Mãnh Long Ngủ Quên

Chương 398: Không Tốt Mau Lùi Lại






"Sao...!sao có thể có chuyện này? Anh Hạo bị gãy chân, chẳng lẽ là do tên kia làm sao?" Nghĩ đến đây, Lê Kiệt dường như bị ai giẫm phải đuôi, nhanh chóng dừng xe lại.
Sau đó từ chiếc Lamborghini chạy về phía Thiên Hao.

“Anh Hạo! Anh...!chân của anh bị sao vậy? Là tên khốn kia làm sao?" “Điên rồi! Nó điên rồi, dám đánh gãy chân anh, đánh gãy chân thủ lĩnh của chúng ta.

Tôi phải báo cho người nhà, tôi muốn giết nó!”
Lê Kiệt chạy đến trước mặt Thiên Hạo và những người khác, hét lên như điên.
Chỉ là tiếng gào thét này khiến Thiên Hạo và tất cả thành viên khác thêm tái nhợt.
Những hạt mồ hôi lớn chảy dài trên trán của Thiên Hạo và những người khác.

"Lê Kiệt!
Lúc này, Thiên Hạo lạnh lùng nói với Lê Kiệt.
Lê Kiệt nhanh chân, cúi đầu đỡ Thiên Hạo đứng dậy, nhưng anh vẫn nói: "Không cần giúp! Đưa gậy bóng chày cho tôi!" Thiên Hạo chỉ vào cây gậy bóng chày cách đó không xa.
Hả?
Câu nói này khiến cho Lê Kiệt hơi sững sờ, không biết Thiên Hạo xảy ra chuyện gì, nhưng trong lòng biết có chuyện gì đó không ổn.
Tuy nhiên, Lê Kiệt cũng không muốn nghĩ nhiều, ngay lập tức đưa gậy bóng chày dính mát đặt lên tay Thiên Hạo.


"Lê Kiệt, tôi xin lỗi! Đây là quyết định của người nhà cậu, người nhà tôi, tất cả gia đình tài phiệt của tỉnh Nam Lộc."
Thiên Hạo nhìn Lê Kiệt với vẻ có lỗi.
Tuy nhiên lời nói của anh khiến Lê Kiệt càng thâm bối rối.
Lê Kiệt không kịp hỏi
Đã ngạc nhiên khi thấy Thiên hạo giơ cây gậy đánh bóng chày lên rồi vung nó xuống.
Răng rắc!
Cây gậy bóng chày đánh một lực mạnh vào bắp chân Lê Kiệt một cách dữ dội, tiếng âm thanh gãy xương nghe rõ mồn một.
Lê Kiệt ngã xuống đất, cơn đau dữ dội ập đến, cậu thét lên thảm thiết: "Ô..

anh Hạo! Anh, sao anh lại đánh tôi? Chân tôi, aaaa...!Chân Tôi gãy rồi!"
Lê Kiệt chết lặng.
Hotgirl cũng chết lặng.
Trong mắt hai người bọn họ, Thiên Hạo đang phát điên, không thể tin được sẽ có lúc anh làm câu đau đớn thế này.
Tuy nhiên, Thiên Hạo hoàn toàn phớt lờ Lê Kiệt, quay đầu nhìn Lâm Thiệu Huy, vẻ mặt lộ ra sự cầu xin sâu sắc.


"Huy...!Anh Lâm Thiệu Huy, theo đúng nguyện vọng của anh, chân chúng em đều đã gãy!”
Vừa nói!
Thiên Hạo dường như nghĩ ra điều gì đó, nhanh chóng lấy ra chiếc Devil Machine từ trong túi ra, sau đó cầm nó trên tay, cung kính đưa cho Lâm Thiệu Huy.

“Đây là Devil Machine của anh, xin anh nhận cho! Ngày khác, chúng em nhất định sẽ tới nhà anh chuộc lỗi!”
Sau đó, Thiên Hạo cúi đầu trước Lâm Thiệu Huy.
Không chỉ anh ấy!
Các thành viên siêu xe bị gãy chân cũng theo Thiên Hạo cúi đầu trước Lâm Thiệu Huy để thể hiện sự thành kính.
Bùm,
Với Lê Kiệt, cậu chẳng khác gì gặp ma.
Làm sao chuyện này có thể.
Thiên Hạo thật sự tự đánh gãy chân mình để cầu xin sự tha thứ của Lâm Thiệu Huy?
Làm sao có thể?
Đặc biệt, không chỉ Thiên Hạo, các thành viên siêu xe khác cũng chấp nhận hành động này, họ đều cúi đầu trước Lẩm Thiệu huy.
Như sét đánh giữa trời xanh, Lê Kiệt hóa đá tại chỗ.
Tuy nhiên, Lâm Thiệu Huy không quan tâm đến sự kinh hoàng của Lê Kiệt.
Cái tát trả thù cho Thẩm Ngọc Trân đã xong, sự việc đương nhiên có thể kết thúc ở đây.

"Nhờ kỹ, nếu còn tái phạm, không chỉ có riêng cậu, mà cả gia tộc cậu đều sẽ bị tiêu diệt!"
Lâm Thiệu Huy lạnh lùng quét ánh mắt qua từng người.
Ánh mắt sắc như dao, khi rơi vào người nào, người ấy cảm thấy lạnh sống lưng, không tự chủ được mà rùng mình một cái..