Mạo Bài Đại Anh Hùng

Quyển 9 - Chương 90: Chiếc thứ tư




Một chiếc cơ giáp bị phá hủy. Ở trên chiến trường mà ngọn lửa chiến tranh bùng cháy dày đặc, tựa như một giọt mưa nhỏ trong mưa bụi đầy trời, hoàn toàn không thể thu hút sự chú của mọi người ý.

Nhưng mà, ở trong ban đêm này, hạt mưa này lại được chú ý vô cùng.

Ở trong từng mảnh nhà xưởng sụp đổ xuống giống như mới trải qua một trận động đất, ở nơi tràn ngập bụi đất cùng gạch đá gạch ngói vụn bay tán loạn kia, thỉnh thoảng vẫn có ánh sáng do Cơ Giáp liên tiếp nổ mạnh tạo thành. Thế nhưng, nhưng không có một đạo ánh sáng nào, so với ngọn lửa rực cháy trên đám hài cốt màu tím này càng làm cho mọi người dao động không biết phải làm sao.

Cơ giáp màu tím bốc cháy, bỗng nhiên muốn nổ tung lên, mảnh nhỏ mang theo ngọn lửa văng ra bốn phương tám hướng.

Mọi người nhìn hài cốt cơ giáp, vẻ mặt cổ quái, giống như là nhìn thấy một sự nguyền rủa, một lời tiên đoán, một tín hiệu. Trong lòng, cũng xuất hiện một trận rung động không rõ.

Rất khó dùng ngôn ngữ để hình dung loại cảm giác này.

Giống như là một vị quyền vương được vô số người xem trọng cũng như đặt cược lớn, nhưng mới vừa lên sân thi đấu, đã bị đối thủ có dáng người nhỏ gầy bằng một nửa hắn đấm một đấm ngất xỉu trên mặt đất.

Trừ bỏ kinh ngạc, mọi người rất khó tìm ra từ khác để hình dung.

Bốn mươi chiếc cơ giáp màu tím này, có sức chiến đấu hoàn toàn không thua gì Tài Quyết Giả. Bọn họ xuất hiện trong ban đêm này một cách thần bí, thu hút ánh mắt của mọi người. Cũng chiếm lấy ưu thế tuyệt đối về số lượng, bên người còn có anh hùng đoàn Kalamata giúp đỡ, làm sao lại mới vừa đối mặt liền ngã xuống một cái?

"Oành!" Lại một tiếng vang thật lớn vang lên, đánh thức mọi người đang kinh ngạc.

Ngay tại chỗ cách chiếc cơ giáp màu tím thứ nhất bị phá hủy không xa, chiếc cơ giáp màu tím thứ hai cũng đụng vỡ vách tường, bay trên không trung theo một đường pa-ra-bôn gần trăm thước, sau đó té ngã trên mặt đất. Thân thể hung hăng va đập với mặt đất rồi nảy lên vài cái, cạo ra một cái rãnh nông, rồi không bao giờ động đậy nữa.

Chiếc thứ hai!

Toàn bộ thế giới, không một tiếng động.

***

Ở bên trong khu công nghiệp Giao Long, đã là một mảnh hỗn loạn.

Ở bên trong đêm tối, không đếm được cơ giáp đang chạy nhanh qua lại, cột sáng đèn pha càng không ngừng chiếu rọi, tiếng hô của các sĩ quan, tiếng pháo năng lượng của cơ giáp, thỉnh thoảng vang lên tiếng nổ mạnh, tiếng bước chân rậm rạp, tiếng đánh nhau cùng tiếng phòng ốc sập đổ điếc tai nhức óc đan vào cùng một chỗ, cảnh tượng như loạn thế tới gần.

Thiếu tướng Archie Lahr, sư trưởng sư đoàn đặc biệt thứ nhất tập đoàn quân 5, dẫn theo cảnh vệ liên trực thuộc bản thân, dọc theo quốc lộ khu công nghiệp đi thẳng tiến vào bên trong. Cảnh tượng hỗn loạn ở trước mắt, trong máy bộ đàm truyền đến tiếng báo cáo, làm cho vẻ mặt vị sĩ quan thần tượng cấp trẻ tuổi này chau mày.

Anh hùng đoàn Kalamata, là lực lượng tinh duệ nhất trong tay hắn. Thế nhưng, hắn nằm mơ đều không nghĩ tới, bộ đội của chính mình mới vừa tham gia chiến đấu. Liền đã trúng một đòn đau đớn.

Trận chiến đuổi theo trên đường cao tốc kia, có thể nói là thất bại thảm hại.

Suốt hai cái liên hơn hai trăm chiếc cơ giáp, ngăn không được hai mươi chiếc cơ giáp của đối phương không nói, thậm chí ngay cả chận lại một chiếc xe phi hành không có tác dụng gì, bị bảo vệ ở xung quanh, lại di chuyển một cách thoải mái và vui vẻ, xuyên thấu qua màn ảnh vệ tinh theo dõi, thậm chí có thể thấy mập mạp kia cùng hai nữ nhân bên cạnh cao hứng nói chuyện nữa!

Đoạn đường này đuổi theo, Archie Lahr không biết chiến sĩ dưới trướng đang cảm thấy gì khi nhìn thấy hài cốt của các chiến hữu nằm đầy dọc theo tuyến đường cao tốc.

Hắn chỉ biết là, đây tuyệt đối là điều sỉ nhục lớn nhất trong đời hắn, cũng là lần khiêu chiến ác liệt nhất!

Hiện tại, chiến sĩ cơ giáp Phỉ Quân cùng chiếc xe phi hành kia, đã vọt vào trong khu xưởng của khu công nghiệp. Đang xông đi vào đó, còn có mấy trăm chiếc cơ giáp của anh hùng đoàn Kalamata cùng bốn mươi chiếc cơ giáp màu tím kia.

Mặc dù bản thân là sĩ quan nổi tiếng dưới trướng Lý Phật, nhưng Archie Lahr cũng không biết lai lịch của đám cơ giáp màu tím này. Nhưng mà, điều này cũng không gây trở ngại tới việc hắn cảm thấy được loại cơ giáp màu tím này mạnh mẽ cỡ nào.

Lúc trước chiến đấu trong thành Heidfeld, thì đám cơ sĩ anh hùng đoàn Kalamata luôn luôn tâm cao khí ngạo, cũng đã được chứng kiến uy lực của bọn họ. Bất kể khu vực khó khăn cỡ nào, chỉ cần cơ giáp màu tím xinh đẹp đến mức gần như yêu dị kia xông tới, nào vào phòng tuyến của đối phương, thì điều bọc thép đoàn Kalamata cần làm, cũng chỉ còn lại có đẩy mạnh mà thôi.

Archie Lahr là người sùng bái cùng người theo đuổi trung thành nhất của Lý Phật. Hắn cũng rất rõ ràng. Trận chiến đấu này đối với cả cao tầng Payon mà nói có ý nghĩa như thế nào.

Tối nay, bất kể như thế nào, cũng không thể để cho chiếc xe phi hành cùng người trên xe trốn thoát!

"Tìm được chưa?" Archie Lahr điều khiển chiếc [Trường Đao] đời 11 màu đỏ giống như ngọn lửa kia, sừng sững ở ngã tư đường quốc lộ.

Hắn nhìn về phía khu vực phía trước đang chiến đấu kịch liệt, giơ lên cánh tay cơ giáp, làm cho bộ đội phía sau ngừng lại.

"Báo cáo sư trưởng, khu vực của nhị doanh, không có phát hiện tung tích của xe phi hành!".

Trong máy bộ đàm truyền đến âm thanh của doan trưởng nhị doanh. Doanh này xông lên phía trước nhất, hơn ba trăm chiếc cơ giáp, gắt gao cắn lấy tiểu đội bọc thép Phỉ Quân.

Thế nhưng, từ khi tiến vào đám nhà xưởng cùng phân xưởng liên miên bất tận của khu công nghiệp, bọn họ liền mất đi tung tích của chiếc xe phi hành kia. Mà từ khi cơ sĩ Phỉ Quân dừng lại không chạy trốn nữa, di chuyển ở trong nhà xưởng, kho hàng, máy móc của khu công nghiệp rồi công kích bất ngờ, thì tỉ lệ thương vong của doanh 2 đang nhanh chóng tăng lên.

"Đáng chết!" Trong máy bộ đàm truyền đến tiếng gầm lên giận dữ của doanh trưởng nhị doanh. Lập tức, từ phía trước liên tiếp truyền đến tiếng đánh nhau ác liệt.

Sau một lát, vài tiếng nổ mạnh kịch liệt giống như sấm sét vang lên, làm cho mặt đất xung quanh rung lên một trận, ánh sáng chói mắt cùng sóng xung kích mạnh mẻ đẩy ra bụi đất xung quanh, cột lửa màu đỏ mạnh mẽ phóng lên trời.

"Bắn ra máy dò xét lơ lửng!" Sắc mặt Archie Lahr trầm xuống, ánh mắt hơi hơi híp lại. Máy truyền tin của doanh trưởng nhị doanh truyền đến một trận tạp âm chói tai, mấy trăm mét phía trước, đã bị ánh lửa nổ mạnh liên tiếp chiếu sáng đỏ bừng.

"Bụp bụp bụp." Theo ba chiếc cơ giáp điện tử phía sau phát ra tiếng vang, ba máy dò xét hình cái đĩa xoay tròn, gào thét bay lên, trong chớp mắt liền bay tới khoảng không trên khu vực giao chiến.

Nhìn hình ảnh theo dõi do máy dò xét truyền về, tất cả mọi người hít một hơi lạnh.

Chỉ thấy trên đất trống trong một phân xưởng đã bị đánh bay nóc nhà, có hài cốt của hơn mười chiếc cơ giáp Payon nằm ngổn ngang lộn xộn. Thỉnh thoảng bộc phát ra một cột lửa phóng lên trời. Mảnh vụn lớn nhỏ rơi rụng bốn phía, bốc cháy lên, dấu vết mạnh hiện màu đen nổ phóng ra bốn phía xung quanh.

Vài tên binh lính Payon cả người máu tươi đầm đìa, ở dưới sự trợ giúp của đồng bạn, đang cố hết sức leo ra khỏi khoang lái cơ giáp đã sắp bị ngọn lửa cắn nuốt, thất tha thất thểu chạy đi. Các chiến sĩ cơ giáp Payon vừa tiến tới giống như nổi điên sưu tầm chung quanh, lại không thể tìm thấy thân ảnh của địch nhân?

Ở một bên góc phân xưởng nhà xưởng, cơ giáp của doanh trưởng doanh 2 vừa mới trò chuyện với Archie Lahr, đã biến thành một khối cháy sém màu đen. Nếu không phải đánh số cùng sao màu trắng trên người cơ giáp kia, thì Archie Lahr căn bản không thể tin được đó là cơ giáp của doanh trưởng doanh 2 vừa mới nói chuyện với mình.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ngay lúc mọi người còn chưa tỉnh lại, thì bỗng nhiên, trên hình ảnh, hai thân ảnh màu đen, mang theo bụi đất tràn ngập, từ trong một mảnh phế tích ở bên cạnh xông thẳng ra.

Hai chiếc Trường Đao ở bên cạnh đống đổ nát đứng mũi chịu sào, trong khoảnh khắc liền bị bụi đất bốc lên bao phủ. Khi hai đạo thân ảnh màu đen phá vỡ bụi đất, một trái một phải như tia chớp tiến vào trong đám cơ giáp Payon, thì hai chiếc Trường Đao đã hóa thành hai luồng ánh sáng trắng phóng thẳng lên bầu trời đêm ở sau lưng bọn họ!

Hai tên ma quỷ giả dối mà khủng bố, bắt được khoảnh khắc chiến sĩ Payon đang bối rối, lấy phương pháp di chuyển gấp khúc mơ hồ như tia chớp đi qua trong đám cơ giáp.

Một chiếc Thần Tứ bị Hoành Hành xẹt qua đâm xuyên thủng ngực, ở bên cạnh nó là một chiếc Trường Đao lại bị xé nứt toàn bộ thân trên.

Hai bóng đen lần lượt giao chéo nhau xômg qua. Trong đó một đạo xung phong lên rồi quay người bay lên không, một cước đá nát đầu một chiếc Trường Đao. Mà một đạo khác thế nhưng ở trong chớp mắt liền trở tay nắm lên chân của một chiếc Thần Tứ, vung ra, trên không trung vẽ ra một vòng tròn làm cho người ta khó có thể tin được, nện ở trên người một chiếc Trường Đao khác.

Âm thanh điếc tai nhức óc, mang theo sự hung hãn cùng thảm thiết đập thẳng vào mặt, trực tiếp đụng vào tâm linh của mỗi người.

Chiếc Trường Đao bị nện trúng, cùng chiếc Thần Tứ bị vung lên kia, tựa như hai chiếc ô tô đang chạy tốc độ cao đụng thẳng vào nhau, trong khoảnh khắc liền vỡ vụn, hoàn toàn thay đổi!

Chiến đấu, bùng nổ trong nháy mắt. Lại cũng chấm dứt trong nháy mắt.

Khi hai đạo bóng đen đâm đổ tường đi mất, biến mất ở trong một nhà xưởng phía đối diện, thì hiện trường chỉ còn lại hài cốt của sáu chiếc cơ giáp cùng mười mấy chiến sĩ cơ giáp ngây ra như phỗng.

Archie Lahr chỉ cảm thấy mí mắt chớp liên hồi.

Đối phương đã không chạy trốn nữa, ngược lại lại lợi dụng đám nhà xưởng này, phân tán ra chung quanh để đánh bất ngờ. Bọn họ cũng không vội vã chạy trốn, mà lại ung dung bình tĩnh, thu gặt sinh mệnh giống như tử thần.

Cuối cùng là ai đang đuổi giết ai?

Oanh, một tiếng vang thật lớn, lại một chiếc cơ giáp màu tím bị ném ra khỏi đống đổ nát của nhà xưởng đã sụp đổ hơn phân nửa, ngã xuống trên mặt đất, trong khoảng khắc liền bị ngọn lửa bao vây toàn thân.

Chiếc thứ ba!

***

Một chiếc xe phi hành vọt vào nhà xưởng liền biến mất, hai mươi chiếc Hoành Hành giống như quỷ mị đi qua từng mảnh nhà xưởng sụp đổ, không hề tổn thương gì, ngược lại, cả hai cái doanh cơ sĩ Payon đuổi theo lại bị đánh chết liên tiếp, cơ giáp màu tím được mọi người gởi gắm hi vọng lại bị ném ra liên tiếp giống như chó chết như vậy....

Một buổi đêm này, mọi thứ xảy ra ở bên trong khu công nghiệp Giao Long, cũng đã vượt xa khả năng tưởng tượng cực hạn của mọi người đang theo dõi trước màn hình vệ tinh.

Đồng dạng, điều này cũng vượt qua khả năng tưởng tượng cực hạn của cơ sĩ điều khiển cơ giáp màu tím.

Một chiếc cơ giáp màu tím lặng yên không một tiếng động đi qua đống đổ nát.

Đây là một gian nhà xưởng cỡ trung dài hơn 300m, cao hơn 50m, rộng 100m.

Ở bên trong nhà xưởng, có ba dãy máy móc cùng mười cỗ máy móc cỡ lớn. Nguyên vật liệu cùng linh kiện xe tải, chồng chất như núi.

Có thể thấy được, đây là một nhà xưởng tương đối náo nhiệt trong niên đại chiến tranh như thế này. Nhưng mà, hiện tại, nơi này đã biến thành một nơi săn bắn.

Cơ giáp màu tím đi tới thật cẩn thận. Trên trần nhà phân xưởng ở trước mặt, đã vì trụ chống bị đánh gãy mà sụp đổ một nửa. Còn lại một nửa, cũng đã lúc lắc sắp gãy. Vách tường bốn phía, đã bị phá vỡ nhiều lỗ hổng lớn, xuyên thấu lỗ hổng, có thể thấy đống đổ nát của các nhà xưởng khác, có thể nghe thấy tiếng nổ mạnh cùng tiếng đánh nhau không ngừng truyền đến.

Cơ giáp đi vài bước, vòng qua một tòa tháp khống chế cao 30m, chia phân xưởng thành hai tầng trên dưới, lập tức ngừng lại, giống như một con mèo phát hiện ra chuột. Hắn nhìn thấy hắn con mồi -- một chiếc cơ giáp màu đen đưa lưng về phía mình, dọc theo vách tường phân xưởng im hơi lặng tiếng chạy trốn

Ở phía trước chiếc cơ giáp màu đen không xa. Một chiếc cơ giáp Thần Tứ đã bị hao tổn nghiêm trọng, đang nỗ lực đi ra phía ngoài.

Cơ giáp màu đen giống như u linh đi theo sau Thần Tứ, hình như không chịu buông tha cho con mồi mà lớp bọc thép bên ngoài gần như đã tan vỡ toàn bộ, bên trên cơ xác biến cũng là các vết nứt sâu.

Hắn giống như một con sói đói, đem cả thân ảnh ẩn nấp ở bóng mờ bên tường, đầu tiên là im hơi lặng tiếng bước nhanh hai bước, lập tức chạy bước nhỏ, sau khi phóng qua một đường truyền cao ba mét, thì khung máy móc giống như như ma quỷ kia, đã đem tốc độ đưa lên mức cao nhất.

Phân xưởng bùng lên ánh lửa, xuyên qua phân xưởng.

Ánh lửa chiếu rọi trên người cơ giáp màu đen đang chạy vội này, giống như ánh sáng lung linh lướt qua. Chiếu lên trên thân thể cơ giáp màu tím, lại biện ra một loại sáng bóng yêu dị.

Khi cơ giáp màu đen đánh về phía Thần Tứ, khi phân xưởng bị ánh sáng vụ nổ mạnh làm cho sáng lên, cơ giáp màu tím núp ở mặt sau mạnh mẽ xông ra. Tốc độ của nó cực nhanh, chỉ vừa mới tung người, thì thân hình khắc đầy hoa văn hình giọt nước, cũng đã biến thành một đường thẳng tắp ở trên không trung, một con báo săn truy đuổi linh dương.

Hai chiếc cơ giáp chỉ khởi động hơn kém nhau một giây đồng hồ. Cơ giáp màu đen đánh về phía cơ giáp Thần Tứ, cơ giáp màu tím đánh về phía cơ giáp màu đen. Một đen một tím, giống như hai đạo điện quang chợt đánh xuống trong trời đêm.

Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp đằng sau!

Tiếng gào thét bén nhọn, đã vang lên ở bên tai. Thân hình cơ giáp màu tím, đã ma xát với không khí thành một tầng hồng quang!

Cơ sĩ trong khoang lái cơ giáp màu tím nhe răng cười.

Hắn nhìn chằm chằm vào ngực cơ giáp màu đen, nhìn nó càng ngày càng gần mình. Xem tay của cơ giáp mình đã đến cực kì gần bên ngoài lớp bọc thép của đối phương.

Bỗng nhiên... Nụ cười của hắn đọng lại, đồng tử chợt phóng đại.

Cơ giáp màu đen ở trước mắt hắn, thế nhưng không tạm dừng chút nào mà từ bên cạnh Thần Tứ lướt qua.

Khi cơ giáp màu đen ngăn cản tầm mắt tránh ra, thì chiếc Thần Tứ rách tung toé kia, không biết từ khi nào, đã mặt quay về phía mình, giơ lên chân to...

Oanh! Cơ giáp màu tím bị một đạp đạp thẳng vào mặt, trên không trung xoay tròn bảy trăm hai mươi độ, rồi ngã nhào trên đất.

Thân thể, giống như chìm xuống biển sâu. Dần dần chìm vào bên trong hắc ám cùng rét lạnh vô biên vô hạn.

Cơ sĩ chết đi, đôi mắt mở to.

Ấn tượng cuối cùng của hắn, dừng lại ở hình ảnh chiếc Thần Tứ rách nát kia cùng cơ giáp màu đen phía sau nhào lên đấm đá, bên tai, còn vang vọng tiếng hai người cãi nhau.

"Đây là của ta!".

"Thúi lắm, là của ta!".

"Đợi một chút, Bazz, bên kia lại tới một cái nữa!".

"Như thế nào lại gan dạ vậy?".

"Hai chúng ta đánh nhau, ngươi đánh ngã ta, lão tử nằm trên mặt đất giả chết, chờ thời điểm hắn công kích ngươi, ngươi bắt ngực hắn, ta bắt lão Nhị của hắn..."