Mang Trăng Sao Chạy Về Phía Em

Chương 2




4.

Người đại diện nhanh chóng chuồn đi mất. Trước khi đi còn không quên trao cho tôi một ánh mắt nhắc nhở phải biết lựa tình huống.

Đúng là… nếu như cái tên Bùi Ngọc kia nhắc nhở tôi thì tôi có thể lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan này sao?

Tôi chắc chắn là anh ta cố ý.

“Fans đều rất thích xem bảy đứa nhỏ, hay là chúng ta chụp hình chúng nhiều một chút nhé?”

Anh ta tỏ ra vô cùng tự nhiên như đây là nhà mình. Tôi cũng vô cùng hối hận, tại sao lúc trước đầu óc bị ai đổ nước vào mà lại đi mua một căn hộ dưới nhà hắn cơ chứ.

Lúc này tôi đang suy nghĩ nên lấy cớ gì để đuổi hắn ta đi nhưng mà không nghĩ ra gì cả. Tôi mệt mỏi quá rồi, anh ta muốn chụp thế nào thì thế ấy đi.

Đứa con gái tôi lại cũng rất thân thiết với anh ta, lúc anh ôm mèo con cũng không hề cào. Sau đó anh ta mang con mèo béo kia tới, nói muốn chụp ảnh gia đình. Con gái tôi cộng với 7 đứa nhóc kia cũng không to bằng nó.

Điều tức giận là tôi thấy khó chịu thay cho con gái mình nhưng con gái tôi nhìn thấy nó cứ kêu meo meo rồi lại để nó vào ổ mèo. Đúng là cái đồ dại trai.

Hai con mèo vui vẻ nằm liếm lông, Bùi Ngọc ở bên cạnh chậm rãi cười, tìm một góc độ phù hợp để chụp: “Em tức giận cũng vô ích, tình yêu là thứ không thể ngăn cản được.”

“Chê, đấy là do bọn nó không thấu hồng trần đau khổ như nào thôi.”

“Mèo có thể hiểu được đau khổ sao?”

Bùi Ngọc chớp mắt nhìn tôi một cách kì lạ: “Tư Tư, chỉ có con người thì còn có thể hiểu, động vật chỉ làm theo bản năng thôi.”

Tôi biết anh ta nói đúng nhưng tôi ghét việc anh ta cứ muốn dạy đời tôi. Tôi quyết định quay người đi với vẻ mặt giận dữ.

Lúc trước gặp phải những tình huống thế này, anh ta lúc nào cũng phải nói đến khi tôi phải thừa nhận là anh ta đúng, nhưng tôi cũng rất ngang ngược, nhất định phải cãi đến cùng. Bây giờ chia tay rồi, tôi cũng chẳng còn tâm trạng gì để chơi đùa với anh ta nữa.

“Đừng tức giận, anh chỉ thuận miệng nói vậy thôi.”

Ngoài dự đoán, anh ta lại đi xin lỗi tôi.

Tôi không dám tin mà quay lại nhìn, anh ta cười cười: “Anh chợt nhận ra rằng, có rất nhiều chuyện, không nhất định phải phân đúng sai.”

Ôi chúa ơi!

Làm sao mà anh ta thông suốt được vậy? Nếu như anh ta nhận ra sớm hơn thì chúng tôi làm sao cãi nhau đến mức chia tay như này?

“Nhìn bảy đứa này đi, đen trắng cũng có thể rất hài hòa.”

Anh bế một khứa mèo con lên. Con mèo còn bé hơn lòng bàn tay anh, cuộn tròn ở đó. Tôi nhìn những cái hoa văn đen trắng kia chỉ thấy nhức nhức cái đầu.

Đều là mèo thuần chủng giờ biến thành hỗn tạp rồi.

“Tiểu Bạch sống ở nhà anh à?”

Tôi xa nhà hai tháng, cửa ra vào và cửa sổ đều khóa chặt, nhưng có một lỗ thông hơi nhỏ để Tiểu Bạch đi ra ngoài, mèo đen mập mạp sẽ không bao giờ vào được.

Bùi Ngọc gật đầu: “Anh cho nó ăn theo tiêu chuẩn của em, không ngược đãi nó đâu.”

Tôi nghe xong lập tức hiểu ra, tên này chắc chắn biết chuyện đứa bé nhà tôi có thai.

Tôi tức giận muốn nói lại nhưng bị anh ta kéo xuống ngồi gần ổ mèo, hơi mỉm cười giống như e thẹn.

“Cà tím.”

(cái từ này khi nói thì miệng như cười lên, giống từ chese mà mấy ông chụp kỉ yếu hay nói ý)

Tôi vội vàng làm theo, bị ép cười.

“Cười không được tự nhiên.”

Anh ấy ra hiệu cho tôi thân mật hơn và chụp một bức ảnh khác, tôi nghĩ về thỏa thuận kia và nở nụ cười “chân thành” nhất. Chụp rất nhiều ảnh, tư thế tự nhiên trở nên thân mật, như quay về ngày xưa êm đẹp.

Anh vẫn dùng mùi hương này, tôi thích mùi hương thơm mát, khi tôi ôm eo chụp ảnh, bầu không khí quen thuộc thoang thoảng đọng lại, mọi thứ dường như chưa bao giờ thay đổi tôi, cũng bắt đầu trở lên ngại ngùng.

Rõ ràng nói rằng sẽ không bao giờ quay lại, tại sao bây giờ vẫn còn rung động?

5.

Bức ảnh gia đình đó được ghim lên đầu weibo của tôi và Bùi Ngọc. Phải nói kĩ năng chụp ảnh của anh rất tôt, trong ảnh chúng tôi ôm nhau cười ngọt ngào, đến cả đôi mắt và lông mày cũng toát lên vẻ hạnh phúc. Trong tổ mèo, chú mèo đen béo ôm lấy cô vợ nhỏ màu trắng của mình nhìn vào camera với đôi mắt hai màu trông rất thông minh. Bảy đứa nhỏ nằm ngủ trong lòng Tiểu Bạch, trông vừa ngoan ngoãn lại đáng yêu.

Các fan đều đua nhau đến xem.

【Aaaaaa, hai người họ ngọt quá đi mất.】

【Chủ của mèo thì đang tận hưởng giây phút yên bình, mèo cũng đang vui vẻ ngọt ngào đến ngưỡng mộ.】

【Tôi muốn đăng kí nhận nuôi một đứa, anh em ủng hộ cho tui lên điii】

【Tôi cũng muốn nhận +1】

Mèo con còn chưa có mở mắt đã có rất nhiều fan vào muốn nhận nuôi rồi.

Lúc này tôi nhận được cuộc gọi từ người đại diện mời tôi tham gia một chương trình giải trí tình cảm lãng mạn rất nổi tiếng.

Tôi gọi điện cho Bùi Ngọc nhờ anh ấy chăm sóc lũ mèo, nhưng anh ấy lại cũng tham gia vào chương trình giống tôi.

Tôi mỉm cười tức giận: “Anh cố ý đúng không?”

”Tư Tư, nắm bắt lưu lượng.” Anh ta thở dài nhẹ nhàng “Trước đây anh cũng đã bảo em không nên đem cảm xúc cá nhân của mình… Dù sao thì trong giới giải trí, lưu lượng chính là vua. Em có thể bỏ qua ân oán cá nhân, nhìn nhận việc này một cách lí trí được không?”

Tôi thừa nhận là anh nói đúng. Tôi là một người dễ bị cảm xúc chi phối cho nên sự nghiệp cũng chỉ ở mức bình thường. Theo lời anh ấy, tôi nên nhìn nhận một cách hợp lý và tranh thủ sức nóng để cùng anh ấy tham gia màn tình ái này, điều đó đối với tôi chỉ có lợi chứ không hại.

Tôi nghiến răng nghiến lợi kìm nén cảm xúc đang dâng lên.

Anh ta làm được, tôi cũng làm được. Chỉ cần kìm nén cảm xúc của mình, sống theo kịch bản thôi mà.

Sau khi sắp xếp cho lũ mèo xong xuôi, tôi đi cùng Bùi Ngọc đến nơi ghi hình.

Đạo diễn cũng rất biết chơi, vừa mới xuống xe đã phát sóng trực tiếp cảnh tôi và Bùi Ngọc, tôi bình tĩnh nở một nụ cười hoàn hảo.

Nhớ lại cảm giác lúc trước kia còn yêu đường, tôi ngọt ngào nắm lấy cánh tay anh.

“Trạng thái của em rất tốt nha.” Anh nhỏ giọng khen tôi, tôi cong môi cười rất tự nhiên: “Anh cũng không kém, không hổ là đỉnh lưu, diễn xuất không làm người ta thất vọng.”

Đã chia tay rồi còn có thể đối xử tình cảm với tôi như vậy.

“Giống nhau cả thôi.”

Anh ấy cụp mắt xuống và mỉm cười với tôi, tôi vừa mỉm cười vừa nhìn vào mắt anh ấy, cảnh tượng này ngay lập tức được camera ghi lại.

Các fan cp lập tức kích động.

【Ngọt ngào quá, phát đường nơi công cộng!】

【Chương trình của hai người đúng là ngọt đến mức ghen tị.】

【Tôi thích sự thẳng thắn công khai này, ủng hộ!】

Các fan vô cùng náo nhiệt, nhưng tôi và Bùi Ngọc vẫn bình tĩnh bước dọc thảm đỏ vào phòng khách.

Đã có mấy người đến trước rồi.

Đều ở trong giới giải trí, chúng tôi đa số đều biết nhau, nhưng khi tôi và Bùi Ngọc bước vào, một bóng người vui vẻ nhảy vào vòng tay anh như chim én về tổ: “Anh Bùi, cuối cùng anh cũng đến rồi, em nhớ anh nhiều lắm đó!"

Tiếng xì xào lập tức nổi lên.

Bùi Ngọc đúng là có năng lực nha.

Camera đã theo chúng tôi qua cửa, cảnh tượng này không chỉ khiến tôi và các khách mời khác choáng váng mà người hâm mộ cũng không khỏi hoang mang. Sao mà vừa mới high cp xong quay ra đã lật xe rồi.

“Cô là ai?”

Lúc không khí xung quanh trở nên kì lạ, Bùi Ngọc bỗng kéo cổ áo cô ta ra, nhìn cô ta với vẻ mặt chán ghét.

Tôi cũng biết đó là Julie, tiểu hoa đang được yêu thích, cũng là kẻ thù không đội trời chung của tôi. Cô may mắn được hợp tác với Bùi Ngọc trong một bộ phim, vào vai một cặp đôi đang yêu nhau, khiến khán giả rơi nước mắt. Cô ta cũng lợi dụng điều này để trở nên nổi tiếng, cuối cùng đã vượt qua tôi. Tôi không ngờ rằng cô ta cũng sẽ tham gia chương trình này.

“Là em, A Châu nè.”

Bị mất mặt trước rất nhiều người, Julie không khỏi đỏ mặt, nói ra tên nhân vật mình đóng trong bộ phim đó.

Nhưng vẻ mặt Bùi Ngọc vẫn lạnh lùng: “Phim đã quay xong rồi, cô còn việc gì nữa không?”

“Phụt.”

Tôi không nhịn được cười thành tiếng. Xem như cũng hiểu được thế nào là hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình rồi.

6.

Julie mặt đỏ bừng bừng, hốc mắt phiếm hồng, lại cố chấp mà cắn môi không khóc thành tiếng, nhìn thấy mà thương.

Nhưng Bùi Ngọc không hề thương hại cô ta mà kéo tôi đi thẳng về chỗ ngồi.

Các vị khách mời ở đó nhìn nhau.

Làn sóng cmt bắt đầu trôi nổi, cái gì cũng nói được:

【Ủng hộ Bùi đỉnh lưu, làm tốt lắm.】

【Người con gái kia đúng là vô duyên, biết người ta đã có bạn gái rồi mà còn trơ trẽn lao vào ôm.】

【Đúng là tính tình Tư Tư tốt thật đấy, nếu là tôi thì tôi chửi cho chớt luôn.】

【Nhưng Bùi Ngọc cũng quá đáng, làm một cô gái khóc trước mặt bao nhiêu người, loại đàn ông này xứng đáng không ngẩng đầu lên được.】

➢【Tôi thấy cô mới là loại đàn bà không ngẩng đầu lên được đấy.】

➢【Hahha, kỹ nữ đòi làm thánh mẫu à? Chúc chồng cô sau này bị người con gái khác rù quyến nhé =))】

Số cmt ngày càng nhiều và đang bắt đầu cãi nhau.

Số người xem live cũng tăng vọt.

Đạo diễn dơ ngón tay cái cho tôi và Bùi Ngọc, không hổ là đỉnh lưu, vừa mới đến đã kéo nhiệt rồi.

Tôi sờ sờ mũi, việc này không liên quan đến tôi, tất cả là tại Julie không biết xấu hổ.

Một nhân viên giải quyết ổn thỏa mọi việc và mời cô ta ngồi xuống.

Cô ta đem mọi ân oán tích tụ liếc xéo tôi.

Tôi cố tình nở một nụ cười khiêu khích.

Đóng phim cùng với Bùi Ngọc thì sao chứ, anh ta hợp tác với nhiều người như thế, cô là cái cọng hành nào trong đó vậy?

Tôi còn muốn nhân cơ hội lao vòng lòng ngực anh, xin hỏi bị vả mặt có đau không?

“Đừng chấp nhặt với cô ta.” Bùi Ngọc nhỏ giọng nói: “Khả năng diễn xuất của cô ta vô cùng dở, lại thích đánh bóng tên tuổi, cả đoàn đều sợ cô ta, nhưng cô ta đầu tư vốn tham gia vào đoàn phim, đạo diễn cũng không thể làm gì được."

“Quan trọng là anh không có quan hệ gì với cô ta cả, mấy cảnh thân mật cũng dùng diễn viên đóng thế.”

Bùi Ngọc giải thích rất cẩn thận.

Tôi đè nén cảm giác vui sướng không thể giải thích được trong lòng, nhẹ nhàng ậm ừ: "Anh có quan hệ gì với ai thì liên quan gì đến tôi?"

Dù anh ta đang rất tuân thủ nam đức nhưng hiện tại chúng tôi chỉ đang xào cp thôi.

Không được rung động, không được phép rung động.

“Em… đúng là cái đồ cứng miệng.”

Anh mỉm cười thở dài, bình tĩnh siết chặt ngón tay tôi, gây ra cảm giác nóng ran khiến tôi run rẩy. Tôi nghiến răng chịu đựng nở nụ cười.

Tên khốn này!!!!

Nếu không có thỏa thuận ràng buộc thì hôm nay tôi nhất định phải quay về luôn!

Khi mọi người đến đủ thì chương trình cũng bắt đầu.

Phong cách thoải mái khiến người ta cảm thấy thoải mái, sau khi giới thiệu bản thân, mọi người đề nghị chơi sự thật hoặc hành động để tìm hiểu rõ hơn về khách mời. Trò chơi này rất phổ biến trên nhiều chương trình và mọi người đều đồng ý nên tôi đương nhiên sẽ không từ chối.

Julie thua ở vòng đầu tiên, cô ta chọn hành động, đó là tỏ tình với một khách mời nam ở đây.

Tôi vô thức nhìn Bùi Ngọc, những vị khách khác cũng nhìn sang với vẻ mặt ái ngại, nhưng tôi cá rằng Julie sẽ không tỏ tình với anh.

Vừa mới mất mặt xong chẳng lẽ lại còn muốn nữa?

Nhưng tôi đã đoán nhầm.

Julie thực sự cầm một bông hồng đỏ đi đến trước mặt Bùi Ngọc, đưa bông hoa cho anh với nụ cười ngượng ngùng: "Chúng ta không có một cái kết vui vẻ trong phim được vậy em hy vọng chúng ta có thể nối lại mối quan hệ ngoài đời."

Tôi ngạc nhiên, hóa ra tôi đã đánh giá cô ta quá cao rồi. Rõ ràng biết thái độ Bùi Ngọc như thế mà vẫn dám tỏ tình, vì nổi tiếng mà bỏ cả tam quan.

“Phim là phim, hiện thực là hiện thực.” Bùi Ngọc mặt lạnh lùng, thậm chí còn không liếc cô ta một cái, cầm lấy tay tôi “Giới thiệu với cô, đây là bạn gái của tôi, Nhậm Tư Tư.”

Tôi: “…”

Đây là chuyện của anh và cô ta, mắc mớ gì mà lôi tôi vào?