Mạo Bài Đại Anh Hùng

Quyển 4 - Chương 57: Hang động nhân tạo




Đúng như Điền Hành Kiện đoán, Bonnie đích xác có bệnh sợ độ cao, đây chính là nhược điểm bí mật nhất của nàng, ngay cả Reinhardt cũng không hay biết. Không ngờ lại bị lộ ra trước mặt mập mạp.

Làm một chiến sĩ robot, việc phải nhảy vượt qua vách núi vốn là chuyện không thể tránh khỏi, có điều, cũng may là người mắc chứng sợ độ cao chỉ cần kh ải nhìn thẳng xuống dưới thì cũng sẽ không phát bệnh, mà hệ thống di chuyển tự động trong chiếc [ Mika ] của Bonnie lại hỗ trợ rất đắc lực giúp nàng che dấu được chứng bệnh của mình. Đây cũng chính là lý do vì sao sau khi robot đời thứ bảy - [ Kim Cương ] được đưa vào trang bị mà nàng vẫn kiên quyết tiếp tục sử dụng robot đời thứ sáu của mình.

Phải ở trong một chiếc robot xa lạ chạy nhảy liên tục đã làđiều rất đáng sợ đối với Bonnie, không ngờ tới lúc cuối cùng lại còn nhảy xuống vực sâu.

Mặc dù đã sớm chửi rủa mập mạp đến nỗi cẩu huyết lâm đầu, bất quá, khi tảng nham thạch mà robot đang bấu víu bị gãy rời, nhìn vực sâu không thấy đáy dưới chân, bản năng vẫn làm cho Bonnie nhào tới trên lưng mập mạp.

“Rắc!” một tiếng, tảng nham thạch lại nứt thêm ra, kéo theo một tiếng thét chói tai nữa của Bonnie.

Trên vách đá phẳng lỳ như được đao gọt, ngoài vài thân cây nhỏ mọc ngang và mấy khối nham thạch nhô ra thì chẳng còn thứ gì khác, làm gì có chỗ cho một chiếc robot nặng hơn mười tấn như [ Logic ] đặt chân. Mập mạp thấy khối nham thạch đang sắp gãy rời hẳn ra, trong lòng biết không thể chần chừ thêm được nữa, hắn lập tức lay cần điều khiển, lấy tay phải robot làm điểm tựa, kéo cả thân thể bay lên cao.

Bay lên được một đoạn, tay phải [ Logic ] dồn hết sức đâm sâu vào vách đá, hai chân đá mạnh vào, phá vỡ được mấy khối đá, tạo ra hai hốc lõm vừa đủ đặt chân. Vừa mới đứng lại, tảng nham thạch mà hắn vừa bám vào đã gãy rời, rơi thẳng xuống dưới sâu, qua một lúc lâu mới nghe thấy tiếng vọng lại.

“Phù!” Điền Hành Kiện thở phào một hơi, lau mồ hôi lạnh, hắn thậm chí có thể nghe thấy rõ nhịp tim thình thịch của Bonnie trên lưng. Nhất thời trong buồng lái hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có hệ thống sự cố vẫn sáng rực đèn đỏ như nhắc nhở hai người, tay trái bị gãy mất thanh truyền động, robot bị hư tổn tới gần bảy mươi phần trăm, tóm lại là đã không còn khả năng đưa cả hai rời khỏi nơi này.

Trên không tới trời, dưới không chạm đất, trong lòng Điền Hành Kiện hiểurõ, trừ phi mình có thể khôi phục công năng cánh tay trái hoặc là sửa được thiết bị đẩy phụ trợ của[ Logic ], nếu không thì đời này đừng mơ tưởng rời khỏi nơi này. Hắn nhìn sang hai bên, chỗ duy nhất hắn có thể đạ chân sửa chữa [ Logic ] chỉ có cái hốc đá vừa lộ ra kia.

[ Logic ] cẩn thận rút cánh tay phải ra, sau đó bám chặt vào cửa động, mượn lực thu chân về rồi đá văng đống đá vụn, chậm rãi dò xét đi vào. Mập mạp không ngờ, cái hốc đá mà hắn vốn cho là chỉ có thể chứa được một nửa thân hình [ Logic ] hóa ra lại rất, vừa mới thả lỏng một chút thì toàn thân robot đã chui tọt vào trong động.

Vừa mới chạm đất, mập mạp đã cảm thấy hơi thở dồn dập của Bonnie cùng với chưởng phong đập tới, hắn nhếch mép cười hắc hắc nhạc, hai cùi chỏ thúc nhanh về sau, đánh mạnh vào bụng Bonnie, một chút ý tứ thương hương tiếc ngọc cũng không có, khiến cho Bonnie đau đớn nằm cuộn tròn trên sàn.

Mập mạp vuốt vuốt cổ, nhặt lấy sợi dây thừng, không chút khách khí trói gô Bonnie lại, vừa trói vừa làu bàu:“Tiên sư nó, ông đây dạy trẻ con nhiều như vậy, thế mà có trói người cũng trói không tốt xong.” Trói xong, mập mạp vỗ vỗ tay, gật đầu hài lòng rồi đẩy cửa bước ra ngoài.

Vừa bước ra ngoài, mập mạp đã ngây ngẩn cả người, nơi đây đâu có giống hốc đá mà là một cái đường hầm mới đúng, bên trong tối đen như mực, không biết sâu đến đâu. Mập mạp suy nghĩ hồi lâu cũng không hiểu nổi tại sao phía sau một tảng nham thạch nhô ra lại có một cái hang động sâu như vậy chứ?

Lấy cánh tay duy tu cơ giới tự động từ trong hòm dụng cụ dự phòng của [ Logic ] ra, mập mạp chỉ cảm thấy nó nặng hơn trước kia không ít, trong bụng hắn thầm kinh ngạc, xem ra lực từ ở đây rất mạnh, nếu không phải cánh tay duy tu tự động này được làm từ hợp kim nhẹ thì chỉ sợ ngay cả cầm lên cũng không nổi chứ đừng nói tới việc tiến hành sửa chữa cho [ Logic ].

Mập mạp mở lớp vỏ giáp ở bụng [ Logic ] ra, dùng ăcquy khởi động hệ thống tự động kiểm tra của robot. Kết quả kiểm tra làm cho mập mạp cũng phải cảm thấy uể oải, bởi vì theo số liệu đã cho thấy, các hệ thống căn bản của robot bao gồm năng lượng, truyền động, thăng bằng đều đã bị tổn hại, rõ ràng là không thể chỉ dựa vào thiết bị duy tu cơ giới hiện có mà có thể sửa chữa.

Gần ba mươi món linh kiện cần phải thay thế, mà ở dưới cái vách núi của nợ này thì bói đâu ra linh kiện? Nếu như chỉ dựa vào dụng cụ và linh kiện có sẵn trong hòm dụng cụ, mập mạp biết mình nhiều nhất cũng chỉ có thể khôi phục được năm mươi phần trăm công năng của [ Logic ], có điều phần quan trọng nhất là bộ phận truyền động cho cánh tay trái và động cơ đẩy phụ trợ thì lại không có biện pháp.

Đang cúi đầu ủ rũ nhìn đống số liệu thu được, mập mạp chợt cảm thấy có cái gì đó không đúng. Trên vách động đối diện với hắn có hai khe lõm trơn nhẵn thẳng tắp, hắn liền quay đầu lại nhìn, quả nhiên ở vách động phía sau cũng có hai cái khe lõm y như vậy.

Mặc dù không biết bốn cái khe lõm bằng kim loại này có tác dụng gì, nhưng có một điều rất rõ ràng, hang động này là có con người đào ra! Nhìn khoảng sâu hun hút trong động, mập mạp vừa có chút mừng rỡ vừa có chút tò mò. Ở chỗ này mà có dấu vết con người, vậy nhất định là phải có một con đường đi thông lên mặt đất, nếu không những người xây dựng nơi này sao có thể rời khỏi đây? Ở sâu trong kia, ngoài ra đường ra ra, không biết còn có những thứ gì nữa đây?

Nhìn [ Logic ], mập mạp quyết định đi sâu vào trong động xem xét một chút, nói không chừng lại có thể tìm được thứ gì đó. Hơn nữa, ở dưới vực từ trường này lại bỗng có một hang động thì thật không khỏi có chút quỷ dị, vạn nhất nơi này là một căn cứ bí mật của Gatralan thì sao? Nắm rõ địa hình và tình huống cơ bản trước khi bị kẻ địch phát hiện là kiến thức cơ bản nhất của một người lính trinh sát.

Mập mạp chui vào trong [ Logic ], hai tay trước ôm lấy thân hình Bonnie.

Bonnie kinh hãi kêu lên:“Ngươi muốn làm gì?”

Mập mạp nhíu mày, nói:“Cho cô một cái ổ khác, mà đừng có kêu nữa, không lại làm ta muốn cưỡng gian cô mất!”

Sắc mặt Bonnie mới hơi dãn ra thì lại nghe tiện nhân làm bộ khó khăn nói:“Nếu không, cô cứ kêu thêm vài tiếng nữa đi, nói không chừng anh đây mềm lòng sẽ giúp cô thỏa mãn nhu cầu sinh lý, cho mộng đẹp trở thành sự thật!”

Bonnie mím chặt môi, giận đến cả người phát run lên.

Mập mạp cười hề hề, kéo Bonnie vào trong động, sau đó lại chui vào [ Logic ], nói vọng ra:“Cho cô xem biểu diễn ảo thuật, đừng có chớp mắt đấy nhé!” Hắn điều khiển [ Logic ] ngồi dậy tựa vào vách động, hai chân dạng ra, chỉ nghe “tách” một tiếng vang lên, từ dưới đũng quần [ Logic ] đã bắn ra một cánh tay cơ giới vô cùng linh hoạt.

“Oa, sao mà to thế nhỉ!”...... Đây là giọng của mập mạp.

Thấy bộ dáng cánh tay cơ giới này như phát hiện ra mục tiêu, đang tiến dần về phía mình, Bonnie thiếu chút nữa đã ngất đi, cái gã kia đã bỉ ổi đến mức không cách nào hình dung nổi nữa rồi.

Mập mạp điều khiển cánh tay cơ giới tóm lấy Bonnie, để vào dưới đũng quần [ Logic ], sau đó dùng hai tay che đũng quần, thân thể cuộn tròn lại, bộ dáng thống khổ vô cùng, giam chặt Bonnie ở bên trong.

“Ây da...... sao lại có thể nhốt người ta vào cái chỗ như thế này chứ!”...... Đây vẫn là giọng của mập mạp, Bonnie nghe mà chỉ muốn nhào tới cắn rụng mấy miếng thịt trên người mập mạp!

Nhìn kẻ ghê tởm nhất trên toàn thế giới nhảy ra khỏi buồng lái, đắc ý dương dương lấy ra một bộ quân phục dự phòng, sau đó vô liêm sỉ cởi sạch quần áo ngay trước mặt mình, Bonnie cũng chẳng buồn tức giận nữa, kẻ này da mặt vừa dầy, lại không hề biết xấu hổ là gì, hơn nữa đầu óc thì siêu cấp hèn mọn bỉ ổi, đi tức giận với một kẻ như vậy thật sự là.

Nằm trên mặt đất lạnh như băng, lẳng lặng nhìn mập mạp mặc vào bộ quân phục đặc công chỉnh tề, dùng những động tác thuần thục kiểm tra trang bị, Bonnie nhất thời có chút hoảng hốt, nàng rất khó hình dung ra tâm trạng của mình lúc này, rốt cuộc là chán nản hay là khuất nhục. Điều duy nhất có thể xác định chính là, vào giờ khắc này, nàng đã không còn là nữ thượng tá kiêu ngạo đến nỗi người khác phải tránh xa, ít nhất là không phải trước mặt cái gã béo này.

Ở trước mặt mập mạp, lần đầu tiên trong đời Bonnie cảm thấy mình mềm yếu vô lực, hai má nàng hơi đỏ lên, cảm giác đó, khi nào nhào lên tấm lưng rộng của mập mạp thì lại càng thêm phần mãnh liệt.

“Tên béo khốn kiếp, ngươi mà rơi vào tay ta, ta nhất định sẽ giết ngươi!”

Mập mạp hơi dừng lại một chút, cuối cùng cũng không quay đầu lại mà cứ tiếp tục đi sâu vào hang, trong miệng lẩm bẩm nói:“Tiền dâm hậu sát có được không?”

[/RIGHT]