Lừa ai vậy? Lần đầu tiên gặp mặt sẽ tặng viên kim cương mấy chục ngàn đô? Nhất định là thủy tinh! Mà dù có là kim cương thật, tôi dựa vào đâu mà lấy nó? Không có công thì không có lộc, nói không chừng tên này là phần tử khủng bố quốc tế, đợi tôi nhận kim cương xong liền bắt tôi gia nhập tổ chức, sau đó bắt đi đánh bom cảm tử. Trên người buộc đầy thuốc nổ, muốn tôi đi đâu tôi phải đi đó, còn hắn thì sẽ bấm nút kích hoạt bất cứ lúc nào.
Tôi cười nhạt một tiếng, nhét chiếc túi đen vào ngăn giữ đồ.
"Thật sự không cần, không hối hận?" Ý đùa cợt của số 1 càng sâu.
Nhất định là giả, đem ra để lừa người, tôi trả lời khẳng định: "Không cần!"
"Hiện tại cần cũng đã chậm." Số 1 xập xình nở nụ cười: "Đàn bà trái đất đúng là không biết nhìn đồ, kim cương thật đặt trước mặt cũng không muốn. Duy nhất một người cầm, đi được nửa đường lại ném mất, làm tôi mất công đi nhặt về. Kim cương này có giấy chứng nhận hẳn hoi đấy."
"Không cần, hiện tại lương tháng đủ để tôi chi tiêu, đột nhiên có viên kim cương lớn như vậy, ngược lại không biết làm thế nào." Định lừa ai, bây giờ thứ gì cũng có thể là đồ giả, kim cương có thể giả, giấy chứng nhận có thể giả, ngay cả người ngoài hành tinh anh cũng đang làm giả đấy thôi.
Tôi khép ngăn giữ đồ lại, cười nói với số 1: "Vậy cho tôi xem giấy chứng nhận người ngoài hành tinh của anh đi, anh có chứng minh thư vũ trụ không?"
Số 1 kinh ngạc mất mấy giây, sau đó lập tức nở nụ cười. Đáng ghét, đừng cười nữa, anh cười làm tôi lóa hết cả mắt rồi. Cười tiếp là tôi "ăn" anh đó nha!
Số 1 hơi hơi trừng mắt nhìn: "Không tin thì nhắm mắt lại, tôi chứng minh cho cô."
Chứng minh kiểu gì? Chẳng lẽ chờ tôi mở mắt ra, sẽ nhìn thấy một người tí hon màu xanh phát sáng?
Tôi mang theo tò mò cùng bất an, nghiêng người đối mặt với số 1, nhắm mắt lại.
"Tuyệt đối không được mở mắt, khi nào tôi bảo mở mới được mở!" Giọng nói quyến rũ như thôi miên của số 1 trôi vào tai, làm tôi ngứa tai ngứa tim ngứa cả người.
Tôi vừa ậm ừ một tiếng tỏ vẻ đồng ý, nửa người trên đã bị thứ gì đó đè nặng, sau đó nhanh chóng quấn quanh cơ thể tôi.
Tôi nhất thời sợ hãi, muốn mở to mắt xem, nhưng một bàn tay đã che mắt tôi lại.
"Cô không giữ chữ tín, định mở mắt ra!" Giọng nói dễ nghe của số 1 vang lên, chắc hẳn anh ta đang đè lên người tôi, đầu ghé vào tai tôi.
Nhưng nếu che mắt tôi là một tay của số 1, như vậy hai thứ đang cuốn lấy người tôi... Cũng là tay sao? Còn có hai thứ giữ chân tôi... Cứ cho nó là hai chân... Nhưng vấn đề là, thứ vừa mềm vừa khỏe đang cuốn lấy eo tôi là gì vậy? Dây an toàn vừa bị cởi, thứ cởi dây là...
A~? Tôi kinh hoàng, gần như té xỉu. Ánh mắt bị che kín không nhìn thấy gì, cơ thể bị những thứ mềm mềm không xương quấn lấy.
Tôi sợ tới mức cả người phát run, lắp bắp cầu xin tha thứ: "Buông... Buông ra, tôi tin rồi!"
Giọng nói của số 1 mang theo ý cười, có vẻ cực kì tự tin: "Sợ phải không? Chuyện này rất bình thường, con người luôn sợ những điều mình không hiểu biết, những cô gái ban đầu ở cùng tôi đều như vậy. Nhưng yên tâm, tôi sẽ không để cô sợ lâu đâu."
Nói xong, hai thứ mềm mại gì đó liền dán lên môi tôi...
Đây là môi của số 1 sao? Mềm quá, mịn quá, mang theo lực hút. Có thể so được với bất cứ cao thủ hôn môi nào, khiến tôi đầu váng mắt hoa, thở gấp liên tục. Sau đó, "Đầu lưỡi" mềm mại của anh ta tiến vào, lí do tôi đặt nó trong ngoặc kép, là vì nó không chui ra từ "Môi", mà từ một nơi nào đó tôi không nên biết.
Cái "Lưỡi" này mang theo vị mặn, linh hoạt lạ thường, khiêu vũ, triền miên trong miệng tôi... Làm được tất cả những động tác yêu cầu cao độ, quả thực khiến cô gái thục nữ là tôi đây phải điên đảo thần hồn.
"Tôi còn chưa sờ cô, sờ những nơi nhạy cảm cần được cô cho phép! Nếu cô đồng ý, tôi sẽ cho cô hưởng thụ vui vẻ cực hạn một con người có thể đạt được." Số 1 "Hôn" tôi, bên tai lại vang lên giọng nói quyến rũ trầm thấp... Môi anh ta đang dán lên môi tôi không phải sao? Cơ thể bị ít nhất năm sáu "Cánh tay" ôm ấp, anh ta nói chuyện mà hề không tỏ ra mệt mỏi hay thở dốc, đây rốt cuộc là cái gì vậy? Nhưng tôi dám khẳng định, anh ta không phải là con người!
Mắt tôi bị che kín, tuy không nhìn thấy gì, nhưng cảm giác lại vô cùng rõ ràng. Miệng bị hôn, thân thể bị giam cầm, chỉ có thể cố sức lắc đầu.
"Cái lưỡi" kia càng thêm càn rỡ, đảo qua mọi góc trong miệng tôi, giọng nói cực kì quyến rũ của anh ta tiếp tục vang lên: "Đồng ý đi, toàn cơ thể cô sẽ được hưởng thụ vui vẻ cực hạn, loại vui vẻ này con người không thể trao cho cô, tôi sẽ làm cô hoài niệm cả đời..."
Tôi tin số 1 nói được thì làm được, bởi vì chỉ ôm hôn không thôi, cả người tôi đã nóng rần lên rồi. Nếu còn làm chuyện khác... Thật sự là không dám tưởng tượng! Nhưng tôi có chuyện muốn nói, miệng bị che kín chỉ có thể phát ra mấy tiếng ưm ưm a a.
Vì thế số 1 thu lại mấy thứ không rõ nguồn gốc trên miệng tôi, cảm giác này giống như thủy triều rút xuống, lạ lùng mà kích thích, lại khiến tôi không thể kiềm chế run lên nhè nhẹ!
Trước mắt tối đen, thật muốn búng miếng thịt đang dán trên mắt ra. Tôi thở phì phò, tuy đã nỗ lực khống chế bản thân, nhưng thân thể vẫn run rẩy vui sướng. Thở hổn hển mấy hơi, rốt cuộc cũng bình tĩnh lại.
"Mới lần đầu tiên gặp mặt đã... Xin lỗi, chuyện này quá nhanh." Tôi thở phì phò, hình tượng lúc này nhất định không là gì cả, nếu bị ai đó nhìn thấy, nhất định sẽ cho rằng tôi mới là người muốn làm "Cái kia".
"Không hề nhanh, với tôi mà nói đã là rất chậm!" Số 1 xập xình cười, dịu dàng vuốt ve gò má tôi, ngứa ngứa, dường như còn hơi ướt: "Mau đồng ý đi, nhất định cô sẽ rất vừa lòng..."
Dục vọng cùng lý trí khiến tôi đau khổ suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng lựa chọn lắc đầu: "Tôi còn chưa hiểu anh, tôi hi vọng sau khi hiểu kĩ anh mới..." Xã hội bây giờ rất thoáng, không còn quá khinh bỉ quan hệ trước hôn nhân. Nếu là người ngoài hành tinh, hẳn sẽ càng không có lí do gì khinh bỉ. Nhưng tôi không phải kiểu người tùy tiện, không thể chỉ dựa vào dục vọng mà nhắm mắt đưa chân.
"Nói chuyện trước đã!" Mấy "Cánh tay" buông lỏng ra, nhưng đôi mắt tôi vẫn bị bịt kín: "Tôi nói mở mới được mở, nếu không tự gánh lấy hậu quả!"
Tôi lập tức thở phì phò, e hèm đáp ứng. Đợi đến khi số 1 nói có thể mở mắt, tôi không nhìn thấy bất kì dấu vết gì của những thứ vừa quấn lấy người mình, phảng phất hết thảy đều chưa từng xảy ra. Số 1 vẫn đẹp trai rạng ngời, nghiêm chỉnh ngồi sau tay lái, phú quý mà anh khí.
"Được, chúng ta nói chuyện." Khóe miệng anh ta lộ ra ý cười khinh miệt: "Cô ra giá đi!"