Một chiếc phi thuyền y tế loại nhỏ, ở trong mấy phút đồng hồ, chạy tới đường cao tốc a19 xảy ra sự việc.
Động cơ phản dẫn lực của phi thuyền trong tiếng nổ vang cực lớn, tổ chuyên
gia khẩn cấp xuất động theo xe phi hành lấy ngàn mà tính đã bị chặn đến sít sao trên đường cái, rốt cuộc thấy được đoàn xe gặp tập kích.
Cuối dòng xe cộ tấp nập, mấy chục cỗ xe phi hành ngổn ngang ở trên đường
cái, hai cỗ trong đó, còn đang cháy bừng bừng, tỏa ra khói đặc cuồn
cuộn. Vòng bảo hộ cao cao hai bên đường cái, đã bị đâm biến dạng, một
vết đạn nhìn thấy mà giật mình, cắt ngang qua đường cái. Trong mấy cỗ xe thiết giáp, mấy chục tên binh sĩ đã phá xe phi hành gần như nổ thành
sắt vụn một cái lỗ lớn. Một cô gái ôm một tên mập cả người là máu, kêu
khóc liều mạng vẫy tay về phía phi thuyền y tế.
Phi thuyền chậm
rãi đáp xuống vị trí bằng đường cái, người bị thương cả người là máu
được đưa lên, các chuyên gia chữa bệnh liền không khỏi hít một hơi lạnh.
Vụ nổ, cơ hồ làm đầy đầu đầy mặt người đàn ông này đều là máu đen, nhìn
không rõ khuôn mặt, nổ tới da tróc thịt bong, một tay và một chân vặn
vẹo lên một cách kỳ quái. Ở phần eo của hắn, một khối thịt lớn đã bị bay mất. Đó là do bộ phận pháo đường kính 30mm của chiến cơ tạo thành, nếu
bộ phận pháo lại bắn lệch một chút, ở bụng của hắn, liền là một cái lỗ
lớn.
Các chuyên gia chữa bệnh sớm đã được chỉ thị phía trên phải
toàn lực cứu chữa lập tức đưa người bị thương vào khoang thuyền chữa
bệnh, truyền máu, người máy nano cầm máu, chữa trị thần kinh, tiêm
chích, đồng thời, phi thuyền y tế lập tức cất cánh, bay về phía bệnh
viện.
Nhìn tên mập được đưa vào khoang thuyền chữa bệnh, Margaret chỉ cảm thấy khí lực toàn thân đều hư hao không còn một mảnh. Nàng ngơ
ngác ngã ngồi ở trên bong thuyền của phi thuyền y tế, tùy ý nhân viên y
tế bên cạnh kiểm tra thân thể cho nàng.
Không cần kiểm tra,
Margaret cũng biết mình ngoại trừ ở trong vụ nổ có chút tổn thương rất
nhỏ, toàn thân đều hoàn hảo không tổn hao gì. Bởi vì, ở khoảnh khắc gặp
tập kích, tên mập háo sắc kia không chút do dự dùng thân thể hắn cản hết thảy cho mình.
Là ai làm? Nhìn tên mập ở trong khoang thuyền
chữa bệnh, đã hoàn toàn mất đi ý thức, Margaret từ từ cúi người xuống,
cuộn người lại, cố gắng ức chế sự run rẩy của thân thể.
Phi
thuyền, ở mấy phút sau đáp xuống sân bay bệnh viện lục quân Trenock, mấy chục tên nhân viên chữa bệnh đã sớm chờ chực ở sân bay, nhanh chóng đưa tên mập vào bệnh viện.
Margaret từ chối sự đở vịn của hai y tá, lảo đảo đứng dậy.
Lúc đi xuống phi thuyền y tế, đã có hai nữ sĩ quan mặc đồng phục màu tím, đứng ở trước mặt Margaret.
Margaret nhẹ nhàng vén tóc đầy máu bên tai ra sau, đi thẳng về phía trước. Hai
nữ sĩ quan, cầm một bộ đồng phục sạch sẽ, đi sát sau lưng Margaret.
Ở trước khi đi lên xe phi hành của mình, Margaret cầm quần áo, thản nhiên nói: “Tra!”
Một nữ sĩ quan đứng nghiêm chào, xoay người tiến vào một cỗ xe phi hành
khác. Xe phi hành xoay vòng tại chỗ, quay đầu phóng như bay về phía xa,
tốc độ cao tạo lưỡi gió, thổi cành lá đại thụ bên đường nghiêng mạnh về
một phía.
Đi vào xe phi hành xa hoa rộng rãi, Margaret từ chối
một nữ sĩ quan khác đi theo bên cạnh tiến lên làm giúp, tự mình cởi đồng phục đã bị máu tươi thấm ướt ở trên người.
Động tác của nàng rất chậm, phảng phất đang làm một việc rất tinh tế.
“Đừng ném bộ quần áo kia, để lại ở đây“.
Margaret hờ hững mà nói, nhẹ nhàng đi đến trước tấm gương phòng tắm xe tràn ngập hơi nước, nghiêng nghiêng đầu, nhìn cơ thể mình.
Trong gương, là một khối thân thể hoàn mỹ không tỳ vết, mỗi một đường cong, đều tản ra
mị lực câu hồn đoạt phách. Máu tươi đã trở nên đỏ sậm, bám vào da thịt
trắng mềm, ở trong sự thánh khiết của thiếu nữ, vẽ loạn lên một tia tà
ác như ma quỷ.
Bàn tay mềm mại không xương của Margaret, từ chân, hướng lên trên, lướt qua cặp mông tròn trịa đẫy đà, lướt qua vòng eo
mảnh khảnh, xoa bộ ngực căng tròn mà ngạo nghễ ưỡn lên. Ở sau mấy giây
ngừng lại, trong ánh mắt của nàng, hiện lên một tia mê ly lãnh khốc. Hai tay tiếp tục hướng lên, vết máu trên ngón tay, được bôi nhẹ lên môi.
Vén mái tóc dài lên, Margaret vô thanh vô tức xoay người, đi vào phòng tắm.
“Annie, dựa theo danh sách, điểm danh. Một người đều không bỏ qua“.
Trong phòng tắm truyền ra thanh âm, khiến khuôn mặt dường như chưa từng có
biểu tình của nữ sĩ quan Annie đứng yên ở một bên, lộ ra một tia ngưng
trọng.
Là đại biểu lực lượng quan trọng nhất của gia tộc
Hastings, là tỷ muội từ nhỏ cùng Margaret lớn lên, thích cùng một người, Annie biết, cô gái như thiên sứ trong phòng tắm kia, đã ở trong trận
tập kích này, biến thành ma nữ không từ thủ đoạn nhiều năm trước. Thời
gian luôn có thể làm cho trí nhớ của người ta nhạt nhòa.
Nhưng
mà, chỉ có người chân chính hiểu rõ chuyện xảy ra năm đó, biết thủ đoạn
của Margaret mới hiểu, làm cừu nhân của nàng, sẽ thê thảm đến cỡ nào.
Annie cầm điện thoại chuyên dụng, bấm một dãy số.
Mặc dù kẻ tập kích cũng không thể xác định là ai, có điều, điều này cũng
không ảnh hưởng gì. Với Margaret mà nói, nàng không cần chứng cớ, thậm
chí không cần xác định cùng lý do, chỉ cần biết, bây giờ ai nên hứng cơn giận là được. Theo cú điện thoại này, Payon, sẽ nhấc lên một trận gió
tanh mưa máu khiến người ta khó có thể tưởng tượng. Tin tức trung tướng
Điền Hành Kiện liên bang Leray cùng cháu ngoại quân thần Hastings Payon
thượng tá Margaret gặp chuyện, nhanh chóng truyền khắp cả cao tầng liên
quân Phỉ Minh và cả Trenock.
Ở sau khi biết được tin tức này,
tổng thống Trenock Hill dưới cơn thịnh nộ liên tiếp hạ lệnh. Cục an toàn quốc gia, cục tình báo quân sự, cục điều tra quân sự, bộ chính trị quân bộ, bộ giám sát quân bộ Trenock, gần như dốc toàn bộ lực lượng, điên
cuồng mà tìm kiếm chiến cơ phát động tập kích kia.
Mấy trăm người bị cách chức tạm thời, tiếp nhận điều tra. Mấy ngàn người bị triệu đến
nói chuyện. Từ căn cứ không quân lục cơ lớn đến ngành quản lý phi hành
không gian dân sự, mỗi một chi tiết khả nghi, đều bị xếp tra nhiều lần.
Mà quân bộ Trenock càng tức giận hơn, lại càng nhấc lên một hồi điều tra
như gió lốc. Chiến cơ bay vào ngày đó, mỗi một chiếc đều phải tiếp nhận
điều tra, phạm vi điều tra không chỉ là phi công, còn bao gồm ngành sữa
chữa mặt đất, ngành quản lý phi trường, bộ tham mưu không quân, thậm chí là ngành như ra đa dẫn đường.
Kết quả điều tra, rất nhanh xuất ra. Cho dù là chiến cơ phát động tập kích, hay là phi công, đều đã tìm ra.
Nhưng kết quả, càng thêm khiến người ta khiếp sợ.
Chiến cơ là một chiếc máy bay tiêm kích tốc độ cao của lục cơ Lôi Minh
Trenock ở trong căn cứ trống rỗng chuẩn bị tiến hành diễn tập liên hợp,
mà cho dù là phi công, hay là nhân viên căn cứ, nhân viên phụ trách ra
đa, tổ hậu cần chiến cơ, thậm chí sĩ quan thượng cấp cùng với hai quan
phối hợp quân 31 Payon phụ trách điều hành lúc ấy, đều tử vong trong
cùng một ngày.
Không chỉ như thế, hết thảy tư liệu, hết thảy ra
đa ghi chép cùng ghi chép tiếp viện về chiến cơ này, đều bị xóa sạch.
Điều tra viên thậm chí không biết tên lửa của chiến cơ là từ đâu ra,
không biết số bổ sung năng lượng cùng danh sách ngày bay của chiến cơ.
Thứ duy nhất có tiến triển, chỉ có nội bộ Payon lộ ra đầu mối về định vị xe quân dụng Margaret ngồi.
Căn cứ tham mưu Thiên Võng lúc đó, hắn nhận được chỉ lệnh của thượng cấp,
cần liên lạc khẩn cấp với Margaret bởi vậy, hắn lập tức bấm điện thoại
trên xe, có điều, điện thoại không ngờ có vấn đề, vì vậy, thượng cấp sau khi ra lệnh hắn dùng quyền hạn khởi động đồng thời điều tra số liệu
định vị xe Margaret ngồi, liền vội vàng rời đi.
Từ đó, vị tham mưu này cũng không gặp thượng cấp của hắn nữa.
Người kia phảng phất như biến mất khỏi không khí, biến mất khỏi nhân gian.
Trận tập kích này, là ai bày ra, gần như mỗi người biết rõ nội tình, đều đã
có đáp án. Nhưng mà, bởi vì tay chân của đối phương thật sự quá sạch sẽ, cho nên, tất cả mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn điều tra lâm vào cục
diện bế tắc.
Năm tiếng sau khi tập kích xảy ra, Lý Phật ở phía
xa, dẫn đầu phát biểu thanh minh, khiển trách hành vi tập kích khủng bố
của Tây Ước. Sau đó, quân trưởng quân 31 Fassett cao điệu đi bệnh viện
thăm trung tướng Leray Điền Hành Kiện còn đang trong hôn mê, cũng phát
biểu thanh minh ngay tại chỗ, tỏ vẻ cùng chung kẻ địch với đồng minh
Leray, cũng tỏ vẻ khiển trách với hành vi khơi mào nội đấu của bất kỳ kẻ nào cố giá họa cho quân 31.
Đồng nhất, Phó Tổng Thống Trenock Mã Trác Văn đã thể hiện thái độ trong một lần nói chuyện trên hội nghị an
toàn của Bộ quốc phòng, lần tập kích này, quả quyết là hành vi của gián
điệp Tây Ước. Ủng hộ thanh minh của trung tướng Fassett quân 31, nhắc
lại thượng tướng Lý Phật Payon là bằng hữu trung thực của Trenock, hai
bên sẽ tiếp tục gia tăng hợp tác, cũng tỏ vẻ lo lắng cho thế cục Trenock dưới sự lãnh đạo của Tổng thống Hill trước mắt.
Phủ tổng thống
Trenock, nằm ở phía Tây quảng trường thắng lợi đoạn cao nhất của đường
Long thành Hán Kinh, đây là một tổ hợp kiến trúc cao lớn hoa mỹ, có mười hai chính lâu dạng cung điện khổng lồ, chính là dấu hiệu của Phủ tổng
thống Trenock. Mỗi một du khách du lịch Hán Kinh, đều sẽ chụp hình lưu
niệm ở khu vực niêm yết trước lâu.
Mặc dù là thời kỳ chiến tranh, sắc trời cũng không tốt lắm, có điều, trước phủ tổng thống Trenock, vẫn rất đông du khách.
Trong ánh đèn loang loáng, cũng không ai biết, mấy cỗ xe phi hành màu đen lái như bay vào bóng rừng phía tây Phủ tổng thống, theo tường đá màu xám
dầy cộm nặng nề cùng cây ngô đồng hai bên, quẹo vào một khu viên nhỏ sau chính lâu phủ Tổng thống, dừng lại ở trước một biệt thự nhỏ màu trắng.
Ở dưới sự bảo vệ nghiêm mật của cảnh vệ bốn phía, cửa xe mở ra, ba vị thượng tướng vẻ mặt nghiêm túc bước nhanh vào biệt thự.
Trong văn phòng tổng thống, Tổng Thống Trenock Hill mặt trầm như sắt đứng ở
sau bàn công tác, hai tay chống mạnh trên bàn làm việc, đôi mắt màu lam
phảng phất bốc lửa, nhìn chằm chằm bốn vị cố vấn an toàn quốc gia trước
mắt.
Theo thông báo của thư ký tổng thống, ba vị thượng tướng
bước nhanh vào văn phòng, liền nghe thấy rống giận của Hill: “Không có
trao quyền bay, suốt 30 phút không ngờ không ai biết, diễn tập liên hợp
sẽ bắt đầu sáu ngày sau, là ai hạ lệnh điều trung đội chiến cơ vào căn
cứ sớm vậy? Vì sao sau khi điều lệnh phát ra 8 tiếng, mới thông báo cho
quân bộ?!”
Bốn vị cố vấn an toàn quốc gia mặt không biểu tình
đứng ở một bên, nghe được tiếng bước chân ở cửa phòng làm việc, ánh mắt
bọn họ cùng các tướng quân nối đuôi nhau mà vào va chạm, nhanh chóng thu về.
Một cố vấn an toàn thân hình cao lớn trong đó thản nhiên
nói: “Tổng Thống tiên sinh, xin ngài chú ý ngôn từ của ngài. Ở trước khi chưa có chứng cớ chứng minh là chúng ta hạ lệnh điều động trung đội
chiến cơ, chúng ta cũng không phải là tội phạm. Ngữ khí thẩm vấn của
ngài, vô cùng thất lễ“.
Nói xong, hắn nhìn đồng hồ, nghiêng đầu
xì xào bàn tán mấy câu với một cố vấn khác bên cạnh, nói với Hill: “Thứ
chúng ta biết, đều đã ghi ở trên báo cáo. Đối với việc xảy ra này, chúng ta cũng vô cùng khiếp sợ. Có điều, đó là trách nhiệm của Tổng Thống
Hill ngài. Là cố vấn an toàn quốc gia, công việc của chúng ta, là tận
hết năng lực của chúng ta để bảo vệ quốc gia này, cung cấp đề nghị với
ngài. Đương nhiên, đề nghị của chúng ta bây giờ dường như đã không có
tác dụng gì với ngài, bởi vậy, chúng ta xin từ chức tập thể. Thư từ
chức, chúng ta sẽ đệ trình theo trình tự. Cứ vậy đi. Nếu có chứng cớ
chứng minh chúng ta tham dự chuyện này, ngài cũng có thể bắt chúng ta.
Tùy thời chờ đợi“.
Nói xong, bốn người gật đầu cáo từ với Hill vẻ mặt tái nhợt, xoay người đi ra cửa phòng làm việc.
Trong phòng im ắng, Tổng Thống Hill cùng ba vị thượng tướng quân bộ khiếp sợ
trầm tựu nhìn bốn người mang theo nụ cười ôn hòa, đi ra cửa. Ở trước khi vị cố vấn cuối cùng đi ra cửa, hắn đột nhiên quay đầu lại, nói với
Hill: “Đúng rồi, Tổng Thống tiên sinh, ta đã quên nhắc nhở ngài, trong
đảng sắp nhắc tới án không tín nhiệm với ngài, có lẽ, ngài nên chuẩn bị
trước một chút“.
Hắn nhìn thoáng qua mấy vị tướng quân quân bộ, thản nhiên nói: “Có lẽ, ta đã cung cấp cho các ngươi một đề tài rất hay".
Cửa phòng làm việc, từ từ đóng lại.
“Rất rõ ràng, bọn họ đã ngả bài vào lúc mấu chốt này“. Hill nhìn ba vị tướng quân dùng thượng tướng Phùng Trí cầm đầu, đột nhiên tức giận vô cùng,
vỗ mạnh xuống bàn một cái, lớn tiếng nói: “Không chút kiêng nể!”
Nói xong, Hill xoay người đi chậm tới trước cửa sổ, trầm tư một lúc lâu, hỏi: “Điều tra thế nào rồi?”
“Cục diện bế tắc“. Thượng tướng Phùng Trí trả lời.
Hill nhìn cửa sổ, bóng lưng cao ngất, phảng phất ở trong nháy mắt già thêm mười tuổi.
“Tổng Thống các hạ” Sau lưng, truyền đến thanh âm của thượng tướng Phùng Trí: “Trời muốn cho người diệt vong, tất làm cho điên cuồng trước. Có điều,
bọn họ có điên hơn nữa, cũng không nghĩ tới, bọn họ trêu chọc ai. Có lẽ, chúng ta không cần phải làm điều tra gì nữa“.
Hill vội xoay người, kinh ngạc nhìn Phùng Trí.
Phùng Trí cười nhạt một tiếng nói: “Quân bộ Payon đột nhiên bùng nổ tuần điệp án, tổng cộng ba trăm mười hai tên sĩ quan trung cấp bị cách ly thẩm
tra, hai mươi ba người còn lại vì bắt mà bị bắn chết“.
“Hắn xuất thủ rồi?” Hill hoảng sợ nói.
“Không có” Phùng Trí lắc đầu nói: “Ra tay chính là thượng tướng McKinley.
Ngoài ra, hôm nay tới, là có một chuyện phiền phức cần chúng ta giải
quyết lập tức“.
“Phiền toái gì?” Hill hỏi.
“Ta vừa nhận
được thông báo, sư thiết giáp số 1 và số 2 Phỉ quân, đã nghỉ tập thể“.
Phùng Trí cười một tiếng: “Binh sĩ nghỉ phép, được phép hoạt động ở gần
căn cứ quân 31 Payon. Mặt khác, có hai đoàn thiết giáp, đã phong tỏa tất cả con đường gần căn cứ quân 31, lý do là diễn tập“.
Hill trợn mắt há hốc mồm.