Mạo Bài Đại Anh Hùng

Quyển 7 - Chương 98: Bắt giữ




Không ai ngờ tới gã mập mạp vừa rồi còn vừa chạy vừa kêu, ầm ĩ hơn cả mừng năm mới, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, có thể nói là xuất đầu công diễn hoa lệ long trọng, lúc này mới đối mặt lần thứ nhất lại cứ thế mà ngã xuống...

Các khán giả trên khán đài ai nấy đều chết lặng, những người trong gian phòng vip cũng không nói nên lời đầu óc trống rỗng.

Trương Bằng Trình và đám sĩ quan Trenock nắm chặt lấy lan can sân hiên, mắt như muốn nứt ra. Margaret thì che miệng lại, mở to hai mắt, sắc mặt tái nhợt không dám tin tưởng. Carolina thì cắn chặt khớp hàm, thần tình phức tạp, ánh mắt lập lòe. Còn Trình Chí Hiên, thì lại lộ ra nét hả hê.

Mà kẻ không hề có chuẩn bị tư tưởng nhất chính là Anmon!

Trong khi chiến đấu với ba chiếc [Du Hiệp], hắn đã sớm thấy được nhất cử nhất động của gã mập mạp này. Khi gã mập xông lại đây, cảm giác đầu tiên của hắn chính là sự uy hiếp nghiêm trọng!

Anmon trước khi tiến hành cải tạo chỉ là một gã chiến sĩ robot cấp sáu với tốc độ tay ba mươi lăm nhịp. Luận về tốc độ tay, so với đám biến thái có tốc độ tay năm sáu mươi nhịp ở Mars, hắn ngay cả c*t cũng không bằng. Luận về kỹ thuật điều khiển robot, thì lại càng kém hơn nữa. Thứ mà hắn đang dựa vào chính là hệ thống điều khiển robot trực tiếp dùng não bộ để hạ mệnh lệnh.

Loại hệ thống điều khiển này đã biến cả robot trở thành một bộ phận thân thể của hắn. Khi hắn muốn cử động ngón tay, ngón tay robot sẽ cử động. Khi hắn muốn chạy bộ, robot sẽ chạy bộ. Rèn luyện não bộ càng nhiều, thời gian tiếp xúc với robot càng dài, điều khiển robot lại càng thuận buồm xuôi gió.

Cùng một động tác robot, đối với các cơ sĩ khác mà nói, đều tượng trưng cho các chỉ lệnh điều khiển phiền phức. Mà với hắn, vậy mà lại chỉ là một cái ý nghĩa trong đầu. Chênh lệch giữa hai bên đâu chỉ là một trời một vực.

Khi vừa tới Mars, không chỉ Cooper không tin vào thực lực của hắn, ngay cả bản thân Anmon đôi lúc cũng không biết chính xác được thực lực của mình.

Dù sao thì đối với bất cứ một cơ sĩ nào mà nói, thanh danh hiển hách của giới võ thuật robot thế giới Tự Do cũng không hề xa lạ, bọn họ hầu như đều lớn lên bởi các câu chuyện truyền thuyết kia.

Thế nhưng, khi hắn nhẹ nhàng đánh bại được mười mấy cơ sĩ Thái Lưu bao gồm cả Nakagawa Daiki trong một cuộc tỷ thí, đánh đâu thắng đó giống như thiên thần, thứ mà hắn thấy được, chính là sự thần phục.

Sau trận đấu ấy, hắn không còn có nửa phần hoài nghi nào về bản thân mình và về robot của mình.

Cái cảm giác nắm giữ tất cả, ngạo nghễ quần hùng này khiến cho hắn say mê. Hắn thậm chí có một loại xung động, cứ thế mà lái robot đi ra ngoài, khiêu chiến tất cả các cơ sĩ Mars. Giống như năm mươi cơ sĩ của Phỉ Quân tung hoành thành Trung Tâm trong lời đồn, chỉ có điều, hắn làm càng triệt để hơn. Hắn muốn một mình tung hoành Mars. Hắn muốn được thấy càng nhiều kẻ thần phục hơn!

Cũng bởi vậy, khi hắn bị ba gã cơ sĩ trẻ tuổi dùng phương thức điều khiển robot truyền thống mà cứng rắn ngăn cản lại, đáy lòng của hắn đã dậy lên một cơn sóng gió động trời.

Hắn đã dốc hết toàn lực, thế nhưng, chiêu số của đối thủ căn bản đã vượt quá sức tưởng tượng của hắn. Hắn có thể dùng các kỹ thuật trong quy phạm điều khiển robot để đánh bại Nakagawa Daiki, thế nhưng, lại không thể nào đánh bại được ba gã cơ sĩ trẻ tuổi có trình độ kỹ thuật ở một độ cao khác.

Càng khiến cho hắn cảm thấy kinh khủng hơn chính là, mỗi lần thấy một trong số các robot kia sắp bị đánh chết, đến cuối cùng, vậy mà luôn luôn có một cỗ lực lượng thần bí khiến cho hắn mất thăng bằng, khiến cho hắn bó chân bó tay, khiến cho hắn mắt mở trừng trừng nhìn con mồi lần lượt trốn thoát. Nếu như không phải [Tài Quyết] cũng vô cùng mạnh mẽ, hắn mấy lần thiếu chút nữa đã thua dưới sự quấy nhiễu của cái lực lượng này. (chú mày tác tệ thì bọn nó cũng tác tệ chứ sao, haizzz, toàn bọn hư đốn hack với cheat, phá game cmnr)

Ba chiếc robot màu xanh đang ưỡn cái bụng to mà nhanh nhẹn xoay tròn xung quanh hắn. Đầu của ba chiếc robot này có cùng một cái mặt nạ bằng kim loại. Đây là một khuôn mặt mập mạp, trên mặt chính là một vẻ cười cợt châm chọc không đổi.

Vẻ cười cợt này khiến cho hắn phát điên sau mấy lần tốn công vô ích.

Khi thấy chủ nhân của cái khuôn mặt này tự mình điều khiển robot nhắm về phía mình, trong sự dây dưa càng ngày càng nhanh của ba chiếc robot, Anmon đã có một dự cảm bất tường.

Hắn không biết được cái lực lượng đột nhiên xuất hiện chỉ trong thời điểm mấu chốt nhưng lại khiến cho mình cảm nhận được sự bó buộc từ đầu tới đuôi này tới cùng là cái gì. Hắn cũng không biết trình độ điều khiển robot của ba gã cơ sĩ trẻ tuổi này tới cùng là cao đến mức nào. Hắn lại càng không biết, các cơ sĩ như vậy và robot như vậy, trong thế giới này tới cùng là có bao nhiêu.

Hắn chỉ biết là, mình mặc dù có được lực lượng siêu việt thời đại này, thế nhưng bởi vì đã vô cùng coi thường đối thủ mà đã rơi vào một cái lưới lớn. Hắn rất muốn đem tất cả những điều này báo cho Tài Quyết Quân Đoàn, cho quân bộ đế quốc! Một Tài Quyết Quân Đoàn dự tính không có đối thủ thì hiện giờ đã xuất hiện đối thủ rồi. Không ai biết được Phỉ Quân có bao nhiêu người, thế nhưng, đến bây giờ thì Tài Quyết Quân Đoàn mới chỉ có hơn hai trăm người!

Đây là một tin tình báo quan trọng tới mức nào.... Thế nhưng nếu như không thể thoát khỏi nơi này trong vài phút nữa mà nói, tất cả đều chỉ là vọng tưởng.

Khi chiếc robot màu xanh kia ưỡn bụng xông lên, hắn đã lập tức ra tay.

Sử dụng, chính là chiêu số gần như đồng quy vu tận!

Một khắc kia, hắn thậm chí đã chuẩn bị hoán đổi tư duy, khiến cho ý thức của mình một lần nữa trở về khống chế thân thể của mình. Tay hắn đang ngâm ở trong dịch dinh dưỡng ấm áp, lòng bàn tay vẫn luôn nắm chặt, trong đó chính là chốt tự hủy của robot. Chỉ cần nhẹ nhàng xoay một vòng sang bên phải, chiếc robot tuyệt đối không thể rơi vào tay bất cứ kẻ nào này sẽ biến thành một đống sắt vụn.

Robot [Tài Quyết] khi thiết kế ban đầu đã được tạo ra thiết bị tự hủy tinh vi. Bởi vì khi chấp hành đủ loại nhiệm vụ thường thường sẽ bị máy quét hình kiểm tra, thế nên, loại thiết bị tự hủy này không phải là theo kiểu phát nổ mà là kết hợp giữa nghiền ép máy móc và nhiệt độ cao. Một khi mở ra, thiết bị sẽ hoàn toàn phá hủy các hệ thống mấu chốt bên trong robot trong nháy mắt.

Cùng bị hủy diệt với robot, khoang điều khiển hình người cũng sẽ bị nhiệt độ cao thiêu đốt. Đối phương chỉ có thể tìm được trong cái quan tài sống này tro cốt cùng với kim loại đã bị nóng chảy.

Thế nhưng, sự tình phát triển đã vượt quá sức tưởng tượng của Anmon.

Đương trường, ba chiếc robot khác đều đang yểm hộ kiềm chế thành tầng lớp cho chiếc robot này. Hai phía trái phải và phía sau của [Tài Quyết] (*) đều đang bị công kích của địch nhân bao phủ. Trong nháy mắt kia, Anmon đã không kịp tự hỏi. Hắn chỉ là theo bản năng mà giậm chân tiến lên, vừa né tránh ba chiếc robot tấn công, vừa dùng chiêu thức đồng quy vu tận để buộc chiếc robot màu xanh đang lao tới trước mặt phải né tránh.

(*quên mất, hình như mình nhớ tên robot này là Tài Quyết Giả= Kẻ phán xét cơ mà nhỉ :? )

Chiếc robot màu xanh tựa hồ không ngờ Anmon lại kiên quyết đến thế, trên đường xung phong nó đã liên tiếp biến đổi mấy động tác giả. Cuối cùng, khi nó rốt cục phát hiện ra sự cương quyết của Anmon thì đã không kịp né tránh nữa rồi.

Một quyền của [Tài Quyết] đã đục ra một lỗ trên bụng nó.

Hoa lửa tóe ra, chiếc robot màu xanh đã ngã xuống. Tiếng ầm vang rền rĩ khi robot ngã xuống phảng phất như đã thúc đẩy lại thời gian vừa ngưng đọng.

Hình ảnh từ ngưng trệ đã trở nên sống động.

Ba chiếc robot màu xanh như phát điên mà tấn công robot màu tím. Mỗi chiêu đều là đòn cận chiến hung hãn kịch liệt! Chiến thuật vừa đánh vừa chạy bị ném lên lên chín tầng mây. Bọn họ đã mất đi lý trí.

Anmon nở nụ cười. Dùng sức của một người để khiêu khích toàn bộ cánh quân Mars, thứ hắn sợ nhất không phải là cận chiến mà là dây dưa! Cái gã mập mạp xuất hiện ầm ĩ mà lại dễ dàng ngã xuống kia đã cho một cơ hội ngàn năm khó gặp.

Thượng đế lại một lần nữa chiếu cố đến mình!

Chiếc [Tài Quyết] khoác vỏ ngoài của [Kình Điện] đã bắt đầu phát huy ra ưu thế của nó.

Là cơ sĩ cải tạo xong sớm nhất, thứ mà Anmon điều khiển chính là robot [Tài Quyết] đời thứ nhất. Loại robot này còn mạnh mẽ hơn cả robot đời thứ mười một đã xuất hiện của Phỉ Dương.

Dự trữ kỹ thuật robot của đế quốc Binalter tuy rằng còn chưa đuổi theo được Cộng hòa Phỉ Dương. Ở các phương diện như hệ thống tấn công tầm xa,... [Tài Quyết] vẫn còn hơi kém một chút so với robot đời thứ mười một của Phỉ Dương. Thế nhưng, chút chênh lệch ấy gần như là có thể bỏ qua. Mà với sự xuất hiện của hệ thống điều khiển não bộ, lại đủ để cho [Tài Quyết] sinh ra ưu thế áp đảo đối với robot Phỉ Dương.

Ưu thế mang tính áp đảo chính là khoảng chênh lệch của một đời robot! Gọi [Tài Quyết] là robot đời thứ mười hai cũng không hề sai!

Tốc độ như điện chớp, kết cấu robot kiên cố, công suất động cơ đủ để cung cấp cho đao laser cắt mở thiết giáp của chiến hạm, rồi thì thiết bị điện tử tiên tiến... Với những thứ này thì làm sao đám robot của thế giới Tự Do có thể chống lại được?! Coi như là quân đội Phỉ Dương ở đây phần lớn trang bị cũng là [Thiên Phạt] đời thứ chín cùng với [Thần Tứ] đời thứ mười!

Một khi đám cơ sĩ này mất đi lý trí, buông tha đấu pháp dây dưa của bọn hắn, vậy thì bọn hắn sẽ không thể nào tạo ra sự uy hiếp được nữa!

Anmon nhe răng cười, động tác càng lúc càng nhanh.

Robot màu tím công như sóng trào thủ như đê vững, chỉ xê dịch chuyển dời xung quanh chiếc robot màu xanh đang nằm trên mặt đất.

Hắn sẽ không bỏ qua một tấm chắn tốt như vậy... Chiếc robot ngã trên mặt đất bị đục lỗ chính là ở bụng, khoang lái robot có thể vì vậy mà bị chèn ép biến dạng, hoặc là bị linh kiện robot xuyên thủng, thế nhưng, cơ sĩ trong khoang ít nhất còn 50% tỉ lệ sống sót. Ba chiếc robot màu xanh kia đã có mấy lần cố gắng bức hắn rời đi, khiến cho chiếc robot ở trên mặt đất cách xa khỏi phạm vi khống chế của hắn.

Bọn hắn quá ngây thơ rồi.

Anmon càng lúc càng ung dung thoải mái. Mặc dù lấy một địch ba nhưng hắn đã dần dần chiếm được thượng phong. Động tác của ba chiếc robot màu xanh lo lắng vội vàng kia đã bắt đầu tán loạn, hầu như đã không có sự phối hợp với nhau, hoàn toàn chỉ dựa vào tinh lực để liều mạng.

Anmon liền cười nhạt, đây là sự khác nhau giữa cơ sĩ điều khiển bằng não bộ và cơ sĩ điều khiển bằng tay. Khi mình có hơi chút mệt mỏi bởi vì dùng não quá độ thì hai tay của đối thủ đã không thể nào kiên trì được tần suất động tác cao. Thực lực của bọn hắn giảm xuống còn nhanh hơn mình nhiều lắm.

Anmon đang ung dung chiến đấu.

Ba chiếc [Du Hiệp] mất lý trí đã cho hắn rất nhiều cơ hội. Hắn không hề bỏ qua những cơ hội này, mỗi lần ra tay đều gây ra cho một chiếc [Du Hiệp] một chút thương tổn.

Hắn đang chờ đợi những thương tổn này tích lũy đến đủ độ.

Chiếc robot màu tím quét ngang song chưởng, ngăn cản cú song phi của Bazz ở chính diện, dưới chân thuận thế dậm một cái, thân thể mau lẹ lăng không lộn mèo về phía sau, tung một cú đá ngược móc câu vào trên cánh tay robot của Long Thái. Trong tiếng ầm vang thật lớn, cánh tay nguyên bản cũng đã có chút biến hình của [Du Hiệp] lại càng trở nên méo mó, một thanh truyền lực bị đá gãy đã lộ ra từ trong lỗ hổng trên vỏ ngoài. Robot lảo đảo lui về phía sau.

Anmon cũng không truy kích, chân sau [Tài Quyết] chấm xuống đất, lăn mình một cái, chân phải nhanh như điện nhằm thẳng tới đầu của một chiếc robot [Du Hiệp] khác đang xông lên.

Cosmo hai tay giao nhau bảo vệ đầu, lại một tiếng ầm vang, robot bị một cước chắc nịch này đá cho lui về hơn mười mét. Sàn thi đấu kiên cố đã bị hai chân khoét ra hai cái khe thật sâu.

Chính diện, Bazz đang điều khiển chiếc [Du Hiệp] với vết thương đầy mình xông lên như phát điên, thiết quyền của robot giống như xe lửa lao nhanh vào đường hầm, cuốn theo tiếng rít thật lớn lao thẳng tới mặt của [Tài Quyết].

Anmon hừ lạnh một tiếng, gã cơ sĩ vừa rồi đã sử dụng mấy chiêu số dạng như Hầu Tử Thâu Đào này thực sự rất đáng ghét! Hắn đang lao lên mà dường như đã quên mất rằng, giờ phút này giữa ba robot bọn hắn đã không còn bất cứ liên hệ với phối hợp nào...

Anmon nhìn quanh bốn phía nhìn một chút, mấy chục chiếc [Thiên Phạt] đang vây quanh khu chờ đợi. Ở hành lang phía xa, một số binh sĩ Phỉ Dương đang ở xua đuổi đám khán giả lại gần hành rào trước của khán đài. Mà trên đỉnh đầu, gian vip số 1 nghiêng đổ đang từ từ hạ xuống khán đài gần đó trong tiếng vang của cánh tay máy móc co duỗi.

Không sai biệt lắm chính là lúc này, khóe miệng Anmon lộ ra một nét cười đắc ý. Đòn tấn công của Bazz đã hiện ra, [Tài Quyết] liền vụt một cái, một cú đá cao nhằm thẳng vào đầu của [Du Hiệp]...

"Ầm!"

Chiếc [Du Hiệp] mà Bazz điều khiển mặc dù đã nhấc tay bảo vệ thế nhưng vẫn như cũ bị một cước đá trúng đầu. Cả robot đang xoay tròn giống như một con quay bị roi quất, húc vào trong đàn robot [Thiên Phạt].

Trên khán đài bộc phát ra tiếng kinh hô thật lớn.

Cho dù là kẻ không hiểu về robot thì lúc này cũng biết được sự khủng bố của chiếc [Kình Điện] màu tím này.

Gã mập Leray thì vẫn còn chẳng biết sống chết, chiếc [Du Hiệp] của Bazz thì lại bị đá cho nát đầu. Bộ phận đầu nơi tập hợp hệ thống nhận biết và hệ thống phụ trợ điện tử đã bị đá cho thành như vậy, điều này cũng ý nghĩa rằng chiếc [Du Hiệp] này đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu. Bốn chiếc robot lúc này chỉ còn lại có hai chiếc với vết thương đầy mình.

Các khán giả nhìn nhau hoảng sợ.

Công kích tập thể của bốn gã cơ sĩ Phỉ Quân bao gồm cả mập mạp đều bị đối thủ đánh cho hoa rơi nước chảy, vậy thì đại đội robot bảo vệ cho giải thi đấu mà Phỉ Dương phái tới làm tượng trưng làm sao có thể vây khốn được gã ác ma màu tím này?

Một cước phế bỏ Bazz xong, Anmon đã nghe thấy tiếng kinh hô vang vọng toàn trường.

Thanh âm này khiến cho hắn cảm thấy tâm tình thư thái. Có thể đi ra được từ trong tuyệt cảnh, hắn cảm thấy vận khí của mình thật sự là tốt đến kinh người. Còn lại hai chiếc robot đã không tạo ra uy hiếp gì lớn đối với hắn nữa rồi. Còn đại đội robot Phỉ Dương kia, hắn lại càng không để vào trong mắt. Đánh chết tất cả các robot, hoặc là nếu không thể thì liền bỏ chạy, ngược lại lại không thể đơn giản hơn được nữa rồi. Coi như là ngay ban đầu khi phát động tập kích, người Phỉ Dương đã điều động sư đoàn thiết giáp tới thì bây giờ cũng đã không còn kịp nữa rồi!

Giữa lúc hắn đang lâng lâng suy xét xem là nên giết chết mục tiêu hay là bắt mục tiêu làm con tin, trở lại Binalter thì sẽ được thưởng công như thế nào, đột nhiên, tiếng kinh hô bên tai đã ngưng bặt.

Không đúng! Anmon trong lòng giật mình, robot vô thức giậm chân một cái.

[Tài Quyết] vừa mới nhảy lên, thân hình lại bỗng nhiên bị kiềm hãm.

Một thân ảnh giống như quỷ mỵ đã quấn lên [Tài Quyết]. Hai cánh tay máy như vuốt quỷ đã mò mò vặn vặn trên người chiếc robot màu tím, chỉ nghe thấy một loạt các tiếng lách cách leng keng, vỏ ngoài của chiếc robot màu tím trong nháy mắt đã bị lột ra mấy cái lỗ lớn. Mấy khối linh kiện bản mạch, chip xử lý liền rơi xuống đất như mưa.

Anmon hoàn toàn không biết được đã xảy ra chuyện gì, nhất thời mất đi liên hệ với robot.

Không đợi cho hắn phản ứng lại, trước mắt đột nhiên sáng ngời, vỏ robot trên ngực robot đã bị xốc lên, một cánh tay máy đã khéo léo túm lấy khoang lái của hắn, giật mạnh ra ngoài một cái.

Khoang điều khiển hình người giống như một chiếc quan tài bị kéo đứt dây điện và trục thăng bằng hoạt động, bị ném xuống mặt đất.

Nhận ra đã mất đi liên lạc với robot, Anmon theo phản xạ di động cần xoay tự hủy. Thế nhưng, bốn phía đều im ắng, không có chuyện gì xảy ra cả. Tháo kính mắt điều khiển xuống, xuyên thấu qua cửa khoang điều khiển trong suốt, hắn nhìn thấy chiếc [Du Hiệp] với cái bụng vẫn còn mang theo một cái lỗ lớn đang ngồi xổm ở trước mặt mình, nâng quai hàm mà đánh giá mình.

Trái tim của Anmon đã trầm xuống tận đáy cốc...

"Hắc..."

Khán giả toàn trường đều ngây ra, nghe tiếng mập mạp truyền ra từ bên trong robot, giọng nói lộ ra sự kinh ngạc nói không nên lời: "Mọi người mau đến xem, đầu của cái thằng cha này làm bằng sắt nè!"