Miêu: beta-ed
Mùa thu năm nay, thôn Thanh Sơn đã xảy ra không ít chuyện, có chuyện chỉ là lông gà vỏ tỏi, có chuyện lại khiến người ta nghị luận vài ngày, có chuyện lại khiến người ta nhớ mãi không quên bàn ra tán vào.
Đầu tiên, Quý Hòa chuẩn bị mở lò nung, toàn quyền giao cho Quý Đại Phát phụ trách, gọi không ít đàn ông trai tráng trong thôn đi làm giúp, không ít người trong thôn hâm mộ không thôi, nhưng lại có người đồn là dù có làm ra cũng chẳng bán được, bởi vì có quy củ một nhà lũng đoạn. Nghe nói Quý Đại Tài nể tình anh em đi khuyên nhủ, nhưng Quý Đại Phát lại không nghe. Không ít người đều cảm thấy Quý Đại Phát nên nghe lời Quý Đại Tài, không thể bởi vì một ít mâu thuẫn ngày trước mà đem tiền thả trôi sông, tuy rằng tiền kia là của Quý Hòa, nhưng Quý Đại Phát cũng nên khuyên nhủ Quý Hòa chứ.
Cũng có người thấy Quý Hòa liền khuyên nhủ hắn vài câu, đừng ném tiền qua cửa sổ, trong đó có cả ông hai Quý cùng cụ Điền, bọn họ cũng là vì muốn tốt cho Quý Hòa, không muốn đứa nhỏ này cuộc sống vừa khởi sắc lại té ngã đau.
Quý Hòa cười nói cảm ơn, nói tiền này không phí phạm. <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Lâm Vĩnh Tân ngược lại không khuyên nhủ gì, ông cảm thấy Quý Hòa không giống loại người ném tiền qua cửa sổ. Nhưng ông cũng hỏi thăm Quý Hòa rốt cuộc có tính toán gì không.
Quý Hòa nói lò nung này là tự làm tự dùng, nung đồ ra đều có việc cần dùng, không sợ phí tiền. Không đợi trưởng thôn hỏi thêm, hắn đã chuyển đề tài.
Chờ đến kkhi Quý Hòa nhờ người trong thôn sang bên kia sông làm giúp thì Lâm Vĩnh Tân mới biết được mấy thứ nung ra từ trong cái lò kia là dùng cho mục đích gì, thật đúng như lời Quý Hòa nói, tự làm tự dùng Còn tự dùng không ít
Nho nhà Quý Hòa năm nay thu hoạch tốt đẹp, mấy người ngày trước giúp bứng cây nho về đều cho là chết hơn phân nửa, dù có sống thì kết quả cũng không quá tốt. Ai ngờ sự thật lại vượt khỏi điều bọn họ dự kiến, nho chẳng những sống, còn mọc cực kì tươi tốt, lá xanh mươn mướt như tích nước, nho kết thành từng chùm từng chùm như sắp kéo đứt dây leo, nhìn trong veo ngon mắt ngọt lòng. <!-- 300x250 4 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Quý Hòa nhờ Điền Đại Cường thuê một ít người thành thật có khả năng tới Thủy trang giúp hái nho làm vài giai đoạn sơ chế nho, chẳng hạn như bóp nát nho linh ***, rồi rửa sạch vò, nam nữ đều lấy.
Làm việc cho gia đình Quý Hòa hiện tại đã thành việc mà người trong thôn thích nhất, cách nhà gần, tiền công hợp lý, nói không chừng còn có thể ăn được bữa cơm có thịt thơm ngào ngạt, bánh màn thầu cơm cũng đầy đủ. Đáng tiếc là nhà Quý Hòa chỉ tìm thuê những người đó, không phải những người đó thì không thuê.
Chuyện Quý Hòa dùng nho làm thức uống cũng theo đó truyền ra, Quý Hòa cũng không ngăn đón cấm người ta nói chuyện này, hắn chỉ nói là làm đồ uống, cũng không nói là làm rượu. Mọi người cũng không nghĩ tới Quý Hòa sẽ dùng nho làm rượu, chỉ cho là hắn làm đồ uống linh ***, nhưng dù thế thôi thì ai nấy cũng hiểu được đây là một vụ mua bán ra tiền, đều bội phục Quý Hòa sát đất, nghĩ Quý Hòa thật là càng ngày càng biết kiếm tiền.
Bởi vì lò nung làm ra thứ gì đều là tự dùng, vài người chờ xem trò vui tự nhiên là không thành công.
Trong lòng Quý Đại Tài có chút thất vọng lại có chút may mắn, vốn lão còn muốn mấy thứ nung ra không bán đi được hoặc là gặp phải chuyện gì phiền toái, lão sẽ bảo Quý Tú Nhi giúp đỡ giải quyết, nói không chừng anh trai lão cùng Quý Hòa có thể nhớ kỹ chỗ tốt của họ, quan hệ cũng khôi phục được phần nào, đáng tiếc chuyện không như họ nghĩ. May mắn là Quý Hòa không có tổn thất gì, tuy rằng đứa con trai này đã chặt đứt quan hệ, nhưng vẫn là máu mủ của lão, hiện tại lại có bản lĩnh như vậy, lão vẫn không muốn nó phải bồi tiền vào, thế chẳng phải là tiền vào túi người khác sao? Để lại, ít nhất vẫn là tiền của người nhà họ Quý.
Quý Tú Nhi đối với chuyện không thể dẫm cho Quý Hòa một nhát thì hơi không vui, nhưng rồi lại nghĩ ngày sau sẽ có cơ hội.
Quý Hiếu cùng Quý Thuận so với Quý Tú Nhi thì thấy mất mát hơn, bọn họ vốn đã khinh thường Quý Hòa, nhưng Quý Hòa bây giờ càng ngày càng phất, đã sớm không còn lại cái thằng mặc bọn gã đánh chửi ngày trước, điều này làm cho bọn gã rất không cam lòng, cảm thấy mình đáng nhẽ nên sống tốt hơn Quý Hòa mới phải. Vốn đang nghĩ chờ dịp này đả kích Quý Hòa một phen, kết quả lại không thành công, hai người chỉ có thể đưa mắt trông mong về phía Quý Tú Nhi lần hai, chờ cô ta tìm cho bọn gã một đường ra tốt đẹp.
Quý Tú Nhi nghĩ anh ruột nhà mình mà có tiền đồ thì về sau mình cũng có bề giúp đỡ, hơn nữa con người cô ta thích có người chiều chuộng coi trọng, được anh trai chị dâu khen, cô ta càng cố tìm cách.
Quý Tú Nhi ra sức, Quý Thuận liền được lên hỗ trợ cho quán rượu trấn trên, không phải quán nào khác, đúng là quán rượu Bốn Mùa, là nhờ cái danh của Vương gia nên mới được vào. Bởi vì Quý Thuận từng được đọc sách, coi như một trướng phòng (kế toán, tính toán sổ sách, nói ra cũng rất có thể diện, Quý Thuận thực vừa lòng. Quý Hiếu cũng có việc làm, Quý Tú Nhi định cho gã làm việc trong Giang gia, Giang gia nhiều sản nghiệp như vậy, còn sợ không kiếm được việc vho anh trai cô ta sao? Đến lúc đó cho anh mình chậm rãi hiểu biết sản nghiệp của Giang gia, cũng tiện tiếp thu.
Đối với việc Quý Thuận có thể tới quán rượu Bốn Mùa làm trướng phòng, người trong thôn thật sự thấy đứa con gái nhà Quý Đại Tài đã gả đúng, xem đi, còn chưa gả ra ngoài mà đã giúp anh ruột mình tìm được việc làm tốt, về sau chẳng nhẽ lại kém sao? Lập tức liền có không ít người niềm nở với nhà bọn họ.
Cũng có người nói quả nhiên Quý Hòa cùng nhà Quý Đại Tài tương khắc, vừa mới chặt đứt quan hệ xong thì bên nào bên nấy đều phất lên.
Trương thị cười nói: “Đúng vậy, đúng vậy, quan hệ này chặt đứt thì thôi, về sau ai tốt ai xấu đều đều không liên quan.”
Trương thị cũng biết Giang đại thiếu gia mà Quý Tú Nhi gả cho không phải thứ gì tốt, cảm thấy giờ thì mát mặt lắm đấy, nhưng ai biết về sau tình cảnh ra sao, đến lúc đó cái cuộc sống sung sướng mà cả nhà Quý Đại Tài có được nhờ cô ta không biết sẽ ra sao Bà mặc kệ nhà bọn họ như thế nào, chỉ cần đừng lại ảnh hưởng tới Quý Hòa là được. Cho nên thừa cơ hội này, bà cũng gieo lời khắp nơi chỗ tốt của việc chặt đứt quan hệ.
Chuyện Quý Tú Nhi xuất giá là một chuyện khiến người ta náo nhiệt bàn tán thật lâu, so với việc Quý Hòa mở lò nung dùng nho làm đồ uống thì càng khiến người ta say sưa chuyện trò. Dù sao thì Quý Hòa ở bên kia sông mà Quý Tú Nhi lấy chồng ở ngay trong thôn, trực quan càng khiến người ta khắc sâu ấn tượng.
Quý Tú Nhi gả đi ở trong thôn Thanh Sơn coi như là long trọng, dù sao Quý Tú Nhi bây giờ là con gái nuôi của Vương chủ bạc, lại gả vào Giang gia, ngồi kiệu hoa đỏ thẫm, pháo phóng hơn nửa ngày, Giang Khang tới đón dâu cũng mặc áo đỏ đeo hoa cưỡi ngựa nhìn không ra bộ dạng ốm yếu gì, khiến không ít người vốn cảm thấy Quý Tú Nhi dù có gả cho kẻ có tiền cũng không quá hạnh phúc phải hâm mộ ghen tị cực kỳ.
Trong Những người hâm mộ ghen tị còn có Trương Lệ Nương, cô ta nghĩ Quý Tú Nhi căn bản không xinh đẹp bằng mình, cũng không thông minh bằng, nhưng thuận lợi gả cho kẻ có tiền, còn nhận một người có quyền thế làm cha nuôi, mà còn cô ta thì sao? Cả nhà bị người trong thôn cười nhạo, bởi vì gây ra họa, nhà họ tốn rất nhiều tiền, đền cho Giang gia, chuẩn bị tiền đút lót cho Trương Văn Lang, tiền xem bệnh cho người nhà, tiêu sạch tiền mua đồ cưới của cô ta, qua mấy hôm nữa đến ngay cả cơm cũng không có mà ăn
Trương Lệ Nương nghĩ mình không thể tiếp tục cuộc sống như thế, cô ta muốn quấn lên Quý Tuấn, nhưng căn bản không có cơ hội, Quý Tuấn trốn tránh cô ta, người nhà Quý Tuấn cũng răn dạy cô ta, ngay đến trưởng thôn cũng ra mặt, khiến cho cô ta cảm thấy thật bẽ mặt. Nhưng cô ta sẽ không từ bỏ, không đến mức không phải là Quý Tuấn thì không gả, nhưng Quý Tuấn cũng là người cô ta thích, chỉ cần có một đường hy vọng, cô ta liền hy vọng có thể gả cho Quý Tuấn.
Trương Ngọc Nga sắc sảo, vừa thấy Trương Lệ Nương đã cảm thấy cô này khẳng định có ý đồ, nói em gái mình phải canh phòng nghiêm ngặt, kết quả trông chừng Quý Tuấn, lại sơ sót Quý Tiếu.
Quý Tiếu làm ra một quyết định khiến cả nhà phải tức giận, cũng làm cho toàn thôn khiếp sợ, y muốn đi làm tiểu thị cho Vương chủ bạc.
Khiến Quý Tiếu làm ra quyết định điên cuồng này chính là Giản Hổ, Giản Hổ cùng Vương Kiều Nhi định thân (đính hôn/định ra việc hôn nhân.
Quý Tiếu nghĩ Giản Hổ trèo cao lấy Vương Kiều Nhi, y liền đi làm trưởng bối của Vương Kiều Nhi, cũng chính là trưởng bối của Giản Hổ, y muốn cho Vương Kiều Nhi mất đi sự sủng ái từ Vương chủ bạc, quyết định tiền đồ của Giản Hổ, khiến cho bọn họ hối hận về quyết định của mình
“Thật sự là thời buổi rối loạn.”
Quý Lam nói chuyện của Quý Tiếu cho bọn Quý Hòa rồi thì thở dài một tiếng, cũng không thấy vui sướng khi người gặp họa.
Quý Hòa và Trương Tiểu Dư liếc nhau, nghĩ quả thật mùa thu này thật lắm chuyện, nhưng bọn họ càng quan tâm tới cuộc sống của chính mình cùng người thân bạn bè, những chuyện khác hả, mặc kệ người ta làm gì thôi.