Mãnh Long Ngủ Quên

Chương 549: Tôi Thà Chết Chứ Không Rời Đi






Sau khi nhìn thấy sáu người này, khuôn mặt của những vị khách xung quanh đều đột ngột biến sắc: "Hả? Những người này nhìn quen quá, hình như tôi đã từng gặp qua ở đâu đó! Đúng rồi, bọn họ là Lĩnh Nam Lục Đại Ác Ma!" "Là Lĩnh Nam Lục Đại Ác Ma sao? Trời ạ, sáu tên tàn ác đó hả? Bọn! bọn họ sao lại ở đây?" “Đúng vậy, mười năm trước sáu anh em họ ngông cuồng thống trị thế giới ngầm Nam Lộc! Không phải đã biến mất rồi sao?"
Lĩnh Nam Lục Đại Ác Ma!
Những người gần như quen thuộc với thế giới ngầm của tỉnh Nam Lộc đều biết đến cái tên này.

Đây là sáu tên ác nhân đã thống trị Nam Lộc mười năm trước.

Bọn họ là anh em ruột, có sức chiến đấu vô song, năm đó bắt đầu từ trại trẻ mồ côi, đánh đánh giết giết rồi bước chân vào thế giới ngầm.

Nhưng bên trong thế giới ngầm tool luyện giết chóc, sáu anh em bọn họ đã thể hiện những tư chất khủng bố siêu việt, bắt đầu từ việc càn quét một con phố, bọn họ từng bước thống trị một thành phố, sau đó, họ quét ngang Nam Lộc và gây ra một cơn gió tanh mưa máu.

Thậm chí mười năm trước, chỉ cần nghe đến cái tên Lĩnh Nam Lục Đại Ác Ma, trẻ con đã có thể khóc cả đêm không ngừng.

Nhưng bây giờ! Ố là la.

.


Sau khi nhận ra danh tính của sáu tên mặc đồ đen, nhóm thanh niên tài năng anh tuấn xung quanh đều thay đổi sắc mặt, cả đám đồng loạt lui sang một bên, rõ ràng là vì sợ bị liên đới.

Mà Lãnh Bất Phàm lại còn mim cười: "Có thể mọi người không biết! Mười năm trước, Lĩnh Nam Lục Đại Ác Ma bái ông nội Lãnh Ngạo Thiên của tôi làm môn hạ!”
Lãnh Ngạo Thiên!
Khi nghe đến ba chữ này, mọi người lại rùng mình.

Bởi vì Lãnh Ngạo Thiên là một trong hai vị Đại Tông Sư danh tiếng ẩn thân ở tỉnh Nam Lộc.

Nhưng mà chuyện mọi người không biết đó là Lãnh Bất Phàm hóa ra là cháu ruột của Đại Tông Sư Lãnh Ngạo Thiên!
Phụt! Lúc này, tất cả mọi người trong ghế lô đều kinh hãi.

Những thanh niên tuấn kiệt của thành phố Nam Giang, lúc này nhìn Lãnh Bất Phàm như đang nhìn niềm kêu hãnh của tạo hóa, tiếng chào hỏi, ninh not vang lên không dứt:
Trời ạ! Cậu chủ Lãnh, hiện tại chúng tôi mới biết cậu không chỉ là con trai của Chủ tịch Thịnh Thế ông Lãnh Khang, mà cậu còn là cháu trai của Lãnh Đại Tông sư! Cậu thật sự! dọa tôi sợ quá!" "Là cháu ruột của Đại Tông Sư! Chẳng trách có Lĩnh Nam Lục Đại Ác Ma đến từ Nam Lộc làm vệ sĩ!" "Trời ạ! Nếu chuyện này truyền ra ngoài, thân phận của cậu chủ Bất Phàm nhất định sẽ làm rung chuyển Nam Lộc! Dù sao thêm vào thân phận của Thịnh Thế và Lãnh Đại Tông Sư! Còn ai dám khiêu khích chứ?" Mời bạn đọc truyện tại Truyện8 8.


net
Kinh ngạc!
Chấn động!
Cho dù là Bạch Chí Phàm, Thẩm Kiến hay những nam nhân kiệt xuất thành phố Nam Giang kia, đều nhìn Lãnh Bất Phàm bằng ánh mắt kính sợ.

Không chỉ có họ, sau khi Bạch Tố Y nghe được tin tức này, cả người giống như bị sét đánh, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

Thôi xong rồi!
Vốn dĩ cô cho rằng người bên cạnh Chu Nhã
Nam chỉ là một thiếu gia của tập đoàn Thịnh Thế, nhưng cô không thể ngờ được người thanh niên này lại có thân phận kinh khủng khác.

Mồ hôi lạnh không ngừng chảy ra trên trán Bạch
Tổ Y, cô suýt nữa bật khóc.

Thế nhưng, đối với sự khen ngợi của mọi người xung quanh, Lãnh Bất Phàm đã quen, trên mặt không hề có chút dao động, thay vào đó anh ta nhìn Bạch Tổ Y, ánh mắt càng ngày càng phát ra lửa.

"Cậu chủ! Xin đợi lệnh!" Lĩnh Nam Lục Đại Ác Ma nhanh chóng cúi đầu trước Lãnh Bất Phàm.

Nhìn thấy vậy, Lãnh Bất Phàm cười dị thường tà ác: "Bây giờ các người lục soát trên người của cô gái này! Tôi tin rằng chiếc nhẫn ruby kim cương nhất định ở trên người của cô ấy! Hãy nhớ rằng, không được bỏ sót bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể người phụ nữ này!".