Mạo Bài Đại Anh Hùng

Quyển 6 - Chương 31: Mất ăn mất ngủ




Kaspar là một học giả nghiên cứu học vấn với thái độ rất nghiêm túc và cẩn thận, cũng là một người rất có tố chất làm thầy giáo. Ông ta cũng không giả vờ cao thâm, lý luận cao thâm tới đâu, công thức phức tạp như thế nào, ông ta cũng có thể dùng phương pháp dễ hiểu nhất để giải thích rõ ràng. Mặc dù là là một người ngoài nghề, khi nghe xong cũng có thể hiểu rõ được một hai về khái niệm ở trong đó.

Đây là một bản lĩnh giảng dạy. Mặc dù Kaspar đã rời khỏi nhân thế được chín mươi năm rồi, thế nhưng, nhật kí làm việc mà ông ta lưu lại, vẫn như cũ khiến cho mập mạp kiến thức được học học cùng phong phạm của vị khổng lồ khoa học này.

Ông ta phảng phất như đang ngồi yên ở đối diện của mập mạp, êm tai mà nói. Bất kể lý luận công thức thâm ảo khó hiểu nào, đối với vị khổng lồ khoa học này, đều là đơn giản như vậy, mây trôi nước chảy cử trọng nhược khinh. Dẫn chứng phong phú, biểu đạt thông tục dễ hiểu, rõ ràng đến mức khiến cho người ta không hiểu cũng không được.

Robot, loại vũ khí chiến tranh này bao hàm chín hệ thống, liên quan đến vô số ngành khoa học mũi nhọn như tài liệu học, vật lý học, số học, cơ giới học, điện tử học, công nghiệp thiết kế học, không khí động lực học,... được Kaspar bày ra phân tích thấu triệt đến từng hạt bụi.

Có thể nói rằng, bất cứ vấn đề nào về robot, đều có thể tìm được đáp án bên trong nhật kí làm việc này! Cho dù không có đáp án, Kaspar cũng có để lại dẫn dắt. Đây là nghiên cứu siêu việt thời đại. Một số kỹ thuật trong đó, thậm chí chỉ có thể dùng thần kỳ để hình dung.

Mập mạp phải thán phục tự đáy lòng: "***, cái lão dâm trùng cưới sáu bà vợ này, thật đúng là thiên tài khó thấy." Trong lòng vừa bội phục vừa đố kị, nói tóm lại, về sáu bà vợ vẫn hơn một chút. (anh em thử đoán xem mập sẽ có mấy vợ nào, chắc chắn là không thể nào thua lão dâm trùng này được

Sau khi xem nhật kí, mập mạp bình thường liền sinh ra một ảo giác. Phảng phất như vị không lồ khoa học này, không phải là sinh ở hơn một trăm năm trước, mà là xuyên qua từ hơn mười năm hay thậm chí là mấy trăm năm sau (dễ lắm). Ông ta tựa như một nhà tiên tri, trong quả cầu thủy tinh thấy rõ được tất cả, tương lai không đâu che giấu được.

Một cuốn nhật ký như vậy, đối với mập mạp tự nhiên có sức hấp dẫn trí mạng. Hiện tại, hắn đã hoàn toàn trầm mê ở trong thế giới robot.

Hắn một bên học tập, một bên lợi dụng thiết bị tài liệu của phòng thí nghiệm, làm đủ loại thí nghiệm trên mình [Logic]. [Logic] bị hắn hết tháo lại lắp, hết lắp lại tháo. Tài liệu trong phòng thí nghiệm bị hắn làm tiêu hao như nước chảy.

Mỗi ngày, thời gian hắn dùng cho việc ăn ngủ, cộng vào cũng không quá ba giờ. Suốt một tháng, không nói đến việc robot càng tháo càng tan mà vẫn chưa được hoàn thành xong việc cải tiến nâng cấp, người thì lại đã tiều tụy đi rất nhiều.

Thế nhưng, Boswell và Rắm Thối xem ra, tinh thần của gã mập mạp này theo sự thâm nhập sâu vào nghiên cứu, hình như càng lúc càng phấn khởi hắn lên. Cả ngày hai con mắt lóe ra tinh quang, lầm bầm lảm nhảm như tâm thần.

Boswell biết, tất cả các năng lực của mập mạp, đều đến từ sự ngoan cường này. Giống như hắn khi ở học viện Galypalan, sự sợ hãi đối với tương lai không xác định, đã thúc đẩy hắn giống như một khối bọt biển bị vắt khô, hấp thu tất cả các tri thức cả hữu dụng lẫn vô dụng một cách liều mạng.

Mà Boswell xem ra, cuốn nhật kí làm việc của Kaspar này, chính là trời sinh vì gã mập mạp này mà viết ra!

Boswell cũng đã xem qua nhật ký, thế nhưng, trong vài ngày nghiên cứu ngắn ngủi, ông ta vậy mà lại kinh ngạc mà phát hiện ra rằng, bản thân mình lý giải đối với cuốn nhật kí, lại còn xa mới khắc sâu bằng mập mạp như vậy!

Ông ta không rõ, trong khoảng thời gian này, mập mạp rốt cuộc đã học được bao nhiêu thứ mà người thường khó có thể tưởng tượng được, giải quyết được bao nhiêu nan đề mà chính ông ta hay thậm chí là toàn bộ thế giới hiện nay đều không thể giải quyết được. Thế nhưng, ông ta có thể cảm nhận được rõ ràng, mập mạp trong giờ khắc này, đang tiến hành một va chạm tư tưởng kinh thiên động địa với vị khổng lồ khoa học trăm năm trước.

Lý luận, học thức của mập mạp, không chỉ thua kém bản thân Boswell, mà thậm chí còn thua kém rất nhiều nghiên cứu viên trong phòng thí nghiệm. Thế nhưng, thiên phú của hắn trong cái lĩnh vực kỹ sư máy móc này, còn có cả sức tưởng tượng như thiên mã hành không kia nữa của hắn, chính là bất cứ kẻ nào đều không thể với tới được.

Những thứ này, mới có thể va chạm được với tư tưởng của Kaspar mà lóe ra tinh tủy hoa lửa huyễn lệ!

Một người, là người khổng lồ khoa học cách đây một trăm năm đã có những nghiên cứu vượt thời đại, còn người kia, là một kỹ sư máy móc thiên tài biết rõ các loại robot hiện đại, có kinh nghiệm chiến đấu cùng sửa chữa phong phú và sức tưởng tượng vô hạn.

Hai người tập hợp lại, cũng không phải đơn giản như một cộng một bằng hai như vậy. Tư tưởng của bọn họ cộng minh, cơ sở lý luận của Kaspar, dưới sự gia tăng của học thức mập mạp, dẫn dắt cho hắn. Sức tưởng tượng của mập mạp đáp lời với suy nghĩ cùng tiên đoán của Kaspar, kỹ năng kỹ sư máy móc của hắn, thực nghiệm lý luận của Kaspar.

Boswell tự động từ bỏ nghiên cứu đối với cuốn nhật kí.

Từ bỏ việc nghiên cứu nhật kí, cũng không khiến cho ông ta cảm thấy đáng tiếc. Kaspar là một thiên tài, Điền Hành Kiện cũng là một thiên tài giống như vậy. Giữa hai con người thiên tài này, vốn không cần người khác chen vào.

Thời gian hiện tại, bất kể là đối với Boswell, đối với mập mạp hay là đối với Liên Bang Leray mà nói, đều là vô cùng quý giá. Boswell không cho phép mình bởi vì hiếu kỳ hoặc là hiếu thắng, lại đem tinh lực chồng chéo đặt ở một chỗ.

Đối với Liên Bang Leray mà nói, quan trọng hơn vẫn là Rắm Thối!

Vừa nghĩ đến việc mình đang có được Trí năng nhân tạo mà chưa bao giờ xuất hiện trong lịch sử mấy nghìn năm của nhân loại này, Boswell liền hạnh phúc đến quên hết tất cả. Trí năng nhân tạo, đây chính là mộng tưởng cả đời của biết bao nhiêu nhà khoa học nha. Hiện tại, cái mộng tưởng này, vậy mà lại nằm ở trong tay mình!

Boswell không dám lãng phí một chút thời gian nào. Nếu như đã có được Trí năng nhân tạo, vậy mà lại chẳng tạo cho nó một nền tảng có thể phát huy ra năng lực của nó, đó quả thực là phí của trời.

Liên Bang Leray hiện tại đang rất cần cái nền tảng này! Có cái nền tảng này, toàn bộ Leray có thể bước vào một thời đại mới!

Về gần mà nói, cơ cấu nghiên cứu khoa học sẽ phát hiện ra, bất cứ hạng mục nào cần tính toán siêu cấp cũng không phải là vấn đề khó gì nữa. Trí năng nhân tạo có thể vận dụng từng chiếc máy tính mà nó tìm kiếm được! Không chỉ riêng gì ở Leray, mỗi một chiếc máy tính có nối mạng liên tuyến của toàn bộ xã hội loài người, đều trở thành vật dụng tính toán của phòng thí nghiệm Leray.

Quân đội sẽ phát hiện ra, hệ thống Thiên Võng, sẽ trở nên hùng mạnh chưa từng có. Vận tải phân phối hậu cần, sản xuất tiếp tế vũ khí quân sự, bố trí quân đội, thu thập và truyền tải tin tức tình báo, thôi diễn tính toán các phương án tác chiến, sẽ trở nên mau lẹ dị thường mà lại có hiệu suất cao.

Bởi vì nhân khẩu giảm mạnh khiến cho sức sản xuất giảm xuống, cũng dưới cái nền tảng này, giảm bớt một cách cực đại. Dây chuyền sản xuất tự động và người máy gia công tiên tiến hơn từng bước được sinh ra, dưới sự chỉ huy của nền tảng Trí năng nhân tạo, thay thế 40% thao tác nhân công! Nhất là các doanh nghiệp quân sự, năng lực sản xuất sẽ được khôi phục với quy mô lớn.

Về xa mà nói, trong tưởng tượng của Boswell, vậy thì càng khủng khiếp rồi.

Thứ đầu tiên chịu ảnh hưởng, chính là kinh tế của Leray.

Không cần nói khoa trương một chút nào, thời đại tự do cạnh tranh, chính phủ thông qua cán cân kinh tế tiến hành điều tiết khống chế và can thiệp vào kinh tế đã trở thành quá khứ. Leray, sẽ tiến vào một thời đại kinh tế có kế hoạch kiểu mới!

Xúc tua của Trí năng nhân tạo, sẽ kéo tới khắp mọi ngõ ngách của xã hội loài người. Trong cái thế giới mà mỗi người đều đã có thân phận điện tử cùng tư liệu tín dụng, tiền giấy đã rời khỏi lưu thông nhường chỗ cho tiền điện tử này, tất cả các hoạt động kinh tế, đều dưới sự quản chế của nó.

Nếu như nói hệ thống thị trường kinh tế tư bản chủ nghĩa, tất cả đều định đoạt bằng tư bản và thị trường. Vậy thì hiện tại, cái nền tảng Trí năng nhân tạo này, chính là tư bản, chính là thị trường!

Tất cả các vật chất tài nguyên, nhu cầu, kỹ thuật, sức lao động, tư bản, đều sẽ bị nó tập trung lại. Đối nội, nó có thể điều tiết sản xuất, tránh lũng đoạn cùng cạnh tranh quá độ. Đối ngoại, nó có thể tập hợp thống nhất sức sản xuất của Leray, tham gia vào cuộc cạnh tranh tàn khốc hơn.

Nếu như trước đây, đây có thể là chuyện cổ tích. Thế nhưng, khi một cái Trí năng nhân tạo có trí tuệ phán đoán tự chủ cùng năng lực tính toán vô hạn tham gia vào hoạt động kinh tế, kết cấu kinh tế của Leray, sẽ xảy ra thay đổi sâu sắc. Năng lực nắm bắt đối với tình trạng kinh tế của chính phủ, sẽ trở nên mạnh mẽ không gì sánh được.

Cạnh tranh cũng không bị tiêu diệt, chúng chỉ là đã bị khống chế! Bị khống chế bên trong hệ thông chỉ đạo kế hoạch của chính phủ. Trong cái hệ thống này, mọi người sẽ biết được là ở đâu cần những gì, sản phẩm của bọn họ phải đạt được chất lượng và giá cả như thế nào, cung cấp dịch vụ như nào mới có thể đạt được đơn đặt hàng nhiều hơn.

Sự cạnh tranh trong khống chế này kỳ thực càng trọn vẹn hơn, đồng thời cũng khiến cho cạnh tranh trở nên hữu ích mà không có tính phá hoại. Hiệu suất lợi dụng nguồn tài nguyên của hệ thống kinh tế thượng tầng cao hơn, mà ở hạ tầng, ứng dụng kỹ thuật mới, cũng khiến cho các doanh nghiệp thu được kết quả phong phủ hơn.

Không riêng gì kinh tế, còn kể cả các mặt của xã hội.

Mỗi người của cái quốc gia này đều sẽ phát hiện ra, bỗng nhiên, máy tính của bọn họ, có thể thực sự câu thông cùng bọn họ. Bọn họ sẽ nhận được những ý kiến tốt hơn, có thể giải quyết rất nhiều nan đề mà bọn họ không thể giải quyết được.

Bọn họ sẽ phát hiện ra, toàn bộ thế giới thoáng cái liền sống dậy! Sinh hoạt của bọn họ, từ nay về sau liền bị thay đổi.

Đương nhiên, bất kể là xa hay gần, trước khi Leray chân chính có được năng lực chống cự các siêu cường quốc, cái nền tảng này, chỉ có thể xuất hiện dưới hình thức máy tính trung ương siêu cấp. Trí năng nhân tạo, sẽ là bí mật lớn nhất của cái quốc gia này.

Mà khi Trí năng nhân tạo tham gia toàn diện vào cái xã hội này sẽ dẫn đến hậu quả gì, sẽ gây rối loạn như thế nào đến con người, ai cũng không biết. Tất cả cũng không hoàn mỹ như vậy. Loại chuyển biến đột nhiên này, ẩn chứa rất nhiều nhân tố không xác định thậm chí là không an toàn.

Thế nhưng, Boswell lúc này cũng bất chấp rồi. Đối với cái quốc gia lung lay sắp ngã ở trong chiến tranh này mà nói, sinh tồn, mới là mới là vấn đề quan trọng nhất!

Boswell giống như Điền Hành Kiện, mỗi ngày đều đắm chìm trong công việc đến mất ăn mất ngủ. Cảm giác thành tựu khi chế tạo nền tảng Trí năng nhân tạo làm thay đổi cái thế giới này đã khiến cho ông ta quên hết mọi chuyện khác. Sự mê hoặc như vậy, hẳn là không có cách nào từ chối được.

Ông ta cũng không ý thức được, sau khi ông ta đem tất cả đều nhét vào nền tảng quản lý Trí Năng, tất cả những thay đổi xảy ra ở Leray, là ý nghĩa như thế nào đối với mập mạp!

Điều đó có nghĩa là, chỉ cần cái gã mập mạp này muốn, hắn có thể trở thành Thần của cái quốc gia này!