn thấy chiến tướng cầm thương giết mình, hắn nhanh chóng hiểu ra lý do.
Cát Vũ đã từng nghe nói đến loại thuật pháp này, đó chính là chỉ nhân hoàn hồn thuật, đây là một loại phương pháp tu luyện đặc biệt, vừa chính vừa tà. Đầu tiên phải thu thập một hồn phách, rồi luyện hoá cùng chỉ nhân hoà hợp nhất thể, đương nhiên phải tìm một thần hồn mạnh để luyện hoá.
Và tất nhiên thần hồn bám vào chỉ nhân phải là tướng sĩ cổ đại chết trận.
Dưới sự thúc giục của pháp quyết, thần hồn của chiến tướng kia bay ra, lao đến chỗ Cát Vũ mà giết.
Sau khi Cát Vũ hiểu ra lý do, hắn nhanh chóng ổn định tinh thần và xông về phía trước với hai phân thân.
Mặc dù có chỉ nhân hoàn hồn thuật thì Cát Vũ vẫn có thể trấn áp được ông già kia.
Nhưng điều Cát Vũ không ngờ tới là bà già đó lại tung ra sáu tờ giấy nữa, chỉ một lúc sau, từng làn khói màu trắng bốc lên, những người giấy này đều biến thành những chiến tướng mặc áo giáp. Một số lao vào đánh với Cát Vũ, còn lại thì ở bên bà già kia đối phó với Lê Trạch Kiếm.
Như vậy tình thế đã đảo ngược, bởi vì thần hồn của chiến tướng cổ đại này rất mạnh, lại cầm đao thương trong tay đâm tới như muốn lấy mạng người ta.
Cát Vũ dẫn theo hai phân thân tiến lên, lập tức chiến đấu với mấy chiến tướng này, không ngừng chém giết, chúng rất mạnh, nhưng chung quy vẫn là thần hồn, cũng chính là linh thể. Mao Sơn có rất nhiều cách đối phó với linh thể, Cát Vũ vừa múa kiếm vừa ném những lá bùa khắc chế linh thể vào đám chiến tướng cổ đại đó.
Một khi lá bùa vừa ném trúng đám chiến tướng này, lập tức bốc lên một làn khí tức màu trắng, khiến thân hình chúng lắc lư một lúc. Lợi dụng thời cơ ấy, Cát Vũ chém một nhát kiếm xuống, thần hồn kia lập tức bị tan thành làn khói.
Trong khi Cát Vũ đang bao vây hai thần hồn thì ông già đã thoát ra được.
Cát Vũ đã chém nhiều nhát lên người lão ta, máu chảy ròng ròng, lão ta hung tợn nhìn Cát Vũ giận dữ nói: “Đồ khốn, dám đánh ta bị thương, hôm nay lão phu nhất định sẽ tính sổ ngươi ngay tại đây.”
Vừa nói, hai chân của lão ta vừa đạp trên mặt đất, hai tay cũng kết một loại pháp quyết phức tạp.
Khi Cát Vũ liên tiếp gi.ết c.hết hai thần hồn kia, vừa quay lại nhìn ông già, đã thấy hơi kỳ quái, xem ra là muốn tung đại chiêu.
Một lát sau, Cát Vũ liền cảm nhận được khí tràng xung quanh cuồn cuộn dâng trào, nhất là dưới mặt đất, thậm chí còn hơi rung chuyển, người này có thể câu thông địa sát lực.
Cát Vũ vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng mặt đất dưới chân rung chuyển ngày càng nghiêm trọng hơn.
Một lúc sau, lại thấy trên mặt đất bỗng có vài cơn lốc nhỏ thổi qua, gió lốc càng lúc càng nhanh, khoan mặt đất ra thành những hố sâu.
Gió lốc cuốn lấy đất sỏi trên mặt đất, nhanh chóng biến thành hình người, người nào người nấy toàn là đất sỏi, ai cũng cao hơn hai thước, có mũi và mắt, đi thẳng tới chỗ Cát Vũ.
Bên này vẫn chưa tiêu diệt hết thần hồn của đám chiến tướng cổ đại, thì lại lao đến mấy con thiêu thân nữa.
Cát Vũ không biết đám người đất đá này mạnh cỡ nào, nên đã gọi đám quỷ vật đến đối phó với thần hồn của chiến tướng cổ đại, còn hắn thì dẫn theo hai phân thân lao tới tên người đất đá kia.
Tên người đất đá rất mạnh mẽ, khi di chuyển, mặt đất cũng rung chuyển, Cát Vũ bước về phía trước, Mao Sơn Thất Tinh Kiếm trong tay chém ngang, chặt đôi tên người đất.
Sau khi cơ thể của tên đó nằm trên mặt đất, một cơn gió lốc lại thổi lên, nhào nặn thân hình vỡ vụn kia lại và tiếp tục tấn công Cát Vũ.
Chẳng mấy chốc, lão già đã kêu năm sáu người đất đến bao vây Cát Vũ lại.
Sau khi Cát Vũ chém được hai tên người đất, những kẻ đó nhanh chóng hồi phục, đứng dậy và tiếp tục chiến đấu, cứ như vậy không dứt, lòng Cát Vũ không khỏi chùng xuống.
Không ngờ mấy người đất này lại không chết, chém nó nằm xuống rồi lại đứng lên chiến đấu, nếu cứ tiếp tục như vậy thì bản thân hắn cũng sẽ mệt chết cho xem.
Nhưng tất cả các loại thuật pháp đều có sơ hở, chỉ là tạm thời Cát Vũ chưa nhìn ra sơ hở của chúng mà thôi.
Tuy nhiên, Cát Vũ hiểu ra một điều, chỉ cần ông già bị giết, những tên người đất đó sẽ lập tức biến thành một đống đất đá.