Cô lấy ra điện thoại, mẹ của Lương Nhã liền chuyển ngay cho cô hai mươi triệu và còn gửi kèm lời cảm ơn.
Lục Kiến Vi đưa ra hai lá bùa, hướng dẫn: "Hãy đốt tờ này rồi hòa vào nước cho Lương Nhã uống, mỗi ngày một tờ."
Mẹ của Lương Nhã đưa tay nhận lấy.
Lục Kiến Vi và Lục Trường Lan ở lại bệnh viện thêm một lúc trước khi đến nhà khách hàng thứ ba... Nơi cô sẽ bán thêm hai lá bùa nữa.
Dù sao, những người liên quan cũng bị nhiễm âm khí từ ma nữ, cần phải uống nước bùa mới giúp nhanh chóng loại bỏ.
Việc âm khí tồn tại lâu trong cơ thể không tốt, nhất là đối với nữ giới mang thể chất âm.
Trở lại Xuất Vân Quan, Lục Kiến Vi trực tiếp về phòng của mình! Sau một đêm dài tiêu hao năng lượng, cô cần một giấc ngủ ngon để phục hồi.
Sáng hôm sau, người giấy nhỏ vẫn còn nằm bên cạnh ngủ mê mệt.
Lục Kiến Vi cũng không biết làm thế nào mà mỗi tối nó đều chạy vào phòng cô ngủ! Nó không sợ bị đè chết sao!?
Sau khi rửa mặt xong, cô ra ngoài thì thấy Lục Trường Lan đã bày sẵn bữa sáng còn nóng hổi trên bàn.
Lục Trường Lan quay đầu, mỉm cười gọi: "Sư tỷ."
Nụ cười này khiến Lục Kiến Vi cảm thấy tâm trạng tốt hơn, cô đáp lại: "Dậy sớm thế, ăn xong chúng ta đến Hiệp hội Đạo giáo lấy chứng nhận." Lục Trường Lan hoàn toàn đồng ý.
Trong lúc ăn cháo, Lục Kiến Vi cũng tìm thấy thông tin của cô gái đó trên mạng.
Chuyện này quả thật không đơn giản.
Trong một trường học với nhiều học sinh như vậy, luôn có người tiết lộ vê vụ việc này và giờ đây với mạng xã hội phát triển, việc phát hiện ra quá dễ dàng.
Hình ảnh cũng có thể được tìm thấy.
Qua nhiều nguồn thông tin rò rỉ và lời kể của Lương Nhã, Lục Kiến Vi dễ dàng lắp ghép lại sự việc của năm đó.
Hồn ma là học sinh của 13 năm trước, cô ta là học sinh lớp 12, mỗi tối vân phải học tự học đến hơn 9 giờ.
Sắp đến kỳ thi đại học, sau buổi tự học tối, nhiều học sinh chọn tự học thêm một lúc trong lớp, cô ta cũng vậy.
Tuy nhiên, chính vào đêm đó đã xảy ra sự cố.
Cô ta ra về quá muộn, khu nhà ký túc xá của trường có công trường đang xây dựng và lều của công nhân.
Một cô gái đi về vào buổi tối muộn, lại xinh đẹp, kết cục có thể đoán trước được.
Cô ta bị ném vào nhà vệ sinh tạm thời nhưng sau đó lại bị lôi ra và ném vào lớp học.
Hai người công nhân không có học thức nghĩ rằng thi thể không ở bên họ thì sẽ không bị nghi ngờ, không biết rằng cảnh sát có rất nhiều phương pháp điều tra, nhanh chóng xác định chính bọn họ là hung thủ.
Do sự việc nghiêm trọng nên nhà trường đã ém nhẹm chuyện này xuống.
Nhưng càng giấu thì tin đồn càng lan truyền mạnh mẽ, đến nay gần như đã bị biến dạng, chỉ còn một phần nhỏ là sự thật.
Lục Kiến Vi vừa ăn xong một bát cháo lại quay ra uống ly sữa đậu nành thì có người đến Xuất Vân Quan.
Tô Khúc Trân với vẻ mặt tươi rói bước vào: "Lục Bán Tiên! Chào buổi sáng."
Lục Kiến Vi uống một ngụm sữa đậu nành, hỏi: "Anh đến có việc gì?"
Tô Khúc Trần nói: "Tôi chỉ muốn hỏi xem sư phụ đã lấy được chứng chỉ chưa."
Lục Kiến Vi từ tốn uống hết sữa đậu nành, nói: "Chờ hôm nay đến Hiệp hội đạo giáo là có thể lấy chứng chỉ về! Sau này, mỗi khi ra ngoài bắt buộc phải mang theo bên người." Dù mang theo chứng chỉ cũng không tăng thêm pháp lực.
Đang nói chuyện, người giấy nhỏ trong phòng lon ton chạy tới, vất vả trèo qua thêm cửa, dừng lại dưới chân bàn.
Tô Khúc Trần nhìn thấy... Khen ngợi: "Người giấy nhỏ thật đáng yêu."
Đây là lần đầu tiên hắn thấy người giấy nhỏ có thể chuyển động như người thật.
Hắn vừa chơi với người giấy nhỏ, nói: "Sư phụ không biết đâu! Tối hôm qua có tin tức nói một khu dân cư phát ra khí độc, mùi hôi thối nông nặc, có người còn bị ngất."
Lục Kiến Vi khựng lại... Cô rõ ràng biết rõ sự việc vì cô chính là người ở hiện trường.
Tô Khúc Trân ngước lên hỏi: "Đúng rồi! Tối qua, sư phụ đi đâu vậy?" Lục Kiến Vi bình tĩnh nói: "Đi bệnh viện."
Chuyện này liên quan đến danh dự, không thể nói ra.
Sau khi hoàn thành việc với Hiệp hội đạo giáo, cô còn phải xem xét chuyện cô dâu của giáo viên hướng dẫn.