Chiến đấu ở thành Heidfeld nhanh chóng tiến vào trạng thái gay cấn.
Bắt đầu từ Haig vốn vẫn bị ngăn trở ở bên ngoài thành Heidfeld bỗng nhiên ra tay, một loại hơi thở khủng hoảng, bắt đầu lan tràn ở giữa các gia tộc như Miller.
Tên trung niên nam tử giống như một cây súng kia, hoàn toàn không muốn đi vào trong thành Heidfeld. Hắn vẫn luôn ở bên ngoài, tựa như một tên ngư ông, chỉ tại thời khắc cuối cùng thu lưới mà thôi!
Đây là một bẩy rập rất kĩ lưỡng.
Lợi dụng mập mạp cùng hai mươi chiếc Hoành Hành, Hắc gia đem tất cả lực lượng đều tiến vào bên ngoài tác chiến. Bọn họ chẳng những ẩn núp từ một nơi bí mật gần đó, có càng đầy đủ thời gian, có tình báo càng chuẩn xác hơn, ra tay cũng càng mau, càng độc ác hơn.
Một đám binh lính mặc hắc y, lấy tiểu đội làm đơn vị, xuất hiện ở trong phạm vi bán kính một km tính từ trung tâm vũ trụ thành Alaska, lãnh khốc bắn giết nhân viên vũ trang của các gia tộc đang trong tình huống bối rối.
Lực lượng vũ trang của các đại gia tộc bị tấn công hủy diệt trong nháy mắt. Có chút gia tộc bị người khác phục kích ở trên đường di chuyển; có chút gia tộc lại bị vây ở cứ điểm tập hợp; còn có chút gia tộc thậm chí bị tiêu diệt cả căn cứ, thành viên trọng yếu của gia tộc hoặc là bị mang đi, hoặc là bị đánh gục.
Một đòn kia của Haig, đâm thẳng vào tim của những người này!
Trong phòng hội nghị của biệt thự Mục Mã Sơn, không khí khẩn trương tới cực điểm.
Nếu như nói, trước khi chiến đấu, thì sĩ khí của các đại gia tộc coi như ngẩng cao.
Thì sau đó, bắt đầu từ khi hai mươi chiếc Hoành Hành xuất hiện. Từ khi một mình mập mạp điên cuồng đấu với mười lăm tay súng bắn tỉa, đánh chết Frey Scheer rồi bắt Friedrich làm tù binh, thì sĩ khí đám nhân viên vũ trang của những gia tộc này, đã muốn theo thân hình của đồng bạn, bị đạp cho dập nát ở dưới chân cơ giới của Hoành Hành.
Không đến nửa giờ, lực lượng vũ trang của các đại gia tộc vốn khống chế lấy quảng trường số chín cùng khu vực xung quanh, cũng đã sa vào tình huống từng người tự chiến. Căn bản không thể hình thành số lượng lớn hợp tác chống cự.
Mà càng làm cho người khác hoảng sợ là, căn cứ theo tin tình báo tin cậy, các gia tộc như nhà họ Thẩm, Kelly, McCarthy, cũng đã đồng thời phái ra lực lượng vũ trang của gia tộc.
Đám sói đói kia muốn làm gì, thì người trong phòng hội nghị có dùng mông để nghĩcũng có thể đoán ra được!
Cùng loại với cáo già như lão Kelly, cũng không thiếu dũng khí đánh chó mù đường, càng không thiếu trí tuệ đuổi tận giết tuyệt. Thân là gia tộc có thực lực yếu hơn, sau khi bọn hắn làm ra quyết định, thì tính nguy hiểm của bọn họ thậm chí còn cao hơn cả gia tộc Hastings cùng Phỉ Quân!
Nếu không thể nhanh chóng xoay chuyển thế cục, thì không bao lâu sau, toàn bộ Payon sẽ hình thành một cơn gió cực kì mạnh mẽ. Ở dưới trận gió này càn quét qua, thì những gia tộc đang ở trong phòng hội nghị của biệt thự nhà Miller, tất cả đều chạy không thoát!
"Đã biết rõ được tất cả mọi chuyện, chúng ta phải làm ra quyết định!" Một người trung niên, chậm rãi nói.
Trong phòng hội nghị đang lặng im, cps một trận chấn động vô hình. Hiển nhiên, cái quyết định theo như lời của người đàn ông trung niên, mỗi người ở đây đều rõ ràng đó là việc gì.
"Nếu phát động quân đội chính biến. Thì chúng ta sẽ không có một chút đường lui nào nữa!" Sau khi cả gian phòng lặng im một lúc lâu, lão Miller nói ra điều tất cả mọi người dấu ở trong lòng không dám nói ra.
Sử dụng quân đội, lập tức phát động chính biến, tựa như là cách duy nhất để giải quyết nguy cơ trước mắt rồi.
"Đúng! Cùng lắm thì liều một lần cá chết lưới rách!" Một gã người trẻ tuổi xúc động nói.
"Cá chết lưới rách?" Sắc mặt một vị lão nhân trở nên xanh mét: "Chỉ sợ cá chết rồi, mạng lưới cũng không có rách.".
Hắn ngắm nhìn bốn phía: "Hastings khống chế quân bộ ba mươi năm, các ngươi cho rằng hắn thật sự không có chuẩn bị gì sao? Một khi chúng ta phát động chính biến, lập tức sẽ có kết cục là toàn quân bị diệt. Nếu không, tại sao chúng ta phải chờ hắn chết, tại sao phải ám sát tổng thống Francis, trực tiếp chính biến không phải tốt rồi sao?".
"Trước khác nay khác." Trong ánh mắt người đàn ông trung niên mở miệng trước, lộ ra ánh sáng nguy hiểm, "Nếu đêm nay không xoay chuyển được tình hình, thì trời vừa sáng, chúng ta cũng sẽ bị coi là thất bại, người tranh cử Tổng Thống của chúng ta cũng sẽ bị ném bỏ, quân đội mà chúng ta nắm giữ trong tay sẽ bị điều động, quan viên của chúng ta sẽ bị giáng chức, người hợp tác với chúng ta sẽ biến thành kẻ địch!".
Hắn lạnh như băng hướng mọi người nói: "Ai nguyện ý nhìn thấy tất cả những điều này xảy ra?".
Thật lâu sau, một gã nam tử tóc vàng sắc mặt tái nhợt nói: "Thế nhưng, tướng quân Lý Phật còn đang ở trên đường, ai có thể chỉ huy thay thế hắn. Ai nắm chắc đối kháng được Hastings?".
"...."
Trong phòng hội nghị, lại chìm vào trong sự im lặng đáng sợ.
Bỗng nhiên, một thành viên gia tộc Miller, bỗng nhiên vọt vào phòng họp: "TV, mau, xem TV!".
Hắn thở hồng hộc kêu lên.
Ngay lúc mọi người kinh ngạc, khẩn trương nhìn chăm chú, nhân viên công tác đài điều khiển tin tức, luống cuống tay chân mở ra TV.
Thân ảnh của Tổng Thống tạm thời Gambhir, xuất hiện ở trên TV.
Vị chủ tịch quốc hội này, ngồi ngay ngắn ở trong văn phòng Tổng Thống, vẻ mặt nghiêm túc phát biểu trên TV. Vừa mạnh mẽ chê trách khi đêm nay Heidfeld lại phát sinh chiến đấu kịch liệt như thế, vừa hạ lệnh cho bộ đội cảnh vệ thủ đô xuất động, toàn thành giới nghiêm, bắt nhân viên võ trang tham dự trận xung đột này, bình ổn bạo loạn.
Mọi người, đều trợn mắt há hốc mồm.
Tuy rằng mọi người đều biết, chiến đấu ngay tại dưới ánh mắt của dân chúng Heidfeld, thì không có khả năng im hơi lặng, tiếng không hề gây ra chấn động. Cũng biết rằng Gambhir sẽ phát biểu trên TV để giải thích những gì xảy ra tối hôm nay. Thế nhưng, chẳng ai ngờ rằng, thế nhưng hắn lại lựa chọn nói chuyện ở lúc này.
Đây không phải là trợ giúp một cách rõ ràng những gia tộc đã bị đánh đến mức sắp không thể tiếp tục chống cự sao?
Gambhir, dĩ nhiên là người bên phe mình!
Người được xưng là Thường Thanh Thụ của chính đàn Payon, có tướng mạo hiền lành, khí chất nho nhã, luôn luôn phản đối quân nhân can thiệp chính trị như Gambhir, dĩ nhiên là một thành viên che dấu trong bóng đêm của tập đoàn!
Mọi người đều không hẹn mà cùng mà đem ánh mắt hoảng sợ, nhìn về phía sân thượng bên ngoài.
Rất rõ ràng, người đàn bà kia đã ra tay. Sau khi gây ra một cái sai lầm gần như trí mạng, thì nàng vẫn mạnh mẽ nắm mọi thứ trong tay như cũ. Mười năm nay, nàng im hơi lặng tiếng bện nên một cái lưới lớn. Vĩnh viễn cũng không có người nào biết được, con Hắc Quả Phụ có màu sắc sặc sỡ này, đến tột cùng kịch độc đến cỡ nào.
Gambhir là lá bài lớn. Khi hắn ra lệnh, bộ đội cảnh vệ, quốc an cùng bộ đội đặc biệt quân tình cục, sẽ tham gia vào trận đấu tranh này.
Điều này có ý nghĩa như thế nào?
Có ý nghĩa một danh nghĩa quang minh chính đại! Một cơ hội xoay chuyển chiến cuộc!
Có thể đoán được, ở bên trong bộ đội cảnh vệ, Quốc An cục, quân tình cục nhận được lệnh bình loạn, thì sẽ không có bất kỳ một chi bộ đội nào của thành viên gia tộc đối thủ, không có một chi bộ đội nào trung thành với đối phương. Mà thành viên gia tộc mình, lại có thể dẫn dắt những người dưới tay, dựa theo mệnh lệnh của Tổng Thống hướng đối thủ phát động công kích.
Heckel sẽ được trao quyền, có lẽ Suoze cũng sẽ bị điểm danh.
Nếu như đối phương hơi thông minh một chút, thì bọn họ nên lựa chọn lập tức lui lại, mà không phải giao tranh cùng bộ đội bình loạn, để bị gắn lên cái mác kẻ bạo loạn
Mà một khi bọn họ lựa chọn sử dụng quân đội, như vậy, nhãn hiệu quân phản bội, sẽ rơi ở trên đầu bọn hắn!
Không khí ở trong phòng hội nghị, ở trong nháy mắt liền trở nên sôi động.
Mặc dù tất cả mọi người đều biết, hiện tại các đại gia tộc cũng đã hướng về phía Hastings, cho dù là Tổng Thống cũng không làm gì được vị quân thần ngồi ở xe lăn, ngay cả đứng lên cũng không đứng lên nổi kia.
Mặc dù bọn hắn đều hiểu được. Một khi mập mạp cùng Margaret bình yên trở về nhà, đối thủ lui lại bình yên, thì cũng sẽ không thay đổi được sự thật tối nay, bên ta vẫn là thảm bại một lần.
Thế nhưng, tất cả mọi người đều tin tưởng, đây là một tín hiệu.
Trong tay Barbara, còn có con bài chưa lật!
Gió đêm, lạnh thấu xương. Barbara đứng ở trên sân thượng, nhìn hình dáng Mục Mã Sơn ở trong bóng đêm, trong đôi mắt, lóe ra ánh sáng yếu ớt.
Lúc này, bốn mươi chiếc cơ giáp màu tím đậm cùng bộ đội cảnh vệ xuất phát cùng lúc kia, chắc là đã đến thành Heidfeld rồi chứ?
Ai sẽ biết, đây mới thực sự là Tài Quyết Giả.
Là chỗ dựa lớn nhất để vương triều Nadmeck phục hưng!
***
Câu lạc bộ đêm Ma Quỷ Thiên Đường, đèn đuốc vẫn sáng trưng như trước. Chẳng qua, âm nhạc đã sớm dừng lại, trên võ đài không có một bóng người nào. Nếu không phải còn có hơn trăm người trẻ tuổi quây thành một đám vòng nhỏ hẹp, xì xào bàn tán, chỉ sợ bất kì ai đi vào đại sảnh, cũng sẽ nghĩ rằng đã đến lúc đóng cửa.
Mọi người, lơ đãng sẽ liếc mắt lướt qua cửa phòng Số 1 đang đóng chặt.
Sau khi đánh bức cung tàn bạo, đánh cho Friedrich đầy thương tích nhưng không có từ trong miệng hắn thu được một câu nào, tựa như mập mạp không muốn làm cho mình ở trước mặt mọi người biến thành đẫm máu quá mức, nên hắn đã đem Friedrich đưa vào ghế lô. Cùng đi vào, còn có Margaret cùng Anlei.
Thời gian, đã qua suốt 20 phút rồi, trong phòng, cũng không có truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Friedrich như trong tưởng tượng. Ngược lại, bên trong vẫn im ắng, giống như tất cả mọi người đang ngủ.
Điều này làm cho tất cả mọi người ở đây cảm thấy có chút ngoài dự tính. Tuy rằng ghế lô có cách âm, thế nhưng, nếu như là tiếng kêu thảm thiết như vừa rồi, thì vẫn sẽ truyền ra ngoài, chắc chắn không lặng yên không một tiếng động như thế.
Mập mạp, đến tột cùng đang làm gì ở bên trong?
Mập mạp đang không làm gì cả.
Giờ phút này, hắn ngơ ngác cầm lấy vòng cổ của Margaret, ngồi ở trên ghế sa lon, trong đầu trống rỗng.
Vòng cổ đang lơ lửng, nhẹ nhàng đong đưa, giống như đồng hồ quả lắc. Sợi dây chuyền màu xanh kim cương, ở dưới ánh đèn tỏa ra ánh sáng mê hồn. Margaret đang gọi điện thoại, Anlei lại ngồi ở bên cạnh mập mạp, trong ánh mắt xinh đẹp, tràn đầy vẻ khiếp sợ gần như tràn ra ngoài.
Ở đối diện với bọn hắn, Friedrich đang cúi thấp đầu. Giống như đã ngủ rồi.
"Điều này sao có thể?".
Thật lâu sau, Anlei mới há mồm nói ra một câu, chợt lại ngậm miệng lại.
Bọn họ đã biết chân tướng về việc chiếc phi thuyền mang theo cha mẹ mập mạp gặp rủi ro ra sao, thế nhưng, điều làm cho bọn họ khiếp sợ, cũng không phải là trận thảm án kia, mà là những thứ sau lưng thảm án nọ!
"Tiểu Kiện, anh xác định thuật thôi miên của anh...".
Anlei nói còn không chưa hỏi xong, mập mạp đã lắc lắc đầu: "Dưới loại tình huống này, những gì hắn nói, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ chút giả dối nào!".
Hắn đốt điếu thuốc, nhìn Friedrich.
"Anh đánh hắn, cũng không thể làm cho hắn cung khai. Hắn từng được huấn luyện bức cung, mặc dù đem hắn đánh chết, có thể anh vẫn sẽ không có được thứ ta muốn. Cho nên, anh cũng cần dùng cách tra tấn đau đớn, bức bách hắn, làm cho tinh thần của hắn gần như sụp đổ mất. Ở trạng thái này thôi miên hắn, thì sẽ có hiệu quả tốt nhất...".
"Mập mạp!" Âm thanh dồn dập của Margaret, đã cắt đứt lời giải thích của mập mạp.
"Ngoại công nói, chúng ta phải lập tức rời đi! Người đã ra lệnh cho mọi người trong gia tộc che dấu chúng ta. Hiện tại phải đi!".