Mấy vị tướng quân như Fiowen mặc dù không thể nói là thân kinh bách chiến, nhưng dù sao cũng là xuất thân từ trường lớp tiêu chuẩn, trong cuộc chiến bảo vệ Millok, chính bọn họ là những người đã phối hợp với thượng tướng Bernadotte giành lấy thắng lợi cuối cùng cho Liên bang. Russell và Điền Hành Kiện vừa nói như thế, bọn họ liền lập tức hiểu rõ vẫn đề. Trong chiến tranh, tiết tấu là một thứ vô cùng quan trọng, hơn nữa trong giai đoạn đầu của cuộc chiến này, bên nào nắm giữ được tiết tấu thì cho dù là liên tục bại trận cũng có thể ung dung lập kế hoạch phản công, giành lấy thành quả lớn nhất.
Thế nên có thể nói, mặc dù mệnh lệnh của Russell là tạm dừng hành động, nhưng cuộc chiến của chủ soái hai bên đã bắt đầu rồi.
Mọi người đang nói chuyện thì thư ký của thượng tướng Bernadotte là Yuna bỗng gõ cửa, bước vào nói:“Tướng quân, thiếu tá An Lôi ở Cục Tình báo xin được gặp.”
Bernadotte gật đầu nói:“Mời cô ấy vào đi.”
Một lát sau, cánh cửa văn phòng lại được mở ra, bóng dáng xinh đẹp của An Lôi xuất hiện ở cửa, nàng vừa nhìn thấy mập mạp cũng đang có mặt thì không nhịn được đỏ mặt ngượng ngùng cười một tiếng rồi vội kính lễ chào các tướng quân, sau đó đưa lên một số giấy tờ, nói với thượng tướng Bernadotte:“Thưa tướng quân, đây là những tin tức mới nhất mà Cục Tình báo vừa nhận được.”
Bernadotte ký tên xác nhận, mở tập tài liệu ra nhìn rồi cười nói:“ Tướng quân Russell, ngài đoán rất chuẩn xác, trước mắt người chịu trách nhiệm chỉ huy quân đội đế quốc đã không còn là người đồng liêu Gordon của ngài nữa, mà là người thừa kế hợp pháp thứ ba của gia tộc Morton - Stephen và sư phụ của hắn, đại tướng Lieb Scott của Liên bang Naga.”
Các tướng quân trong phòng chợt run cả người, lúc này mới kịp phản ứng, khó trách Russell lại quan tâm đặc biệt tới tiết tấu của cuộc chiến như vậy, trước mặt một đối thủ như Lieb Scott, nếu đã bước vào tiết tấu của ông ta mà muốn thoát ra thì cái giá phải trả thật khó mà tưởng tượng. Ông có thể nắm gọn đối thủ trong tay, làm cho đối thủ thân bất do kỷ, bất tri bất giác chạy theo sát ông ta, sau đó tròng lên người đối phương từng sợi từng sợi dây trói, đến khi cảm thấy như vậy là đủ rồi, ông ta sẽ tung ra một cú đấm khủng khiếp đánh bại tất cả!
Russell thản nhiên cười, nói:“Ta quá quen thuộc với quân đội Gatralan, người có thể cố ý để lộ ra sơ hở như vậy, có! Nhưng tuyệt đối không thể làm tốt như vậy! Còn Gordon thì lại quá bảo thủ, dựa theo lối suy nghĩ của ông ta thì phương án tác chiến nhất định sẽ là tử thủ điểm khiêu dược, sau đó mới nghĩ biện pháp tìm kiếm điểm khiêu dược bí mật ở tinh hệ công cộng. Lần trước được Cục tình báo cho biết hoàng đế James gọi Stephen trở về, ta liền biết ngay cuộc chiến này đã bắt đầu trở nên thú vị rồi.”
Ông ta quay đầu nhìn lên bản đồ vũ trụ trên tường, nhíu mày nói:“Bất quá, người mà ta lo lắng nhất, không phải là Lieb Scott, mặc dù ông ta là một đối thủ rất mạnh, nhưng đó chỉ là một nhà quân sự thuần túy, không phải người điên.” Rồi thở dài nói tiếp:” Kẻ điên thực sự, kẻ có thể tạo thành uy hiếp tới cả nhân loại, chỉ có một, đó chính là hoàng đế Gatralan – James Morton.”
Trung tướng Fiowen kinh ngạc nói:“Ngài nói là.....”
Russell gật đầu nói:“Đó là một người không thể khống chế, Tây Ước không thể khống chế hắn, ngay cả bản thân ông ta cũng không có cách nào khống chế chính mình, nếu cần thiết, tôi nghĩ, ông ta sẽ không ngần ngại hạ mệnh lệnh tàn bạo nhất.”
Tất cả mọi người nghe vậy thì đều trầm mặc, với trình độ khoa học kỹ thuật ngày nay, tuy loài người vẫn không thể phá hủy được cả một tinh cầu, nhưng nếu muốn diệt tuyệt tất cả sinh vật trên đó thì không phải chỉ một loại phương pháp.
Vũ khí hủy diệt hàng loạt là thứ đã bị Hội nghị Liên hợp tối cao nghiêm cấm, cũng là thứ bị kiểm tra nghiêm ngặt nhất hàng năm. Mỗi một quốc gia, mỗi một tinh cầu đều phải hỗ trợ nhân viên kiểm tra. Thậm chí, ở một số nơi còn có vệ tinh chuyên dò xét sự tồn tại của những loại vũ khí này. Có thể nói, sự khống chế vũ khí hủy diệt đã đến mức không thể nghiêm ngặt hơn nữa.
Hiện nay, việc chế tạo thứ vũ khí như vậy sẽ tiêu hao tư nguyên, nhân lực, tài lực rất khổng lồ, gần như là không thể giữ bí mật. Bất cứ quốc gia nào có hành vi chế tạo vũ khí hủy diệt hàng loạt nhất định sẽ bị toàn xã hội loài người trừng phạt, áp chế, mà sự trừng phạt này có thể nói là phi thường tàn khốc, gần như là hủy diệt đi cả một quốc gia.
Nhưng các tướng quân biết, trong tương lai, khi cuộc chiến toàn diện bùng nổ khắp vũ trụ, liệu Hội nghị Liên hợp tối cao có thể còn được bao nhiêu tác dụng đây?
Sắc mặt Russell ngưng trọng, nói:“Nếu như đánh tới cuối cùng, James nhận ra rằng mình đã không còn hy vọng thắng lợi, rất có thể y sẽ lựa chọn đem toàn bộ Gatralan chôn cùng mình!”
Bernadotte bất an cựa mình trên ghế, hỏi:“Nhưng theo Công ước vũ trụ, mọi quân nhân đều được phép cự tuyệt thứ mệnh lệnh này, liệu có ai lại vì một kẻ mất hết hy vọng mà làm ra chuyện như vậy với quốc gia chứ?”
Russell thở dài nói:“Các vị không hiểu đế quốc Gatralan nên mới nói thế, chỉ cần nhìn Hopkins là biết, trong một cái quốc gia như vậy, vĩnh viễn không thiếu những kẻ theo tư tưởng dân tộc cực đoan, khi bọn họ cảm thấy tuyệt vọng, cảm thấy sự vinh diệu của người Wibault đã không còn, bọn họ sẽ giơ lên đồ đao đối với tất cả mọi người, kể cả thân nhân, kể cả bản thân! Đối với bọn họ mà nói, đó vừa là trừng phạt kẻ địch, đồng thời cũng là sự giải thoát cho bọn họ!”
Các tướng quân hai mặt nhìn nhau, Fiowen nhịn không được nói:“Nếu có thêm mấy cái quốc gia như vậy nữa, loài người, chỉ sợ sẽ thực sự gặp phải một hồi tai ương diệt thế.”
Russell cười cười nói:“Một người điên cũng không thể hủy diệt loài người, trừ phi toàn bộ lãnh đạo của đế quốc đều có vấn đề thần kinh. Dù sao mấy ngàn năm qua cũng đã hình thành nên một bộ thủ đoạn khống chế việc chế tạo vũ khí hủy diệt hàng loạt, cho dù là ở quốc gia theo kiểu đế chế, hoàng đế có hạ lệnh thì cũng chưa chắc có thể thành công. Chế tạo thứ vũ khí như vậy cũng đồng nghĩa với việc đẩy cả quốc gia và dân tộc tới bên bờ vực thẳm, chỉ cần trong quá trình chấp hành kế hoạch có một người phát hiện tình tiết khả nghi mà báo cáo lên Hội nghị tối cao thì kết quả chỉ có hai, quốc gia bị hủy diệt hoặc là hoàng đế bị hủy diệt.”
“Còn về phần James......” Ánh mắt lấp lánh:“Đế quốc Gatralan còn chưa có năng lực sở hữ vũ khí hủy diệt hàng loạt, còn những hạm đội của hắn, hừ, tới khi hắn tuyệt vọng thì còn hạm đội thuộc về hắn hay sao!”
Các tướng quân liếc nhìn nhau, bỗng nhiên xuất hiện một kẻ điên nắm giữ quyền lực to lớn lại không cách nào khống chế, thực sự là chuyện nguy hiểm nhất của xã hội, nhất định phải tiêu diệt mối nguy hiểm này ngay từ trong trứng nước. Bọn họ cơ hồ đồng thời nghĩ, may mắn là Russell đang ở Liên bang, nếu tới khi tổng công kích tinh cầu Mosky ( tinh cầu thủ đô Gatralan) mới biết chuyện thì Liên bang ắt sẽ gặp phải tổn thất không cách nào lường được.
Các tướng quân đang chìm trong tâm sự, đột nhiên chợt nghe Russell cả giận quát:“Điền! Mau đi xem chiến lệ đi!”
Mập đang đánh mắt đưa tình với An Lôi chợt nhảy dựng lên, chạy vụt đi, mẹ kiếp, lão già trời đánh thánh vật, thằng chập mạch muốn hủy diệt Mosky có phải là ta đâu!
Chạy ra khỏi phòng, hắn lặng lẽ trốn ở bên cửa, đợi An Lôi đi ra, mập mạp liền ôm lấy nàng, cười nói:“ Nhớ ta không?” An Lôi kinh hãi một chút, nhìn thấy là hắn thì đỏ bừng mặt lên, đang muốn nói chuyện thì đột nhiên trong phòng làm việc truyền đến thanh âm của thượng tướng Bernadotte:“Tướng quân Russell, ngài cảm thấy đem nhiệm vụ nặng nề như vậy giao cho Điền trung úy liệu có thích hợp không?”
Mập mạp vội tập trung chú ý cẩn thận lắng nghe, đột nhiên cánh cửa phòng lại mở bật, Russell thò đầu ra nhìn chằm chằm vào mập mạp, nói:“Còn đứng đó làm gì! Mau đi đi!”
An Lôi đỏ mặt đẩy mập mạp ra, véo mạnh cho hắn một cái rồi chạy vội đi. Mập mạp ngượng ngùng gãi đầu cười cười, chậm rãi đi về phòng làm việc của Russell, vừa đi vừa nghĩ:“Mấy lão già này lại đang định giở trò gì với mình đây?”
Thấy mập mạp đã đi xa, Russell bèn đóng cửa lại, cười nói:“Đối với thằng nhóc này mà nói, nếu không dùng tuyệt chiêu thì hắn sẽ không lớn nổi đâu.”
Bernadotte gật đầu nói:“Cho tới bây giờ ta chưa từng thấy qua một binh lính nào như vậy, quân nhân Liên bang từ khi tiến vào quân đội là đã không ngừng được yêu cầu phục tùng, phục tùng, và phục tùng! Đây là thiên chức của quân nhân, cũng là thứ mà một đội quân kỷ luật nghiêm minh phải có. Điền trung úy, có lẽ là một gã bị đột biến gien chăng!”
Russell nói:“Trong số những quân nhân mà ta từng gặp qua, hắn thực sự là người có thiên phú nhất. Chỉ cần được huấn luyện mấy ngày ngắn ngủi, hắn đã có thể sử dụng bản đồ tỷ lệ 1: 200000 và danh sách binh lực khái lược để bày bố được ba giai đoạn công thủ, bố trí hỏa lực, phân bố binh lực, lộ tuyến hành quân, đột phá, tranh đoạt yếu điểm và xử lý tình huống đột biến.” Ông ta thở dài nói tiếp:“Đáng tiếc, hắn vĩnh viễn không phải là một người có thể trở thành tướng quân, chỉ khi bị ép tới tuyệt cảnh, hắn mới có thể bộc phát ra sức mạnh của mình.”
Bernadotte cười nói:“Nếu hắn thật sự thành tướng quân, chỉ sợ chúng ta đây cũng không hàng phục được hắn nữa, bảo đảm tiểu tử này cả ngày ăn ăn ngủ ngủ, nếu không thì cũng đi tán tỉnh những nữ binh xinh đẹp thôi! Các ngươi xem, đệ nhất mỹ nữ của Cục Tình báo cũng bị hắn câu đi mất rồi.”
Rusell cười nói:“Cho nên, nhất định không thể để cho hắn sướng được. Với tiềm lực của bản thân, nếu được đặt ở những vị trí mấu chốt nhất, hắn có thể hoàn thành những sứ mạng tốt hơn bất cứ ai! Lửa lớn mới rèn được đao tốt, nói thật, chỉ có giao Tự Do chiến tuyến cho hắn, ta mới có thể yên tâm. Phải ở giữa vùng địch hậu, hắn tuyệt đối sẽ dùng tất cả mọi phương pháp để bảo vệ tánh mạng, cũng sẽ dùng tất cả mọi phương pháp để bảo toàn Tự Do chiến tuyến.”
Fiowen kinh ngạc nói: “Tướng quân Russell, lần trước không phải ta nghe các vị nói nếu như Điền trung úy có thể nhìn thấu kế hoạch đổ bộ chiến lược thì sẽ không cần phải ra tiền tuyến mà? Bây giờ cậu ta đang liều mạng học tập, nếu ngài lừa cậu ta, chỉ sợ......”
Russell thản nhiên cười nhạt một tiếng, nói:“Ta nói hắn không phải ra tiền tuyến, nhưng ta chưa từng nói hắn không phải tới vùng địch hậu mà!”