Mạo Bài Đại Anh Hùng

Quyển 5 - Chương 42: Bùng nổ bất cứ lúc nào




(*)Tựa chương "Nhất xúc tức phát": Chạm nào là nổ ngay, chỉ tình trạng căng thẳng có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.

"Lần này ù to rồi!" Mập mạp há miệng, khuôn mặt co rút nhìn sơ đồ kỹ thuật cơ giới của [Thần Tứ] trước mắt, cười như điên dại.

Chỉ cần nghĩ một chút, ngay cả Cộng hoà Phỉ Dương cũng chỉ có thể trang bị [Thần Tứ] cho một số ít bộ đội tinh nhuệ đặc chủng, thế mà sơ đồ máy móc, sơ đồ điện tử, sơ đồ kết cấu, sơ đồ thuyết minh cùng tất cả các số liệu của chiếc robot này đều nằm trong tay mình, gã mập mạp càng nghĩ lại càng muốn cười lăn ra đất.

Là một chuyên gia máy móc lại đã từng tham gia thiết kế và nghiên cứu robot trong phòng thí nghiệm quân sự, mập mạp biết rằng nếu như Leray muốn dựa vào sức mạnh khoa học kỹ thuật của mình để nâng cao trình độ thiết kế chế tạo robot toàn thể lên đến đời thứ 10, điều đó sẽ cần ít nhất thời gian là mười năm! Mà nhân lực vật lực đầu tư vào đó, chỉ nghĩ thôi đã thấy đau lòng.

[Thần Tứ], ngay từ lúc mập mạp còn đi học, chính là mộng tưởng cuối cùng của mỗi một người ham mê robot.

Trên thực tế, loại robot đời thứ 10 này là thành quả khoa học kỹ thuật của Cộng hoà Phỉ Dương được công bố từ mười lăm năm trước, trải qua vài năm kiểm tra hoàn thiện và thời hạn bảo hộ kỹ thuật, vào ba năm trước đây mới được chính thức trang bị cho quân đội. Bởi vì giá trị chế tạo đắt đỏ, thế nên ở thời kỳ đầu quân đội Phỉ Dương khi thu mua cũng không được đến bốn vạn chiếc.

Mập mạp cho đến nay vẫn còn nhớ rõ hình ảnh một gã bạn học cầm tuần san robot có đăng bài về [Thần Tứ], hắn ta ở trước mặt mình mà ước mơ đến hai mắt tỏa sáng nước dãi tung bay. Nghiên cứu phát triển chế tạo [Thần Tứ] là một công trình lớn của quân đội Cộng hoà Phỉ Dương, đầu tư tài chính tương đương với tổng giá trị sản xuất một năm của một số quốc gia nhỏ! Tham gia thiết kế và chế tạo linh kiện, cơ cấu phải đến vài vạn tổ chức, số lượng nhân viên thì tính ra cũng là vài chục vạn. Một chiếc robot cao cấp nhất như vậy, tại thời điểm đó, trong mắt tất cả người Leray đều là ước mơ không thể thực hiện được.

Sáng tạo một thứ gì đó từ bàn tay không tất nhiên là rất khó, thế nhưng, muốn đem nó trộm vào tay lại chỉ cần hơn mười phút! Vì thế nên mập mạp làm sao lại có thể không cười cho được, lần trộm này đã trộm được bao nhiêu tâm huyết, bao nhiêu thời gian, bao nhiêu sự đầu tư chứ?

Nếu như đem tâm huyết của mấy vạn tổ chức và nhân viên quy ra tiền, kể cả vô số đầu tư tài chính kia cộng lại, lại để cho ngươi trộm, ngươi có thể trộm được bao nhiêu đây?

Thế nhưng, hiện tại tất cả đều ở trong tay mình, loại cảm giác này thực sự làm cho người ta hưng phấn đến phát run.

Thành tựu tối cao của một tên trộm cùng lắm cũng chỉ như thế này mà thôi!

Cho dù trong thời gian ngắn thì Leray cũng không thể chế tạo ra loại robot này, thế nhưng đối với việc cải tạo [Logic] mà mập mạp hiện nay đang đối mặt mà nói, sơ đồ công trình máy móc [Thần Tứ] này có tác dụng thực sự rất lớn. [Logic] có lẽ là một chiếc robot đặc biệt nhất trong thời đại này, việc sử dụng sinh vật kim loại hai trạng thái không chỉ làm cho [Logic] có khả năng biến hình, càng quan trọng hơn là [Logic] nhờ mà đó có được khả năng phát triển gần như vô hạn! Chỉ cần có số liệu, có sơ đồ là [Logic] có thể tiến hành cải tạo, trong đó bao gồm cả toàn thể kết cấu.

Mang [Logic] đem vào phân xưởng duy tu robot bên trong doanh trại của sư đoàn 19, mập mạp đã không chờ đợi được nữa mà ngay lập tức lao đầu vào làm việc. Tất cả mọi sự vụ khác đều giao cho người càng giống sư trưởng hơn so với hắn là Bonnie, còn hắn và Rắm Thối thì chuyển sang suốt ngày cùng nhau lượn lờ quanh [Logic].

Chiếc [Ma Thú] này chính là bảo bối của sư trưởng, điểm này tất cả chiến sĩ sư đoàn 19 đều biết. Thế nhưng bọn họ nghĩ không ra rằng bảo bối này lại được quan tâm chăm sóc đến vậy.

Toàn bộ phân xưởng hoàn toàn bị phong bế, không nói đến việc mỗi ngày chỉ có mập mạp một người ở bên trong nghịch ngợm nghiên cứu, chỉ riêng danh sách vật tư mà hắn liên tục đưa ra mới chân chính thể hiện sự xa xỉ của robot.

Để thu thập những vật tư với các kiểu lớn nhỏ bất đồng này, tròn hai trung đội bảo dưỡng robot sư đoàn 19 đã phải làm việc liên tục một ngày một đêm. Các động cơ, linh kiện robot, tấm bọc thép phủ ngoài và các thiết bị điện tử được tháo dỡ xuống có thể trang bị đầy đủ cho một trung đội!

Mà một số linh kiện gia công ngay cả nghe nói còn chưa đến, điều đó lại càng lãng phí vô số hợp kim quý giá!

Đương nhiên các chiến sĩ cũng không quá đau lòng, trong những vật tư này ngoại trừ tồn kho trước đây của quân độc lập ra thì còn có chiến lợi phẩm cướp đoạt từ căn cứ Titanic lúc trước. Những thứ thực sự không tìm được thì đi tìm mấy người Phỉ Dương mà đòi tiền! Ai bảo sư đoàn 19 bây giờ chính là bộ đội tác chiến đặc cấp ở chiến khu Mosky chứ!

Trong khi mập mạp đang cải tạo [Logic], việc sản xuất số lượng lớn robot thoát thân (đào sinh) mini cũng đã hoàn tất, bắt đầu trang bị hàng loạt cho sư đoàn 19, mà toàn bộ chiến khu cũng vì chiến dịch tiến công tập đoàn Stephen mà tiến hành chuẩn bị trước chiến đấu rất rầm rộ.

Đêm vừa đến, máy bay chiến đấu lập tức liền xuất động toàn bộ, trên bầu trời phân tán ra bốn phía tuần tra, mà một chiếc chiến hạm vận tải cỡ trung chất đầy các trang bị vật chất cũng lợi dụng trời tối để đáp xuống Prisk.

Toàn bộ Prisk đã trở thành một doanh trại quân đội lớn, các chiến sĩ thuộc các dân tộc khác nhau, tín ngưỡng khác nhau, màu da khác nhau, đồng thời cũng mặc các loại quân phục khác nhau, đã tụ tập cả lại tại thành thị này. Có lão binh vừa mới từ tiền tuyến rút về vẫn còn mang theo mùi thuốc súng đầy người, cũng có tân binh mới nhập ngũ đang trong bộ quân phục mới nguyên, còn có đám binh sĩ hỗn tạp của Tự Do Chiến Tuyến với đủ loại quân phục .

Trên đường, xe phi hành quân dụng gầm rú chạy qua, ánh đèn chiếu hậu màu đỏ nhấp nháy chói mắt, kéo theo hai vệt ánh sáng, rất nhanh biến mất tại chỗ rẽ. Trên làn xe tải trọng lớn ở hai bên đường, từng chiếc xe tải chở hàng cỡ lớn chậm chạp chạy đi. Trước cửa các doanh trại bộ đội, từng chiếc xe tải như thế đang xếp thành hàng dài, vô số vật tư từ xe tải được bốc dỡ xuống. Vũ khí, đạn dược, linh kiện robot, các loại vật tư chồng chất như núi.

Bầu không khí trong doanh trại, theo cấp bậc phòng bị trước chiến đấu mà từng bước được đề cao, mà dần dần khẩn trương hẳn lên. Binh lính phổ thông và các sĩ quan cấp cơ sở căn bản là không biết lúc nào sẽ phải ra chiến trường, cũng không biết là chính mình sẽ bị phái đi đến nơi nào. Bọn họ chỉ là mỗi ngày đứng nhìn đèn báo hiệu cấp bậc phòng bị đang càng ngày càng đậm hơn.

Mà việc huấn luyện trong căn cứ, cũng không vì chuyện chuẩn bị cho chiến đấu mà buông lỏng. Trên sân huấn luyện vẫn khí thế ngất trời như trước, âm thanh của vô số đôi bốt đạp xuống đất cùng tiếng gầm thét giân dữ của huấn luyện viên vẫn cứ vang dội như vậy.

Các hiến binh tay áo mang theo phù hiệu màu đỏ, so với lúc trước đã nhiều hơn nhiều. Bọn họ đi thành hàng trên các con đường hoặc trong các khu đóng quân, mặt không biểu tình, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng để hành lễ với binh sĩ xúc phạm quân kỷ, sau đó trực tiếp mang đi.

Trong số các binh sĩ bị mang đi, có rất nhiều binh sĩ của phong trào kháng chiến dân tộc. Những chiến sĩ dân tộc này đã quen tuỳ tiện thoải mái, trong địa phương như thế này, khó tránh khỏi sẽ phạm phải một ít sai lầm làm cho người ta dở khóc dở cười.

Bộ tổng chỉ huy chiến khu, vẫn là kiểu dáng như trước kia với hai gã lính gác và đội ngũ cảnh giới xung quanh, như trước không thay đổi. Bất quá, chỉ có đi vào trong bộ chỉ huy thì mới biết được ở đây đã có thay đổi lớn đến thế nào.

Theo hành lý của đám người Phỉ Dương đến đây là các thiết bị điện tử, thông tin, ra-đa rất tiên tiến, đồng thời cũng có nhiều người gia nhập vào bộ tác chiến. Trong toà đại lâu cổ kính hầu như chật kín người, thư ký cơ mật, binh sĩ thông tin, tham mưu tác chiến, sĩ quan các cấp, không ai quan tâm trước mắt là ai, chỉ lo vội vội vàng vàng mà qua lại như con thoi trong đám người.

Quy củ hành lễ khi thấy cấp trên đã bị ném lên chín tầng mây. Trong bầu không khí bận rộn như vậy, nếu như có ý định muốn nịnh nọt mà dừng lại cúi chào, chuyện này cũng đừng nghĩ dễ làm.

Ngay cả Gordon cũng đã từng có lúc không có sĩ quan phụ tá đi cùng mà bị cánh tay của viên thư ký cơ mật đang ôm văn kiện cắm đầu đi nhanh đụng phải, đã thế viên thư ký kia còn lải nhải: "To xác như vậy mà còn đi giữa đường làm gì thế không biết!" Đương nhiên, sau khi biết mình va phải Gordon, biểu tình của hắn thế nào, không nói cũng có thể hình dung được.

Hội nghị tác chiến cấp tối cao liên tục được mở ra, mà mập mạp sau khi báo cáo đệ trình bản thôi diễn tác chiến và yêu cầu gia tăng binh lực bị bộ tổng chỉ huy quân viễn chinh bác bỏ, tựa hồ đã bị lãng quên mất.

Có thể là vì nếu vắng hắn thì phiền phức cũng ít đi rất nhiều, cũng có thể là vì chiến dịch này đã bị cưỡng ép triển khai, căn bản không thể làm ra điều chỉnh, cũng không có cách nào dừng lại. Do đó, mập mạp và bộ chỉ huy chiến khu đều bảo trì vẻ trầm mặc yên ổn vô sự.

Một thiếu tướng sư trưởng, sức ảnh hưởng có thể phát huy được thực sự có hạn, việc duy nhất hắn có thể làm tựa hồ chỉ có phục tùng mệnh lệnh. Đối với việc sư đoàn 19 bị an bài tại tây bắc phòng tuyến Tanvir, mập mạp cũng không có dị nghị gì. Dù sao, bất luận phát sinh tình huống gì thì tốt nhất vẫn là nắm chắc trong tay mình. Chuyện giiao chiến với Thần Thoại Quân Đoàn vốn là điểm mạnh của Phỉ Quân.

Cơ cấu tổ chức của sư đoàn 19 cơ bản đã được bổ sung đầy đủ hết, ngoại trừ nguyên bản hai trung đoàn và một tiểu đoàn mũi nhọn trực thuộc, còn được bổ sung thêm một trung đoàn tăng cường, một tiểu đoàn điện tử và một đại đội hậu cần.

Trung đoàn tăng cường thêm vào, chính là do mập mạp đã trương bộ mặt sứ giả ra mà đòi hỏi các chiến sĩ Tự Do từ chỗ Oberto.

Những chiến sĩ Tự Do này cũng xem như là bộ hạ cũ của mập mạp, đại bộ phân bọn họ đều là thành viên trong căn cứ ngầm dưới nhà máy điện ở phía đông Tanvir, trong đó có rất nhiều người là thành viên của đội quân hỗn tạp (HV- tạp bài quân) đã từng theo mập mạp chiến đấu ở Abnosker.

Lúc trước, sau khi mập mạp dẫn dụ Liệp Nhân Quân Đoàn đi xa, đội quân hỗn tạp này đã áp tải James và đám người thân vương Sydney đồng thời cũng hộ tống An Lôi (nguyên văn là Bonnie, nhưng chắc tg nhầm vì Bonnie theo mập mạp sau đó cùng nhảy xuống vực - ND) xuất phát đến điểm tiếp ứng ở sâu trong vùng rừng núi. Dọc theo đường đi, để mê hoặc địch nhân lần theo dấu vết, bọn họ đã không ngừng phân tán ra. Bộ phận chiến sĩ phụ trách hấp dẫn địch nhân và một bộ phận chiến sĩ chủ lực lưu lại sau cùng cũng không có mạo hiểm lần nữa quay lại căn cứ phía đông đã bị Stephen khống chế mà gia nhập vào hàng ngũ các tổ chức tác chiến bên ngoài Tự Do Chiến Tuyến phân bố ở khắp nơi, mãi đến gần đây, sau nhiều lần luân chuyển mới tụ tập lại một chỗ.

Đoàn trưởng trung đoàn 3 là Gasil, vị chiến sĩ Tự Do này đã từng đối cước với mập mạp trong căn cứ, có cước pháp cực kỳ ác liệt, về trình độ điều khiển robot cũng không thấp. (Gasil chính là Gasser ở q5-c52, đã đổi lại tên -nb)

Là tín đồ trung thành của mập mạp, sau khi dẫn dắt đám quân hỗn tạp thoát khỏi sự truy tung của Liệp Nhân Quân Đoàn, đưa được tù binh và An Lôi lên phi thuyền, Gasil đã từng một mình đi tìm kiếm mập mạp trong vùng núi suốt một đoạn thời gian dài, sau đó hắn mới tuân lệnh đi lĩnh đạo một đội du kích ở một trấn nhỏ phía nam xa xôi. Sau khi nghe được tin tức mập mạp đang triệu tập các chiến sĩ Tự Do hướng về Prisk, hắn đã lập tức dẫn theo bộ đội không chút do dự chạy đến tham gia.

Dưới sự làm việc điên cuồng của mập mạp và Rắm Thối, rốt cục [Logic] tại trước khi sư đoàn 19 xuất phát đã hoàn tất việc tu sửa và cải tạo một cách triệt để.

Từ phân xưởng lắp ráp đi ra, [Ma Thú] vẫn là một chiếc [Ma Thú] như mọi khi, nhìn bề ngoài, thậm chí so với trước đây càng rách nát hơn. Đối với điểm này, các chiến sĩ Leray từ trước đến nay vẫn lấy robot rách nát làm vinh quang cũng không có chút nào ngạc nhiên. Điều làm cho bọn họ cảm thấy kinh ngạc chính là, [Ma Thú] hiện tại, so với thân thể cao 6 mét trước đây đã thấp hơn gần một mét, đồng thời có vẻ càng cường tráng dũng mãnh hơn.

Thấp đi một mét, không phải cứ cắt đi một đoạn chân hay thân thể là được, điều đó có ý nghĩa là toàn bộ kết cấu của [Ma Thú] đã xảy ra cải biến triệt để! Rốt cuộc thì đã có cải biến gì, ai cũng không biết. Bất quá, chỉ riêng nhìn dáng vẻ mập mạp như là lén lút khoe của quý mà lộ ra khoang ngồi điều khiển đóng mở tự động y chang như của [Thần Tứ], mọi người cũng hoàn toàn hết chỗ nói. Hai chiếc robot bị hắn phá hư vẫn còn chưa sửa xong, nào ngờ hắn đã trực tiếp ăn cắp bản quyền ý tưởng của người ta mà sử dụng cho mình rồi.

Thế cục chiến tranh toàn vũ trụ, trong lúc Tây Ước bỗng nhiên phát động thế tiến công "Thiên Toả" (khóa trời) mà đã từng bước càng khẩn trương ác liệt hẳn lên. Đây tựa hồ cũng không phải thế tiến công chủ yếu của đế quốc Binalter mà là hơn mười quốc gia thành viên Tây Ước đồng thời xuất động, công kích và chiếm lĩnh điểm Không Gian Khiêu Dược của các tinh hệ, làm cho các quốc gia thành viên Phỉ Minh lâm vào khủng hoảng toàn diện. Bọn họ liền bỗng nhiên phát hiện, sau khi tuyến đường tinh tế bị cắt thành từng khúc, chính mình đã bị cô lập kinh khủng đến mức nào.

Phản kích và chống cự cứ thế triển khai, thế nhưng tất cả mong đợi lại được tập trung vào nước cộng hoà Phỉ Dương vốn không bị chiến hoả lan tới, tập trung trên người vị quân thần giống như đang ngồi mà ngủ trên xe đẩy kia.

Phỉ Dương như trước không có động tác gì lớn, bộ chỉ huy quân sự tối cao của Phỉ Minh vẫn chỉ nhắn nhủ đến các quốc gia khác bốn chữ: Chống cự tại chỗ. Đây không phải là lời thừa sao, người ta đã đánh tới cửa, không chống cự thì có thể làm gì?

Ánh mắt của nước cộng hoà Phỉ Dương, tựa hồ chỉ đang tập trung vào tinh hà Carleston đang rơi vào giằng co, còn có thông đạo Leray phía đông nam, đối với các quốc gia rơi vào khốn cảnh khác, cũng không hề phái đi một binh sĩ nào.

Từng bản dự luật tăng cường quân bị, từng bản dự thảo mua sắm quân bị, đem những quốc gia thành viên Phỉ Minh bị công kích tiến vào trạng thái động viên toàn dân một cách quyết liệt. Quân nhân đã trở thành diễn viên chính của thời kỳ này. Từng chiếc chiến hạm, trong tinh không mênh mông từng cặp chém giết, mà chiến đấu trên bề mặt tinh cầu lại càng hừng hực khí thế hơn.

Chiến tranh, tựa hồ trong nháy mắt, đã leo thang.

Ngày 14 tháng 7 năm 2062, tình báo chính xác cho thấy tập đoàn Stephen đã bắt đầu hướng về phía phong trào kháng chiến vũ trang trong khu vực mình khống chế mà phát động công kích, chiến đấu trở nên giằng co. Thời cơ phát động chiến dịch đã chín muồi.

Ngày 15 tháng 7 năm 2062, sư đoàn 19 đã xuất phát tiến vào chiến khu vùng đồi núi tây bắc Tanvir. Trước bọn họ, bốn sư đoàn bộ binh cơ giới hoá và một sư đoàn thiết giáp của Tự Do Chiến Tuyến đã đến đó trước, tiếp nhận hành động phòng ngự chiến khu.

0 giờ ngày 16 tháng 7, hơn một nghìn máy bay chiến đấu mặt đất trong vòng hai tiếng đã bay lên bầu trời, tạo thành ba làn sóng công kích, hướng phía đông bay đi. Cùng lúc đó, máy bay vũ trụ cũng đã được thả ra từ ba chiếc thái không mẫu hạm, đột nhập vào tầng khí quyển, bọn họ tiếp sau làn sóng công kích của máy bay chiến đấu mặt đất, phát động tấn công liên tiếp.

Chiến sự, đã có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.