Mao Sơn Quỷ Vương

Chương 272




Nghĩ đến đây, Cát Vũ lấy một đồng xu ra, ném về phía tiểu quỷ đang trốn. Tốc độ của tiểu quỷ rất nhanh, toàn thân lóe lên, nhanh chóng hóa thành khí đen, rồi biến mất không còn dấu vết.

Lúc này, Cát Vũ cũng buông tay đang đặt trên đầu Chu Nhã Đình xuống, Chu Nhã Đình ngừng run rẩy, nhẹ nhàng ngã xuống sofa.

Chẳng mấy chốc, Chu Nhã Đình đã tỉnh lại, mở mắt ra, cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Mặc dù Cát Vũ không thể siêu độ cho oán linh quấn trên người cô, nhưng cũng hóa giải rất nhiều âm sát quỷ khí, tất nhiên bây giờ Chu Nhã Đình sẽ cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Chu Nhã Đình mở mắt ra, đôi mắt xinh đẹp tràn ngập sự cảm kích nhìn về phía Cát Vũ: "Cát tiên sinh... Tiểu quỷ bám lên người ta đã bị đuổi đi rồi ư?"

Cát Vũ lắc đầu đáp: "Vẫn chưa, tiểu quỷ này rất hung dữ nên hơi rắc rối. Ta đang nghĩ cách khác."

Chu Nhã Đình hoảng sợ, kích động nói: "Cát tiên sinh... ngươi nhất định phải giúp ta, ta biết ngươi làm được mà... Nếu ngươi không giúp ta, thì ta chỉ có một con đường chết."

“Cô đừng kích động, có ta ở đây, ta nhất định sẽ cố gắng hết sức để giúp cô giải quyết chuyện này, cô cứ bình tĩnh lại trước đã.” Cát Vũ nói.

Chu Nhã Đình gật đầu, hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh lại.

Cát Vũ lại nói tiếp: "Theo ta biết, loại tiểu quỷ như thế này, dù ngươi đi tới đâu cũng phải mang theo để nuôi dưỡng, nói cách khác, pháp thân của tiểu quỷ cũng đang ở trong phòng, cô dẫn ta qua đó xem thử đi."

"Cô không sao chứ? Gần đây cơ thể cô quá yếu ớt. Đợi ta xử lý xong chuyện này, sẽ kê một số loại thuốc để cô bồi bổ cơ thể, có lẽ sẽ giúp cô hồi phục nhanh hơn." Cát Vũ nói.

Chu Nhã Đình hơi đỏ mặt, cảm kích: "Cảm ơn ngươi... Nếu không có ngươi, ta thật sự không biết phải làm thế nào..."

Cát Vũ cũng không nhiều lời, chỉ khẽ cười nói: "Mau dẫn ta qua đó đi."

Chu Nhã Đình lại liếc nhìn Cát Vũ, phát hiện khí chất trên người Cát Vũ khác với những người đàn ông khác. Hắn còn chưa tới hai mươi tuổi, nhưng lại có khí chất trầm ổn, thậm chí còn mạnh mẽ hơn rất nhiều ông trùm mà cô từng gặp, có hắn ở bên cạnh, không hiểu sao trong lòng cô lại cảm thấy chân thật an tâm hơn.

Người đàn ông bình thường vừa nhìn thấy mình đã kích động nửa ngày trời, tay chân luống cuống, nhưng Cát Vũ lại dửng dưng, không hề bị rung động. Cô thật sự không biết, rốt cuộc chàng thanh niên này đã trải qua những gì, mới có thể mài giũa ra khí thế bình thản như vậy.

Trong lòng Chu Nhã Đình thầm nghĩ, dẫn Cát Vũ đến một căn phòng đã khóa kín, chắc chắn đây là nơi đặt pháp thân của tiểu quỷ.

Vừa đi đến đây, sắc mặt Chu Nhã Đình lại trở nên ảm đạm, hiện rõ vẻ thấp thỏm lo sợ.

Cô quay đầu nhìn Cát Vũ, hơi lo lắng nói: "Lúc Hắc Y A Tán giao tiểu quỷ cho ta đã đặc biệt căn dặn, một khi mời tiểu quỷ này về thì chỉ có thể để một mình ta nhìn thấy nó. Nếu để người khác nhìn thấy tiểu quỷ này, dù là cố ý hay vô ý đều sẽ gặp xui xẻo. Nửa năm trước, trợ lý trước đây của ta bất cẩn đi vào căn phòng mà ta đã nuôi dưỡng tiểu quỷ, vô tình bắt gặp nó. Thế là chiều hôm đó, trợ lý của ta đã bị tai nạn gãy hai chân, trở thành người tàn phế đến suốt đời..."

“Không sao, ta không sợ, cô cứ mở cửa ra đi.” Vẻ mặt của Cát Vũ vẫn thản nhiên.

Chu Nhã Đình nghe vậy thì lấy chìa khóa ra mở cửa, cửa phòng vừa mở ra, một luồng khí lạnh đã phả vào mặt, dưới tình huống mở thiên nhãn, Cát Vũ có thể nhìn thấy mấy âm sát quỷ khí đang bay ra khỏi phòng, cực kỳ nồng nặc.

“Nó… nó ở trong phòng.” Chu Nhã Đình vừa mở cửa ra đã cảm thấy hơi hãi hùng khiếp vía, đứng ở cửa bất an nói.

Cát Vũ đáp lại, nói với Chu Nhã Đình rằng: "Theo sát ta, đừng cách ta quá ba bước."

Trước đó, Chu Nhã Đình đã hoàn toàn đắc tội với tiểu quỷ này, nên bây giờ đang là lúc nó nổi điên.

Vừa bước vào phòng, Cát Vũ không dám sơ suất một chút nào, toàn thân phóng ra khí trường, một tay đặt lên Mao Sơn Thất Tinh Kiếm ở bên eo, từ tốn đi vào phòng.

Phòng tổng thống này rất lớn, bên trong bài trí cực kỳ tinh xảo.

Cát Vũ tiến lên mười mấy bước, cảm thấy âm sát chi khí trong phòng ngày càng nồng nặc, đến khi đi tới bên cạnh giá sách, âm sát chi khí đã đạt tới đỉnh điểm.

Quả nhiên pháp thân của tiểu quỷ đang đặt trên giá sách này.

Có một khoảng trống trên giá sách, bên trong đặt một thi thể em bé tầm một tháng tuổi. Đây là một xác ướp. Cát Vũ không biết bọn họ đã dùng thủ đoạn nào để bảo quản, mà thi thể lại khá hoàn chỉnh, tứ chi cuộn tròn, giống như đang ở trong bụng mẹ, hai mắt nhắm chặt.

Cát Vũ chỉ nhìn lướt qua nó đã cảm nhận được oán khí nồng nặc trên người tiểu quỷ này, đồng thời cũng cảm nhận đủ loại phù văn thần bí được bố trí trên người tiểu quỷ. Có lẽ mấy người tu hành ở Thái Lan đã bố trí cho nó, bây giờ mấy phù văn này đã không còn tác dụng áp chế tiểu quỷ nữa.

Cát Vũ đã từng gặp rất nhiều quỷ vật và cương thi, nhưng đây là lần đầu tiên trong cuộc đời được nhìn thấy tiểu quỷ do người tu hành ở Thái Lan luyện chế, nên hắn thật sự hơi tò mò.

Đúng như những gì Chu Nhã Đình đã nói, bên cạnh tiểu quỷ này có một chiếc ly, trong ly vẫn còn một ít chất lỏng trộn lẫn sữa và máu, ngoài ra còn thờ cúng mấy món đồ chơi trẻ em, ví dụ như trống lắc, lục lạc nhỏ, khiến Cát Vũ cảm thấy hơi thú vị.

Trong lúc Cát Vũ đang nhìn tiểu quỷ đến thất thần, thì bỗng nghe thấy tiếng rên khe khẽ của Chu Nhã Đình ở phía sau.