Manh Hôn Ách Giá - Nặc Danh Hàm Ngư

Chương 9: Hạm Bính ca ca




Bát thuốc uống cạn chỉ còn lại một lớp cặn dưới đáy, chấn động dữ dội khiến lớp nước đó gợn sóng. Một bàn tay trắng nõn mảnh khảnh chống lên thành bàn, đầu ngón tay cứng lại đến nổi hết gân xanh.

Tấm lưng mảnh khảnh quay về phía nam nhân, hoa huy*t bị côn th*t to lớn đâm vào đến đỏ lên, nụ hoa nhỏ nguyên bản giờ đã sưng to như hạt đậu do bị ma sát quá mức. Một tay hắn vòng qua đầu gối nhấc chân y lên, thỉnh thoảng lại bẻ ra hoa môi mập mạp, để côn th*t tàn ác lại tiến vào sâu hơn. Thịt huyệt vẫn đang rỉ nước lại bị ép mở ra đến mức lớn nhất, côn th*t to lớn kéo theo cả chút thịt non bên trong đang ra vào.

Tô Hòa cảm thấy sảng khoái đến mức hai chân mềm nhũn, không đứng thẳng lên nổi, nếu không được hắn ôm vào trong lòng, y sớm đã ngã lăn ra đất. Lục Nghiêu xoa tai y, đầu lưỡi liếm lên làn da nóng bỏng của y: “Bên trong phu nhân thật nóng, mút chặt lấy vi phu đây này.” Nghe thấy y trêu chọc có phần thô thiển này, Tô Hòa ngượng đến co rút ngón chân hồng hào lại, hoa huy*t càng vặn xoắn mạnh hơn, khiến cho Lục Nghiêu phải hít sâu một hơi, suýt nữa thất thủ.

“Thả lỏng, phu nhân đây là muốn siết hỏng vi phu sao?” Bàn tay xoa nắn gò mông non nớt của y, ra hiệu cho y thả lỏng. Nhưng cảm xúc truyền từ tay thật tốt, Lục Nghiêu nhịn không được nắm lấy hai cánh mông, vừa nắm vừa tách ra, hoa huy*t cũng bị hắn mở rộng hơn.

Tô Hòa bị đánh mông đến giật mình, chút đau tê dại đó khiến y cảm thấy vừa đau vừa sảng khoái, không kìm nổi mà phun ra chất lỏng trong suốt ngọt ngào.

Chờ Lục Nghiêu chơi đủ rồi, liền đẩy mạnh côn th*t vào đến gốc, cặp mông tròn vểnh lên cao, hoa huy*t giống như đóa hoa hút dương v*t hắn vào nơi sâu nhất, rồi bắt đầu chạy nước rút. Hắn lại nâng cao eo, quy đầu một lần nữa chạm đến cái miệng chặt chẽ hơn, dương tinh nóng hổi đặc sệt bơm đầy vào tử cung nhỏ bé.

Lục Nghiêu đặt chân Tô Hòa xuống, nhẹ nhàng rút côn th*t còn chưa mềm lại ra, ma sát khi côn th*t lùi ra khiến Tô Hòa run rẩy lại bắn ra một ít.

Đỡ lấy thân thể mệt mỏi của Tô Hòa, Lục Nghiêu hôn nhẹ lên môi y, đầu lưỡi liếm lên má, lưu luyến giữa cổ, lại liếm láp làn da hồng nhuận mịn màng. Bàn tay xoa nhẹ đầu v* sưng tấy, ngón tay nhẹ gãi đầu v*, thịt vú trắng nõn mềm nhũn giữa hổ khẩu, cảm giác trơn trượt lan ra đến từng ngón tay.

Tô Hòa bị hôn đến gần như thiếu dưỡng khí mới được buông ra, dựa đầu vào lồng ngực cường tráng liều mạng hít thở. Ngay khi y nghĩ cuối cùng cũng kết thúc, bất ngờ bị nam nhân trước mặt giữ chặt hai đầu gối, y phải nhanh chóng ôm cổ hắn để tránh bị ngã.

dương v*t vẫn còn cứng ngắc nhô lên, quy đầu cọ vào nụ hoa đang hé mở, không chờ y phản ứng lại đã đâm thẳng vào nơi sâu nhất. Lần này vào đến rất sâu khiến Tô Hòa bị đỉnh đến nảy lên co giật. Lục Nghiêu cúi đầu vùi vào hai bầu vú trước mặt, đầu lưỡi liếm đến đỏ ửng, hạ thể lại trướng căng rồi bắt đầu một vòng chinh phạt mới.

Tô Hòa bị “công kích” từ trên xuống dưới, cảm thấy như tâm hồn và thể xác đang bị tách rời. Hai cảm giác tê dại khác nhau truyền lên não, y nhìn xuống gương mặt nam nhân đang say mê bú vú mình, ma xui quỷ khiến, y duỗi tay nắm lấy đầu v* của mình đưa lên miệng hắn.

Lục Nghiêu sững sờ khi thấy đầu v* chạm vào khe hở giữa hai môi mình, sau khi nhận ra đó là thứ gì, hắn đột nhiên há miệng ngậm lấy đầu v* đã cương cứng, côn th*t trướng to càng vùi sâu vào cơ thể y, đưa đẩy càng nhanh càng mạnh hơn. Tô Hòa bị đỉnh đến mức đỏ hoe vành mắt, lệ tràn ra khóe mắt, nếu Lục Nghiêu có thể nhìn thấy, chỉ sợ sẽ lập tức phát điên.

Lục Nghiêu nhả ra núm vú đã sưng lên gấp đôi, vừa đưa đẩy vừa thì thầm: “Phu nhân, vi phu bắn vào, để phu nhân sinh bảo bảo có được không.”

Tô Hòa bị ham muốn của hắn kích thích đến mức sắp gục ngã, nghe thấy lời này, y đã bật khóc. Sự lo lắng và hồi hộp bủa vây trái tim y từ ngày kết hôn giờ đã biến mất, sự tự ti về cơ thể mình trong quá khứ cũng không còn, hình như giờ y không còn căm ghét thân thể mình như trước.

Bất luận qua bao nhiêu năm, người trong lòng y đều chưa từng thay đổi.

[Vâng]

Ngón tay viết y trả lời lên ngực hắn, ngay khi viết xong nét cuối cùng, nam nhân trở nên điên cuồng, hắn tăng tốc độ và đẩy sâu hơn, khiến Tô Hòa co giật cả người.

Đầu óc Lục Nghiêu trống rỗng, nhưng vẫn không ngừng đưa đẩy hạ bộ của mình, hắn như muốn nhét cả hai túi trứng của mình vào cơ thể đối phương, chiếm giữ toàn bộ cơ thể y, thậm chí tách ra ăn thịt y, để không kẻ nào nhìn thấy nữa.

Thời khắc cuối cùng, quy đầu lần thứ hai chen vào miện tử cung, lần thứ hai phun ra tinh dịch. Tô Hòa như bị bỏng, ngón chân co quắp lại, bụng dưới trướng lên, giống như thực sự đã mang thai.

Tô Hòa nằm trên thân nam nhân, ngẩng đầu chống cằm lên ngực hắn, nhìn thấy khuôn mặt an tĩnh say ngủ của nam nhân, ngón tay vẽ vòng lên vị trí trái tim trên ngực hắn.

[Hạm Bính ca ca]

Rồi y cũng nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.

Qua một lúc, Lục Nghiêu mở đôi mắt đáng ra đang ngủ say, trong đầu bắt đầu suy nghĩ. Vừa rồi hắn không biết tại sao bản thân lại hỏi y đó, cũng không biết Hạm Bính ca ca của Tô Hòa là ý gì. Một số bí mật cứ quanh quẩn trước mắt hắn, bằng trực giác, hắn cảm thấy những điều này đều liên quan đến bản thân mình, đến cuộc hôn nhân kỳ lạ này, và cả bản đồ kho báu.

Tô Hòa, mục đích của ngươi là gì đây?