Không sai, theo như quan sát của ông cụ nhà họ Bạch thì mặc dù người kia đang đưa lưng về phía ông cụ thể nhưng với những đường nét này thì trông cực kỳ giống Lâm Thiệu Huy!
Thế nhưng người này lại không mặc quần áo bình thường, trên người chỉ mặc một chiếc áo thun bình thường, bên dưới thì mặc một chiếc quần jeans màu trắng bệch.
Trông vô cùng bình thường.
Bóng lưng anh trông như một sinh viên ở trường đại học vậy.
"Không! Không đúng! Cậu ta tuyệt đối không thể nào là Lâm Thiệu Huy!" "Lâm Thiệu Huy và Lãnh Ngạo Thiên, Hạ Lan Sơn cũng có thù oán với nhau, sao cậu ta có thể xuất hiện ở nơi này chứ! Hơn nữa, cũng chỉ nhìn thấy bóng lưng của người này thôi, không thể nhìn thấy mặt mũi của cậu ta!"
Còn vẻ mặt của những đại lão Nam Lộc ở vị trí xung quanh cũng xuất hiện vẻ nghi ngờ: "Ơ! Cái tên thanh niên này đang làm gì thế? Cậu ta muốn lên đài cao ở trung tâm sao?" "Bóng lưng của người này trông có hơi giống với đại tông sư Thiệu Huy trong video? Thế nhưng lại không quá chắc chắn!"
Rào rào!
Đại tông sư Thiệu Huy sao?
Có một số ít người đã xem video của đại tông sư Thiệu Huy giờ phút này đã bị sốc khi thấy bóng người đang đi về phía đài cao kia, quả thật có hơi giống với đại tông sư Thiệu Huy.
Thế nhưng, ngoại trừ nhóm người Phương Y
Thần và Khổng Sanh thì chưa bao giờ có người nào thấy được khuôn mặt thật sự của đại tông sư Thiệu Huy, vì thế giờ phút này cơ bản không có một ai có thể chắc chắn điều này.
Chẳng qua là.
Ngay sau đó, mọi người nhanh chóng phát hiện ra có gì đó không đúng.
Sau khi người thanh niên kia xuất hiện ở nơi này, quả thật có rất nhiều đại lão Nam Lộc thấy Huyết Lang lúc nãy đang vô cùng kiêu ngạo trên khán đài giờ phút này lại đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Không chỉ có thế.
Anh mắt của Huyết Lang đang nhìn cham cham về phía người thanh niên đang đi về phía trước, trên mặt anh ta hiện lên sự hung tàn và độc ác.
Giống như nhìn thấy cái chết của kẻ thù mình
Cho đến khi! vậy.
"Cái tên họ Lâm kia, rốt cuộc thì cậu cũng xuất hiện!"
Âm!
Nghe thấy lời nói của Huyết Lang, cho dù là hai người Lãnh Ngạo Thiên đang ở trên đài cao hay là nhiều đại lão Nam Lộc ở phía dưới cũng trở nên xôn хао.
Đại tông sư Thiệu Huy!
Anh...!Anh thật sự là đại tông sư Thiệu Huy.
Trời ạ! Không lẽ anh không biết, Huyết Lang đã đánh bại Lãnh Ngạo Thiên và Hạ Lan Sơn rồi sao? Sao bây giờ còn có can đảm xuất hiện ở đây?
Đây không phải là tự tìm đến cái chết sao?
Vẻ mặt mọi người đều là vẻ kinh ngạc và khó hiểu, nhìn thẳng về phía bóng lưng của Lâm Thiệu Huy, giống như đang nhìn một người điên vậy.
Còn Lãnh Ngạo Thiên và Hạ Lan Sơn ở trên đài cao kia, sắc mặt cũng nhanh chóng thay đổi.
"Tên họ Lâm kia, cậu...!Cậu tới đây là gì thế? Đi mau! Mau cút nhanh đi!" "Tên họ Lâm kia, hai đại lão của chúng tôi đều đã bị đánh bại.
Cho dù cậu có là đại tông sư hoàn hảo duy nhất của Nam Lộc thì cũng không nên xuất hiện ở nơi này! Cậu cơ bản không phải là đối thủ của cậu ấy đâu!"
Sắc mặt của Lãnh Ngạo Thiên và Hạ Lan Sơn nhanh chóng trở nên u ám!
Bọn họ không quen biết Lâm Thiệu Huy.
Càng không biết người thanh niên trước mặt này chính là hung thủ đã đánh bại cháu đích tôn của hai người.
Lúc này, hai người họ chỉ biết rằng, Lâm Thiệu Huy không thể nào có thể trở thành đối thủ của Huyết Lang, càng không thể nào là đối thủ của Huyết Tổ.
Anh xuất hiện ở nơi này chẳng qua chỉ là tự tìm đến cái chết mà thôi, không hơn không kém!
Thế nhưng.
Dường như Lâm Thiệu Huy không nghe thấy lời nói của hai người này.
Ánh mắt anh nhìn chằm chằm về phía Huyết Tổ, trong ánh mắt đó hiện lên một sự phức tạp, ngạc nhiên mừng rỡ, sự nhớ nhung và hồi ức.
Không chỉ có mỗi anh!
Lúc Lâm Thiệu Huy xuất hiện ở nơi này!
Huyết Tổ cũng nhanh chóng chú ý tới người thanh niên này!
Quá quen thuộc!
Cũng chẳng biết vì lý do gì, cơ thế của Huyết Tổ nhanh chóng trở nên run rẩy, ông ta chỉ cảm thấy dường như mình vô cùng thân thuộc với người thanh niên này.
Thế nhưng ông ta lại không thể nhớ ra được, rốt cuộc mình đã thấy gương mặt thanh tú này ở nơi nào.
"Được...!Dường như!"
Trong đầu Huyết Tổ bỏng nhiên xuất hiện một bóng hình chợt thoáng qua trong hồi ức..