Mãnh Long Ngủ Quên

Chương 356: Dường Như Không Thể Tưởng Tượng Được






Cái gì! Khi lời của Thiên Hạo vừa dứt, bầu không khí trong toàn bộ cửa hàng điện thoại di động đột nhiên đồng cứng lại.

Dù là Thẩm Ngọc Trân hay là ông chủ béo và những người khác, họ đều không tin vào tai mình.

Điện thoại di động? Phiên bản đời cũ của Nokia? Tất cả mọi người đều không hiểu nổi tại sao, Thiên Hạo tuổi trẻ giàu có, lại để tâm đến thứ đồ vật rách nát ấy làm gì? "Được, được!” Thẩm Ngọc Trân cúi đầu, bối rối giao ra điện thoại.

Tuy nhiên, điều khiến bà càng không thể tin được.

Khi Thiên Hạo nhận được điện thoại di động, anh ta như nhận được thánh vật, liền hơi cúi đầu, cần thận đón lấy! Như thể sợ làm vỡ hay bẩn chiếc điện thoại di động Chà này! Trước cảnh tượng này, Thẩm Ngọc Trân, ông chủ béo và những khách hàng xung quanh gần như bị sốc.

Đơn giản là họ không thể hiểu được! Chiếc Nokia cổ này có gì đặc biệt, nó không chỉ thu hút những thiếu gia giàu có như Thiên Hạo, mà còn khiến họ làm ra những hành động thể hiện sự kính trọng vô cùng.


Còn hơn thế nữa, Sau khi nhận được điện thoại di động, cả nhóm thiếu gia bao gồm Thiên Hạo và Lê Kiệt liền xúm vào.

Họ như bị chiếc Nokia cũ này hút hồn, không thể rời måt.

"Đúng, đúng nó rồi! Cá mập hổ, siêu hợp kịp Vanfrom! Hạo...!Anh Hạo! Đây thực sự là Devil Machine!” Lê Kiệt hào hứng nói với Thiên Hạo và những người khác trong khi đang lau kính.

"Trời ơi, đây chính là Devil Machine! Anh có thể nhìn thấy bàn phím cá mập hổ, mỗi một phím bấm đều là da cá mập hổ đã được mài nhẵn!” "Phía sau là siêu hợp kim vonfram.

Một gam là hai trăm triệu đồng! Một miếng lớn như vậy...!chắc có thể mua được vài chiếc Lamborghini!” Cái gì! Sau khi nghe được cuộc thảo luận này! Thẩm Ngọc Trân chết lặng! Ông chủ béo chết lặng! Và những người khách không tin vào tai mình! Bàn phím là da cá mập hổ được đánh bóng? Vỏ bằng siêu hợp kim Vonfram, một gam trị giá 200 triệu? Có thể mua vài chiếc Lamborghini chỉ bằng chiếc vỏ? Điều này...!làm sao có thể xảy ra! Đặc biệt là Thẩm Ngọc Trân, bà cảm thấy tam quan của mình đã hoàn toàn vỡ nát.

“Lâm Thiệu Huy, thằng nhóc này, nó...!nó làm cái gì vậy? Nó đã mua cái điện thoại này ở đâu?" Da đầu bà cảm thấy ngứa ran.


Trong đầu bất giác hiện lên khung cảnh buổi chiều.

Cuối cùng bà cũng hiểu! Tại sao ông Trương, nhà thiết kế điện thoại di động hàng đầu Việt Nam, cũng tỏ ra kính trọng và yêu cầu được quan sát chiếc điện thoại di động này.

Bà cũng hiểu vì sao ông Trương lại sợ hãi như vậy khi thấy chiếc điện thoại.

Đã vậy! Lâm Thiệu Huy, thằng khốn đó, để bà dùng chiếc điện thoại này để đập quả óc chó? Nghĩ đến cảnh đập vỡ óc chó lúc chiều, Thẩm Ngọc Trân thấy tim mình rỉ máu.

Thằng trời đánh này! Một gam vỏ máy có giá 200 triệu đồng đấy! Nghĩ đến đây, Thẩm Ngọc Trân chỉ muốn tát chết hằng nhóc khốn nạn Lâm Thiệu Huy.

Trong khi Thẩm Ngọc Trân đang nghiêm túc nghĩ về chuyện ấy.

Thiên Hạo cùng với nhóm thiếu gia, cầm Devil Machine đi tới.

"Thưa bà, bà có thể bán chiếc điện thoại di động này cho tôi không?" "Tôi có thể trả...!20 tỉ đồng!”.