Mãnh Long Ngủ Quên

Chương 711: Anh Ta Không Thể Rời Đi






Mọi người phát hiện ra rằng người đàn ông lái xe cứng đờ, và vẻ kinh hoàng trên gương mặt anh ta lập tức đông lại.
Một dòng máu từ từ nổi lên trên cổ anh ta.
Tí tách! Tí tách!
Từng giọt máu bắt đầu tuôn ra, sau đó hợp thành dòng mà chảy xuống.
Không những vậy, dòng máu này càng lúc càng lớn.
Trong nháy mắt, đầu của người đàn ông lái xe từ trên cổ anh ta từ từ trượt xuống.
Bộp một tiếng lăn một vòng trên đất.
Cái xác không đầu xuất hiện trước mặt nhóm người của Bạch Tam, dòng máu trên cổ búng ra khiến da đầu mọi người tê dại.
Chết...!chết rồi?
Bạch Tam và tất cả các thành viên khác của nhóm Thiên Sứ Áo Trắng đều không thể tin vào mắt mình.
Miểu sát?
Họ thậm chí cùng không thể ngờ tới người bạn đồng hành của họ, đường đường là một cao thủ tông sư mà lại bị Huyết Lang miểu sát trong nháy mắt.
Làm sao có thể như thế được.


“Đại...!đại tông sư, anh, anh vậy mà cũng là đại tông sư sao?" Bạch Tam sững sờ.

Tất cả các Thiên Sứ Áo Trắng khác cũng đồng loạt chết lặng như vậy.
Họ chỉ nghe nói răng trước đó Huyết Lang đã bị người ta phế bỏ ở thành phố Nam Giang, nhưng họ không biết rằng Huyết Lang đã được thăng cấp để trở thành một đại tông sư.
Mà bây giờ...
Một tia ớn lạnh ngay lập tức lan tỏa trong tim mọi người, khiến Bạch Tam và những người khác gần như muốn nổ tung da đầu.

Một thầy một trò đều là hai đại tông sư!
Điều này đáng sợ đến mức mọi người không thể tưởng tượng được.
Mãi cho đến khi cái xác không đầu "âm ầm" một tiếng rơi xuống đất thì Bạch Tam và những người khác mới bừng tỉnh sau cú sốc vừa rồi.

"Sao hả? Các người muốn báo thù cho anh ta?”

Huyết Lang nhìn đám người Bạch Tam, khóe miệng khẽ cong lên, lộ ra một đường vòng cung dữ tợn.

Anh ta có thể giết một người rồi thì cũng không ngại giết hết tất cả mọi người.
Cảm nhận được sát ý càng ngày càng sâu của Huyết Lang, Bạch Tam chỉ cảm thấy lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh, vội vàng nói: “Huyết...!Huyết Lang, xin anh bớt giận! Anh ta đã phải trả giá cho những sai lầm của mình, tôi...!chúng tôi đương nhiên không dám báo thù anh!"
Giờ phút này, Bạch Tam thậm chí không có dũng khí nhìn thẳng vào Huyết Lang.

Nói xong, anh ta nhanh chóng quay đầu vung tay với mọi người: "Mọi người lên xe, tiếp tục đi!”
Nói xong thì Bạch Tam dẫn đầu đám người còn lại, cung kính cúi đầu trước Huyết Tổ và Huyết Lang, sau đó từng người mới hoảng hốt lên xe.
Vù!
Bốn chiếc Land Rover tiếp tục đi về phía trước, ở đây chỉ còn lại hai vị sư đồ Huyết Tổ và một cái xác không đầu nằm trên mặt đất.
Nhìn bốn chiếc Land Rover rời đi.
Đôi mắt của Huyết Tổ bất giác nheo lại: "Huyết Lang, e rằng thân phận của những người này không bình thường!" "Mười ba người tông sư, chà chà...!nếu như ta đoán không nhầm thì toàn bộ Nam Lộc, e rằng chỉ có bốn ông chủ quyền lực lánh đời mới có loại thực lực này!"
Nghe thấy điều này.
Huyết Lang bất giác gật đầu, rồi tiến lên kiểm tra xác chết không đầu, sau đó quay đầu nói với Huyết Tổ: “Sư phụ, bọn họ là Thiên Sứ Áo Trắng của nhà họ Bạch ở Nam Lộc!
Thiên Sứ Áo Trắng?
Đôi mắt của Huyết Tổ khẽ nheo lại: "Tại sao Thiên Sứ Áo Trắng lại đến thành phố Nam Giang? Hơn nữa còn đi đến nhà họ Bạch Nam Lộc?"
Huyết Tổ dường như đã nghĩ ra điều gì đó, một biểu hiện lạnh lẽo u ám dần hiện lên trên khuôn mặt xấu xí của ông ta: "Chẳng lẽ liên quan đến vua sao?".