Khi nhìn thấy Lục Kiến Vi, mắt Lâm Hạo sáng lên, anh ấy vội vàng tiến lên: "Lục Bán Tiên! Hoá ra đúng là ở đây, tôi còn tưởng mình đi nhầm chỗ."
Lục Kiến Vi nhìn Lục Hạo: "Vào trong rồi nói."
Lâm Hạo theo cô vào, khi nhìn thấy bức tượng sư tổ liền bộc lộ vẻ tôn kính! Sau sự kiện kia, anh ấy không dám nói linh tỉnh nữa.
Lục Kiến Vi dẫn người đến chỗ tiếp khách.
Lâm Hạo không ngừng nói: "Lục Bán Tiên! Tôi thực sự gặp phải chuyện quỷ dị... Hôm qua, sau khi tôi về nhà..."
Anh ấy kể lại chuyện xảy ra trong phòng vệ sinh.
Nghe xong, Lục Kiến Vi biết ngay vấn đề ở đâu, cô hỏi: "Ngọc bội mà anh nói có mang theo không?"
Lâm Hạo nói: "Mang rồi! Mang rồi."
Sáng nay, khi anh ấy đi vào phòng vệ sinh kiểm tra, phát hiện ngọc bội lại nổi lên trong bồn cầu nên anh ấy đã lấy nó ra.
Để khử trùng, Lâm Hạo còn rửa nó rất nhiều lần bằng nước sát khuẩn... May mắn là ma nữ tóc dài không xuất hiện Tìm anh ấy.
Lục Kiến Vi có vẻ mặt lạ lâm, nhận lấy ngọc bội, cảm nhận một luồng âm khí lạnh lẽo, quả thật không phải là thứ tốt lành.
Lâm Hạo lại nói: "Thực ra... Hình ảnh chiều hôm đó tôi mà tôi thấy... Chắc chắn là do nó gây ra."
Lục Kiến Vi tập trung ánh nhìn vào ngọc bội: "Anh nói ngọc bội này do bạn anh chọn! Mục đích tạm thời không nhắc nhưng chủ nhân cũ của ngọc bội này đã ám anh rồi."
Cái mộ mà Lâm Hạo nhìn thấy chắc chắn là mộ của chủ nhân cũ của nó.
Anh ấy tỏ ra sợ hãi: "Vậy tôi phải làm sao đây? Ma nữ muốn mạng của tôi... Còn tôi thì không địch nổi cô ta."
Lục Kiến Vi nói: "Ngọc bội có thể gọi ra con ma đó! Anh đã bị nó ám nên chỉ cần tiêu diệt nó là xong."
Lâm Hạo vội vàng gật đầu.
Trong đạo quan gọi hồn ma là một lựa chọn tốt! Bởi vì khi cô ta đến đây sẽ không thể hành động bừa bãi, lúc đó sinh mệnh sẽ do Lục Kiến Vi kiểm soát.
Lâm Hạo đứng bên cạnh im lặng theo dõi.
Lục Kiến Vi chuẩn bị sẵn sàng để gọi hồn... Bắt đầu đặt ngọc bội ở trung tâm.
Không lâu sau, một ma nữ đang ở trạng thái phân hủy cao xuất hiện từ trong ngọc bội.
Cô ta mặc một chiếc váy bình thường, rách nát, tóc rủ xuống đất, khuôn mặt thậm chí không thể nhận ra ngũ quan.
Lâm Hạo nhớ đến cái đầu đó... Đó chính là cái đầu nổi lên từ bồn cầu, khiến anh ấy sợ hãi! Hơn nữa, mái tóc ấy còn muốn siết chết mình.
Ngay khi ma nữ xuất hiện, ánh mắt cô ta liền hướng về phía Lâm Hạo.
Lâm Hạo run rẩy đưa ánh mắt cầu cứu về phía Lục Kiến Vi.
Lục Kiến Vi hỏi lạnh lùng: "Tại sao cô lại quấn lấy người này?” Xung quanh trở nên yên tĩnh, không biết trải qua bao lâu... Ma nữ cúi đầu, nói: "Anh ấy đã kết hôn với tôi."
Giọng nói của cô ta trong trẻo và dễ nghe! Hoàn toàn trái ngược với ngoại hình kinh khủng của mình.
Ma nữ không biết nhiều chuyện.
Cô ta chỉ biết rằng người đàn ông này đã thông qua kết âm hôn trở thành chồng của mình nên cô ta sẽ luôn ở bên cạnh anh ấy.
Lục Kiến Vi nhíu mày, hỏi Lâm Hạo: "Anh cho người khác sử dụng sinh thân bát tự của mình phải không?"
Lâm Hạo không hiểu Lục Kiến Vi có ý gì?!
Hơn nữa, sinh nhật của anh rất nhiều người biết! Bao gồm họ hàng, bạn bè và Lý Văn Hào cũng không ngoại lệ.
Lâm Hạo bắt đầu nghi ngờ Lý Văn Hào.
Ngọc bội này hắn ta chọn cho mình! Có lẽ Lý Văn Hào đã dùng bát tự của anh ấy để kết âm hôn với ma nữ.
Lâm Hạo đột nhiên nhớ lại: "Khi ngọc bội được gửi đến nhà tôi, trên đó còn có một tờ giấy ghi thông tin của tôi nữa."
Nhưng tờ giấy đó đã bị anh ấy đốt mất rồi.
Lục Kiến Vi nói: "Chuyện này cũng không phức tạp."
Cô quay sang nhìn ma nữ... Bởi vì chưa kịp làm hại ai nên giải thoát cho cô †a là tốt nhất! Như vậy sẽ giải quyết được tận gốc vấn đề.
Lâm Hạo cũng vội vàng nói với ma nữ: "Cô yên tâm! Tôi nhất định sẽ cúng đồ cho cô... Mà cô tên là gì? Tôi có thể đốt bất cứ thứ gì cô muốn."
Ma nữ nhìn anh một cái, nói ra tên của mình.
Có thể thấy, cô ta khá hài lòng với Lâm Hạo nhưng con người và ma quỷ không chung đường! Hơn nữa ở đây còn có một đạo sĩ... Dù cô ta có lưu luyến đến mấy cũng vô ích.
Chỉ sau khoảng mười phút, ma nữ biến mất trong đạo quan.