Trang viên Cesarense, ở Nam giao Heidfeld.
Đây là một cái trang viên châu Mỹ Trái Đất cổ sơ kì thế kỷ 20 điển hình. Hàng rào gỗ sơn trắng quây một vòng chung quanh trang viên chiếm gần hai kilomet vuông, vài cái gò đất đầy cỏ xanh, mặt trên xây những căn nhà bằng gỗ.
Phía nam trang viên là các loại cây nông nghiệp như nho cùng tiểu mạch, phía đông cùng phía tây là một ít hoa cỏ cây cối bình thường có thể thấy được.
Phía bắc là mục trường cùng mã trường, mục trường nuôi thả bò, cừu, nai cùng lạc đà. Mã trường, thì nuôi dưỡng ngựa thuần Anh, ngựa Andalusia cùng ngựa Friesland.
Trung ương trang viên, là một tòa lầu màu cà phê nóc trắng.
Lầu phân ba tầng, bố cục trình hình chữ T, tầng một là nhà ăn cùng phòng khách, tầng hai là phòng khách, tầng ba là phòng chủ nhân. Chỉnh thể dùng đá xây thành, ngắn gọn rắn chắc. Bên ngoài là một cái bình đài bằng gỗ, bên ngoài bình đài một vòng, đều là hoa lan, mặt trên bày đủ loại hoa tươi.
Khi mập mạp bước vào trang viên, khi thấy nóc nhà màu trắng các cửa sổ bằng gỗ, cùng với ống khói bên cạnh cửa sổ. Lập tức liền thích nơi này.
Mặc vào một thân đồ da, cưỡi tuấn mã, ở màn đêm trăng sao, đem thang đi đến cửa sổ lầu các, ở trong phòng có lò sưởi ấm áp cùng một vị tiểu thư bề ngoài rụt rè nội tâm lửa nóng nũng nịu êm đềm, sau đó ở trên giường lớn mềm mại nằm lên trên mà cùng chiến một trận!
Đối với môn chủ Thải hoa môn từ nhỏ đã lập chí lấy các loại phương thức khác nhau hái hoa mà nói, đây mới là cuộc sống!
Đương nhiên, về phần đồ da mặc ở trên người một tên mập không được tự nhiên như thế nào, tuấn mã phải chịu sức nặng đáng thương như thế nào, một mập mạp cả người thịt béo thời điểm leo thang ngốc như thế nào, cái giường cần gia cố như thế nào mới có thể chịu được sức nặng, toàn bộ hình ảnh này cũng không ở trong phạm vi béo gia tưởng tượng.
Hai mươi mốt cơ giáp ma quỷ, ở dưới xe hoa tiêu quan quân trợ lý dẫn dắt, dọc theo đường nhỏ trang viên, bay qua gò núi đầy cỏ xanh, hướng ở tòa lầu ở trung ương mà đi tới.
Lịch sử nhân loại tựa như lập tức từ Heidfeld phồn hoa đến Cesarense, rút lui mấy ngàn năm.
Những quốc cao tốc xe phi hành qua lại liên tục, bầu trời toàn bộ trải rộng đèn hướng dẫn cùng phi thuyền vận chuyển hành khách, thành vũ trụ san sát nối tiếp nhau cao tận mây cùng màn hình TV công cộng giả lập đủ loại màu sắc, trong khoảnh khắc liền biến mất không thấy, đập vào mi mắt, chỉ còn một cảnh sắc điền viên.
Muốn ở nam giao Heidfeld, có được trang viên gần hai kilomet vuông, không phải là chuyện có tiền là có thể làm được. Chỉ có loại gia tộc trăm năm như Hastings này, mới có thể ở trong thành thị tấc đất tấc vàng này tích góp được một phần sản nghiệp như vậy, cũng làm cho nó cự tuyệt khoa học kỹ thuật phát triển của nhân loại mà bảo trì phong mạo nguyên thủy.
Khi hai mươi mốt cơ giáp ma quỷ giống như gió xoáy cuốn vào trang viên, Margaret đã chờ ở tại cửa lớn trước lầu nhỏ. Đám người mập mạp xuyên qua một mảng rừng cây nhỏ bên hồ nước trang viên, vòng qua một cây cổ thụ cành lá giống như chống đỡ cả bầu trời, liếc mắt một cái liền thấy nàng.
Cô gái không có mặc chế phục, chỉ mặc một cái trắng cùng một cái quần jeans màu vàng nhạt bó sát người, dưới chân mang một đôi ủng cao cổ. Có lẽ là vừa cưỡi ngựa, trên trán mơ hồ có thể thấy được một tầng mồ hôi rất nhỏ. Sắc mặt hồng hào, thoạt nhìn khỏe mạnh mà tràn ngập sức sống.
Theo hai mươi mốt cơ giáp đến, đám người bốn phía nông trường mặc y phục công tác đang lao động, đều một người tiếp một người vây đến trước lầu nhỏ.
Những người này có già có trả, tuy trong tay bọn họ còn cầm như là bay xới đất, kéo tỉa cành, cuốc xẻng các nông cụ, một ít người trong đó trên thân còn dính bùn đất, trên mặt cùng tóc còn dính đầy cỏ, nhưng mà, khí chất bọn họ, cũng tuyệt đối không phải nông dân bình thường.
Mọi người bên ngườHastings i biết, nông phu có thể ở trang viên Cesarense mà ông ta thích nhất, chỉ có thể là thành viên trung tâm nhất gia tộc Hastings!
Khi cơ giáp đi vào khoảng đất trống ở trước tòa lầu, thời điểm trừ bỏ hình thái chiến đấu ngồi xổm xuống, Margaret khóe miệng lộ ra nụ cười tươi sáng như nắng, nàng bước nhanh đi xuống bậc thang nghênh đón.
Cô gái vui vẻ, là không hề che dấu, cũng không hề làm ra vẻ.
Đây là nhà nàng, mà điều khiển cơ giáp đời 12 làm cho thành viên gia tộc bên cạnh ánh mắt đăm đăm, dẫn một đám cơ giáp Chiến thần gào thét mà đến, là người nàng phó thác chung thân. Nàng cùng mập mạp chiếm được Hastings thừa nhận quan hệ, ở toàn bộ gia tộc, đã không phải là bí mật gì.
Chẳng qua, cùng thành viên gia tộc lần đầu tiên gặp mặt, tựa như xuất hiện một chút sai khác.
Khi mập mạp từ Logic lý nhảy ra, sắc mặt ngốc nghếch nọ làm cho mọi người ở đây khóe miệng nhếch lên, mà lập tức, khi hắn sau khi từ khoang lái cơ giáp đỡ ra một vị mỹ nữ thiên kiều bá mị, lại ôm chào đón Margaret mà hôn, người có nhiệt tình, trên mặt tươi cười cũng đọng lại.
Mọi người đem ánh mắt tập trung ở trên tay mập mạp cùng Anlei nắm cùng nhau, sau đó ngạc nhiên thăm dò nhìn khoang lái hẹp hòi của Logic.
Thực hiển nhiên, không phải quan hệ tương đương thân mật, một nam một nữ không có khả năng đồng thời ở trong khoang lái hẹp hòi như thế mà thân thể va chạm nhau.
Các nữ nhân hai mặt nhìn nhau, trong ánh mắt đều che dấu không được kinh ngạc, vài nam tử trung niên mày cau lại, trong đó một vị “Hoa công” tướng mạo anh tuấn khí chất nho nhã, còn nhịn không được hừ lạnh một tiếng.
Mà vẻ mặt vài người trẻ tuổi bên cạnh, thì không giống nhau.
Một thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi cùng một nam tử hai mươi bảy hai mươi tám tuổi oán hận nhìn chằm chằm mập mạp, hai nam thanh niên chừng hai mươi hai hai mươi ba sắc mặt thong dong mỉm cười. Còn có hai nữ hài tử khóe miệng mang theo một tia châm chọc, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Margaret một cái, khe khẽ nói nhỏ, bộ dáng có chút hương vị vui sướng khi người gặp họa.
Mập mạp cùng Anlei, hầu như đồng thời cảm giác được không thích hợp.
Anlei xấu hổ giãy khỏi tay mập mạp, nhảy xuống đất, kéo tay Margaret, dùng thân thiết trao đổi che dấu chính mình quẫn bách. Mà mập mạp, thì cảnh giác trừng mắt nhìn mọi người đang hướng tới mình như hổ rình mồi.
Có sát khí. Đám người này muốn làm gì?! Chưa thấy qua lão gia ba vợ bốn nàng hầu sao?!
“Ba ba, hắn chính là Điền Hành Kiện” Margaret nhẹ nhàng cắn môi, không dấu vết liếc mắt trừng mập mạp một cái, sau đó đối với vị “Hoa công” hừ lạnh kia giới thiệu.
“Ba ba?!” Mập mạp hết hồn.
“Cậu khỏe!” Phụ thân Margaret tuy tức giận, lại còn vẫn duy trì lễ phép.
Chẳng qua, sắc mặt hắn đã đen lại càng đen hơn. Thuận miệng bỏ lại một câu, liền xoay đầu đi, không nhìn tới gương mặt mập mạp bỗng nhiên trở nên nịnh nọt kia.
“Lão nhân này, lòng dạ một chút cũng không rộng rãi” Mập mạp vẻ mặt cười ngây ngô ở trong lòng thầm oán. Có vết xe đổ “ba ba”, hắn khởi lên tinh thần, đưa lên vẻ mặt tươi cười, đi theo Margaret một đường chào hỏi.
“Cậu Morrison”.
“Dì Nancy”.
“Cậu Nikkor”.
“Biểu đệ Carlyle”.
“Biểu huynh Adolf”.
Xem mập mạp một đường cúi đầu khom lưng, vài người trẻ tuổi bên cạnh đều nghị luận.
“Hắn chính là vị anh hùng Leray kia?” Một nữ hài tử cao gầy nói, “Tôi xem cũng không thế nào, xem bộ dáng của hắn, giống như một con chó vẫy đuôi”.
“Bạn trăm ngàn đừng đắc tội hắn” Một nữ hài tử khác xinh đẹp mà cao ngạo bĩu môi nói: “Người ta nói không chừng chính là gia chủ tương lai, Phò mã gia tộc trưởng khâm định, chúng ta đắc tội không nổi”.
“Xem, Carlyle cùng Adolf mau tức chết rồi” Cô gái cao gầy phát ra tiếng khanh khách như gà mái, ở dưới mẫu thân đứng ở bên cạnh nhìn chằm chằm, vẫn như cũ làm theo ý mình đối với cô gái cao ngạo nọ nói: “Nữ thần của bọn họ, thế mà sẽ gả cho một tên mập như vậy. Thật sự rất hài hước”.
“Hai người, đừng nói người ta như vậy” Một nữ hài tử xinh đẹp trên mặt có vết bớt nhỏ bất mãn nói.
“Chúng tôi nói như thế nào liên quan gì tới cô?” Cô gái cao gầy vẻ mặt không tốt: “Cali thân ái, cô năm nay mới mười lăm tuổi, cùng tình nhân vị Điền tướng quân bên kia cũng không thể so sánh. Xem người ta xinh đẹp, cho dù cô muốn xáp vào, cũng phải tiếp qua vài năm, trưng cầu ý kiến Margaret một chút chứ?”
“Nàng sẽ đồng ý” Cô gái cao ngạo thản nhiên liếc mắt nhìn Cali một cái, tiếp lời nói.
“Các người!” Cali tuổi còn nhỏ tức giận đến mặt đỏ bừng, nước mắt ở trong hốc mắt lưu chuyển.
Khi nói chuyện, Margaret cùng mập mạp, Anlei chạy tới bên cạnh mấy người. Margaret chỉ vào cô gái cao ngạo kia nói: “Đây là Charlotte, bên cạnh nàng là Emily”.
“Xin chào” Mập mạp hô, cơ nhục trên mặt đều cười cứng ngắc.
Hai cô gái bài trừ tươi cười, hơi hơi vuốt cằm. Sau đó không chút nào cố kỵ đem ánh mắt châm chọc dừng ở trên mặt Anlei bên cạnh.
“Cali, làm sao vậy?” Margaret thấy tiểu cô nương ở một bên vẻ mặt ủy khuất, kéo tay nàng hỏi.
“Không có gì” Cali cắn môi, xoay đầu đi.
“Đến, chị giới thiệu cho em một chút…” Margaret tựa như là ý thức được cái gì, lạnh lùng quét nhìn Charlotte cùng Emily bên cạnh một cái, sủng nịch ôm Cali, nhẹ giọng nói: “Em không phải vẫn muốn gặp anh ta sao?”
“Hiện tại không muốn nữa!” Cali trừng mắt nhìn mập mạp một cái, bỗng nhiên dùng sức uốn éo thân mình, nhanh chạy ra.
Mập mạp khó hiểu vẻ mặt dại ra. Không rõ chính mình ở chỗ nào đắc tội tiểu cô nương chưa từng gặp mặt này.
Có cơ hội, nhất định lấy lòng nàng một chút, đưa nàng đi xem cá vàng!
Giới thiệu qua thành viên gia tộc Hastings, Margaret lại dẫn mập mạp, đi hướng vài vị nam tử đứng ở bên trái đám người.
“Đây là chú Ernest... Đây là chú Gould... Đây là Grey.... Đây là......” Margaret nhất nhất giới thiệu cho mập mạp.
So với thành viên gia tộc Hastings bên kia, mấy người này, có vẻ thân thiện hơn.
Bọn họ ở thời điểm cùng mập mạp bắt tay, nhiệt tình mà có lực, không chút nào che dấu chính mình vui vẻ cùng thưởng thức, hầu như mỗi người, đều có thể đọc ra chiến tích của mập mạp. Vị thanh niên mập mạp tên là Grey kia, rõ ràng lôi kéo mập mạp, trực tiếp biểu đạt hâm mộ đối với cơ giáp cùng bộ hạ của mập mạp.
Khi mập mạp cùng mấy người này hàn huyên, thành viên trong gia tộc, có vài người sắc mặt đều trở nên dị thường khó coi. Charlotte cùng Emily, lại đi tới bên cạnh vị thanh niên tên là Adolf kia, không ngừng bĩu môi.
“Maggie, cơm trưa chuẩn bị xong rồi” Một phụ nhân dịu dàng, đỡ Hastings, xuất hiện ở cửa tòa lầu, mỉm cười nói.
“Đến đây” Margaret lôi kéo Anlei, nhẹ nhàng chạy tới.
Ở thời điểm mọi người đều đi hướng nhà ăn, vị thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi tên là Carlyle kia, đi đến bên người mập mạp. Bỗng nhiên chỉ vào Anlei hỏi: “Điền tướng quân, vị kia là tình nhân của ngài sao?”
Mập mạp sửng sốt, lập tức thấy vẻ mặt chế nhạo của Charlotte, Emily cùng Adolf đi ở bên cạnh.
Mà bên cạnh bọn họ, Morrison cùng Nikkor hai vị chú họ mà Margaret vừa mới giới thiệu qua, thì làm ra bộ dáng cái gì cũng chưa nghe thấy.
Mập mạp ánh mắt, lướt qua Carlyle bị người xúi giục, khiêu khích nhìn những người này, đương nhiên nói: “Nàng cùng Margaret giống nhau, là một trong những người yêu của tôi”.
Tuy đại bộ phận mọi người đã đi theo Hastings cùng Margaret đi vào nhà ăn, bất quá, mập mạp nói, lại khiến cho một mảng ồ lên cực độ khoa trương.
“Quá vô sỉ!” Charlotte căm giận nói.
“Phải nói cho tộc trưởng!” Emily nghĩa chính nghiêm từ nói.
Morrison cùng Nikkor, trao đổi một ánh mắt cho nhau, cười lạnh ở bên cạnh xem diễn. Mà Adolf, thì đứng dậy, chế nhạo nói: “Điền tướng quân, xin ngài chú ý thân phận của ngài. Nơi này là nhà Hastings, không phải liên bang Leray của ngài”.
“Tôi biết!” Mập mạp vốn bởi vì Bernardote mà đè nặng một bụng cơn tức, ở trong này bồi khuôn mặt tươi cười, trực tiếp liền kéo xuống mặt nạ, vô liêm sỉ nói: “Chờ Margaret gả cho tôi, nơi này chính là tôi làm chủ”.
Nói xong, ở mọi người trợn mắt há hốc mồm mà nhìn chăm chú, mập mạp lấy tay chọt chọt vào ngực Adolf, cười nói: “Cậu thành thật chút, bằng không tôi sẽ cho cậu một trận!”