Quyển tiểu thuyết này là tiểu thuyết ngôn tình thanh mai trúc mã. Nữ phụ là Lâm Nguyệt em gái cùng cha khác mẹ với nữ chính Lâm Hạ. Nam chính là Ngôn Hàn thanh mai trúc mã của Lâm Hạ và Lâm Nguyệt. Từ hồi nhỏ Lâm Nguyệt đã chịu khó học hành tuy tuổi nhỏ mà tài cao cô đã luôn giành được nhiều hợp đồng cho Lâm gia, cô còn hi sinh rất nhiều vì nam chính cô luôn rõi theo nam chính dù ở bất cứ đâu. Nhưng mọi công lao của cô đều bị nữ chính giành mất cứ đến khi cô sắp đạt được nữ chính lại ra tay cướp mất công lao, còn Lâm gia coi cô như một công cụ hợp đồng. Đến cả người hầu cũng đối xử với cô không ra gì. Khi nữ chính mang thai chỉ vì sự bất cẩn của cô ta mà dẫn dến sảy thai. Mọi người trong Lâm gia đều tưởng do cô làm cả nam chính cũng không tin cô. Họ bức cô đến mức cô phải tìm đến cái chết. Cô hận họ thực ra cô đã làm sai điều gì mà lại nhận được kết cục như vậy. Nguyện vọng của nữ phụ Lâm Nguyệt trả thù toàn bộ tất cả người đã bức cô tới cái chết.
Tiếp nhận xong cốt truyện Liễu Liễu thở dài một hơi. Mẹ kiếp cô mà biết ai viết ra cái thể loại này cô sẽ giết chết tác giả đó.
Cô mở mắt ra thấy một màu trắng xóa mùi thuốc khử trùng nồng nặc. Cô rất ghét mùi này.
Lần này cô xuyên vào lúc nam chính bị tai nạn lúc đó nữ phụ ra cứu vì vậy cô bị thương. Khi nam chính tỉnh dậy thấy nữ chính ở bên nghĩ là nữ chính cứu nên nam chính bắt đầu thích nữ chính từ đó và xây dựng một tình yêu đẹp
Bây giờ cô phải thoát khỏi đây. Nam nữ chính ở phòng bên. Cô phải sang tìm họ mua vui để làm gia tăng tình cảm của họ thì mới xứng với danh hiệu bia đỡ đạn là cô.
Làm còn nhanh hơn nghĩ. Cô liền ngồi dậy tháo ống truyền nước ra. Bước xuống giường bệnh.