"Cẩn thận một chút... Không cần biết là tư thế gì. Ta muốn chia ba bảy số đồ đoạt được. Không lý gì ta ở đây liều mạng mà ngươi lại được ngồi một bên hưởng lợi cả."
Nhìn Trương Bằng Trình đáp lời qua màn hình, mập mạp liền nở nụ cười.
Trên màn hình ảo. Hạm đội Trenock triển khai lồng năng lượng bảo hộ đã bắt đầu đánh trả. Đấu pháp của bọn hắn vô cùng sắc bén. Tàu chiến đấu áp chế chủ trận, còn các tàu khu trục tốc độ cao ở hai cánh thì gần như là liều mạng mà cuốn vào bên trong hạm đội Sous. Bên cạnh mỗi chiếc tàu khu trục đều có mấy chiếc máy bay chiến đấu Lightning Falcon Trenock cùng hiệp lực tác chiến, lại thêm bên ngoài còn có đội tàu tuần dương đang tiến hành tập trung đột kích qua lại theo kiểu xuyên thấu.... Đám người Trenock không muốn sống này gần như đã xé toang chủ trận của hạm đội Sous. Ưu thế dẫn trước của Sous đang bị bọn họ đoạt lại từng chút một.
Mà trên màn ảnh chính của tàu Thánh Kiếm, một đám đông quân Sous khác đã lờ mờ xuất hiện tại sát rìa tinh vân Yên Hồ.
"Gửi đi tín hiệu mô phỏng hạt căn bản.”
Bên tai mập mạp đã truyền đến thanh âm của Phương Hương.
Phương Hương chính là sĩ quan chỉ huy của chiến dịch lần này. Hiện giờ, nàng đang đứng lẳng lặng ở trên đài chỉ huy trung tâm.
Bộ đồng phục Phỉ Quân màu xanh lam thanh lịch rất hợp với dáng người của Phương Hương. Vòng eo được thu lại thon nhỏ tinh tế, càng tôn lên bộ ngực xinh đẹp cao vút ngạo nghễ trời sinh. Dưới vạt áo là bờ mông tuyệt mỹ no tròn săc chắc, bị ôm sát một cách khinh bạc trong chiếc váy ống mềm mại. Đôi chân đẹp đẽ như ngọc, thon dài thẳng tắp. Dưới chân nàng đi một đôi giày cao gót màu vàng nhũ, giờ phút này đang để lộ mắt cá chân nhỏ nhắn mà tròn trịa.
Nàng đứng lẳng lặng ở đó nhưng vẫn gợi cảm mê người, xinh đẹp căng tràn giống như một quả đào mật chín cây, thực là một cảnh tượng khiến cho người ta không thể dời mắt.
Chỉ có điều, khi đứng ở vị trí chỉ huy, nàng lại toát ra một loại khí chất khác khiến cho người ta mê đắm đến nghiêng ngả tâm hồn. Giờ phút này, nàng đang hững hờ mà điều khiển toàn bộ thế giới, bình tĩnh mà ung dung, ưu nhã mà cơ trí.
"Tín hiệu gửi đi hoàn tất!" Trong phòng điều khiển trung tâm, Karl --- hiện thời đang giữ chức sĩ quan điều phối hiệp đồng, phụ trách phối hợp thống nhất cả hạm đội, đang lớn tiếng báo cáo: "Tàu Thánh Quang đã phản hồi tín hiệu (thuật ngữ "feedback"). Tàu Rubik có phản hồi. Tàu Magic có phản hồi..."
Tín hiệu mô phỏng hạt căn bản là một phương thức lợi dụng thiết bị phóng hạt căn bản để mô phỏng các hạt căn bản nặng ở trong vũ trụ, thường dùng khi liên lạc bí mật ở cự li gần giữa các chiến hạm.
Từ mấy chục năm trước, có một nhà khoa học đã lợi dụng các hạt căn bản nặng vốn hiện hữu khắp nơi trong vũ trụ mà phát minh ra loại phương thức liên lạc này. Thiết bị phóng hạt căn bản đem tín hiệu hạt căn bản đã được sắp xếp trước đó, đưa đến máy tiếp nhận tín hiệu của chiến hạm tiếp nhận. Sau đó máy tính sẽ căn cứ vào sự sắp xếp của hạt căn bản mà tự động tiến hành phiên dịch tin tức.
Giống như mấy chục hạt cát nhỏ bé trong sa mạc bị thổi qua không trung, tin tức mà chúng truyền qua, các chiến hạm của địch căn bản là không thể phát hiện được, chứ đừng nói tới bắt được.
Có điều, bởi vì cách thức truyền tin này chỉ có thể truyền được trong khoảng cách ngắn, dễ dàng bị ngăn trở mà lại tốn thời gian phiên dịch, thế nên bình thường chỉ được dùng khi có tình huống đặc thù. Sử dụng thích hợp nhất là để mai phục trong chiến đấu, bởi vì khi đó chiến hạm địch ở khoảng cách quá gần, thông tin điện tử cần phải truyền đi trong im lặng. Tín hiệu quang học thì không thể dùng được, cho nên phương thức này chính là con đường truyền tin duy nhất giữa các chiến hạm đang mai phục.
".... Tất cả các chiến hạm đã phản hồi xong." Tiếng Karl vừa dứt, toàn bộ phòng chỉ huy đột nhiên yên tĩnh trở lại.
Tiếng hô của Karl vừa dứt, toàn bộ phòng chỉ huy đột nhiên đã yên tĩnh trở lại.
Hạm đội vận tải Sous đang từng bước tiếp cận vòng mai phục.
"Giảm tốc độ!" Mắt thấy sắp đến được đầu hành lang quá độ Bước Nhảy, trong phòng chỉ huy của tàu chiến Victoria lớp {Typhoon}, Boder liền thở phào nhẹ nhõm mà hạ lệnh.
Tốc độ ba mươi km mỗi giây lại một lần nữa được giảm xuống. Hạm đội co lại trận hình, xuyên qua mấy tiểu hành tinh tối đen như mực.
Ba chiếc tàu khu trục lớp Duệ Mang xếp hình tam giác dẫn đầu xông qua lớp bụi tinh vân phân tán.
Ngay sau đó là hai chiếc tàu tuần dương lớp {Gầm Thét}, tiếp sau nữa là chiếc tàu chiến đấu lớp {Typhoon} và chiếc tàu vận tải khổng lồ lớp {Băng Nguyên Chi Hùng} đang được bao bọc bởi các tàu tuần dương và tàu khu trục ở hai cánh.
Khi khoảng tinh không rộng rãi mà sáng sủa xuất hiện ở trước mắt, mỗi người trên tàu vận tải Sous đều tận lực mà thả lỏng cả người.
Bốn phía xung quanh đều không có gì cả!
Khoảng vũ trụ trống vắng đã đem tới cho bọn hắn cảm giác an toàn mà không thể nào có được trong khu vực chướng ngại, dọc đường đi quả thực là thấp thỏm lo lắng. Lúc này, hạm đội vận tải với tư cách là mồi nhử đã hoàn thành nhiệm vụ. Đoạn đường còn lại đã là một con đường bằng phẳng.
Nhìn chiếc tàu vận tải khổng lồ đang ở bên ngoài cửa sổ mạn tàu, Boder liền châm lên một điếu xì-gà.
Trong tinh vân phía sau lưng, chiến đấu vẫn còn đang tiếp tục. Dựa theo kế hoạch tác chiến của thượng tướng Gorshkov, bất kể là hạm đội Phỉ Dương hay hạm đội Trenock, cho dù không sa vào cảnh toàn quân bị diệt thì cũng sẽ phải trả một cái giá cực kỳ nặng nề. Mà bản thân mình, một nhân vật đã đóng vai mồi nhử một cách thành công, chẳng những đã dụ dỗ được hạm đội Phỉ Minh mà còn đảm bảo được sự an toàn cho các vật tư. Càng đáng nhắc tới chính là, hạm đội hộ tống khi đánh trả đã tiêu diệt được một chiếc tàu khu chục Phỉ Dương, khiến cho bước chân của hạm đội Phỉ Dương bị trì hoãn tới 30000 km!
Với những chiến tích này, ít nhất cũng có thể nhận huân chương Quyền Trượng Hoàng Gia Sous.
Boder mãn nguyện mà phun ra một ngụm khói. Ánh mắt xuyên thấu qua tầng sương mù xám trắng, liếc qua đài chỉ huy một cách lơ đãng. Đột nhiên, ánh mắt của hắn liền bị khựng lại trên một cái màn hình nhỏ nằm ở góc dưới bên trái đài chỉ huy.
Tuyến đường thẳng của máy giám sát năng lượng đột nhiên đã bị kéo lên trên, rồi không ngừng bị kéo lên.
"Đến lúc kịch liệt rồi đây! Bạo cúc!...." Mập mạp cảm thấy vô cùng hối hận, sao mình lại có thể tùy tiện tặng quyền chỉ huy chiến dịch lần này cho Phương Hương như vậy được kia chứ. Hắn đứng bên cạnh Phương Hương, trong miệng không nhịn được mà kêu gào lải nhải: "Giết chết bọn hắn! Chọc mạnh vào! Chọc cho mông hắn nở đầy hoa. Cho bọn hắn hiểu vì sao hoa lại hồng như vậy!"
Phương Hương không thèm để ý tới cái tên mập mạp giống như đang lên cơn này. Nàng đang lẳng lặng nhìn hạm đội vận tải Sous đã có dấu hiệu hỗn loạn ở trên màn hình chính.
“Bất kể là ai, khi nhìn thấy sau lưng mình có mấy chục dải sáng màu trắng lớn nhỏ ngưng tụ, quanh quẩn trong hư không tịch mịch đen như mực; khi nhìn thấy từng chiếc, từng chiếc chiến hạm xuất hiện từ trong màn sáng, chầm chậm hiển lên giữa hư không, thế nào thì cũng phải có chút hoang mang lo sợ đi?”
Khóe miệng Phương Hương khẽ cong thành một nét cười xinh đẹp, hoàn toàn tương phản với khí chất lạnh nhạt thanh thoát của nàng. Hai chiếc tàu chiến đấu, ba chiếc tàu tuần dương cùng với mười bốn chiếc tàu buôn vũ trang đang vây thành một vòng tròn khổng lồ tựa như một cái phễu ở trong khoảng không gian. Hạn đội vận tải Sous chính là vừa đi xuyên qua cái phễu này.
Lúc này, đuôi chiến hạm của bọn hắn đang nằm ngay dưới họng pháo của mười chín chủ pháo cùng ba mươi tám phó pháo của mười chín chiếc chiến hạm!
Mập mạp đang gào rú liền lập tức khựng lại.
Mắt hắn chớp chớp, ngây ngốc nhìn Phương Hương ở bên cạnh.
Nụ cười của Phương Hương càng lúc càng đẹp đẽ. Nàng ngồi ở trên vị trí chí huy, phảng phất như đã hoàn toàn biến thành người khác. Nàng nhẹ nhàng phất phất sợi tóc đen nhánh, bình thản nói: "Bắn!"
Hai chữ này chính là ma chú đòi mạng!
Chùm ánh sáng ngưng tụ đã lâu của hạm đội Phỉ Quân như rời cung mà ra. Năng lượng cuồng bạo như dòng nước lũ nhanh chóng vạch phá hư không, cắm vào phần đuôi của hạm đội Sous. Màn ánh sáng từ các vụ nổ lần lượt chiếu sáng lấp lánh trong vũ trụ.
Hạm đội vận tải Sous đã giảm tốc độ xuống còn mười km mỗi giây, chỉ trong nháy mắt liền gặp phải sự đả kích gần như là hủy diệt.
Một chiếc tàu tuần dương và một tàu khu trục bị phá hủy trực tiếp. Còn lồng bảo vệ năng lượng của ba chiếc tàu tuần dương, bảy tàu khu trục và hai chiếc tàu vận tải đã biến thành màu đỏ thẫm.
"Địch tập kích!"
Trong khoảng khắc khi chiến hạm bị trúng đạn pháo năng lượng, tiếng cảnh báo bén nhọn kèm theo tiếng rú thê lương của gã nhân viên quan sát mới đột ngột vang lên.
Từng dải sáng đang lướt qua cửa sổ mạn tàu của chiến hạm. Từng chiến hạm đang vỡ vụn, tung bay lộn mình ở trong tinh không.
Vô số đợt sóng xung kích tung hoành ngang dọc đang lay động, xé rách chiến hạm. Chiếc tàu chiến đấu khổng lồ lớp Typhoon đang giống như một chiếc thuyền lá nhỏ nhoi bất cứ khi nào cũng có thể bị sóng cả quật ngã trong cơn bão năng lượng!
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Boder lảo đảo mà túm lấy cổ áo của một viên tham mưu: "Sao kẻ địch lại xuất hiện, bọn chúng vì sao lại xuất hiện?"
Trong tiếng quát của Boder, gã tham mưu xui xẻo há to miệng, ánh mắt hoảng sợ, dốc sức liều mạng mà lắc đầu.
Hắn không biết kẻ địch vừa phát động tấn công đã xuất hiện từ lúc nào. Không chỉ mình hắn không biết, cả hạm đội cũng không có ai biết. Không chỉ có con người mà ngay cả ra-đa, máy quyét, ống nhòm, hết thảy cũng đều không biết!
Ngoại trừ thời điểm kẻ địch phát động công kích đã làm cho đường dò xét năng lượng trên màn hình máy giám sát lao vụt lên trong nháy mắt ra, từ đầu tới cuồi, đây đều là một lần đánh lén không hề có chút báo hiệu nào.
Không có bất kỳ một sự báo hiệu nào... Sự thật này đã hoàn toàn đi ngược lại với hệ thống giảng dạy quân sự, đủ để biến vị tham mưu này trở thành con rối lắc tới lắc lui trong tay Boder...
"Tít.. Tít... Tít "
Máy tính trung ương khống chế chiến hạm chợt vang lên cảnh báo chói tai.
"Đuôi chiến hạm, khu 11 bị bắn trúng...."
"Mạn trái, khu 5 bị bắn trúng... Sức phòng ngự hạ xuống 35%."
"Hành lang 4 xảy ra hỏa hoạn, tự động đóng lại...."
Tiếng điện tử khô khan không cảm xúc đang vang lên liên tiếp từ máy tính, cùng lúc báo cáo nhiều loại tình huống khác nhau, phảng phất như tiếng của các bào thai giống nhau đang tranh cãi quyết liệt.
Đẩy mạnh viên tham mưu đang bị túm trong tay ra một cái, Boder liền kiểm tra tin tức hiện tại trên đài chỉ huy bằng một tốc độ cực kỳ nhanh.
Mười chín, có mười chín điểm sáng đang xuất hiện trên rada! Trên hình ảnh rung lắc mà ống kính ống nhòm quang học tầm xa đã chụp được, trong số đó có hai chiếc là tàu chiến đấu, ba chiếc là tàu tuần dương, còn lại đều là tàu buôn vũ trang!
Bọn hắn làm sao có thể lặng im không tiếng động mà xuất hiện ở phía sau lưng mình được? Hỏa lực của bọn hắn sao lại mạnh như vậy?
Những vấn đề này đang không ngừng xoay quanh trong đầu Boder. Chỉ có điều, vào lúc này, cho dù mọi chuyện có kỳ quặc thế nào thì hắn cũng không còn quan tâm được nữa rồi.
Tuyệt đối không thể để cho bọn chúng tiếp tục bắn thêm lượt thứ hai ở phía sau được!
"Tránh né tự do!" Boder nhấc máy truyền tin, nện nắm đấm vào nút liên lạc hạm đội: "Tàu vận tải tiếp tục tiến về phía trước. Chuẩn bị Bước Nhảy! Tất cả các chiến hạm ở đầu trận hình của hạm đội hộ tống lập tức tăng tốc tiến về phía trước. Chia ra hai cánh trái phải, bay lượn vòng hình sừng dê. Đuôi trận hình không được ngừng lại, không được quay lại. Xông lên phía trước cho ta. Tự do đổi hướng, kéo rộng góc bắn của địch nhân ra...."
"Ùynh!" Lại một tiếng nổ dữ dội. Tàu Victoria đang rung chuyển kịch liệt.
Đó là một chiếc tàu tuần dương ở gần tàu Victoria, trong lúc hoảng loạn định quay lại thì bị hỏa lực dày đặc phá hủy. Chiến hạm nổ tung khiến cho phần đuôi của nó bắn mạnh vào mạn phải của tàu Victoria.
"Không được quay lại! Tăng tốc... "Boder gào lớn khản cả giọng.
"Không còn kịp nữa rồi...." Phương Hương nhìn không dời mắt khỏi máy tính chiến thuật, ngón tay trắng nõn nà nhẹ nhàng ấn lên trên màn hình ảo.
Phảng phất cảm nhận được động tác tay của nàng. Ở chính diện hạm đội Sous, hai chiếc tàu tuần dương cùng tám chiếc tàu buôn vũ trang đã trồi lên từ trong hư không.....
Cùng lúc đó, mười chín chiếc chiến hạm Phỉ Quân sau khi kết thúc đợt pháo kích thứ nhất đã tăng tốc, mãnh mẽ lao vào trận hình tán loạn của hạm đội vận tải Sous!
Mập mạp nhìn vào máy tính, da thịt trên mặt liền co quắp lại.
Tất cả mọi việc, khi so sánh với thời gian ở trên máy tính chiến thuật của Phương Hương, đều không hề sai kém một chút nào!