Nhìn cỗ cơ giáp qua lại trên màn hình dụng cụ thu thập số liệu kia được
ghi dấu là tốc độ tay mỗi giây sáu mươi lăm động tác. Một tên sĩ quan
đến từ nước nhỏ phía tây ngơ ngác nói: “Các ngươi xác định dụng cụ thu
thập số liệu không hư chứ?”
“Một cái có lẽ là hư, chẳng lẽ hơn
hai mươi dụng cụ thu thập số liệu trong cao ốc này đều hư cả?” Trên mặt
cứng đơ của thiếu tướng Tartanya khẽ run rẩy: “Hư với chả không, nhìn
thử tình hình chiến đấu phía dưới, chẳng phải sẽ biết sao“.
“Ngươi xem tần suất hắn chống đỡ, mẹ nó, còn nhanh hơn bằm tỏi”, Một tên sĩ
quan chán nản ngồi xuống ghế: “Lão tử tưởng rằng binh của lão tử, đã coi như là tinh binh, không ngờ, so với đám người này, ngay cả cái rắm cũng không phải. Mẹ nó, quá đả kích người khác“.
“Các vị, gọi điện
thoại cho trưởng quan của mình đi“. Một vị thiếu tá Ryan nhún vai, lấy
ra điện thoại: “Ta phải nhanh một chút, nếu không, lỡ như trưởng quan
chúng ta nghĩ không thoáng...”
Các sĩ quan nhìn vị thiếu tá nước cộng hòa Ryan đã móc điện thoại ra, liếc mắt nhìn nhau, đều lấy ra điện thoại.
Mọi người đều biết, ở đây, nếu không phải là đạt được sự cho phép của
trưởng quan mình, ai dám tự tiện rời khỏi doanh địa tới nơi này thảnh
thơi xem náo nhiệt?
Vẫn là trưởng quan anh minh.
Nếu không phải là đến đây nhìn thử, thật không biết chọc phải đám thổ phỉ này lúc nào.
Khó trách hai sư của người ta, liền dám bao vây căn cứ quân 31. Khó trách
người ta chỉ vận dụng bốn đoàn thiết giáp, mấy đoàn còn lại, vừa nhìn
chằm chằm căn cứ sư thiết giáp nước cộng hòa Ryan bên cạnh, vừa giằng co với mười sư thiết giáp Trenock tụ tập bên ngoài.
Đám người này, quá ngang tàng rồi.
Fassett cũng tính sai, lão đại Lý Phật của hắn muốn giết chết Margaret, đừng
kéo theo Điền trung tướng thủ lĩnh Phỉ quân người ta chứ. Thủ lĩnh bị nổ vào bệnh viện, đến bây giờ sinh tử không rõ. Phỉ quân người ta còn
không liều mạng với người.
Nếu thật là quân 31 nắm tay lớn, thì
cũng không có gì, nhưng cơ sĩ Phỉ quân trọn bốn đoàn thiết giáp này, tất cả đều là cơ sĩ cấp 9 trở lên! Trong hơn hai trăm cỗ cơ giáp dưới lầu,
chỉ sợ tất cả đều là cơ sĩ trên cấp 10. Đám gà con quân 31 này, so với
đà điểu làm sao cao hơn được? Đây không phải là tự tìm phiền phức sao?!
Từ trên lầu hơn ba trăm mét nhìn xuống dưới, chỉ có thể nhìn thấy một đám
cơ giáp giống con kiến vặn giết nhau. Màu đen mặc dù nhiều người, mặc dù phối hợp công kích đều rất có kết cấu, nhưng mà ở trước mặt cơ giáp tên mập Phỉ quân kia, bọn họ ngay cả sức hoàn thủ cũng không có. Hai mũi
tên màu xanh, muốn đánh thế nào liền đánh thế đó, muốn đi hướng nào liền đi hướng đó.
Chỉ một lát, bọn họ đã xuyên thấu đám cơ giáp của
quân 31, bọc đánh về phía sau cái mông đoàn đặc chủng Payon. Điệu bộ
này, là muốn tiêu diệt toàn bộ hai đoàn đặc chủng!
Nơi xa, cả căn cứ quân 31, đã loạn thành một đoàn, ba phương hướng khác, đã có thể
nhìn thấy thân ảnh màu xanh của cơ giáp Phỉ quân giống như hồng thủy
thổi quét hết thảy.
Mà ở cửa chính của căn cứ bên cạnh, chừng năm mươi cỗ cơ giáp, đang nhàn nhã ngồi chuẩn bị hoạt động, trong vòng vây
của một trăm cỗ cơ giáp còn lại, một trụ thép có thể co duỗi được dựng
lên. Sĩ quan quân 31 bị trói chặt hai tay, nhét vải bịt miệng, đang bị
cả đám mặc đồng phục xanh, cầm dây thừng buộc vào người.
Các sĩ
quan lúc này, nào còn phong phạm quân nhân thiết huyết lãnh khốc nghiêm
trọng. Ngay cả sư trưởng Fassett bọn họ, cũng tóc tai rối bù mặt mũi bầm dập. Bị chiến sĩ Phỉ quân nắm như nắm gà, chờ đoạn cuối treo lên cột
cao cao.
Loại thủ đoạn này, đừng nói nhìn, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua. Trong lòng mọi người đều chỉ có một loại may mắn, may
chọc phải Phỉ quân, là quân 31 của Fassett.
Chết đạo hữu không
chết bần đạo! Mọi người liều mạng gọi điện thoại. Sau này với Phỉ quân,
phải đoán chừng và chế định chính sách lần nữa. Bộ đội tinh nhuệ như
vậy, để vào trong mắt quốc gia nào, cũng là vũ khí cấp chiến lược.
Khó trách Hastings trực tiếp đánh nhịp phân phối cơ giáp đời 12 cho bọn họ. Mẹ nó, gừng càng già càng cay!
“2103/0“. Một vị sĩ quan trước dụng cụ thu thập số liệu dùng thanh âm mang theo
run rẩy hét lớn, hai ngàn cỗ cơ giáp Trường Đao của ba mươi... quân đoàn đặc chủng, đã vọt tới trước mặt một trăm cỗ cơ giáp Phỉ quân.
Từ chỗ cao nhìn lại, đám cơ giáp Phỉ quân màu xanh, phảng phất một đóa bồ công anh bị gió cuốn qua, đột nhiên tản ra.
Ở trong khu vực nhỏ hẹp của cửa lớn, hai cỗ một tổ, giết vào trong bầy cơ giáp Trường Đao.
Trên màn hình, một cỗ Trường Đao triển khai hết động cơ, giống như tên lửa vọt tới một cỗ cơ giáp Phỉ quân.
Ở trong nháy mắt thân thể hai bên tiếp xúc, cơ giáp Phỉ quân đột nhiên
đạp dưới chân một cái, thân thể bay nhẹ về sau, đồng thời, áp sát lên
người Trường Đao phía trên. Động tác tuyệt vời như thế, quả thực khiến
các sĩ quan đều nhìn tới choáng váng.
Đây vẫn là một cỗ cơ giáp sao, đây quả thật chính là... một tấm lụa mỏng bị gió thổi lên.
Động tác kia, là mềm mại như vậy, nhẹ nhàng như vậy, ưu mỹ như vậy, hình
dung từ còn chưa nảy lên hết trong đầu mọi người, đột nhiên, chỉ thấy cơ giáp Phỉ quân như một cô gái mập đói khát, bốn trảo ôm chặt Trường Đao
vạm vỡ, một tay, theo bụng của cơ giáp Trường Đao sờ xuống. Cơ giáp
Trường Đao bị cơ giáp Phỉ quân như hãn phỉ quay người chiếm được chủ
động áp ngã xuống đất, chỉ quất hai cái, liền bất động. Mãi đến khi cơ
giáp Phỉ quân đứng lên, lén lút mò qua cơ giáp Payon bị đồng bạn hấp dẫn chú ý, mọi người mới nhìn rõ, vị trí dưới háng đến bụng Trường Đao, đã
bị khẩy ra một lỗ thủng lớn.
“Ta ngất” Thiếu tướng Tartanya ngơ
ngác thốt ra hai chữ này một cách máy móc, ánh mắt sững sờ lại bị một cỗ cơ giáp Phỉ quân khác hấp dẫn.
Tốc độ cỗ cơ giáp Phỉ quân này
cực nhanh, nếu không phải là máy ảnh tốc độ cao, có thể bắt được thân
ảnh của hắn, bằng vào mắt thường nhìn qua chỉ là bảy tám cái ảo ảnh.
Cỗ cơ giáp này, không đánh không giết, chuyên quấy rầy.
Nó chui tới chui lui trong bầy cơ giáp Payon, mỗi khi đi qua một cỗ cơ
giáp Payon, liền ra tay sờ mò. Vị trí mò, cực kỳ bỉ ổi. Tập kích ngực,
mò khố, sờ mông và đùi.
Theo lý mà nói, thân pháp của tên cơ sĩ
này, đủ để nó trực tiếp đánh chết đối thủ. Nhưng nó tựa hồ không có chút hứng thú với kích sát lãng phí thời gian, chỉ sờ soạng cực nhanh, vê
này nắm kia.
Mỗi một cỗ cơ giáp bị nó đánh lén, đều tránh không
được mà làm ra phản ứng theo bản năng. Mà lúc này, sẽ có một cỗ cơ giáp
Phỉ quân ở trong di chuyển như xuyên hoa đột nhiên xuất hiện, một kích
phang vào.
Bọn sĩ quan, không hẹn mà cởi nút áo cổ, nhìn mà miệng đắng lưỡi khô.
Bọn họ chưa từng gặp qua đấu pháp hèn mọn hạ lưu như vậy, cũng chưa từng
gặp đấu pháp chính xác như vậy, tỉ lệ hữu hiệu như vậy! Loại đấu pháp
này, chấn động mang lại cho bọn họ, không thua gì phát hiện sự thật mấy
ngàn tên cơ sĩ Phỉ quân đều là cơ sĩ cấp 9 trở lên trước đó.
Động tác cỗ cơ giáp quấy rầy kia, nhìn như không tạo thành thương tổn với cơ sĩ Payon, nhưng mà, chính sự quấy rầy của nó, hất dẫn toàn bộ lực chú ý của những cơ giáp bị quấy rầy này. Dù sao, bộ vị yếu hại bị sờ một cái, với ai mà nói, đều không thua gì nữ nhân trần truồng vừa tắm rửa xong
đi ra khỏi cửa phòng đã bị người ta bóp một cái.
Cả người đều mềm nhũn.
Loại hoảng sợ này, là phản xạ có điều kiện của con người. Mà loại phản xạ có điều kiện như vậy, bị đám khốn kiếp này lợi dụng đến cực hạn. Một cỗ cơ giáp hấp dẫn, bảy tám cỗ cơ giáp phối hợp. Cho dù là mặt thời gian, góc độ, đều không chê vào đâu được.
Hai đoàn thiết giáp, giống như
hai thanh dao sắc bén, cắm mạnh ở cửa chính của căn cứ. Trên trận hình
phòng ngự nửa vòng tròn Phỉ quân bày ra, có thể không bàn bọn họ dùng
sức thế nào, phòng ngự trận nửa vòng tròn chỉ do một trăm cỗ cơ giáp tạo thành, đều không chút sứt mẻ. Ở trong không gian nhỏ hẹp này, một trăm
cỗ cơ giáp màu xanh đan xen giao thoa, tung nhảy xê dịch, liền như một
đóa hoa không ngừng khép mở, mỗi một lần khép mở, đều có mấy chục cỗ
Trường Đao ngã ra ngoài phòng ngự trận.
Mấy thân ảnh, quấy rầy ở
trong đám cơ giáp lẳng lơ vô cùng. Mà nhiều cơ giáp Phỉ quân hơn, thì ở
một bên hạ độc thủ đánh hôn mê. Từ động tác cơ giáp của họ mà xem, bọn
họ đều là chiến sĩ cơ giáp cấp 10 tốc độ tay trên 60 động tác, không ít
người trong đó, tốc độ tay đã cao gần bảy mươi động tác. Bằng loại tốc
độ tay này, cho dù đối cứng với đối thủ cũng đủ rồi, nhưng bọn họ hết
lần này tới lần khác muốn chọn dùng loại phương thức khiến người ta hộc
máu này.
Đây là đùa giỡn, đùa giỡn trắng trợn.
Cả đám sĩ
quan quân 31 bị lột sạch, bị treo lên cột cờ. Những binh sĩ hộ vệ kia,
ngược lại không hưởng đãi ngộ như vậy. Phỉ quân đem lửa giận đều trút
xuống trên người sĩ quan quân 31.
Nhìn cả đám sĩ quan cao cấp như tham mưu trưởng, phó quân trưởng, sư trưởng bị treo lên giữa không
trung, quân 31 xông lên trước giống nổi điên.
Nhưng mà, đây là một loại trò chơi mèo vờn chuột.
Sư trưởng Phỉ quân Rashid, liền khoanh tay, lạnh lùng nhìn cơ giáp Payon không ngừng xông lại.
Công kích điên cuồng, đổi lấy chỉ là cơ sĩ quân 31 hết người này tới người
khác ngã xuống. Phương xa, cơ sĩ quân 31 ở mấy cửa khác, dường như đã
nhìn thấy sĩ quan quanh thân bị treo lên, đều liều mạng xông về bên này. Có điều, hỗn loạn của bọn họ, khiến hiệu suất công kích của cơ giáp Phỉ quân sau lưng bọn họ càng cao.
Lãnh khốc, vô tình.
Bọn sĩ quan không chút nghi ngờ nếu quân 31 quả thật giết chết trung tướng
Điền Hành Kiện, lần công kích này, cũng sẽ không phải là đả kích như vậy với cơ giáp Payon, Phỉ quân tuyệt đối sẽ huyết tẩy cả căn cứ, chó gà
không tha.
Mấy vị sĩ quan, thở dài một tiếng, bọn họ nhìn thấy, ở dưới sự chỉ huy của sĩ quan căn cứ quân 31, một vài cơ giáp bắt đầu
trèo qua tường cao của căn cứ, định chặn đối thủ từ bên ngoài giáp công
vào.
Có điều, không nói đến động tác bọn họ lúc trèo tường không
đẹp bằng Phỉ quân, hơn nữa những cơ sĩ leo tường ra này, lại có mấy
người có kết quả tốt?
Mấy trăm cỗ cơ giáp Phỉ quân đã sớm chờ ở
ngoài căn cứ, nhìn thấy một người nhảy ra liền một loạt xông lên quyền
đấm cước đá, nhìn thấy người khác lại xông lên như ong vỡ tổ, cả đám như chó săn hưng phấn nhìn thấy chồn.
Nếu mình là quân 31, mẹ nó, cũng không muốn sống nữa!
Đùa giỡn ở cửa chính đang tiếp tục, mà trong căn cứ, mấy cơn lũ Phỉ quân,
đã dần dần có xu thế khép lại. Chỗ bọn họ đi qua, hoàn toàn không nhìn
thấy một cỗ cơ giáp Payon đầy đủ, chỉ là cả đám cơ giáp Phỉ quân cùng cả đám chiến sĩ Phỉ quân. Cơ giáp phá vỡ buồng lái rách nát, binh sĩ đi
lên nắm lấy binh sĩ Payon, nhắm mặt đánh một quyền, sau đó trói lại.
Bọn họ muốn làm gì?
Dụng cụ thu thập thanh âm cấp ra đáp án.
Trên màn hình, một binh sĩ Phỉ quân ở sau khi một quyền đánh ngã một tên sĩ
quan quân 31, đỏ hồng mắt hung tợn nói: “Tập kích tướng quân của chúng
ta, chờ đến bệnh viện tập hợp đi. Nếu tướng quân vẫn không tỉnh lại, lão tử tàn sát hết quân các ngươi!”
Trong phòng, lặng ngắt như tờ.