Mạo Bài Đại Anh Hùng

Quyển 4 - Chương 68: Phá vây




Khi Điền Hành Kiện đang do dự, trong khu vực kênh thông tin, bỗng nhiên truyền đến báo cáo mở rộng ra mấy chục km của phân đội trinh sát.

"Báo cáo tướng quân, cách quân ta mười km về phía tây phát hiện ra một đoàn Robot, đang hướng tới tiếp cận khu vực mà quân ta cảnh giới. "

"Báo cáo tướng quân, ở phía đông của quân ta cách bốn mươi ba km phát hiên ra một đội quân thiết giáp của Deseyker, không rõ số lượng, đang di động về phía Tây Nam của quân ta. "

"Báo cáo tướng quân... Ở cách chúng ta hơn một trăm sáu mươi km theo hướng chính diện hơi ngả về phía tây, có một nhánh quân thiết giáp Gatralan đang tiến về bên này. "

Còn đây là thanh âm nghiêm trọng mà run run rẩy rẩy của Rắm thối: " Ngươi *** nhìn bản đồ rada đi, chúng ta bị bao vây rồi!"

Trên bản đồ rada điện tử của máy tính robot [Logic], trong vòng phương viên hai trăm km, rậm rạp kí hiệu màu hồng đại biểu cho robot, kể cả một số nhánh quân vốn vừa phong tỏa trước đó, phương hướng hành động rõ ràng cũng đã xuất hiện thay đổi, chính là đang không ngừng thu hẹp phạm vi chiến lược của phỉ quân.

Đầu mập mạp nhất thời to ra không ít, vì hắn biết, hệ thống Thiên Võng mà Rắm thối nắm giữ, dù sao cũng không phải là vạn năng. Nó có lẽ là một cái quả cầu thủy tinh có thể nhìn thấy chuyện xảy ra ở ngoài ngàn dặm, cũng có thể mở ra bức màn ngụy trang mà trước đó liền như áo trời không có đường may. Nhưng mặt khác, hệ thống Thiên Võng của quân đội và chiến hạm vốn đang trải rộng toàn bộ tinh hệ Small Pyreness của đế quốc Deseyker hiện giờ, cũng cường đại không kém gì.

Rất rõ ràng, đối phương theo một cách nào đó đã biết được nơi đóng quân ban đầu của hai trung đoàn đặc chủng Liên Bang. Ở cái tinh cầu này, khi bọn họ đang có ưu thế vững vàng chiếm cứ không trung, tất nhiên sẽ không kiêng nể gì mà phái máy bay trinh sát tiến thành thăm dò xác định bất kỳ địa phương nào mà họ muốn thăm dò. Phải biết rằng, một cái máy bay trinh sát cất cánh từ căn cứ không quân ngoài mấy trăm km, đến khi hạ cánh hoàn thành vai trò trinh sát, cũng chỉ cần có hai mươi phút đồng hồ.

Nếu địa điểm đóng quân đã bại lộ, như vậy, trong thời gian kế tiếp, mập mạp dùng lão nhị làm rada cũng biết, mấy cái máy bay trinh sát đang tìm kiếm phỉ quân như ruồi bay đầy trời kia, một khi tìm thấy tuyến đường hành quân của đội ngũ, thì tiếp đến sẽ là chuyện tấn công trên không không ngừng nghỉ, và toàn quân sẽ giống như một ngọn đèn sáng, thu hút tất cả địch nhân lao tới.

Có điều, bởi vì có ngăn trở điện tử của gần trăm chiếc [Thiên Tuyến] của hai trung đoàn, nên đối phương hiện tại cũng chưa thể phát hiện ra hành tung của cả đội ngũ, hay nói cách khác, đội quân Robot Deseyker số lượng bất minh ở phía đông kia, sẽ không di động nghiêng về hướng tây nam của bên này, mà là trực tiếp cùng đoàn quân robot Deseyker phía tây tiến hành xen kẽ lẫn nhau, trái phải giáp công.

Hiện tại, không phải là đánh hay không đánh nữa, mà vấn đề là đánh như thế nào.

Phải đánh tan một nhánh quân trong số đó của quân địch, đội ngũ mới có thể nhảy ra khỏi cái vòng bao vây vô hình này mà chạy xa ngàn dặm.

Mà hiện giờ, đối tượng công kích tốt nhất, tựa hồ chỉ có đoàn robot Thần Thoại đang ngăn trở đường tiến lên của đội ngũ kia thôi. Chỉ cần có thể trong hai giờ đồng hồ giải quyết xong chiến đấu, thì đội quân thiết giáp Gatralan ở phía đông bắc, sẽ không kịp đuổi đến tận đây.

Mập mạp trong nháy mắt tâm niệm xoay chuyển, toàn bộ tình thế hiện tại dường như một chữ "Lục" (六), một điểm đầu, tự nhiên là đoàn robot Thần Thoại, chỉ có chính diện đánh tan đám robot này, phỉ quân mới không bị một cú kích ngang giữa sườn. Còn nét phẩy ở góc dưới kia, là cánh quân không biết số lượng của đế quốc Deseyker, dựa theo lộ tuyến hành quân hiện tại của bọn họ thì họ đang từ từ rời xa phỉ quân.

Thế nhưng, vấn đề trọng yếu nhất là, lúc khai chiến, mặc dù [Thiên Tuyến] ngăn chặn được thông tin của đoàn Robot Thần Thoại, nhưng hai đội quân robot Deseyker cách nhau chỉ có mấy chục km vẫn có thể nghe được tiếng súng nổ. Hơn nữa trên bầu trời còn một đám ruồi máy bay trinh sát đâu đâu cũng có, muốn nghĩ chỉ trong nửa giờ lén lút phục kích đánh nhau rồi rút lui, không khác gì người ngốc nói mộng.

Muốn thoát thân trong cái tình thế gần như là chết chắc này thì mỗi một bước đi đều phải đạt đến độ thiên y vô phùng. Mập mạp đã dùng máy tính robot khẩn trương tiến hành thôi diễn (suy diễn, giả định xử lý tình huống trên máy tính), thế nhưng, bất kể suy ra thế nào đi chăng nữa, cuối cùng vẫn cứ rơi vào trong vòng vây của đối phương, trong lúc nhất thời tiện nhân không khỏi đổ mồ hôi.

Trong lúc đang do dự, mập mạp bỗng nhiên nhìn thấy bức ảnh mà đội trinh sát vừa truyền về, liền phát hiện ngay ra một vấn đề.

Thân là một gã binh sĩ đặc chủng đã từng trường kỳ trà trộn hỗn loạn ở trong chiến tranh, đối với động tác tiến lên của một đoàn robot trước khi triển khai tấn công, con cáo già mập mạp tất nhiên là không thể quen thuộc hơn. Thế nhưng, trận hình của đám đặc chủng Thần Thoại Quân Đoàn này lại hoàn toàn không giống như là một đội quân đang bảo trì cảnh giới, sẵn sàng giao chiến với địch nhân với quy mô lớn.

Trận hình phân tán, không có phân bố trái phải hai cánh hình quạt để yểm hộ, chứng minh vô cùng rõ ràng, đây là đoàn thiết giáp đang dùng trận hình tìm kiếm mà tiến tới, mục tiêu là một cá nhân hoặc một đám quân nhỏ không đủ sức uy hiếp nào đó.

"Bọn họ đang tìm ai?" Mập mập rùng mình, thân ảnh của một người mơ hồ hiện lên trong đầu, lại nhanh chóng bị hắn bỏ qua. Hiện tại, bất luận là cái đoàn robot này đang tìm ai thì đều cho phỉ quân một cơ hội nhân lúc bất ngờ nhanh chóng đánh tan đối phương rồi thoát ly khỏi chiến trường.

Về phần hai đội quân thiết giáp một phía đông một phía tây của đế quốc Deseyker, trọng điểm của kế hoạch rơi vào trên nét mác cuối cùng của chữ "Lục". Tỉ mỉ kiểm tra địa đồ rồi tiến hành thôi diễn, một cái thủ pháp ma thuật thường dùng liền hiện ra trong đầu mập mạp.

Dẫn dắt tư duy theo quán tính!

Chủ ý đã định, mập mạp liền dỗ ngon dỗ ngọt đem Nia đưa lên một chiếc robot [Vinh Dự 15] hạng trung khác, rồi quay đầu kêu Rashid và Stewart, nói: "Tình thế hiện tại các ngươi đã biết rồi chứ?"

Rashid cùng Stewart liếc nhau, thận trọng gật gật đầu. Theo báo cáo của phân đội trinh sát cùng với xem bản đồ rada Thiên Võng gắn trên [Logic] thì tình hình bên mình không lạc quan một tí nào.

Điền Hành Kiện vỗ vỗ vai của Rashid và Stewart, cười nói: "***, không cần phải khẩn trương như vậy. So với cuộc sống địch hậu sau này của chúng ta mà nói, tình thế hiện tại vẫn chưa tính là cái gì. Ta đã chuẩn bị tốt phương án, chỉ cần y theo kế hoạch mà hành sự, đánh cho độc, chạy cho nhanh, chúng ta hoàn toàn có thể nhảy ra khỏi cái vòng vây này."

Mở ra bản đồ địa hình, mập mạp chỉ vào một cái hẻm núi cách đội ngũ ba mươi sau km phía trước nói: "Kế hoạch phân làm hai bộ, chúng ta trong vòng nửa tiếng đồng hồ phải vượt qua dãy núi chắn ngang đằng trước, sau đó mau chóng hành quân, trước khi đối phương đến được hẻm núi này thì phải chiếm được bãi đất bên phải hẻm trước, và trước khi chạm trán cùng đối phương thì công kích điện tử phải chuẩn bị sẵn sàng, phải tạo thành sức mạnh áp chế lúc khai chiến ban đầu, phải triệt để làm tê liệt hệ thống thông tin và chỉ huy của đối phương. Khi chiến đấu thì phải một tiếng trống lên tinh thần (nhất cổ tác khí), bóp đầu cắt đuôi đập giữa thân, lấy việc đánh tan kẻ địch làm mục tiêu, khi đánh xong thì lưu lại một tiểu đoàn tiếp tục truy kích, không để cho bọn chúng tập trung lại một lần nữa, còn các cánh quân khác lập tức thoát ly chiến đấu chuyển hướng qua tây bắc, lẩn trốn tại chỗ này..."

Stewart theo ngón tay mập mạp nhìn lại, không khỏi cả kinh nói: "Thành phố Dya sao? Ở đây là đại bản doanh vật tư của Thần Thoại Quân Đoàn và cũng là khu tập kết trọng binh của bọn chúng đấy!"

"Chỉ có biến mất ở chỗ này, chúng ta mới không bị Thiên Võng của đế quốc Deseyker dò xét đến. Hệ thống Thiên Võng của Gatralan giờ đang nằm trong tay chúng ta, ở cái địa phương này, cũng có đủ không gian cho chúng ta có thể lợi dung." Mập mạp khẳng định nói.

"Thế nhưng, khi chiến đấu xảy ra, hai đội quân phía tây và phía đông của đế quốc Deseyker khẳng định sẽ phát hiện ra, đến lúc đó, chỉ sợ..." Rashid rốt cuộc không nhịn được nói ra lo lắng trong lòng mình.

"Vấn đề này, vừa lúc là bộ phương án thứ hai của ta." Mập mạp một lần nữa lại chỉ vào vị trí hẻm núi cách ba mươi sau km phía trước nói, "Chúng ta hành động ở đây, cũng không nhất thiết phải cùng đối phương phát sinh chiến đấu. Ta đã quan sát qua rồi, mục tiêu của đám robot Thần Thoại này, thế mà lại không phải là chúng ta, bọn chúng rất có thể đang tìm kiếm một phân đội nhỏ hay một số cá nhân nào đó. Đi tới hẻm núi này, có vẻ cũng chẳng quan hệ thống nhất chỉ huy với đế quốc Deseyker. Nếu như chúng ta có thể chạy xuyên qua đoàn robot này thì chúng ta cũng có thể thuận lợi chạy thoát mà không tốn một viên đạn nào. Đây là phương án ưu tiên của chúng ta..."

Mập mạp liếm liếm đôi môi có chút khô khốc, nói tiếp: "Thế nhưng, sự tình phát triển cũng không phải luôn luôn theo ý chúng ta nghĩ. Đám Robot Thần Thoại muốn đi qua cái hẻm núi này, khẳng định sẽ phải phái ra phân đội trinh sát khắp bốn phía, với quân số hai trung đoàn của chúng ta, chỉ cần bị một nhánh trinh sát trong đó phát hiện, chiến đấu tất nhiên không thể tránh khỏi. Hơn nữa, ta đã tính toán qua một chút, bọn chúng qua cái hẻm núi này cần thời gian là hai mươi phút, đây là dựa theo trận hình tìm kiếm hiện giờ của bọn chúng mà tính ra. Trong khoảng thời gian này, chúng ta không thể hành động trong hoàn toàn trong bí mật được."

Ngón tay mập mạp theo hẻm núi về phía sau, di dộng tới trong một khu rừng cây bụi rậm rạp rộng lớn ở phía đông nam: "Bất quá, khoảng thời gian này cũng cho chúng ta một cái cơ hội. đó chính là thời gian cho chúng ta ở vị trí này giành phát động tấn công trước, nắm mũi bọn chúng dắt ra phía ngoài mà chạy, như vậy, cho dù dựa theo bộ phương án thứ nhất cuối cùng là đánh nhau thì hai đội quân đế quốc Deseyker kia, cũng không có khả năng lập tức quay đầu lại."

"Cái này kêu là, giương Đông chạy Tây!" Mập mạp đắc ý tổng kết nói.

Rashid cùng Stewart chỉ nhìn qua đại khái đã ngay lập tức hiểu được, song song nói: "Ta đi!"

Mập mạp lắc đầu nói: "Việc này các ngươi không có khả năng tranh đoạt với ta đâu, nói đến chạy trốn, chính là nói đến bản lĩnh của ta. Huống hồ, chỉ có thể mang theo một người đi cùng. Cái vở diễn này nếu mà diễn trò không đạt thì đối phương sẽ không rút lui đâu. Nếu muốn đem hai đám quân này dẫn ra phía ngoài thì đó là một mắt xích không thể phạm sai lầm. Việc này đừng cãi cọ nữa, ta đi, rồi sau đó, ta sẽ lại cùng mọi người hội hợp ở Dya."

Rashid thấy Điền Hành Kiện nói dứt khoát như chém đinh chặt sắt như vậy, bất đắc dĩ gật đầu nói: "Được rồi, ta để cho Torik đi cùng ngươi đi, tiêm đao (đao nhọn) của hắn là trang bị của robot hạng nhẹ kiểu mới đời thứ chín của Liên Bang, hình như đang muốn hoạt động tay chân để thử xem uy lực đấy."

"Robot hạng nhẹ đời thứ chín?" Mập mạp sửng sốt, quay đầu nhìn qua một chút hơn mười chiếc robot hình người kiểu dáng thanh mảnh mà tràn ngập lực lượng kia, ngạc nhiên nói: "Robot này tên gọi là gì? Là của chúng ta tự nghiên cứu ra sao?"

"Ngươi vẫn ở bên ngoài, không biết được tình huống ở trong nước." Rashid cười nói, "Đây là của phòng thí nghiệm quân sự nước cộng hòa Phỉ Dương (Payon) viện trợ kỹ thuật, liên kết với học viện quân sự trung ương thiết kế ra một đời robot hạng nhẹ đặc chủng mới, đặt tên là [Liệp Sát Giả], hoàn toàn có đầy đủ các tính năng của Robot đời thứ chín. Học viện quân sự Galypalan cũng tham dự việc thiết kế vũ khí trong đó, nhóm hai trăm chiếc đầu tiên, trang bị cho lữ đoàn đặc chủng Mãnh Hổ thuộc sư đoàn đổ bộ đường không số 1 cùng lữ đoàn đặc chủng Mãnh Hổ thuộc sư đoàn lục quân thiết giáp số 3, nhóm một trăm chiếc chế tạo lần thứ hai, là cho trung đoàn trinh sát đặc chủng chúng ta."

" Học viện Galypalan cũng tham gia thiết kế vũ khí?" Mập mạp nhìn [Liệp Sát Giả] tạo hình tràn ngập tính công kích, lại nghĩ đến Milan là chủ lực của học viện nghiên cứu khoa học cũng có thể tham gia vào việc thiết kế hệ thống vũ khí của [Liệp Sát Giả], tự nhiên cảm thấy thân thiết hẳn, gật đầu nói: "Tốt, để Torik đem theo cái tiêm đao liên của hắn đi cùng ta đi. Còn các ngươi cứ theo kế hoạch mà hành quân, ta sẽ đuổi theo các ngươi sau."

Torik hiện tại đã thăng lên làm tiểu đoàn trưởng, vừa nghe thấy phải cùng mập mạp đi chấp hành nhiệm vụ trọng yếu là thu hút và ngăn chặn kẻ địch, không nói hai lời, liền gọi tiểu đoàn phó lên căn dặn vài câu, rồi mang theo tiêm đao lập tức tập hợp. Đối với vị đại đội phó trước kia này, trong mắt gã chỉ có sự bội phục từ tận đáy lòng, đừng nói là mang theo một đại đội, dù cho là chỉ một cá nhân mình theo mập mạp đối mặt với toàn bộ trung đoàn robot của đối phương mà xung phong, gã cũng không hề chần chừ do dự.

Điều khiển một chiếc [Kim Cương] đã được cải tiến, nhìn bộ hạ dè dè dặt dặt triển khai trận hình tìm kiếm trong rừng rậm mênh mông, chậm chạp đi phía trước, O'sullivan có chút phiền muộn.

Trong đầu hắn lại một lần nữa hiện lên biểu tình thịnh nộ của Reinhardt sau khi xem qua cuốn băng kia của Bộ Tuyên truyền Liên bang Leray. Nguyên bản vốn tưởng là công lao to lớn, thì trong nháy mắt, toàn bộ lại biến thành sai lầm. Từ ngày đó, sau khi mập mạp ở trước mắt hắn đùa bỡn một chiêu thay mận đổi đào, hắn phát hiện, ánh mắt của quân đoàn trưởng Reinhardt đối đãi với hắn, đã không còn thân thiết như trước đây nữa.

O'sullivan thở dài, hoàng đế James của Gatralan, cuối cùng lại bị Liên bang Leray nắm được, khó trách Reinhardt đối với mình không có thái độ hòa nhã. Theo một đạo chỉ tuyên bố Steven trở thành người thừa kế danh chính ngôn thuận cho ngôi vị hoàng đế đồng thời đem Reinhardt trở thành kẻ phản quốc, nội bộ Thần Thoại Quân Đoàn đã xảy ra rung chuyển rất lớn. Dù sao, tất cả các chiến sĩ của quân đoàn này, ngày đầu tiên gia nhập vào quân đoàn, đã phải lấy việc mang sinh mệnh của mình ra để phục tùng hoàng thất Gatralan làm nguyên tắc đệ nhất.

Reinhardt, tất nhiên không phải thuộc hoàng thất, mặc dù hắn vẫn nắm giữ vững vàng toàn bộ Thần Thoại Quân Đoàn, mặc dù mỗi người đều biết rõ tình cảnh của James khi phát biểu cái tuyên bố này, mặc dù tất cả mọi người đều biết rằng Steven chính là kẻ phát động chính biến, thế nhưng, trong số những chiến sĩ trầm lặng mà thiết huyết này của Thần Thoại Quân Đoàn, cũng đã bắt đầu có tiếng nói khác.

Đặc biệt là những chiến sĩ đã theo mình chấp hành nhiệm vụ ở Abnosker. Bọn họ đã phục tùng mệnh lệnh, nhưng sau đó, ánh mắt bọn họ đã không còn sự kiên định như trước đây nữa, mà đã có hơn một chút băn khoăn, cũng nhiều thêm một chút hoài nghi! Ở thời đại mà thông tin truyền thông cực kỳ phát triển, việc Liên bang Leray công khai thông báo truyên truyền băng hình trong sự kiện nhà tù Abnosker cùng với giới thiệu của gã mập mạp Liên Bang kia, căn bản là không có khả năng phong tỏa hoàn toàn.

Phúc chẳng bao giờ đi đôi (Phúc vô song chí), họa cũng chẳng bao giờ đến một mình, thế nên cùng lúc với trận lôi đình của Reinhardt, đối tượng hợp tác của hắn, đế quốc Deseyker đã mạnh mẽ cưỡng ép mượn đi tinh cầu Blue Buicker làm căn cứ phát động tiến công đối với Liên Bang Leray. Với cách thức xâm lược không mời mà tự vào nhà này, không chỉ khiến cho mặt mũi của Reinhardt đi quét rác hết (mặt mũi quét đất, ý nói mất sạch), mà đối với những chiến sĩ Wibault kiêu ngạo này của Thần Thoại Quân Đoàn, lại càng không thể tha thứ.

Thế cục trước mắt của Gatralan, hết lần này đến lần khác, căn bản không có cho Thần Thoại Quân Đoàn bất cứ con đường để lựa chọn nào. Nếu như không hợp tác cùng đế quốc Deseyker, thế thì Deseyker sẽ không chút do dự nào mà quay sang ủng hộ Steven, mà việc này đối với Steven, chính là cầu còn không được. Quân đội do hắn khống chế cùng với quân lính rút về từ tiền tuyến Lucerne, có đủ khả năng đánh cho Thần Thoại Quân Đoàn không thể ngẩng đầu lên được!

Mà tất cả những thứ này, rất tự nhiên đều đổ lên trên người của O'sullivan. Nếu như không phải hai trung đoàn do hắn suất lĩnh bị kẻ khác dùng chiêu ma thuật làm nổ chiến hạm mê hoặc dẫn đến việc James bị rơi vào trong tay của Liên bang Leray, thì phát triển của thế cục, cũng không đến nỗi tiến thoái lưỡng nan như bây giờ.

O'sullivan lúc này, trong xếp hạng mấy đại đoàn trưởng của Thần Thoại Quân Đoàn, đã từ đệ nhất rơi xuống sau tam đoàn trưởng Horne và tứ đoàn trưởng Garcia rồi. Thậm chí cả Berger, một tân đoàn trưởng mới được đề bạt thay thế Bonnie, hiện tại chấp hành nhiệm vụ so với hai trung đoàn của hắn còn quan trọng hơn nhiều.

O'sullivan hiểu rõ, nếu không phải trước khi chính biến, mình đã là tâm phúc tuyệt đối của Reinhardt, vẫn trung tâm không hai lòng, thì chỉ sợ, cuộc sống của mình càng không tốt.

Trung đoàn thứ nhất, lúc Bonnie mất tích, đã bị Reinhardt giải tán rồi tiến hành trọng tân và biên chế lại; mà trung đoàn thứ hai, thì bị sung quân tới vùng núi này, phụ trách phối hợp với đế quốc Deseyker tiến hành phong tỏa. Mục tiêu của Reinhardt là tổ chức phản kháng của lũ tiện dân gần đây đã nhiều lần phát động công kích nhằm vào thế lực phe mình còn đế quốc Deseyker thì lại không cho phép ở tinh hệ Small Pyreness vẫn còn vết tích hoạt động của Liên bang Leray, yêu cầu của hai bên như nhau.

Với tư cách là trung đoàn đặc chủng thiết giáp tinh nhuệ nhất của đế quốc Gatralan, O'sullivan đối với việc bị phái tới chấp hành nhiệm vụ phong tỏa cảm thấy vô cùng nghẹn khuất, nhưng rất may là trong lúc chấp hành cái nhiệm vụ đáng ghét này, tự nhiên lại có lính trinh sát phát hiện ra hành tung của Bonnie. Mà ý nghĩa của nữ nhân này đối với Reinhardt mà nói, không ai có thể so với O'sullivan rõ ràng hơn được.

Bây giờ, khi quân tâm Thần Thoại Quân Đoàn đang hoang mang, khi lời đồn đại Reinhardt là con tư sinh của James đồng thời đã phản bội hoàng thất thế này, thì nữ nhân này, bất luận là sống hay chết, đối với Reinhardt, đều phải nắm giữ trong lòng bàn tay. Dù sao, ảnh hưởng của nàng ta đối với Thần Thoại Quân Đoàn quá lớn và sự tình mà nàng ta biết được cũng rất nhiều.

Thần Thoại Quân Đoàn là căn cơ của Reinhardt, hắn tuyệt đối không cho phép tình huống mất đi khống chế của cái căn cơ này phát sinh. Chỉ cần mang Bonnie trở về, đối với O'sullivan, chính là lập được một đại công.

"Báo cáo, chúng tôi đã tìm được đoàn trưởng Bonnie rồi!" Thanh âm trên kênh thông tin khu vực khiến cho tinh thần của O'sullivan rung lên, [Kim Cương] tiến bước nhanh hơn trước, mở ra cảnh vệ ở bốn phía, hướng về phía trước chạy đi.

*********************************

Điền Hành Kiện suất lĩnh một đại đội [Liệp Sát Giả], vội vã một đường đi về phía đông nam.

Một trăm chiếc [Liệp Sát Giả], sáu chiếc [Nộ Hỏa], sáu chiếc [Thiên Tuyến] lẳng lặng theo sát sau chiếc [Ma Thú] rách nát đang chạy nhanh như bay trong khu rừng rậm rạp.

Ngoại trừ tiếng loạt xoạt khi quét qua lá cây và tiếng ào ào khi robot dẫm trong nước bùn ra, thì toàn bộ đội ngũ không còn một tiếng động nào khác. Hơn một trăm chiếc robot, giống như một trận gió nhẹ, trèo đèo vượt núi, giữa mỗi lùm cây nhẹ nhàng mà di chuyển, một đường nhanh như chớp.

Đối với đại đội tiêm đao chủ lực của robot kiểu mới này, mập mạp vô cùng hài lòng. Từ động tác chạy trốn của robot có thể thấy được, loại robot này rất có sức bật, động tác nhanh nhẹn như linh miêu vồ mồi, đúng là kiểu robot đặc chủng sát thủ trời sinh.

Mập mạp quyết định, khi quay về sẽ mang một trăm chiếc [Liệp Sát Giả] kia của SM nhị đoàn qua bên này, tổ kiến thành một tiểu đoàn trực thuộc quản lý của mình. Hai trăm chiếc robot đời thứ chín cùng tập hợp lại một chỗ, chỉ cần vận dụng chính xác, năng lực phát huy ra còn hơn xa hai nghìn chiếc robot đời thứ bảy.

"Bí mật!"

[Logic] đang chạy trốn bỗng nhiên hãm lại, thân thể giống như một con liệp ưng bay lượn vòng, qua một số cây đại thụ rồi chui vào trong một lùm cây.

Nghe thấy mệnh lệnh của mập mạp, máy thăm dò phản kim loại của sáu chiếc [Thiên Tuyến] ngay lập tức khởi động, tiêm đao đại đội nhanh chóng phân tán ra. Chỉ trong vài phút, toàn bộ khu rừng trở nên vắng vẻ, ngoài tiếng gió xì xào thổi qua lá cây thì không còn tiếng động nào khác. Trên một trăm chiếc robot, lúc đó phảng phất như đã biến mất ở trong hư không.

Lại qua vài phút, hai chiếc robot hạng nhẹ đặc biệt [Hắc Sắc Vũ Trang] của đế quốc Deseyker theo đội hình chính phụ từ một sườn núi nhỏ cách đó không xa tiến qua, hiển nhiên, đây là lính trinh sát tiền tiêu của đội quân từ hướng tây nam tiến đến.

Sự xuất hiện của hai chiếc robot này, rõ ràng như muốn nói cho mập mạp, hắn đã đến trước mặt của đội quân robot kia rồi. Dựa theo cự ly bảo trì thông thường giữa đội quân tiền tiêu và đội quân chủ lực tiên phong thì đám quân robot Deseyker kia cách nơi này có lẽ không quá mười lăm km.

Từng giây từng giây thời gian qua đi, lại đợi thêm vài phút nữa, khi nhìn thấy robot trinh sát của đối phương đã đi xa, mập mạp hô lên một tiến "Đi", tất cả robot của tiêm đao đại đội liền lập tức đứng dậy, như một đám động vật mạnh mẽ thuộc họ nhà mèo, lần lượt tiến nhanh như bay về phía trước.

*******************************

Bonnie lẳng lặng đứng ở trên đỉnh núi. Gió nhẹ, thổi bay tà áo của nàng, trên cái đỉnh cao này, trông giống như một bức họa của tiên gia.

Nàng cũng không biết, tại một bên sườn khác của hẻm núi, hai nghìn chiếc robot Liên bang giống nhau như thủy triều đen đang vượt qua triền núi, phô thiên cái địa mà xông tới.

Nàng lại càng không biết, trước mặt nàng cách không đến ba mươi km, một đội quân robot của Thần Thoại Quân Đoàn cũng đang tiến gần về hướng này, mà mục tiêu của bọn họ, chính là nàng.

Nàng chỉ là lặng lẽ đứng ở nơi đó, mặc cho gió lạnh của miền sơn cước thổi qua người mình. Nàng muốn cố gắng làm cho mình thật là tỉnh táo, cố gắng suy nghĩ thật rõ ràng, rằng mình sau này sẽ đi đến nơi nào, đồng thời, nàng cũng cố gắng nói cho bản thân mình biết, một người kia, cuối cùng cũng không thuộc về thế giới của một người (câu khỉ này rất khó hiểu nên em dịch tạm vậy)