Mạo Bài Đại Anh Hùng

Quyển 6 - Chương 15: Tuyển chọn




Boswell cười khổ, vẻ mặt xấu hổ. Ông ta thực sự không biết phải trả lời vấn đề này như thế nào.

Ngươi là một gã Trí năng nhân tạo, muốn cái đồ chơi đấy làm gì, cứ cho là có thể cho ngươi được cây Kim Cô Bổng lên một phát là chọc trời, thế nhưng ngươi cũng không đất mà dùng nha.

Cửa thang máy mở ra, mấy nữ nghiên cứu viên mặc trang phục nghiên cứu màu trắng đang chờ ở thang máy, thấy Boswell đều hành lễ vấn an, ngay cả mập mạp ở phía sau đi theo Boswell cũng liếc mắt qua vài cái.

"Ô!" Khuôn mặt in trên áp-phích trưng binh này thực sự quá quen mắt rồi. Mấy cô gái phản ứng nhanh, hầu như lập tức sẽ kêu lên. Đang lúc kích động thì lại nghe một thanh âm truyền đến: "Lão đầu, công năng có đầy đủ hay không, kê kê chính là mấu chốt. Cái thứ đó phân loại ra sao, ta muốn chọn một cái thật to!"

"......"

Tuy rằng không biết gã người máy hình cầu mà Boswell đang cầm trong tay kia là vật gì, thế nhưng, uy lực của những lời này thực sự rất lớn. Mấy nữ nghiên cứu viên dường như bị điểm á huyệt, mặt đỏ lên, cúi thấp đầu bước nhanh vào thang máy.

Boswell chỉ cảm thấy mặt mũi mất sạch, nét mặt già nua ửng đỏ. Mập mạp ngược lại lại không hề gì, hết nhìn đông lại nhìn tây chung quanh, dù sao thì người cầm Rắm Thối mất mặt chính là Boswell, chẳng có quan hệ gì với mình.

Học viện quân sự thủ đô số 1 là trường học quân sự lớn nhất, cổ nhất và danh tiếng nhất của Liên Bang Leray. Được thành lập từ thời kì vương triêu Nadmeck cách đây năm trăm năm, trong cuộc chiến tranh giành độc lập Leray ba trăm năm trước, khi đó vẫn còn mang tên là Đại học Chỉ huy quân sự Nadmeck, tất cả các học viên của trường học này đã dưới sự lãnh đạo của hiệu trưởng là nguyên soái Stanley, trở thành lực lượng trung kiên phản kháng ách thống trị tàn bạo của vương triều, giành độc lập cho Leray.

Ba trăm năm qua, học viện quân sự thủ đô số 1 đã từng sản sinh ra hai vị nguyên soái, bốn mươi tám vị thượng tướng, về phần trung tướng, thiếu tướng, đó quả thực là vô số kể. Vậy nên, cái học viện này vẫn được xưng là cái nôi của quân đội Liên Bang Leray.

Trong tòa nhà tổng hợp, nhìn dãy hành lang rộng rãi sáng sủa, các gian phòng ngăn nắp sạch sẽ đúng tiêu chuẩn cùng đủ loại dụng cụ dạy học và thiết bị nghiên cứu khoa học tiên tiến, mập mạp bỗng nhiên thở dài ra một hơi.

Năm đó, khi biết được An Lôi ghi danh vào trường quân đội, hắn đã từng lén đi tới cái trường quân đội duy nhất của thủ đô này để báo danh. Kết quả, là bị đuổi ra ngoài. Nếu như không phải bậc cửa tòng quân bị hạ thấp xuống, mập mạp biết mình sợ rằng cả đời này đều không có khả năng trở thành một người quân nhân.

Đi theo phía sau Boswell, rất nhanh đã tới được phòng thí nghiệm.

Sau khi đi qua liên tiếp hai lối thoái hiểm cùng một khu vệ sinh, một đại sảnh giống như ở phòng thí nghiệm Galypalan đã xuất hiện trước mắt mập mạp. Trong các phân khu, một khẩu pháo năng lượng, vài chiếc robot không rõ kiểu dáng đang được các nghiên cứu viên cải tiến hoặc kiểm tra đo lường. Trước máy tính trung ương to lớn, hơn mười nghiên cứu viên đang bận rộn.

Một nghiên cứu viên dáng dấp như thực tập sinh đang cầm một bản số liệu trong tay, một bên lật xem, một bên bước nhanh lướt qua bên cạnh mập mạp. Trong lúc lơ đãng ngẩng đầu, vị thực tập sinh này bỗng nhiên trợn to mắt nhìn mập mạp, vẻ mặt không thể tin tưởng.

Mập mạp không rõ nguyên do, cũng trừng mắt nhìn lại với vẻ mặt y hệt. Hai người mặt đối mặt, mắt to trừng mắt nhỏ.

Boswell trong lòng liền biết không hay, kéo mập mạp chui vào trong phòng nghiên cứu chuyên môn của ông ta. Sau khi cửa tự động khép lại chỉ còn một cái khe hở, một tiếng kêu mừng rỡ liền truyền vào.

" Điền Hành Kiện! Trời ơi, là Liên Bang anh hùng Điền Hành Kiện, Điền Hành Kiện tới rồi!"

Thực tập sinh nhảy tới nhảy lui chạy như điên, tuyên bố phát hiện kinh người của anh ta (*). Toàn bộ phòng thí nghiệm thoáng cái loạn thành một đoàn. Tiếng trách mắng, tiếng nghi vấn, tiếng thét chói tai, còn có tiếng la của vị thực tập sinh kia, đem phòng thí nghiệm vốn yên tĩnh biến thành cái chợ.(* Chỗ này có một cụm từ là 绕场一周的姿势, nhiễu tràng nhất chu đích tư thế, có thể là tư thế giơ hai tay lên trời kiểu mấy vận động viên điền kinh khi về đích, không rõ lắm nên bỏ qua -nd)

Không cần Boswell nói cái gì, mập mạp đã hiểu rõ ràng, bản thân mình liền bế mạc rồi.

Trong khoảng thời gian rời khỏi Liên Bang này, mình đã bị in lên trên áp-phích. Lý do cũng không phải bởi vì da mặt mình dày, mà đó là chuyện thật là tốt của mấy lão bất tử trong quân bộ Liên Bang và thêm cả Tổng Thống cùng làm ra.

Bọn họ đẩy mình ra ngoài, đồng thời còn treo thêm trên ngực mình một tấm bảng hiệu, trên tấm bảng đó, chính diện có khắc bốn chữ to: "Liên Bang anh hùng"

Nghe lên thì rất vinh quang, thế nhưng mập mạp biết, cái tấm bảng này mặt sau cũng có mấy chữ, so với mặt trước cũng tương tự: "Pháo hôi phá của!"

Boswell ôm Rắm Thối, tự động bỏ qua ánh mắt u oán của mập mạp, nhanh chóng từ máy tính trung ương xuất ra dày đặc các mô hình người máy, điểm vào một cái trong đó, nói với Rắm Thối: "Thối gia, ngài xem cái này thế nào?"

Trên màn hình ảo, hiện lên một nam tử cao lớn anh tuấn. Mái tóc vàng kim, con ngươi xanh lam, ngũ quan như được điêu khắc, hơn nữa còn thêm thân thể như hình tam giác ngược, tứ chi thon dài, lấy tiêu chuẩn của nam nhân mà xem, gần như là hoàn mỹ.

Boswell nói: "Cái này là người máy hộ vệ Thái Dương thần số 18 do công ty người máy Dương Quang của đế quốc Jaban nghiên cứu chế tạo ra năm 2061, là loại hàng hóa xa xỉ trong số các người máy 5 sao hiện nay. Khung xương thân thể dùng hợp kim siêu cường cấu thành, tổ chức da thịt đều là lựa chọn từ tài liệu tốt nhất trong vũ trụ. Bất kể là cảm quan hay là cảm xúc, đều giống hệt như người thật. Quan trọng nhất là, người máy kiểu hộ vệ có độ linh mẫn và cường độ lực của động tác đều cao gấp mấy lần so với người máy phục vụ bình thường."

Rắm Thối nhìn chằm chằm vào Thái Dương thần số 18, nhìn qua nhìn lại rồi ngạc nhiên nói: "Thế nào mà không có tiểu kê kê?"

Boswell xấu hổ nói: "Những người máy này chỉ có thể chấp hành trình tự vô cùng nghiêm ngặt, không trang bị các năng lực phán đoán ngoài trình tự. Cái thứ đó, thực tại là không cần dùng. Huống hồ, xã hội loài người có quy định vô cùng nghiêm ngặt đối với người máy, không cho phép tùy tiện trang bị thêm những thứ vi phạm luân lý đạo đức gì đó. Bất quá, một số công ty sản xuất đồ chơi cho người trưởng thành, ngược lại lại phát triển những thứ như vậy."

Rắm Thối lập tức thông suốt nói: "Có phải là búp bê hình người (s*xdoll) không?"

Boswell gật đầu nói: "Đúng, là thứ đó."

"Dâm uế!" Rắm Thối lòng đầy căm phẫn.

" Bại hoại đạo đức!" Mập mạp lời lẽ chính nghĩa.

"Trong phòng thí nghiệm chúng ta, có hàng mẫu của búp bê hình người cao cấp không?" Rắm Thối hồn nhiên nói: "Hoặc là có chút hấp dẫn ấy."

Mập mạp ở một bên cho Rắm Thối một cái ánh mắt tán dương.

"Trong phòng thí nghiệm thế nào lại có mấy thứ như vậy." Boswell nghiêm túc nói, thấy Rắm Thối vẻ mặt mất hứng, suy nghĩ một chút rồi nói: "Trong nhà của ta ngược lại lại cất giấu mấy thứ này."

"...."

"Kiểu dáng này thế nào?" Boswell nói sang chuyện khác: "Nếu như ngài chọn là được rồi, chúng ta sẽ dùng tài liệu tốt nhất làm cho ngài, bảm đảm so với mấy thứ kinh điển hay là trân tàng gì đó thì đều tiên tiến hơn. Nếu muốn trang trí thứ gì đó lên, bất kể là kỹ thuật hay là tài liệu, phòng thí nghiệm chúng ta đều có."

Rắm Thối nhìn qua gã mập mạp đang sắc mặt bất thiện một chút, một kẻ có trái tim bảy lỗ (*) như nó, làm sao mà lại không biết khi biến thành một gã đẹp trai đi theo bên cạnh mập mạp thì sẽ có hậu quả gì, quyết định thật nhanh nói: "Cái hình tượng này có chút quá xấu xí rồi, vừa nhìn đã thấy ngu ngốc cứng nhắc, có cái nào anh tuấn thần võ giống như Béo gia của chúng ta không?"(* nguyên văn Thất Khiếu Lung Linh tâm, chỉ sự hiểu biết thông tuệ, ai đọc Phong Thần thì sẽ biết, hoàng thúc Tỷ Can của Trụ Vương có trái tim này, Đát Kỷ giả bộ bệnh, mượn cớ cần trái tim chữa bệnh khiến cho Trụ Vương giết Tỷ Can)

Mập mạp rất vui mừng, từ ái vỗ vỗ đầu Thối Thối, chỉ vào một loại người máy trên màn hình ảo nói: "Ta nghĩ cái này không sai nha."

Rắm Thối theo ngón tay của mập mạp nhìn loại người máy giống như trẻ con kia, thiếu chút nữa ngất xỉu, lập tức lắc lắc đầu.

Mập mạp cả giận nói: "Thế nào mà lại không được? Loại này trông rất khả ái, nhìn kỹ thì có cả tiểu kê kê, lão đầu, ông nói qua một chút đi!"

Boswell giới thiệu nói: "Loại này là người máy trẻ con do Cộng hòa Phỉ Dương nghiên cứu chế tạo, là chuyên môn cung cấp cho sản phụ nuôi con bằng sữa mẹ học tập. Bởi vì da dẻ vô cùng mềm mại nhẵn nhụi, dáng dấp cũng thiết kế dựa theo hình tượng mà nữ tính thích nhất, thế nên, đặc biết được nữ tính yêu thích. Khi đưa ra thị trường, không chỉ có sản phụ mang thai mua mà ngay cả một số nữ hài cũng thích mua thứ đồ chơi này."

"Thế nhưng..." Boswell cản thận nhìn qua Rắm Thối đang bi thống một chút, nói: "Cái tiểu kê kê kia là đồ trang trí thôi, tác dụng không phải là lớn. Đương nhiên, chúng ta có thể sửa chữa."

" Nữ hài cũng mua?" Mập mạp có chút hoang mang mà hỏi thăm: "Bọn họ không có sữa, mua về để làm gì?"

Rắm Thối vốn đang ủ rũ, nghe xong nghi vấn của mập mạp, con mắt bỗng nhiên sáng ngời, quay đầu nghe Boswell nói: " Thiên tính của nữ hài mà, thấy thứ gì đó đáng yêu thì liền thích. Thái Dương thần số 18 là hàng xa xỉ, sau khi chiến tranh bạo phát thì mới phát triển ra, Liên Bang tìm không thấy. Thế nhưng, loại người máy trẻ con này, những nhà có tiền trong Liên Bàng lại không hiếm thấy. Hiện đã phát triển tới đời thứ 3 rồi, các nữ hài tử đều thích ôm như sủng vật điện tử."

"Ôm?" Con mắt Rắm Thối lập tức lóe sáng.

"Đáng yêu?" Mập mạp vung tay lên: "Cái mỹ đức này không dính dáng gì tới cái tên tiểu hỗn đản này, đổi cái khác đi,"

"Đừng!" Rắm Thối bỗng nhiên kêu lên: "Là loại này đi, ta thích loại này! Quá đáng yêu rồi, cùng cái tên của ta rất xứng đôi."(tên thực của Rắm Thối là 'tiểu thí hài', tức là tiểu hài tử xấu xa, tại bác Lã dịch là Rắm Thối nên vẫn giữ nguyên)

" Kê kê rất nhỏ nha." Mập mạp nói.

" Không quan hệ, ngược lại ta cũng không dùng được." Rắm Thối nói: "Có cái làm trang trí là tốt rồi."

"Quyết định là loại này?" Boswell nói.

"Là loại này!" Rắm Thối như đinh đóng cột.

Ánh mắt ba người phân biệt hướng về các hướng khác nhau, mọi người đều hiểu trong lòng mà không nói ra.

" Thế nhưng, loại này hình như hơi nhỏ một chút, hình dạng như mới có mấy tháng, không thể đi không thể chạy được, hay là chúng ta đổi thành khoảng hai ba tuổi, vừa mới biết đi?" Boswell kiến nghị nói.

"Quan trọng là phải khả ái, là cái loại khi nữ nhân nhìn thấy liền tràn đầy tình mẫu tử." Rắm Thối nói: "Hơi lớn một chút cũng không đáng kể, hài tử hai tuổi có năng lực tương tác với người tương đối mạnh. Thế nhưng, công năng vẫn phải đầy đủ hết, đã làm, thì phải làm một cái tốt nhất."

"Vậy thì chiếu theo người máy chiến đấu mà chế tạo!" Boswell đã lên tinh thần: "Hiện tại người máy chiến đấu bởi vì không thể phán đoán ngoài chương trình, trong chiến đấu chỉ biết dựa theo trình tự cố định mà tiến hành các động tác công kích hữu hạn, không thì cũng là được người điều khiển từ xa, hãy nghĩ xem, một người máy chiến đấu do Trí năng nhân tạo khống chế!"

Càng nói về sau, lão đầu đã hưng phấn đến mặt mày hồng hào.

"Được được!" Rắm Thối bỗng nhiên nói: "Có thể không nặng quá được không, nhỡ ôm không được thì làm sao?"

"Dùng tài liệu đỉnh cao nhất để làm!" Boswell nói: "Kim loại sinh vật hai trạng thái làm kết cấu khung xương, bao bọc bằng sợi siêu nhẹ, tích hợp thêm vũ khí hợp kim siêu nhẹ có thể co dãn, trọng lượng tuyệt đối sẽ không vượt quá một đứa bé có cùng kích thước."

"Chính yếu nhất vẫn phải là ngụy trang." Mập mạp nói: "Trên cơ bản, cơ hội khiến cho nó động thủ là rất ít, thời khắc mấu chốt phải có tính mê hoặc. Kim loại hoàn nguyên có thể hóa lỏng (*) cũng có thể dùng tới. Về vũ khí công kích tầm xa, ở trong thân thể giấu một khẩu súng năng lượng là được. Chú ý tay và miệng của nó hơn một chút, trẻ con cắn người cũng có tính mê hoặc tương đối."(*hoàn nguyên: trở về trạng thái ban đầu, từ này chuyên môn quá, không tìm được -nd)

"Đúng thế!" Thối Thối hoa chân múa tay vui sướng: "Cái miệng bình thường không cần, đến thời khắc mấu chốt cần mở thật to, giống như cá mập ấy, một miếng có thể ngoạm mười cân thịt!"

"Ừm." Boswell từ máy tính trung ương in ra bản đồ thiết kế của chiếc người máy trẻ con kia, một bên ở bên cạnh tiến hành sửa chữa chú thích, một bên nói: "Việc gia tăng lực tay, có thể biến thành móng tay, án theo kỹ thuật của chúng ta, lấy tấm thép hợp kim siêu cứng làm móng tay cũng được."

" Lực phòng ngự cũng rất then chốt." Mập mạp nêu ra chủ ý đến phát nghiện: "Cường độ của kim loại sinh vật hai trạng thái hơn hợp kim siêu cứng đến sáu lần, cái này không cần lo lắng, thế nhưng ở bên trọng, động cơ năng lượng mini, chương trình máy tính trung tâm và còn hệ thống nhận biết điện tử khác nữa, phải nghĩ nghĩ biện pháp phòng cháy, chống thấm nước, chống hao mòn hủy hoại, phòng đạn, phòng nổ tốt nhất."

"Còn có hệ thống điện tử." Rắm Thối nhớ tới sở trường đặc biệt của mình, kêu lên: "Phải có thể tiến hành quấy nhiễu thông tin hoặc là ngăn chặn điện tử trong trình độ nhất định, phải có thiết bị kết nối mạng vô tuyến, năng lực tính toán của máy tính phải mạnh nhất."

" Không thành vấn đề." Boswell nói: "Dù sao cũng dùng các thứ đỉnh cao nhất của phòng thí nghiệm chúng ta để chế tạo. Nếu không có, ta đi học viên kiếm về. Về phương diện kỹ thuật, trước tiên phối hợp toàn bộ các nhân viện có quan hệ với viện, hiện tại thiếu tiên tiến, chờ chúng ta tới Trenock rồi nghĩ biện pháp sửa."

" Lão đầu ngươi thật sự là quá tốt." Thối Thối nói: "Đầu tiên tống ngươi một cái lễ gặp mặt." Nói xong, lấy tay cơ giới cắm vào cổng tiếp số liệu của máy tính trung ương. Vài phút sau, tiếng điện tử hoàn tất việc chuyển số liệu vang lên, Thối Thối mở màn hình ảo ra.

"Chiếc robot này là..." Boswell thoáng cái nhảy dựng lên, hắn quả thực không thể tin được vào hai mắt của mình: "[Thần Tứ] !"